Chương 26:
Sau khi giải trừ nguy cơ sinh tồn của Osmond, kiếp sống nhân vật phản diện của Tùy Viên rốt cục đi lên quỹ đạo.
Lần đầu tiên phát động chiến tranh với bên ngoài bởi vì phải phân thân đi cứu Osmond mà dẫn tới thất bại, nhưng khi lần thứ hai tiến quân, Tùy Viên giành được thắng lợi huy hoàng.
Đại quân vong linh là thứ làm cho người ta sợ hãi nhất, bởi vì trong chiến tranh thương vong càng nhiều, nó sẽ càng lúc càng mạnh, gϊếŧ chi bất tận, diệt chi không dứt. Cho nên, pháp thuật vong linh trên đại lục bị cho vào hàng cấm kỵ, pháp sư mưu toan sở hữu hay nghiên cứu pháp thuật vong linh đều bị xử tử trong trứng nước, dần dà, pháp thuật vong linh dần dần thất truyền.
Tuy nhiên, mỗi ngày lấy khổ đại cừu thâm, ánh mắt tràn đầy hận ý của những người khác làm cho Tùy Viên rất là Alexander, nhưng thân là một sắm vai giả cúc cung tận tụy, có chết cũng phải tỏ ra đủ tư cách, cho dù đối với phần diễn của mình rất là bất mãn, Tùy Viên cũng không thể không kiên trì diễn, sắp phát rồ mất rồi.
Suất lĩnh đại quân vong linh của mình, Tùy Viên liên tục tấn công mấy thành trấn: Thi thể bị cậu dùng pháp thuật vong linh làm sống lại, thu nạp thành viên cho quân đội của mình, dân thường bị cậu xua đuổi vào vùng đất bóng tối, nô dịch xây thành lũy bóng tối, mà tù binh võ giả, tất cả đều bị Tùy Viên dùng sức mạnh bóng tối đồng hóa, biến thành thủ hạ — một bước lại một bước, dùng vùng đất bóng tối làm cơ sở cho đế quốc bóng tối dần dần thành lập, đường biên giới không ngừng kéo dài, chậm rãi áp sát biên giới thành Obsidian, biểu thị kế tiếp sẽ trình diễn một hồi đại chiến.
Cùng lúc đó, cậu cũng vui mừng nghe nói về đồn đại của nam nữ nhân vật chính.
"Ngươi nói cái gì?!" Tùy Viên kích động một cái, quật ngã chén rượu đỏ như máu trong tay mình.
"Thuộc hạ nói......" Pháp sư bóng tối cẩn thận nhìn thần sắc Tùy Viên một chút, mang theo vài phần lo lắng, cung kính trả lời. "Có lời đồn...... Kiếm sĩ Aluola cùng thần tộc Thánh tử Osmond yêu nhau ."
Tùy Viên chấn kinh mở to hai mắt nhìn, mà 5237 bên cạnh cậu cũng đồng dạng khó có thể tin. Cái tin tốt này quả thực tới quá đột nhiên, đột nhiên đến mức bọn họ cũng không dám tin!
"Thật sự?!" Tùy Viên hỏi tới.
"...... Bất quá chỉ là lời đồn mà thôi." Thấy thủ lĩnh của mình khó có dịp thất thố như thế, lại nghĩ tới lúc trước có lời đồn Nadeleide cùng Osmond là người yêu, pháp sư hắc ám không khỏi có vài phần chần chờ. "Nghe nói Aluola trong lúc Osmond bị thương tận tụy chăm sóc, hai người có nạn cùng chịu, tâm tôn nhau lên, mà Aluola lại sớm đối Osmond lòng mang quyến luyến, vì vậy hai người liền......" Dừng một chút, pháp sư bóng tối trầm giọng nói ra. "Có tin tức nói, Osmond vì Aluola cự tuyệt đối tượng thần tộc vì hắn đám hỏi –"
"Thật là một tên hỗn đản!" Một vị kiếm sĩ bóng tối không đợi pháp sư bóng tối nói xong liền lớn tiếng mắng, tràn đầy khinh thường. "Thần tộc chính là một đám gia hỏa ra vẻ đạo mạo! Thần tộc Thánh tử cái gì! Bất quá chỉ là một đống cứt chó! Căn bản không xứng với bệ hạ của chúng ta!"
