Chương 54:
"Nghe nói......Gần đây quan hệ giữa em và Leonard cải thiện không ít?" Tùy Viên trước mặt chân thú trong nghiêm túc mang theo sủng ái cùng lo lắng, cố gắng làm cho mình có vẻ mặt ôn hoà.
"...... Hẳn là khá tốt a." Tùy Viên có chút không được tự nhiên hất cằm, cái đuôi màu đen lắc lắc, một bộ dáng rõ ràng trong nội tâm cao hứng muốn chết lại cứ giả bộ như chẳng hề để ý.
Chân thú đối diện Eli là ca ca Sennuo, trên cơ bản là một tên đệ khống
(aka brocon), tuy đối với nam chính Allen cũng có hảo cảm, nhưng cuối cùng vì luôn che chở cho đệ đệ tùy hứng làm bậy mà bị strikeout, chỉ có thể một bên an ủi đệ đệ bị đủ loại mất mặt một bên đứng ở xa xa nhìn thân ảnh Allen cầu mà không được, khiến cho người ta vô cùng cảm thông thắp cho hắn một ngọn nến.
Nghe được Tùy Viên trả lời, Sennuo cũng không biểu hiện ra thoải mái, ngược lại hơi hơi nhăn mi: "Có lẽ em không muốn nghe anh nói lời này, nhưng mà anh vẫn muốn báo cho em biết, anh cảm thấy Leonard chuyển biến có chút kỳ quái."
Tùy Viên: ".................."
— không kỳ quái mới là lạ!
"Hắn vẫn luôn không thích em, em vốn biết mà. Thú nhân từ trước đến nay cố chấp, thích và ghét cơ hồ đều là chỉ một cái nhìn là đã nhận định, hắn ngay từ ban đầu đã không có bất kỳ hứng thú với em, vậy đã nói rõ các em cũng không thích hợp, nếu không phải em khăng khăng cố chấp, chúng ta cũng sẽ không để hắn trở thành người thủ hộ của em. Hôm nay, hắn lại không có lý do đột nhiên thay đổi thái độ đối đãi với em, khiến anh cảm thấy trong chuyện này tất nhiên có ẩn tình mà chúng ta không biết, anh rất là lo lắng......" Sennuo lời nói thấm thía, không ngoài ý muốn mà nhìn thấy em trai cưng của mình dần dần nhếch môi, đồng tử trong mắt cũng tỏ ra không kiên nhẫn và căm tức hừng hực.
"Đừng nói nữa! Ca ca!" Tùy Viên đứng mạnh lên, cắt đứt lời Sennuo, có chút bực bội địa quay đầu đi hai bước, tựa hồ đang cực lực đè nén tức giận và sầu lo trong lòng. "Em không muốn nghe!"
"Eli......" Sennuo thanh âm trì hoãn.
"Không cần nói, ca ca......" Tùy Viên nhắm hai mắt lại, hít sâu một hơi. "...... Em nghĩ muốn tin hắn."
Mắt thấy Tùy Viên kiên định như thế, căn bản nghe không vô lời khuyên của hắn, lại nghĩ tới cậu qua nhiều năm như vậy vẫn cố chấp theo đuổi sau lưng Leonard, thật vất vả mới xé tan màn đêm nhìn thấy ánh sáng, tất nhiên không có khả năng buông tha, Sennuo cũng không muốn tiếp tục kí©h thí©ɧ cậu nữa, chỉ có thể tạm thời đem cái chủ đề này để sang một bên: "Được rồi, Eli, anh không nói nữa, anh chỉ là hy vọng em đừng dễ tin, cẩn thận là hơn. Đương nhiên, anh cũng cảm thấy với tính cách của Leonard, hẳn sẽ không làm chuyện gì quá giới hạn......"
Sắc mặt Tùy Viên dần dần chuyển biến theo hướng tốt đẹp, hướng về Sennuo lộ ra nụ cười, nhưng tâm tình cũng không tốt lắm mà hơi lộ ra ảm đạm thất sắc, đối lập với sáng lạn lúc trước, càng làm người ta sinh lòng xót thương.
