Chương 59:
Khi Tùy Viên được 5237 đánh thức, nằm trong ngực Leonard mở to mắt, toàn thân đã sạch sẽ, tuy nói tối hôm qua bị chà đạp kịch liệt, nhưng mà trên làn da không lưu lại dấu vết nào — hiển nhiên, đây tuyệt đối không phải là sức khôi phục của á thú làm nên, mà Leonard vì che dấu sự cầm thú của bản thân mà nhận việc giải quyết hậu quả.
Tùy Viên đương nhiên cũng không muốn mang một thân đầy dấu vết rời đi, cậu chui ra khỏi khuỷu tay của Leonard, hoạt động thân thể một lúc, phát hiện không có gì trở ngại liền nhẹ nhàng thở ra, cũng khó khăn lắm mới bò đến bên giường, giơ tay với quần áo về phát hiện cái đuôi bị người bắt được.
Cái đuôi là vũ khí của thú nhân, đồng thời cũng là nhược điểm, Tùy Viên hoảng sợ, lông trên đuôi dựng đứng hết cả lên, vội vàng túm lại cái đuôi bảo hộ trong ngực, quay đầu trừng Leonard, tỏ vẻ bất mãn của mình.
Leonard lười biếng cười, xoay người ngồi xuống, nhìn Tùy Viên bắt đầu mặc lại quần áo của mình, thuận miệng hỏi: "Muốn đi đâu?"
"Trở lại ký túc xá lấy sách vở, lát nữa......" Tùy Viên nhìn đồng hồ. "Lát nữa còn có tiết, sắp bị muộn rồi!"
"Anh đưa em đi." Leonard đang muốn đứng dậy, lại bị Tùy Viên ngăn cản: "Không cần."
Dừng một chút, Tùy Viên cường điệu: "Không cho phép nói lung tung khắp nơi, phá hoại chuyện của tôi!"
Leonard được ăn no, tâm tình tốt không quản Tùy Viên nói cái gì đều có thể đáp ứng, tự nhiên không hề dị nghị gật đầu: "Hảo, anh cái gì cũng không nói, dù sao cho dù nói, cũng chưa chắc có người sẽ tin."
Tùy Viên cuối cùng cũng hài lòng, vui sướиɠ đứng lên, sửa sang lại quần áo, đưa tay vuốt vuốt mái tóc mềm mại trên đầu mình, rồi tạm biệt Leonard.
Tuy gần như cả đêm đều không ngủ, nhưng là vì đi học, Tùy Viên vẫn tỉnh rất sớm, trên đường đi, Tùy Viên rất là cẩn thận, hơn nữa có 5237 hỗ trợ cảnh giới, cũng không khiến cho người ngoài hoài nghi liền thuận lợi về khu ký túc xá của á thú.
Tùy Viên nhẹ nhàng thở ra, móc ra chìa khóa tra vào, lại không ngờ vừa mới tiến vào phòng, liền nhìn thấy ca ca Sennuo đang ôm ngực ngồi ở trên ghế salon trong phòng khách, sắc mặt âm trầm như sắp nổi bão đến nơi.
Tùy Viên cứng người lại, cái đuôi bởi vì khẩn trương mà không tự giác lắc lắc: "Ách...... Ca ca? Sao mới sáng sớm anh lại đến đây?"
"Nếu như tối hôm qua em trở về, lời này nên đổi thành 'Sao muộn như vậy anh còn tới'." Sennuo nói trúng tim đen ( cảm ơn nàng
Yami Ryu đã giúp ta sửa đoạn này)
Là một tên đệ khống, khó có dịp được nghỉ phép đến trường tìm đệ đệ, lại phát hiện đệ đệ vị thành niên nhà mình lại đi trắng đêm không về! Đây quả thực là một chuyện có thể sánh bằng với trời sập! Lại càng không cần phải nói bộ dáng Tùy Viên nhìn như đang chột dạ tới cực điểm.
Trước tiên, Sennuo liền đoán được chân tướng: "Em qua đêm ở chỗ Leonard?!"