Tùy Viên phất tay, làm cho thủ hả của mình an tĩnh lại, cậu che nửa khuôn mặt của mình, chỉ còn lại một đôi mắt màu hồng trong bóng tối trở nên rạng rỡ lấp lóe: "Đủ rồi, các ngươi đều đi ra ngoài."
"Bệ hạ –" Kiếm sĩ bóng tối và pháp sư bóng tối đồng thời lo lắng kêu gọi, lại chỉ khiến Tùy Viên nguội lạnh ra lệnh: "Đi ra ngoài!"
Mọi người không dám nhiều lời nữa, khom người thuận theo lui ra ngoài, thẳng đến khi Tùy Viên xác định chung quanh không có người khác, rốt cục nhịn không được từ trên vương tọa nhảy dựng lên, hung hăng nắm tay biểu đạt hạnh phục và hưng phấn vào giờ phút này.
— vừa rồi vì không để mất hình tượng băng lãnh, cậu thật sự nhịn quá cực khổ!
"5237! Ngươi đã nghe chưa?! Nam nữ nhân vật chính lại thật sự thành!" Tâm tình Tùy Viên giờ phút này chỉ có thể dùng bốn chữ "phổ đại hỉ bôn" (*) để hình dung, như thể nghe được thanh âm tích phân đang cọ cọ tăng lên, mừng rỡ không biết phương hướng.
(*)"phổ đại hỉ bôn": niềm vui lan tỏa
5237 có chút ngơ ngác lại trở nên thẫn thờ, chậm rãi lắc lư thân thể:"Thật sự? Không phải là đùa chứ? Cảm thấy phát triển không đúng lắm a......?"
"Ta tình nguyện tin tưởng đây là thật! Huống hồ, nếu như là tin tức giả, bọn họ cũng không dám nói cho ta biết!" Dù bị 5237 giội nước lạnh, cũng không khiến tâm tình vui sướиɠ của Tùy Viên bị ảnh hưởng. "Ngươi nói, nam nữ nhân vật chính lưỡng tình tương duyệt, ta không phải cũng có thể chuẩn bị tiến hành phần diễn của mình?"
"Phần diễn của ngươi?" 5237 vẫn có chút ngốc hồ hồ .
"Ân, chính là đoạt lấy nữ chính bắt nam chính nghĩ cách cứu viện đó." Tùy Viên gật gật đầu. "Đây cũng là một nhiệm vụ trọng yếu giống như việc công thành đoạt đất a!"
"...... Được rồi, nếu như ngươi cảm thấy được." 5237 nhẹ gật đầu, đại khái cũng dần dần tiếp nhận sự việc xảy ra, cao hứng lên. "Dù sao, nếu thật sự như vậy, đương nhiên là tốt nhất, cho dù không phải là thật, chúng ta đây cũng không bị tổn thất gì!"
"Chính là như vậy!" Tùy Viên vui sướиɠ đồng ý, bắt đầu tính toán cuộc chiến với thành Obsidian, đồng thời, phương pháp bắt cóc nữ chính.
— đây chính là lần đầu tiên kịch bản đi đúng hướng a, quả thực không thể mong đợi hơn!
Tùy Viên mặt ngoài lạnh lùng, trong nội tâm vủi vẻ đến không biết trời đất bắt đầu chuẩn bị chiến tranh, một lần lại một lần xác định không có lỗ thủng gì, cậu lần đầu tiên tận chức tận trách làm cho bọn thuộc hạ cũng phá lệ khẩn trương lên, đại quân vong linh trong yên lặng dần dần tràn ngập cảm xúc có tên gọi là "Báo thù", kéo sĩ khí phá lệ nâng cao.
Về phần "báo thù" là vì thần tộc Thánh tử bội tình bạc nghĩa sớm kết tân hoan, làm tổn thương tâm BOSS nhà mình, Tùy Viên một chút cũng không biết......
Rốt cục, đến ngày chiến tranh bắt đầu.