Sennuo thở dài, giơ tay yêu thương vuốt vuốt đầu Tùy Viên, nếu đệ đệ của mình không muốn đi hoài nghi, như vậy hắn làm ca ca chỉ đành phí chút tâm tư hơn, điều tra rõ ràng tình huống, chỉ hy vọng Leonard là thật lòng thay đổi vì đệ đệ nhà mình, đừng khiến cậu phải không vui một hồi.
— nếu như vẫn luôn không chiếm được, vậy cũng đành thôi, nhưng lập tức tìm được lại phát hiện chỉ là một thứ giả dối, có khi mới là điều đả thương người nhất.
Sau khi nói chuyện với Tùy Viên xong, Sennuo rất nhanh rời đi, hắn bây giờ đã là người trưởng thành, nhậm chức ở đội thủ vệ, đương nhiên không thể như đám người Tùy Viên trẻ tuổi còn ở trong trường học tự do tự tại.
Tiễn Sennuo xong, Tùy Viên quả nhiên nhẹ nhàng thở ra thật lâu, cậu thật sự không quá am hiểu cái kịch bản "Ngươi vô tình vô sỉ cố tình gây sự","Ta yêu hắn vô luận hắn đối với ta làm cái gì ta đều thương hắn" này, mỗi lần biểu diễn hữu tình đều cảm giác chỉ số thông minh của mình lại bị hạ thấp một điểm, quả thực buồn bã cực kỳ......
"Cẩn thận một chút, xem ngoài cửa sổ kìa." Thấy Tùy Viên thả lỏng xuống, 5237 vội vàng nhẹ giọng nhắc nhở.
Tùy Viên không để lại dấu vết quay đầu, vừa vặn nhìn thấy trên cành cây to ngoài cửa sổ, cái tên chân thú gọi là Monroe tóc bạc đang lười biếng nằm, mà hai mắt lại hoàn toàn tương phản với động tác của gã, thẳng tắp nhìn chằm chằm vào Tùy Viên, cũng không biết đã ở đó rình coi bao lâu.
Nhìn thấy Tùy Viên nhìn về phía gã, Monroe không thèm để ý chút nào khóe miệng mở ra nụ cười, còn vui sướиɠ phất tay lên tựa hồ đang bắt chuyện.
Suy nghĩ theo nhân vật đặt ra, Tùy Viên rất muốn cứ như vậy quay đầu rời đi nhưng không đi không được hướng về phía cửa sổ, cao ngạo nhíu mày, giọng nói mang theo trách cứ: "Ngươi ở chỗ đó nghe lén đã bao lâu!"
"Đầu tiên, ta không phải nghe lén, là quang minh chính đại nghe, không phát hiện ta chỉ vì tính cảnh giác của ca ca ngươi quá kém, thậm chí cũng không bằng ngươi. Tiếp theo, nếu như nói theo thứ tự đến trước và sau, ta đã ở đây trước các ngươi." Monroe thoải mái cười nói, phản bác có lý có cứ.
Tùy Viên câm nín nghẹn đỏ mặt, vắt hết óc ra muốn cố tình gây sự một phen, lại ngại không có kịch bản tham chiếu nhất thời nhớ không nổi nên nói cái gì, cuối cùng chỉ có thể cao ngạo lạnh lùng "Hừ" một tiếng.
Monroe càng cười đến thêm xán lạn, thay đổi tư thế hướng sát đến Tùy Viên vài phần, lời nói mang theo mê hoặc: "Lại nói tiếp, ta còn thật không có nhìn ra tên Leonard có cái gì tốt, ngươi làm sao lại cứ luôn khăng khăng cố chấp với hắn như vậy?"
"...... Ngươi đây không cần xen vào!" Tùy Viên bộ dáng hung dữ, như là con mèo xù lông.
"Lại là câu này." Monroe có chút bất đắc dĩ khoác tay lại. "Ngươi nên đổi câu khác đi?"
Tùy Viên: ".................."
— cảm giác như đầu gối trúng một mũi tên......
