Chương 25:
Khi Tùy Viên ngồi trên người Osmond, dùng dao găm đặt trên cổ của hắn, thiếu chút nữa bị dọa ngất!
Nửa phút ngồi cứng ngắc trên người Osmond, Tùy Viên mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng nhảy dựng lên, nhảy ra bao xa có bấy xa — thiếu chút nữa thì kết liễu luôn nam chính mất rồi, thật sự là quá kinh khủng! Tùy Viên cảm giác đêm nay mình nhất định sẽ làm ác mộng !
Thật vất vả bình phục tâm trạng nhỏ bé bị kinh hãi của mình, Tùy Viên lúc này mới có tâm tình nói ra lời thoại, bởi vì sợ đối phương sẽ đuổi theo, ép cậu lại phải đánh nhau một trận, cậu nói thật ngắn gọn rồi vội vàng quay đầu chạy thục mạng, không chờ chấm dứt phần kịch phản bội bạn bè này.
"Nadeleide! Ta biết ngươi còn nhớ rõ! Ta biết rõ ngươi còn thích Osmond ! Đúng hay không!" Sau lưng truyền đến tiếng kêu thảm thiết có chút réo rắt của Aluola, Tùy Viên không hề chuẩn bị tâm lý dưới chân một cái lảo đảo, tí nữa thì té ngã, vẻ mặt đỏ ứng chạy trốn nhanh hơn.
— cái gì gọi là ngươi còn thích Osmond chứ? Không gϊếŧ hắn là vì thích hắn? Đây là logic quỷ dị gì vậy! Tùy Viên thật muôn lạy vị nữ chính này một lạy!
"Tốt xấu gì ngươi cũng thành công thoát khỏi tên heo đồng nghiệp đó rồi." 5237 vui mừng an ủi cậu. "Về phần thích ấy, đợi ngươi dựa theo kịch bản đối nghịch với nam chính mấy lần, lời đồn đại này đại khái có thể dần dần biến mất."
"Chỉ mong như vậy a." Tùy Viên thở dài một tiếng, cầu nguyện tất cả về sau đều thuận lợi, sau đó bắt đầu tự hỏi mình bước tiếp theo nên làm như thế nào.
Cắn nuốt hắc ám chi nguyên — không thể không nói, trải nghiệm kia thật sự là quá kinh khủng, Tùy Viên hoàn toàn không muốn nhớ thêm một lần nào nữa!– chân chính chuyển chức trở thành nhân vật phản diện BOSS, việc cần làm kế tiếp là thành lập vương quốc bóng tối của mình.
Dựa theo kịch bản, Tùy Viên bắt đầu bắt tay thu phục vùng đất bóng tối, đem làm đại bản doanh của mình, đồng thời, lại phái tai mắt đi giám thị hành động của nam chính nữ chính, bảo đảm bọn họ hai người trọng thương vẫn có thể bình an rời đi vùng đất bóng tối — vạn nhất nam chính nữ chính chết, vậy thì chết cha!
Chuyện thứ nhất tiến hành rất thuận lợi, có hắc ám chi nguyên Tùy Viên dễ dàng chinh phục vùng đất bóng tối, thành lập đại quân động thực vật của mình, kế tiếp, cậu bắt đầu dung hợp hắc ám chi nguyên vô sự tự thông học tập pháp thuật vong linh.
Vùng đất bóng tối từ xưa đến nay không biết đã chôn vùi bao nhiêu tính mạng, mà có thể có tự tin tới nơi này du lịch, không người nào không phải là dũng giả
(người dũng cảm) có lực lượng cường đại. Pháp thuật vong linh có thể tác dụng vào thi cốt
(xương xác chết), khiến chúng nó "Sống lại", mà sức mạnh bóng tối có thể cho chúng nó sức mạnh, khiến chúng nó có thực lực ngang bằng khi còn sống, hiển nhiên là chiến lực cực kỳ khả quan, chỉ có điều Tùy Viên trước mắt chưa thuần thực khống chế sức mạnh bóng tối, chỉ có thể thao túng khoảng mười vong linh có thực lực cường đại, để luyện tập vận dụng sức mạnh bóng tối, Tùy Viên làm ra một cái quyết định – để mấy tên vong linh giúp cậu xây nhà.