"Cái này......" Ánh mắt Tùy Viên mơ hồ, đột nhiên nhớ tới nhân vật mình sắm vai cũng không phải là tiểu hài tử ngoan ngoãn gì, lập tức hất cái cằm. "Em đi đâu, thì có liên quan gì tới anh?!"
"Quả nhiên là vậy." Sặc mặt Sennuo càng u ám.
Tùy Viên: ".................."
"Tự tiện đến phòng chân thú, một đêm chưa về......" Lời Sennuo quả thực có thể nói là nghiến răng nghiến lợi. "Như vậy, các ngươi đã giao phối?!"
Tùy Viên...... nhất thời đối cái từ này có chút không chịu nổi......
Nhìn thấy Tùy Viên không đáp, Sennuo thấy khó thở lại lo lắng tới cực điểm, hắn mạnh đứng lên, hai ba bước đến trước mặt Tùy Viên, khi cậu còn chưa kịp trốn tránh đã bị bế lên, ném đến trên ghế sa lon.
Chống sofa muốn đứng dậy, lại lần nữa bị đè lại, cảm thấy cái tình huống này lại lặp lại quá trình giống như tối hôm qua suýt nữa dọa Tùy Viên đái ra quần! Giãy dụa, lại vô lực ngăn cản, Tùy Viên chỉ có thể trơ mắt nhìn ca ca của mình gọn gàng linh hoạt giật nút áo của mình ra.
Sau đó, hai người liền lâm vào cục diện bế tắc mắt to trừng mắt nhỏ.
Tùy Viên căng cứng thân thể, một cử động cũng không dám động, Sennuo phát hiện trên người đệ đệ mình sạch sẽ, không có nửa phần dấu vết mập mờ mới rốt cục nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới ý thức được trạng thái hai người vào giờ phút này không đúng đến cỡ nào – tuy đây là đệ đệ chính mình sủng ái từ nhỏ đến lớn, nhưng dù gì cũng là khác giới sắp thành niên, lại còn rất xinh đẹp......
Trên mặt nổi lên một hồi đỏ ửng, Sennuo vội vàng buông tay ra, lui về phía sau mấy bước quay mặt sang một bên, xấu hổ bảo Tùy Viên nhanh chóng mặc y phục vào.
Tùy Viên đương nhiên không dám chần chờ, liền tranh thủ chỉnh trang lại, bầu không khí trong phòng lúc này mới thoáng hòa hoãn xuống.
Sennuo hít vào một hơi, một lần nữa ngồi trở lại sofa, nghiêm túc cảnh cáo nói: "May mắn em còn biết đúng mực, lần này coi như xong, nhưng tuyệt đối không có lần sau, biết chưa?!"
Tùy Viên gật đầu liên tục – cậu cũng tuyệt đối không nghĩ có lần thứ hai! Nhưng là có một số việc...... cậu nói được nhưng làm thì chưa chắc...... Trên thế giới này, không có chân thú bắt buộc á thú, nhưng mà Leonard hiển nhiên là một tên kì ba không giống người thường.
Coi như chuyện miễn cưỡng được bỏ qua, Tùy Viên vội vàng chuyển sang chủ đề khác: "Ca ca, anh còn chưa nói, anh tới đây làm gì?"
"Trong nhà nghe nói Leonard ở hội đấu võ giúp em đoạt giải nhất, bảo anh thay họ chúc mừng." Một ngón tay Sennuo chỉ tới góc tường, chỗ đó chồng chất một đống thứ, có vẻ là đồ thăm hỏi cùng với vật chúc mừng mà hắn mang tới. "Còn nữa, gần đây có vài lời đồn về Leonard và em nghe không được tốt lắm nghe, trong nhà cũng muốn hỏi, các ngươi trong lúc ở chung với nhau rốt cuộc là như thế nào."
Tùy Viên trầm ngâm, dựa theo bản thân cậu tuyệt không muốn nói "Ở chung tốt lắm", nhưng mà nhìn từ góc độ Eli, lại khẳng định không nguyện ý đem mâu thuẫn giữa mình và Leonard bại lộ dưới ánh mắt của người khác.