"Ta cũng cảm thấy ngươi không thích hợp sắm vai nhân vật này, một khi đã không có kịch bản ngẫu hứng diễn xuất, lời kịch cứng nhắc chẳng có tí tác dụng nào." 5237 thành thực bình luận.
Tùy Viên: "............ Câm miệng."
Mắt thấy Tùy Viên trừng mắt mèo thật to, giống như vừa phẫn hận vừa u oán, lại tức giận đến không biết phản bác như thế nào, Monroe thật sự là bị vẻ ngoài mạnh trong yếu, cố gắng tỏ ra ngạo kiều ương ngạnh nhưng trên thực tế tính cách lại là ngốc manh khiến cho tâm gã ngứa không thôi, nếu như không phải móng vuốt của con mèo này có chút lợi hại, còn có một thằng cha có ham muốn độc chiếm mạnh mẽ nhìn chằm chằm, thật hận không thể hiện tại liền kéo cậu vào trong ngực nặn một cái.
"Thật sự, ta là đang nói lời thật." Monroe đưa tay sờ mũi, thoáng ẩn nhẫn lui về phía sau, kéo ra khoảng cách. "So với Leonard, ngươi còn có rất nhiều lựa chọn tốt hơn."
"Ví dụ như ngươi?" Tùy Viên khıêυ khí©h nhướng nhướng mày, tràn đầy khinh thường.
Monroe lại ngược lại nghiêm túc nhẹ gật đầu, khó có dịp nghiêm túc tự đề cử mình: "Ta cảm thấy ta không kém Leonard ở bất cứ điểm nào."
"Nhưng mà ngươi không phải là hắn." Tùy Viên kiên quyết lắc đầu. "Ta chỉ muốn hắn."
Monroe có chút tiếc hận lại có chút nhụt chí, vẫn không khỏi đối với cái tên Leonard may mắn kia thêm vài phần hâm mộ và đố kỵ — có trời mời biết, gã đây là lần đầu tiên yêu thích và ngưỡng mộ vận tốt của người khác!
"Huống hồ, đừng cho là ta không biết, ngươi hiện tại vẫn luôn bám đuôi sau lưng cái tên á thú kêu là Allen a?" Vừa nhắc tới cái này, Tùy Viên cũng có chút hưng phấn, ban đầu cậu còn đang lo lắng sai lầm thay đổi phần kịch bản của Monroe, lại không nghĩ rằng cái thằng công này vẫn rất thức thời! Vẫn dựa theo kịch bản xuất hiện bên người Allen, chuyện nên làm không thiếu chuyện nào, khiến cho Tùy Viên mỗi ngày rời giường cũng nhịn không được muốn khen gã một câu!
Đương nhiên, lúc nói những lời này, Tùy Viên khắc chế cảm xúc vui mừng của mình tốt lắm, lại mang vài phần không vui và ghen tị: "Rõ ràng đang theo đuổi một á thú, lại quay đầu hướng một á thú khác tỏ ra ân cần, ta còn chưa gặp qua một chân thú như vậy giống ngươi! Ít nhất Leonard không như vậy!"
Nghe Tùy Viên chỉ trích, Monroe lại không có bất luận chột dạ gì cả, chỉ cười hì hì buông tay ra: "Vì cái gì một á thú có thể có nhiều chân thú làm tùy tùng, ở trong đó chọn kỹ lựa khéo một bầu bạn cuối cùng, mà chân thú cũng chỉ có thể treo cổ trên người một á thú ni? Ta cũng vậy chẳng qua là vì mình phụ trách nhiệm, trước khi chính thức lựa chọn chỉ suy xét các mặt khác thôi." Dừng một chút, ngữ khí Monroe hòa hoãn xuống, nghiêm túc cam đoan. "Nếu như ngươi chọn ta, ta sẽ dâng toàn bộ trung thành cho ngươi, sẽ không nhìn các á thú khác!"
Tùy Viên: ".................."
Trong ánh mắt Monroe có thể nói là tha thiết, Tùy Viên cảm giác rất là Alexander chậm rãi hất cằm lên: "Giữa Leonard và ngươi — không, nên nói là giữa bất kì ai và Leonard, ta cuối cùng sẽ chỉ chọn một mình Leonard!"