Khi 5237 nghe được phương pháp này của Tùy Viên, mặt nhăn nheo của nó phải đập vào tường nửa giờ.
Tuy nhìn thì có vẻ đang hạ thấp khí thế của BOSS phản diện, nhưng không thể không nói, Tùy Viên quyết định rất là chính xác.
Mỗi ngày thao túng vong linh làm đủ mọi chuyện, Tùy Viên vận dụng sức mạnh bóng tối càng lúc càng nhuần nhuyễn, số lượng vong linh có thể thao túng cũng rất nhanh tăng đến hơn một trăm, sơ bộ thành lập các cấp đội bảo vệ ma vương, mà Tùy Viên làm nhân vật phản diện BOSS đứng đầu, đơn giản hình thức ban đầu ở chung giữa các vong linh.
Kế tiếp, Tùy Viên bắt đầu tính toán phát động tiến công các thành trấn xung quanh, giống như trong kịch bản, mở rộng địa bàn của mình, sau đó liên hợp với các chủng tộc quy hàng, trên chiến trường cùng nam chính nữ chính tương ái tương sát — không đúng, chỉ là tương sát mà thôi!
Về phần có cần phải đi cướp đoạt nữ chính Aluola, Tùy Viên suy tư một lát sau quyết định tạm thời án binh bất động trước, thứ nhất là vì tình cảm không thích hợp, thứ hai là khi cái bóng đèn là cậu sau khi rời đi để cho Osmond và Aluola có thời gian cùng một chỗ, nói không chừng tình cảm của hai người có chỗ tiến triển đi?
Một bên ở trong lãnh địa vui sướиɠ hưởng lạc, Tùy Viên một bên khác còn phải quan tâm một chuyện phiền toái nhiều hơn. Mặc dù được Tùy Viên âm thầm bảo vệ, nam chính nữ chinh bình an rời đi vùng đất bóng tối, trở lại thành Obsidian dưỡng thương, nhưng tin tức truyền đến sau đó lại làm cho cậu trằn trọc, nhiều buổi tối liên tục đều vô pháp an tâm chìm vào giấc ngủ.
Bởi vì, Tùy Viên được biết, lúc trước cậu chém một nhát Osmond, đem sức mạnh bóng tối xâm nhập vào trong cơ thể của hắn, dù cho Osmond có sức mạnh ánh sáng hộ thể, cũng không có biện pháp hoàn toàn trục xuất sức mạnh bóng tối, ngược lại thân thể càng ngày càng suy yếu, thậm chí đã ở trên ranh giới sinh tử.
Nhiều lần, Tùy Viên đều bị sợ hãi tỉnh — trong giấc mộng, nam chính Osmond bởi vì cậu yên lặng mà chết, mà cậu chỉ chớp mắt trở về giao lộ giữa các thế giới, chờ đợi cậu là tích phân đỏ như máu bị trừ xuống thành số âm.
Tùy Viên cảm thấy, mình thoáng cái đã gầy đi thiệt nhiều......
Vì không để ác mộng trở thành sự thật, Tùy Viên rốt cục quyết định, cậu âm thầm đi thăm Osmond, rút sức mạnh bóng tối ở trong cơ thể hắn ra, để lại một nam chính khỏe mạnh tráng kiện cho thế giới này.
Đương nhiên, dù đã cực kỳ cường đại, Tùy Viên cũng sẽ không tự tiện một mình xâm nhập đại bản doanh của địch nhân. Thành Obsidian là thành thị lớn nhất ở biên giới vùng đất bóng tối, đồng thời cũng phụ trách bảo vệ an nguy của các thành trấn nhỏ xung quanh. Vì để dụ quân đội của thành Obsidian dời khỏi, Tùy Viên chỉ huy quân đội của mình tấn công vài thành trấn nhỏ, bắt bọn họ phải xin giúp đõ thành Obsidian, mà thành Obsidian vì trách nhiệm gách vác không thể làm ngơ, nhất định sẽ xuất binh tiếp viện, sau đó, Tùy Viên là có thể thừa dịp lẻn vào, tìm kiến chỗ nam chính đang dưỡng bệnh ở thành Obsidian.