Bất quá, không đợi cậu lựa chọn xong, Sennuo đã tự hỏi tự đáp, hoàn mỹ giải quyết một nan đề này :"Chuyện này em cũng không cần nghĩ quá nhiều, anh sẽ dựa theo chuyện anh biết rõ mà hướng trong nhà báo cáo, chân, thực, nhất."
Tùy Viên: ".................."
Bởi vì Sennuo còn có công việc, sau khi nói xong liền rời đi, Tùy Viên vội vàng rửa mặt, thay đổi quần áo trên người, cầm lấy vở ghi chép chạy tới phòng học.
Hôm nay có tiết phù chú, nhóm á thú đối với phù chú khá nghiêm túc, dù sao, cái này liên quan trực tiếp đến tiền đồ của bọn họ.
Bởi vì Leonard và Sennuo luân phiên gây sức ép, Tùy Viên trên căn bản là đi sau chân lão sư bước vào phòng học, mà trong phòng học cũng đã kín hết chỗ, vị trí hàng đầu đã bị nhóm á thú chiếm chật cứng, không còn một chỗ nào.
Eli đối với tiết phù chú cũng rất nghiêm túc, mỗi lần đi học đều sẽ ngồi ở vị trí tốt nhất, một khi tới chậm, y từ trước đến nay kiêu căng liền lợi dụng thân phận áp người, bắt các á thú không bằng y phải nhường chỗ ngồi.
Đi vào phòng học, tùy ý nhìn lướt qua, Tùy Viên lập tức liền phát hiện Allen ngồi ở hàng thứ hai, lập tức nghĩ ra một chủ ý gây mâu thuẫn cực kì tốt.
Dưới cái nhìn chằm chằm của nhóm á thú vào "Eli đang muốn bắt nạt người khác", Tùy Viên không hề áp lực đi đến trước mặt Allen, vênh mặt hất cằm ra lệnh: "Mày cút ra chỗ khác, tao muốn ngồi ở chỗ này!"
Lập tức, á thú bên người Allen đều lộ ra thần tình bực mình nhưng chẳng dám nói ra, mịt mờ muốn đem Tùy Viên thiên đao vạn quả, mà Allen chỉ là mỉm cười, không hề khúc mắc đứng lên, nhường chỗ ngồi:"Hảo, cậu ngồi đây đi."
Tùy Viên: ".................."
Đối phương bao dung như thế, như là đang nhượng bộ đệ đệ đang cáu kỉnh vậy, làm cho Tùy Viên như một quyền đánh vào bịch bông, suýt nữa nhéo thắt lưng.
Cứ như vậy ngồi xuống, hưởng thụ thành quả thắng lợi [?] hay tiến tục bới móc gây hấn, Tùy Viên hung dữ cắn răng, lựa chọn cái sau: "Hừ, chỗ mày ngồi tao còn ngại bẩn ni!"
Dứt lời, cậu nhìn cũng không thèm liếc Allen, ngẩng đầu ưỡn ngực quay đầu đi chỗ khác tới trước mặt á thú xem như có quan hệ tương đối gần gũi với Eli.
Á thú kia rất là thức thời nha, căn bản không cần Tùy Viên nói thêm gì đã tự động nhường chỗ, Tùy Viên cao quý lãnh diễm ngồi xuống, lỗ tai lại tập trung tinh lực lắng nghe đối thoại giữa Allen và bạn cậu ta, hi vọng lần khıêυ khí©h lúc nãy của mình thành công.
"Hừ! Tưởng mình cao quý đến cỡ nào chứ, ai cũng phải xum xoe nịnh bợ nó chắc, thật sự là tởm muốn chết!" Một á thú hạ thấp thanh âm, trong lời nói tràn đầy tức giận.
"Được rồi, cậu ta chỉ là ngoài miệng nói vậy thôi." Allen khẽ nở nụ cười. "Cậu không thấy là bộ dạng vừa nãy của cậu ta rất thú vị sao?"
Tùy Viên yên lặng nghiêng đầu sang chỗ khác, tinh thần sa sút ngay cả lỗ tai cũng muốn cụp xuống, tự nhiên cũng không nhìn thấy ánh mắt Allen đang theo dõi cậu biến thành bật cười, hoàn toàn không còn lửa giận.