Đại quân vong linh tăng trưởng đến hàng vạn dưới sự chỉ huy của Tùy Viên vây thành chặt đến nỗi kiến cũng không chui lọt, Tùy Viên đứng ở chỗ cao, quan sát quân đội đông nghịt như châu chấu ăn đến mức không còn một ngọn cỏ của mình, một lần lại một lần đánh sâu vào thành lũy chắc chắn của thành Obsidian, ánh mắt khóa chặt tại trong chiến trường vẫn có thể nhìn thấy Osmond và Aluola.
Osmond giơ cao pháp trượng, thánh quang sáng lạn chói mắt làm đám vong linh bị bỏng, khiến bọn chúng rêи ɾỉ hóa thành khói đen tiêu tán trên không trung, mà Aluola thì đem một thanh cự kiếm tạo ra một cơn gió lốc, đem nhóm xác không hồn chém thành một khối xác chết.
Mắt thấy quân đội của mình mấy lần đánh sâu vào thành Obsidian, lại thủy chung không có cách nào phá được, đối việc này cũng không ngoài ý muốn, Tùy Viên nhẹ giọng niệm chú ngữ kỳ lạ, dưới thân cậu xuất hiện một con cốt long
(rồng xương) gầm lên một tiếng rồng ngâm sâu thẳm, mở ra cốt cánh, bay lên trời.
Lúc tất cả mọi người đều chấn kinh, cốt long trong truyền thuyết như một khỏa đạn pháo to lớn, thẳng tắp phóng tới tường thành Obsidian cao ngất, đâm thủng một kẽ nứt có thể khiến vong linh leo lên, mà tinh linh cưỡi trên lưng cốt long náy mắt nhảy lên, nhẹ nhàng linh hoạt rơi xuống đỉnh tường thành, đồng thời, song dao màu đen trong tay cũng xẹt qua ngực một vị chiến sĩ, khiến hắn trở tay không kịp bị chém ngã xuống mặt đất.
Chiến sĩ ngã xuống mặt đất cũng không tử vong, được đồng đội tiến đến nâng đi, đồng đội muốn điều trị cho hắn đột nhiên bị đâm một kiếm, l*иg ngực bị đâm xuyên qua. Chiến sĩ lung la lung lay đứng lên, vết thương trước ngực tràn ra khói đen đậm đặc, cả người như là một con rối, không để ý tới tiếng kêu gọi của các đồng đội, ngược lại vung kiếm với bọn họ, mà các chiến sĩ bị hắn chém trúng cũng biến thành như vậy, trở thành con rối chịu sự thao túng của khói đen.
Pháp thuật vong linh khủng bố và sức mạnh bóng tối, là ác mộng với sinh vật sống.
Tùy Viên ánh mắt lạnh lùng nhìn xem hết thảy, khóe miệng hơi hơi cong lên một nụ cười tà ác, sau đó quay đầu, nhìn về phía Aluola không xa, đồng dạng, Aluola cũng nhìn Tùy Viên.
Nhớ tới kế hoạch bắt cóc Aluola, Tùy Viên lúc này không chần chờ, lách mình hướng phía Aluola chạy đến, mà Aluola thì ngược lại lộ ra tiếu dung nhàn nhạt, không trốn không né.
Dao găm màu đen đặt tại cổ của cô, nhưng lại không tiến thêm một bước, Tùy Viên thiếu chút nữa lại lỡ tay gϊếŧ nữ chính bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, không khỏi vạn phần bất mãn nam chính nữ chính cả đám sao lại thích chết như vậy, lúc đánh nhau sao lại ngu ngốc phối hợp như vậy!
Ngay tại lúc Tùy Viên oán thầm, Aluola đột nhiên đưa tay, chụp lên tay phải đang nắm chặt dao găm của cậu, như trút được gánh nặng thở dài một tiếng:"Rốt cục nhìn thấy ngươi, Nadeleide ......"
Tùy Viên sững sờ, có chút mạc danh kỳ diệu.
