- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Nhanh
- Muốn Làm Nam Phụ Kỳ Thực Cũng Chẳng Dễ Gì
- Chương 42: Tu Chân
Muốn Làm Nam Phụ Kỳ Thực Cũng Chẳng Dễ Gì
Chương 42: Tu Chân
Chương 42:
Khi Tùy Viên tỉnh lại, cảm giác như linh hồn thoát xác đã trở về, thân thể hoàn toàn không còn cảm giác, trầm trọng đến mức không nhể nhúc nhích được chút nào, cái chỗ ở phía sau bị hung hăng chà đạp càng làm cho lòng cậu chua xót.
Đương nhiên, Tùy Viên cũng không chỉ có một người, cậu cảm nhận được mình đang bị một tên cũng đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trắng trợn ôm từ phía sau, mà người nọ hiển nhiên đã sớm tỉnh, chỉ là đang lười biếng mà nghịch ngợm một sợi tóc đen, khéo léo đem sợi tóc quấn quanh cùng một chỗ.
Tùy Viên ngơ ngác chăm chú nhìn động tác ngón tay một lát, cảm giác không thú vị, hơi hơi giật giật thân thể, quay đầu nhìn người phía sau.
Huyền Lăng mặt mũi ôn hòa, nhẹ nhàng ấn xuống nụ hôn trên khóe miệng Tùy Viên, lại ôm chặt lấy cậu.
Tóc bị đối phương chộp trong tay, Tùy Viên bởi vì quay đầu lại mà kéo theo da đầu, hiển nhiên có chút bất mãn: "Anh đang làm gì đấy?"
"Kết tóc." Huyền Lăng cười khẽ. "Kết tóc cùng em, cùng nhau sống hết quãng đời còn lại."
Tùy Viên trầm mặc một lát, thật sự có chút chịu không nổi thái độ triền miên ngọt ngấy của đối phương — lại càng không cần phải nói hắn dùng cái mặt lạnh của Huyền Lăng để nói những lời này. Cho dù biết rõ bên trong là Triệu Hi Hòa, Tùy Viên cũng hiểu được như vậy thật sự là quá kỳ quái.
"Thân thể tôi rất khó chịu." Tùy Viên kéo kéo tóc của mình, sợi tóc theo động tác của cậu thuận lợi thoát khỏi ngón tay của Huyền Lăng, nhìn như đau khổ lại kỳ thật vô tình, khiến ánh mắt Huyền Lăng trở nên ảm đạm, rồi lại trong nháy mắt khôi phục bình thường.
Săn sóc vịn Tùy Viên ngồi dậy, tay Huyền Lăng xuất hiện một lọ ngọc cơ hoàn, đổ ra một viên đặt ở bên miệng Tùy Viên.
Tuy thứ này quý giá, dùng như vậy có chút lãng phí, nhưng mà vừa nghĩ tới "thương thế" của thân thể mình đều do Huyền Lăng làm ra, Tùy Viên cũng không có ý định cùng hắn khách khí, há miệng liền ngậm ngọc cơ hoàn vào miệng. Ngọc cơ hoàn vừa nuốt vào, đau xót và vô lực trong nháy mắt liền tan thành mây khói, Tùy Viên cảm giác mình đã khá hơn nhiều đang định rời giường mặc quần áo, lại bị Huyền Lăng ôm vào trong lòng.
Vừa muốn giãy dụa, Tùy Viên đã bị câu nói tiếp theo của đối phương hấp dẫn chú ý: "Về sau, em tính toán thế nào?"
Tùy Viên hơi hơi nghiêng đầu nhìn xem Huyền Lăng, nhíu mày nói:"Cái gì như thế nào?"
"Anh vì em mà tẩu hỏa nhập ma, em cũng thất thân vì anh, mới kéo được thần trí của anh trở về, khiến anh tỉnh táo lại." Huyền Lăng trả lời. "Chẳng lẽ em cứ như vậy nhất phách lưỡng tán(*) sao?"