Chuyện xảy ra giữa các á thú, lão sư đang giảng trên bục tự nhiên cũng xem được nhất thanh nhị sở, so với Eli thiên phú không tồi, nhưng tính cách kiêu căng, không chịu quản thúc, lão sư môn phù chú hiển nhiên càng ưa thích Allen cũng có thiên phú vô cùng tốt, lại bình dị gần gũi, thông minh có hiểu biết. Nhìn thấy học sinh mình yêu mến bị khi dễ, lão sư vốn định nhúng tay, rồi lại chứng kiến trận tranh chấp này Allen nhượng bộ mà tiêu diệt kẻ địch.
Tuy rất yêu thích Allen hiểu cách tiến lùi, nhưng có chút phiền não cậu ta quá mức ôn hòa, lão sư môn phù chú lắc đầu, ho nhẹ một tiếng, làm cho nhóm á thú đang bạo động phía dưới an tĩnh lại, bắt đầu tiết học của mình.
Vị lão sư môn phù chú này coi như là phù chú đại sư, tuy cảm ứng lực không khác biệt lắm so với Allen, Eli, đều ở cấp tám, nhưng so với á thú vị thành niên mới ra đời càng thêm hiểu được sử dụng như thế nào để phát huy năng lực bản thân lớn nhất.
Lão sư môn phù chú lời nói êm tai, lúc giảng giải cách chế tác và sử dụng phù chú xen kẽ một ít về lịch sử phù chú, có thể nói, lịch sử thú nhân được xây dựng xoay quanh phù chú và năng lượng tự nhiên. Sau khi phát hiện được cách lợi dụng năng lượng tự nhiên, thú nhân lúc này mới từng bước thoát khỏi địa vị dị thú bị săn, xoay người đem chúng nó thành đồ ăn của mình, mà sau khi bảo đảm được cuộc sống, văn hóa, chính quyền, xã hội giai tầng các loại phụ thuộc mới từng bước được thành lập, cuối cùng chân chính hình thành văn minh ổn định.
Nhưng mà, cùng với việc lợi dụng khai thác không ngừng, các thú nhân cũng phát hiện, năng lượng thiên nhiên đang lặng lẽ không một tiếng động suy kiệt.
Chọn lọc tự nhiên là một quá trình nghiêm khắc, thú nhân càng cường đại, dị thú nhỏ yếu bị tàn sát, dị thú còn sống sót thì càng ngày càng lớn mạnh, bởi vậy cũng xúc tiến thú nhân thăng cấp thêm một bước. Vào trăm năm trước, á thú cảm giác lực cấp năm cũng đủ để duy trì chân thú tiến giai, ứng phó các loại tình huống, mà hôm nay, cho dù là á thú cảm giác lực cấp tám, cũng như cũ vẫn phải cố hết sức — cái này không chỉ là do chọn lọc tự nhiên lực lượng, mà càng là do năng lượng tự nhiên suy yếu.
Hiện nay, các thú nhân đã bắt đầu nghiên cứu làm sao khống chế tình hình xấu này phát triển, hi vọng có thể sớm tìm kiếm được phương pháp, đến ứng phó biến cố có khả năng uy hϊếp toàn bộ giống loài.
Một tiết học dưới không khí trầm trọng mà chấm dứt, nhóm á thú khϊếp sợ tình hình lại nghiêm trọng thế, vì tương lai mà bàng hoàng vô thố, nhưng mà rất nhanh, các á thú vị thành niên này được bảo hộ cực kì kĩ càng, cơ hồ chưa trải qua khó khăn bao giờ liền một lần nữa khôi phục tinh thần, đem cái chuyện phiền lòng này hiện tại không có quan hệ gì với bọn họ vứt qua một bên, bắt đầu tán dóc về lễ Nata.
Lễ Nata, trong tập tục của thú nhân tương đương với lễ tình nhân, vào ngày này, tất cả á thú, chân thú chưa lập gia đình, đều có thể được nghỉ một ngày. Vào ban ngày, thú nhân có hảo cảm với nhau có thể cùng tiến vào tùng lâm, săn bắt dị thú, mà buổi tối là tiệc tối lửa trại, nhóm tình lữ vừa múa vừa hát, bày tỏ tình yêu với nhau. Nếu thú nhân nào săn bắt được dị thú cường đại, nguy hiểm, trân quý nhất, người đó chính là đôi tình lữ xứng đôi nhất đêm đó, nghe nói, thú nhân giành được danh hiệu này sẽ được thú thần bảo vệ, có thể hạnh phúc làm bạn đến già.