"...... Được rồi." Monroe có chút thất bại nhún vai, lần đầu tiên thật tình đẩy mạnh tiêu thụ chính mình lại chỉ nhận được cự tuyệt, khiến hắn thật sự khó có thể vui nổi, nhưng vừa nghĩ tới đối phương có thiên phú cao siêu lại có một tên thủ hộ đầy mâu thuẫn, gã lại không có biện pháp buông tay. "Có lẽ, có một ngày ngươi sẽ thay đổi chủ ý ni?"
"Vĩnh viễn không có ngày đó." Tùy Viên nguội lạnh trả lời.
Monroe khinh thường nhếch miệng, xoay người nhảy xuống đại thụ, gã cảm giác mình không thể tiếp tục ở lại, bằng không nói không chừng thật sự sẽ làm chuyện không tốt với á thú này – ví dụ như xé nát bộ dáng ngạo mạn giả tạo kia, hoặc hung hăng chà đạp cậu kiên trì tự cho mình là đúng.
Thấy thế nào, gã rõ ràng là chân thú thành tâm thành ý như thế này lại thua cái thằng cha Leonard hư tình giả ý kia! Á thú cố chấp như vậy, thật đúng là không thể nói lý!
Nhìn Monroe rời đi, Tùy Viên biểu tình rất là quấn quýt phiền não, cậu tất nhiên không có khả năng tiếp nhận đề nghị của đối phương, ngược lại muốn cố gắng dựa theo kịch bản đẩy gã về bên nhân vật chính, nhưng đã nói những lời thế kia, đợi về sau đến phần diễn mình cần phải lấy lòng tên Monroe kia, đây không phải tự đánh vào mặt mình sao......
"...... Yên tâm, ta nghĩ ở thế giới này, da mặt của ngươi nhất định sẽ được rèn luyện đến cực kỳ dày!" 5237 an ủi.
"...... Ngươi xác định cái này được coi là tin tốt sao?" Tùy Viên đưa tay che che mặt.
Dựa theo kịch bản, Monroe là một nhân vật rất có thủ đoạn, cũng rất có tâm kế. Ban đầu, gã cũng chỉ là bởi vì nhìn trúng thiên phú của nhân vật chính Allen mà tiếp cận cậu ta, nhưng lại không giống như các chân thú khác trần trụi lấy lòng, ngược lại mang theo vài phần như gần như xa.
Monroe không có ngay lập tức tuyên bố theo đuổi Allen, ngược lại không tỏ ra ràng buộc lại che chở cậu ta có thừa, trong lúc bồi dưỡng tình cảm với Allen đồng thời lại giới hạn hành động của mình, đẩy Allen đối lập với các á thú khác, khảo sát giá trị của Allen, tỉnh táo phán xét xem cậu ta có đáng giá để gã trả giá lòng trung thành của mình không — đương nhiên, trong lúc khảo sát không phải tất cả đều diễn ra theo ý mình, tất cả mọi người đều hiểu.
Monroe không ngu ngốc vây quanh Allen, ở trong những thời khắc nhất định thì làm anh hùng xuất hiện, mỗi lần xuất hiện để chứng minh sự tồn tại của mình, khi gã chân chính quyết định, lập tức chỉ bằng thực lực cường đại của mình trong đám tùy tùng của Allen trổ hết tài năng, đã trở thành người thủ hộ của cậu ta thậm chí trở thành bầu bạn.
Monroe tính sai duy nhất ở một điều, đại khái không nghĩ tới trong giai đoạn như gần như xa, đột nhiên nhảy ra một hắc mã vốn đã có chủ, căn bản không ở trong phạm vi cảnh giác của hắn. Kết quả Monroe không thể không tiếp nhận cùng Leonard kẻ đến sau đồng thời trở thành bạn lữ của Allen, phỏng chừng mỗi lần nghĩ đến sai lầm như vậy, gã đều sẽ nhịn không được nhổ ra một ngụm máu.