(*)Nhất phách lưỡng tán: một đập vỡ đôi, nghĩa là để đạt được mục đích, hai bên cùng thiệt hại cũng không sao.
"...... Bằng không anh còn muốn làm gì?" Tùy Viên cảnh giác, cậu đương nhiên nhớ rõ lời cảnh cáo của 5237 – cậu làm chỉ là cứu Triệu Hi Hòa thôi, không còn có ý nghĩ nào khác.
"Chúng ta kết làm đạo lữ." Huyền Lăng trả lời chém đinh chặt sắt.
Trong nháy mắt, Tùy Viên có một loại xúc động, muốn sờ trán của hắn, xem Huyền Lăng có phát sốt hay không. Nói ra đề nghị không tín nhiệm như vậy ngươi thật sự còn thanh tỉnh sao? Hoặc là nói, cứ cho là cậu có thể đồng ý thì kịch bản sẽ hoàn toàn bị phá vỡ à, ngươi quả nhiên còn chưa thanh tỉnh thực sự a?!
"Muốn nói cái gì, em có thể nói thẳng." Nhìn hiểu biểu tình Tùy Viên, Huyền Lăng cười yếu ớt. "Anh đã dặn 0007 đổi một cái l*иg cách ly."
Đã như vậy, Tùy Viên cũng không cần phải lo lắng nữa, cậu xoay người, biểu lộ nghiêm túc: "Đừng làm loạn nữa, anh là nam chính của thế giới này!"
"Không nhất định là anh mà." Triệu Hi Hòa nhíu mày, rốt cục lộ ra một tia biểu lộ mà Tùy Viên quen thuộc. "Trong nguyên tác từ đầu đến cuối đều không có nói rõ nam chính rốt cuộc là ai, không phải sao? Chỉ có vài dòng miêu tả thôi, mà người phù hợp với những miêu tả này cũng không chỉ có mình anh."
"Ý của anh là......" Tùy Viên sững sờ.
"Đẩy một người đi lên, thế thân anh làm nam chính." Triệu Hi Hòa trả lời đương nhiên. "Chỉ cần phần diễn của em không có khác biệt quá nhiều, chắc không bị quy tắc trách móc nặng nề đâu, mà bản thân vốn là nam chính lại bị người khác thế thân, người chịu bị trừng phạt sẽ là anh, mà không phải em."
Tùy Viên chần chờ một chút: "Ý của anh là...... Anh sẽ buông tha cho phần diễn của mình, để giúp tôi hoàn thành phần diễn?"
"Đúng." Triệu Hi Hòa nhẹ gật đầu. "Dù sao vai diễn của em là chết ở phần cuối, không phải sao? Kết thành đạo lữ với anh, ngoài ra anh sẽ không hạn chế em, thậm chí có khó khăn anh sẽ giúp em. Em có thể thoải mái đi hoàn thành nhiệm vụ của em, hãm hại nữ chính cũng tốt mà thích nữ chính cũng tốt, cuối cùng bị nữ chính tính kế gϊếŧ chết cũng tốt, anh đều sẽ giúp em. Dù sao, hiện tại kịch bản đã rối loạn, Hách Liên Ngọc bởi vì anh tẩu hỏa nhập ma mà bị anh gϊếŧ lầm, dựa theo kịch bản, em đã không có đối tượng hợp tác, một mình một người hành động về sau sẽ rất khó khăn a?" Nhìn Tùy Viên, Triệu Hi Hòa trong mắt tràn đầy bao dung. "Cho nên, anh có thể diễn hành động của nhân vật Hách Liên Ngọc, mặc em sai khiến."(thê nô công =)))
Không thể không nói, Triệu Hi Hòa nói rất có đạo lý, Tùy Viên không khỏi có chút động tâm, sau đó, cậu bắt đầu dao động lại bị Triệu Hi Hòa một kích tất sát.