Hết thảy đều phát triển địa phi thường thuận lợi, thành Obsidian chia tiếp viện cho các thành trấn phụ thuộc, mà Tùy Viên cũng thuận lợi địa lẻn vào tòa thành của thành chủ Obsidian, xuất hiện ở trong phong ngủ Osmond.
Thần tộc Thánh tử mỹ lệ đang tái nhợt suy yếu nằm ở trên giường, hô hấp yếu ớt đến đứt quãng, vết thương trên ngực tuy đã được tỉ mỉ băng bó, nhưng vẫn không ngừng chảy ra máu đen, hiển nhiên, Osmond đang chịu đựng đau khổ mãnh liệt.
Nghĩ đến bản thể của đối phương là heo đồng nghiệp của mình, Tùy Viên ẩn ẩn có chút tự trách. Tuy cậu rất bất mãn đối phương làm đủ các loại hành vi tùy hứng cản trở, nhưng cũng không đến mức thành thâm cừu đại hận gì, Tùy Viên cũng không muốn nhìn đối phương thống khổ như thế, càng không hi vọng phần thống khổ này là do mình gây ra.
Mặc dù là vì thoát thân, nhưng vừa nghĩ tới một đao kia vốn không có trong kịch bản là do mình tự tay chọc, Tùy Viên sắp bị áy náy và hối tiếc bao phủ.
Chậm rãi đi đến bên giường, nghiêng người ngồi xuống, tay Tùy Viên đặt trên ngực Osmond, nhắm mắt lại, bắt đầu rút ra sức mạnh bóng tối còn sót lại tại trong cơ thể đối phương.
Đoạn thời gian rèn luyện sức mạnh bóng tối, khiến Tùy Viên hành động phi thường thuận lợi, sức mạnh bóng tối vốn đang tràn ngập tứ chi bách hài của Osmond thuận lợi ngưng tụ tại ngực, sau đó xuyên qua miệng vết thương chui vào lòng bàn tay Tùy Viên. Cảm nhận được trong cơ thể đối phương đã trở nên sạch sẽ, Tùy Viên nhẹ nhàng thở ra, mở to mắt, một giây sau, liền chống lại đôi mắt Osmond tràn ngập tình ý chân thành.
Tùy Viên sửng sốt một chút, muốn thu tay lại, lại bị Osmond giơ tay đè lại, kéo tay cậu đặt vào vải băng quấn trên ngực của hắn, thậm chí cảm nhận được trái tim không ngừng nhảy lên kia.
"Ta biết...... Ngươi sẽ trở về......" Osmond cười khẽ , tiếu dung tái nhợt lại nhu hòa, đôi mắt hơi hơi lập loè đôi tỏ rõ hắn giờ phút này rất vui sướиɠ, đôi mắt cũng không nhấp nháy dừng lại trên người Tùy Viên.
Tùy Viên bị loại ánh mắt này bao phủ, cảm thấy lông mao toàn thân dựng đứng, dùng sức đưa tay rút về, mà Osmond trọng thương chưa lành thì hoàn toàn vô lực ngăn cản.
"Ngươi biết ta vì cái gì mà." Tùy Viên lẩm bẩm hàm hồ đáp lại, đã hoàn thành việc mình cần phải làm, nam chính đã không còn nguy hiểm tính mạng, Tùy Viên liền không nghĩ nhiều nữa, đứng lên định rời đi, rồi lại bị Osmond bắt được.
Tùy Viên rất là bất đắc dĩ, quay đầu liếc nhìn Osmond, lại một lần nữa kiên định rút tay ra.
Đôi mắt Osmond hơi hơi ảm đạm xuống, cái bộ dáng tinh thần chán nản này làm cho Tùy Viên thực sự rất muốn lay lay bờ vai của hắn một cái, sau đó cầu hắn không cần phải diễn chuyên nghiệp như vậy — huống hồ, coi như là diễn, cũng phải diễn với nữ chính chứ! Nam chính diễn với nam thứ là không có tiền đồ ! Cầu buông tha!