Hôm nay, ở thời điểm Allen dựa theo kịch bản dần dần bộc lộ tài năng, Monroe tự nhiên cũng bị thiên phú của cậu ta hấp dẫn, bất quá, so với Eli vốn chỉ có cảm giác lực ở cấp bảy, Tùy Viên mới đến không có khống chế tốt thực lực của mình cũng leo vào dang sách cần bồi dưỡng tình cảm của gã, tựa hồ độ trọng yếu còn ở trên Allen.
May mắn, Tùy Viên bây giờ còn có Leonard làm tấm mộc, có thể khăng khăng cự tuyệt tất cả dụ hoặc của gã, bằng không, Tùy Viên thật không biết nên cự tuyệt thế nào mới phù hợp với nhân vật đặt ra.
Khi Allen đang ở giai đoạn tiền phấn đấu, Tùy Viên trước mắt không có phần diễn cũng không nhàn rỗi, ngoại trừ mỗi ngày cần cù chăm chỉ cùng Leonard gia tăng "độ hảo cảm", còn phải ứng phó với đủ các tiết học loạn thất bát tao trong trường học như là "lịch sử thú nhân","luyện tập phù chú","sức khỏe sinh sản[......]", hơn nữa phải học tập khống chế cảm ứng lực duy trì ở cấp bảy, không hơn cũng không kém.
Khống chế cảm ứng lực cũng không phải một chuyện dễ dàng, Tùy Viên phải hao tốn không ít tinh lực, trải qua thiên tân vạn khổ rốt cục cũng được 5237 công nhận là đạt chuẩn. Đương nhiên, vì phòng ngừa sai lầm ngày đầu tiên tái diễn, Tùy Viên ở thời điểm luyện tập đều sẽ gọi Leonard gọi tới hỗ trợ cảnh giới, mà những phù chú "không đạt chuẩn" đều bị Leonard hấp thu mất, khiến hắn vốn đã là chân thú có chiến lực ở cuối cấp bảy trong thời gian ngắn vượt lên cấp tám, quả thực làm một đống người rớt hết cả cằm.
...... Dù sao, Leonard hiển nhiên không có ý định dựa theo kịch bản, Tùy Viên cũng lười quản hành vi vi phạm kịch bản sớm tăng lên năng lực của hắn, dù sao hắn cũng biết chừng mực.
Khi Tùy Viên có thể ổn định chế tạo ra phù chú cấp bảy, cậu rốt cục có thể an an tâm tâm cho phù chú cho nhóm chân thú còn lại đi theo cậu.
Chân thú bảo vệ á thú, thay bọn họ làm việc, mà á thú thì dùng phù chú làm báo đáp, đây là quyền lợi và nghĩa vụ mà các thú nhân nhất định phải tuân thủ, cho nên Tùy Viên phi thường nghiêm túc thự hiện chức trách này, làm cho không ít chân thú theo cậu đều có chút thụ sủng nhược kinh, dù sao, Eli trước đây ngạo khí bốc đồng cơ hồ đem toàn bộ tâm thần đều đặt ở trên người Leonard, thường xuyên vất bọn họ ra sau đầu.
Đương nhiên, không có chân thú nào ngốc nghếch mà chạy tới hỏi Tùy Viên rốt cuộc vì sao lại thay đổi, mà một đám khi nhận phù chú tới tay chỉ buồn bực trong đầu không nói tiếng nào, chỉ cho rằng cậu rốt cục theo đuổi được Leonard vì vậy tâm tình tốt. Cho nên, đáng thương cho Tùy Viên vẫn luôn không có phát hiện, cậu lại bất tri bất giác OOC, danh tiếng trong đám chân thú cũng dần dần chuyển biến tốt đẹp, số lượng và chất lượng tùy tùng đều chậm rãi tăng lên.
Đợi đến khi Tùy Viên gập ghềnh dung nhập vào thế giới mới — tuy thường xuyên vẫn còn cảm giác không tự nhiên, cậu xắn tay áo hăm hở nghênh đón trận đấu đầu tiên, cũng là phần diễn bắt đầu kết thù với Allen.