Dù vốn không phải tình lữ, nhóm á thú hoặc chân thú cũng có thể hướng người mình thích đưa ra lời mời, đương nhiên, đối phương có nhận hay không là chuyện khác. Tỷ như trong nguyên tác, Eli dùng thái độ cường ngạnh mời Leonard, mà cùng Allen tham gia lễ Nata không phải là Monroe, bởi vì Monroe còn chưa quyết định thực sự trở thành người theo đuổi cậu ta. Đồng dạng, nhóm tùy tùng của Eli, tỷ như Moya, cũng có á thú mời, chỉ có điều đại đa số chân thú cũng không cự tuyệt á thú lấy lòng, đồng thời cũng vì chính mình gia tăng cơ hội tìm kiếm được bạn lữ chân chính phù hợp, mà Moya thì vẫn đối với Eli toàn tâm toàn ý, chưa bao giờ cùng bất kỳ một á thú nào khác tham gia lễ Nata, dù cho Eli vẫn đối với Leonard khăng khăng một mực.
Không thể không nói, Tùy Viên rất đồng tình với Moya, chỉ có điều thân là Eli, ngoại trừ cho hắn nhiều hơn một ít phù chú ra, cậu không cách nào vì hắn làm thêm bất cứ chuyện gì.
Bất luận là kịch bản hay là thái độ của Leonard, Tùy Viên đều bắt buộc phải cùng hắn vượt qua lễ Nata, cho nên, Tùy Viên đối với cái loại chủ đề này một chút cũng không có hứng thú, một bên không đếm xỉa ứng phó với các á thú khác hỏi thăm, một bên thu dọn đồ đạc, không nghĩ tới vừa nhấc mắt, liền chứng kiến Allen đứng ở trước mặt mình, tựa hồ muốn nói lại thôi.
"Mày có chuyện gì?" Lập tức, Tùy Viên tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, cao ngạo mở miệng.
Allen có chút chần chờ hỏi: "Eli, cậu tính toán mời Leonard cùng nhau đón lễ Nata à?"
"Đương nhiên!" Tùy Viên tràn đầy cảnh giác cùng bài xích nhìn chằm chằm vào Allen, nghiêm nghị cảnh cáo nói. "Leonard nhất định sẽ theo tao cùng một chỗ, mày đừng vọng tưởng đánh chủ ý lên anh ấy!"
"Tôi không có." Allen có chút dở khóc dở cười. Cái nỗi oan bị treo trên lưng cậu này tuyệt không thoải mái, bị người khác lén chỉ trỏ, hâm mộ đố kỵ hận cậu chiếm được Leonard coi trọng không nói, còn vì vậy mà bị Tùy Viên coi là địch nhân, làm cho Allen quả thực buồn bực không thôi. "Tôi chỉ muốn nói......"
Nói ra một nửa, Allen lại ngậm miệng, quả thực làm cho Tùy Viên tâm ngứa ngáy tò mò không thôi, chỉ tiếc, cuối cùng cậu ta lại vội vàng để lại một câu "Không có gì", rồi xoay người rời đi, khiến cho Tùy Viên buồn bực muốn lật bàn.
"Cậu ta là có ý gì?" Tùy Viên suy nghĩ trăm lần vẫn không giải thích được.
"Ngươi quản cậu ta có ý tứ gì làm gì? Dựa theo kịch bản diễn là được." 5237 ngược lại rất bình tĩnh.
"...... Cũng đúng." Tùy Viên nhẹ gật đầu, cuối cùng đem chuyện này ném sang một bên.
Cách lễ Nata, còn có bốn tuần.
Editor: Chương H ngày hôm qua có lượt views cao đột biến luôn, đúng là sức nóng của chương H, nhưng mà chả có ma nào like cho ta cả T_T. Có một sự buồn lòng không hề nhẹ a T_T