"Ngươi biết không? Ta và Osmond luôn luôn tìm ngươi." Aluola nhìn Tùy Viên, ánh mắt mềm mại. "Chúng ta không biết phải bao nhiêu lần đối mặt với đại quân vong linh, lại luôn tìm không thấy thân ảnh của ngươi, chúng ta biết rõ ngươi đang trốn tránh chúng ta, cho nên chỉ có thể sử chút ít mưu kế."
"...... Mưu kế gì?" Tùy Viên đột nhiên có dự cảm bất hảo.
"Chúng ta tung ra tin đồn, nói ta cùng với Osmond yêu nhau. Nếu như ngươi vẫn còn yêu Osmond, nhất định sẽ không đối với lời đồn đại mắt điếc tai ngơ, nhất định sẽ tìm được chúng ta, nghiệm chứng chân tướng." Aluola mỉm cười, mang theo vài phần đắc ý vì trò đùa dai thành công. "Quả nhiên, ngươi đã đến rồi."
Trong nội tâm "Lộp bộp" xuống, Tùy Viên mở to hai mắt nhìn, lách mình muốn né tránh, lại phát hiện chính mình dĩ nhiên bị một nhúm xiềng xích lóng lánh thánh quang buộc chặt lại, vô luận giãy dụa thế nào cũng không giãy ra được.
"Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì!" Tùy Viên quát khẽ, cảm giác vô cùng sốt ruột! Rốt cuộc kịch bản ngươi đi đâu rồi?! Sao lại có lắm người thích đi lừa người ta như thế!
"Thực xin lỗi......" Osmond chẳng biết lúc nào đi đến sau lưng Tùy Viên nhẹ nói, mở ra hai tay, dùng sức đưa cậu khóa vào trong ngực. Mái tóc màu bạc tung bay, trong ánh mắt Osmond tràn ngập áy náy, lại kiên định. "Thật có lỗi, ta lừa ngươi."
"Ngươi muốn bắt ta, đi tinh lọc?!" Tùy Viên giọng căm hận chất vấn.
"Đúng vậy." Osmond nói ra, ôn nhu nhìn nhìn Tùy Viên. "Ta không thể trơ mắt nhìn ngươi tiếp tục rơi xuống xuống dưới nữa, vô luận là bởi vì thân phận ta là Thánh tử thần tộc, còn là bởi vì......" Hắn nghiêng đầu, nhẹ nhàng hôn hôn hai gò má Tùy Viên. "– bởi vì ta yêu ngươi......"
Tùy Viên:"..................QAQ"
— giờ này khắc này, Tùy Viên thầm nghĩ muốn nói ra một câu: Cái kịch bản này đã bị hủy đến mức ngay cả mẹ nó cũng nhận không ra à, cầu buông tha a a a a a!!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Hai quân đối chọi + cùng * cùng gϊếŧ + trước mặt mọi người thông báo thần mã , không thể càng đẹp ngán!
ps:...... Không biết rõ muộn không muộn, tóm lại mọi người bánh Trung thu tiết khoái hoạt =333=
Cái khác tin tức là cái này văn muốn nhập v ,9 nguyệt 20 số thứ sáu nhập v, đến lúc đó canh ba tất cả mọi người hiểu , sau đó thế giới này chấm dứt, hạ cái thế giới...... Không nhất định có thể lái được thủy → → tóm lại, hy vọng mọi người có thể nhiều hơn duy trì, không thể duy trì các muội tử chúng ta giang hồ tái kiến ~~
Bởi vì mấy ngày hôm trước cuộc thi nguyên nhân không có mở q, có chút bỏ qua biên tập nhập v thông tri, cho nên tồn cảo có chút khẩn trương khái khái, may mắn thứ sáu không có lớp [ cáu bẩn!] cho nên đại khái hội buổi sáng, buổi chiều, buổi tối như vậy vừa viết bên cạnh đổi mới, chờ không được các cô nương có thể đợi đến tối 8 điểm nửa lão thời gian đến cùng một chỗ xoạt canh ba, chính là như vậy =3333=
Đa tạ tương du gia cá muội tử ném địa lôi =333=...... Tương du gia cá cái này ăn pháp thật kỳ quái......
Editor: Bắn pháo, sau 26 chương anh công lần đầu nói ra câu Ai lợp diu với em thụ