Không để ý tới ánh mắt níu kéo của Osmond, Tùy Viên bước nhanh ra khỏi phòng, lại ngạc nhiên nhìn thấy Aluola đã không biết đứng đó bao lâu.
Aluola bề ngoài nhìn có vẻ rất là bình tĩnh, lại mang theo buồn bã thật sâu, hiển nhiên trải qua sóng gió khiến cô thành thục rất nhiều. Aluola cũng không kinh động thủ vệ, chỉ yên lặng nhìn Tùy Viên. Lúc Tùy Viên liếc cô, nháy mắt trầm mặc đi qua người cô, Aluola cuối cùng mở miệng: "Tuy không biết ngươi vì sao phải đi đến một bước này, nhưng ...... ta và Osmond vẫn là đồng bạn của ngươi."
Tùy Viên dừng chân lại, tự hỏi có nên cùng nữ chính hàn huyên vài câu hay không, để gia tăng hảo cảm một chút.
"Ta cũng biết rõ, ngươi cũng không giống vẻ ngoài lạnh lùng vô tình hiện tại của ngươi, không phải sao?" Aluola tiếp tục nói, ngữ khí rất nhẹ, cũng rất kiên định,"Ngươi nghĩ rằng chúng ta không biết, nhưng mà chúng ta đều hiểu."
Tùy Viên quay đầu nhìn về phía Aluola, mang theo mơ hồ nghi vấn.
"Ta và Osmond đều trọng thương, khi bị tập kích căn bản không có khả năng chống đỡ, có thể bình an rời vùng đất bóng tối, là vì ngươi một mực âm thầm bảo vệ chúng ta, đúng không?" Aluola cười khẽ, tựa hồ sợ hãi làm hỏng bộ dạng cẩn thận của mình. "Ngươi một mực lo lắng cho chúng ta, cho nên mới biết đến tình huống thương thế của Osmond. Ngươi không muốn để hắn chịu khổ, càng không muốn hắn chết đi, cho nên mới bất chấp nguy hiểm đến nơi này — đây hết thảy, ta đều hiểu."
Tùy Viên há hốc mồm, muốn phản bác, lại không biết nên giải thích thế nào — tựa hồ...... tất cả những gì Aluola nói đều đúng? Nhưng cậu thật sự một chút cũng không nghĩ đến nghiêm túc như thế a! Xin cô đừng lý giải kiểu như vậy a!
"...... Dù cô nói như thế nào, ta chỉ hy vọng cô có thể minh bạch, chúng ta đã là người của hai thế giới ." Cuối cùng, Tùy Viên chỉ lưu lại một câu nói lạnh như băng, sau đó hóa thành khói mù tiêu tán tại không trung.
Aluola nhìn nơi Tùy Viên biến mất, sau đó quay đầu lại quan sát trong phòng, Osmond vẫn luôn yên lặng nhìn chăm chú chỗ đó, khe khẽ thở dài.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Các ngươi nhất định biết rõ ta nghĩ nói cái gì...... Cái này thật sự là một cái bi thương chuyện xưa wwwwwww
Editor: Đáng lẽ nên chú tích ở các chương trước nhưng ta lại quên mất.
Tích phân: ai đọc truyện tàu chắc biết nhiều, ta cũng không rõ cái này lắm. Có thể hiểu tích phân là điểm đánh giá của một bộ truyện. Điểm càng cao tức là càng có nhiều thích nó. Cho nên trong truyện, ta đã cố gắng việt hóa từ này để mọi người dễ hiểu nhưng nghĩ lại thì chẳng có từ Tiếng Việt nào có thể thay thế được. Nên ta để tạm điểm gốc thay cho tích phân gốc, còn tích phân là tổng điểm gốc cộng với điểm mà hai anh nhân vật chính của chúng ta kiếm được. Về sau từ này xuất hiện sẽ càng nhiều và được coi như là một phương thức tiền tệ. Thế thôi, ai thấy có gì không đúng thì nói cho ta biết nhé