"Em nghĩ muốn cự tuyệt đề nghị của anh, sau đó bị anh gây phiền toái sao, hay là kết thành đạo lữ với anh, để anh trợ giúp em thuận lợi diễn nốt đoạn cuối?" Triệu Hi Hòa mỉm cười, như đã tính trước. "Dù loạn đến mức không thể vãn hồi rồi, hiện tại em vẫn phải tiến về phía trước."
Vì vậy...... Tùy Viên chỉ đành cứng ngắc gật gật đầu, đồng ý đề nghị của Triệu Hi Hòa.
Thẳng đến khi Huyền Lăng một thân nhẹ nhàng khoan khoái, thần trí thanh tỉnh đi ra ngoài phòng tạm giam, dắt Tùy Viên đi vào trong đại điện, tuyên cáo cùng cậu kết làm đạo lữ, chưởng môn cùng các chư vị các trưởng lão vẫn cảm thấy như đang ở trong mộng, vô luận như thế nào đều cảm giác như bị lừa gạt.
Cứ tưởng là thầy trò luyến ni?! Cứ tưởng là chung tình với nữ đệ tử ni?! Cứ tưởng mọi chuyện đã thành đột nhiên thay đổi đối tượng, cái này cứ như là chú rể tân nương lúc kết hôn có một vị suất ca (anh chàng đẹp trai) xông tới cướp chú rể vậy?!
"...... Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Huyền Lăng sư đệ." Chưởng môn nhìn lướt qua Thẩm Gia Di ở một góc đại điện vẻ mặt như bị sét đánh lung lay sắp đổ, cực lực đè nén xúc động muốn nổ tung của mình, cố gắng duy trì dáng vẻ ổn trọng của chưởng môn. "Vì sao là Minh Huy? Ta không biết các ngươi...... Các ngươi khi nào thì như vậy."
Chưởng môn rất muốn thổ huyết, tuy đã sớm lo lắng Huyền Lăng sẽ có tình kiếp, nhưng là nếu như thật sự không cách nào tránh khỏi lão cũng chỉ đành tiếp nhận, chỉ có điều tuyệt đối thật không ngờ đối tượng tình kiếp lại không phải Thẩm Gia Di mà bọn họ xem trọng, ngược lại là vị đại đệ tử của lão có chút lưỡng tình tương duyệt với Thẩm Gia Di.
Chuyện này đối với chưởng môn mà nói không thể nghi ngờ là hai tin dữ — hơn nữa không hề có dấu hiệu báo trước nào?! Một chút chuẩn bị tâm lý cũng không có! Cuộc tình tay ba hai nam một nữ đột nhiên biến thành hai nam đến với nhau vất nữ chính sang một bên, một kịch bản như vậy ai có thể lý trí tiếp nhận (hủ có thể =)))?! Phát triển cũng không cần thần kỳ như vậy a!
"Không biết sư huynh có tin vào duyên phận hay không." Không biết có phát giác bình tĩnh của chưởng môn sắp mất hay không, Huyền Lăng không dao động chút nào, biểu lộ vẫn trầm tĩnh lạnh lẽo như cũ, chỉ có lúc nhìn sang Tùy Viên mới phát ra một chút ấm áp. "Đệ cũng không biết rốt cuộc là vì sao, lần đầu tiên mắt nhìn thấy y liền không bỏ xuống được."
"...... Chỉ một lần nhìn?" Chưởng môn trầm tư.
"Chính là ngày, đệ tử của đệ được Minh Huy cứu, liền gọi y đến Thiên Duệ Phong hỏi thăm tình huống." Huyền Lăng trả lời. "Từ ngày đó, đệ liền phát hiện trong nội tâm của mình có bóng dáng của y, vô luận như thế nào đều không thể quên, nhưng mà ta cũng minh bạch đó không phải là một hiện tượng tốt, cho nên cực lực nhẫn nại xúc động đi tìm y, tận lực tỏ ra bất hòa với y."
Chưởng môn nghĩ đến ngày đó, Huyền Lăng quả thật không có lại tìm qua Tùy Viên, trầm ngâm nhẹ gật đầu.
"Nhưng mà, nghe thấy y bị nhốt ở Thiên Xa Phúc Địa, đệ liền sáng tỏ chính mình tránh không khỏi." Huyền Lăng nhẹ nhàng chợp mắt, ngón tay nắm Tùy Viên chặt thêm vài phần, làm như cực kỳ sợ hãi mất đi vậy.
"...... Cho nên, ngươi chủ động đề nghị miễn giảm xử phạt của nó, lại lúc nó bị giam chạy đến thăm nó trước tiên, đúng lúc gặp được nó đang tẩu hỏa nhập ma, liền cưỡng chế mang nó về Thiên Duệ Phong dưỡng thương, mỗi ngày thay nó chải vuốt kinh mạch......" Lời nói chưởng môn xen lẫn hơi thở nặng nề, rõ ràng Huyền Lăng đều biểu hiện rõ ràng như thế, lão lại bởi nhất thời bị suy đoán che mất tầm mắt, căn bản không có nghĩ đến. "Sau đó, khi ta phản đối muốn để Minh Huy kết làm đạo lữ với đệ tử của ngươi liền phản đối mãnh liệt, không phải vì đệ tử của ngươi, mà là vì Minh Huy?"
"Đúng." Huyền Lăng nhẹ gật đầu.
Thẩm Gia Di chưa bao giờ biết còn có chuyện như vậy, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên, ánh mắt phức tạp nhìn qua Huyền Lăng và Tùy Viên sóng vai đứng chung một chỗ.
Hai người đều là bạch y, một người lãnh liệt, một người ôn nhã, xác thực là trời đất tạo nên. Tu chân giả kết thành bầu bạn, phần lớn bởi vì tịch mịch trên tiên lộ dài dằng dặc, nghĩ tìm một người nào đó cùng nhau chèo chống, mà không phải là vì dựng dục con nối dòng, cho nên không câu nệ nam nữ, chỉ có điều, nam nữ tương hợp chính là thiên đạo nhân luân, nam tử cùng nam tử cùng một chỗ mặc dù không tính làm người nghe kinh sợ, nhưng cũng rất ít dám công khai, huống chi trong đó một người là sư phụ nàng thiệt tình kính yêu, người còn lại là sư huynh nàng hơi chút luyến mộ, đối với nàng tình thâm ý trọng......
Thẩm Gia Di cảm thấy, chính mình đại khái phải cần một khoảng thời gian, để tiếp nhận sự thật này......
"Minh Huy tại Thiên Duệ Phong dưỡng thương, đệ ngày ngày đi thăm y, cố gắng không dám ở lâu, bởi vì đệ dần dần cảm giác được công pháp của mình bởi vì động tình mà xuất hiện vấn đề." Huyền Lăng nghiêng đầu nhìn về phía Tùy Viên. "Cho nên đệ không dám cùng y có quá nhiều tiếp xúc, chỉ nghĩ mau chóng đem nguy hiểm chế trụ, nhưng không ngờ càng lún càng sâu."
Tùy Viên không khỏi nhớ tới lúc Huyền Lăng vì chính mình trị liệu, sắc mặt luôn có chút không bình thường tái nhợt. Lúc ấy, Tùy Viên đã từng muốn hỏi qua, lại bị Huyền Lăng chuyển đề tài, mà cũng bởi vì nghĩ rằng đối phương nếu là Triệu Hi Hòa chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì mà ném ra sau đầu. Thẳng đến về sau, Tùy Viên mới nghe 5237 nói, công pháp xảy ra vấn đề quả thật chính là công pháp xảy ra vấn đề, cũng không phải vì linh hồn ở trong cơ thể là Triệu Hi Hòa hay thật sự là Huyền Lăng — trong nguyên tác Huyền Lăng từng bởi vì Thẩm Gia Di mà thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma, hôm nay Triệu Hi Hòa cũng sẽ bởi vì Tùy Viên chân chính tẩu hỏa nhập ma.
Kể từ đó, sau khi dưỡng thương xong Huyền Lăng thành thật không có xuất hiện quấy rối thành ra có giải thích, hắn phỏng chừng đang cố gắng đè nén dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, không rảnh quan tâm cậu, thẳng đến khi nhận được tin cậu bị Hách Liên Ngọc lừa gạt mới rốt cuộc kìm nén không được, rồi lại tại thời khắc mấu chốt tận mắt nhìn thấy cảnh tượng cậu cùng với Hách Liên Ngọc...... khụ khụ khụ......, vì vậy vấn đề một mực áp chế đột nhiên bạo phát đi ra, gọn gàng linh hoạt mà tẩu hỏa nhập ma.
Tùy Viên minh bạch, chưởng môn và các trưởng lão tự nhiên cũng có thể dự đoán được, các hành vi kể từ đó của Huyền Lăng đều có thể giải thích được, mà hắn lại bởi vì quan hệ với Tùy Viên khôi phục thần trí, càng nói rõ hắn sớm đã đối Tùy Viên tình sâu vô cùng, không cách nào tự kiềm chế, nếu như không đáp ứng lời của hắn, chẳng biết khi nào lại tới một trận như vậy
...... Ha ha, đại thừa kỳ kiếm tu tẩu hỏa nhập ma, đây là chuyện ai cũng chịu không được .
Chỉ có điều, kết làm đạo lữ cũng không phải chuyện chỉ có một người nói...... Chưởng môn đem ánh mắt quăng về phái đệ tử thân yêu của mình, vừa sợ hãi cậu cự tuyệt vừa chờ mong cậu cự tuyệt, cảm tình phức tạp cực kỳ: "Minh Huy, Huyền Lăng sư đệ hy vọng cùng con kết làm đạo lữ, con...... đồng ý không?"
Tùy Viên quan sát thần sắc tha thiết của chưởng môn, lại quay đầu nhìn Huyền Lăng đang nhìn mình chằm chằm, nghĩ đến ước định lúc trước, cậu mang một loại oanh liệt Phong tiêu tiêu hề, Dịch thuỷ hàn(*), chậm rãi nhẹ gật đầu: "Đệ tử...... nguyện ý."
(*) Đây là câu thơ thơ trong hai câu thơ mà Kinh Kha sáng tác trên bờ sông Dịch, trên đường ám sát Tần Thủy Hoàng:
Phong tiêu tiêu hề, Dịch thuỷ hàn
Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục phản
Dịch
Gió đìu hiu sông Dịch lạnh lùng ghê
Tráng sĩ một đi không trở về
"Ta hiểu rồi." Chưởng môn vừa tiếc hận vừa thoải mái mà cười. "Như vậy các các ngươi liền đi xuống trước nghỉ ngơi đi, hôm nào đó, tông phái liền bắt đầu bắt tay chuẩn bị làm đại điển song tu cho các ngươi."
Tùy Viên cùng Huyền Lăng khom người đồng ý.
Vì vậy, lần đầu tiên thất thân, lần đầu tiên lập gia đình [?] của Tùy Viên đều bị chôn vùi trong tay Huyền Lăng, "tin tức tốt" này quả thực làm cho 5237 không khỏi "vui đến rơi cả nước mắt", trong nội tâm tràn ngập một loại du͙© vọиɠ muốn soạn một tờ báo.
— Ở thế giới BG đôi giảo cơ cẩu nam nam nhất định không được chết già!
(*) giảo cơ: đồng tính, gay
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Chương sau xong xuôi...... Chương sau nhất định phải xong xuôi thế giới này!
Cảm tạ lạnh mỏng hai lục bổn, Tiểu Nhàn, Tiểu Vọng, tiểu đông tây, tịch xử lý, mảnh hạt,demeter, hồ đào, tiện hề hề chín vị cô nương ném địa lôi wwwww mọi người thật sự là nhiệt tình ~
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Nhanh
- Muốn Làm Nam Phụ Kỳ Thực Cũng Chẳng Dễ Gì
- Chương 42: Tu Chân