Chương 120: Giang Hồ

Nếu xác định Ám Thất là kẻ tình nghi, Tùy Viên cùng Triệu Hi Hòa thông qua 5237 và 0007 đem tin tức gửi về căn nguyên thế giới, rất nhanh đã nhận được nhiệm vụ mới đó là cho phép gϊếŧ phá hư giả.

Tùy Viên cảm nhận được từ 5237 truyền một cỗ năng lượng hoàn toàn mới, một năng lực mà cậu không hề quen thuộc, đồng thời cậu cũng có chút cảm khái —— đây là lực lượng phá hư tinh thần thể, là phương pháp duy nhất có thể hoàn toàn gϊếŧ chết bọn họ.

“Sau khi gϊếŧ phá hư giả, chúng ta phải trả lại chỗ lực lượng này sao?” Tùy Viên quay đầu nhìn về phía Triệu Hi Hòa.

“Đó là đương nhiên, nếu không trả về, chúng ta sẽ được liệt vào sổ đen những người có khả năng trở thành phá hư giả.” Triệu Hi Hòa gật gật đầu, không chút để ý mà thưởng thức những lực lượng trong tay,

“Ngươi cho rằng phá hư giả lấy những lực lượng có thể làm tan vỡ thế giới, diệt sát tinh thần thể của người sắm vai đó từ đâu? Chính là việc họ cự tuyệt trả lại năng lượng và chiếm nó làm của riêng để tự mình sử dụng.”

Tùy Viên nhíu nhíu mày, cảm thấy này thật sự là một vấn đề nan giải, không có lực lượng, người sắm vai đối mặt phá hư giả chỉ có thể chờ chết, mà có được lực lượng, người sắm vai nói không chừng lại sẽ bị dụ hoặc, biến thành tân phá hư giả.

Tuy nhiên, những vấn đề nan giải thế này Tùy Viên cũng lười nghĩ đến, chỉ là cảm khái một chút liền ném ra sau đầu, hiện tại vấn đề mà họ cần quan tâm là làm sao giải quyết phá hư giả.

Phương pháp tốt nhất, là Tùy Viên cùng Triệu Hi Hòa trực tiếp đối chiến Ám Thất, nhưng là Ám Thất trơn không bắt được, lúc nào cũng lẩn chốn trong Huyền Cơ Lâu, tuyệt đối không đơn độc hành động, cho nên phương pháp này chỉ có thể tạm thời gác lại —— hoặc là nói, đây đúng là mục đích cuối cùng sau đủ mọi suy tính của Triệu Hi Hòa.

Trong nguyên tác Ám Thất tuy rằng địa vị không thấp, nhưng cũng chỉ là một sát thủ mà thôi, chọc giận Huyền Cơ Lâu lâu chủ, hoàn toàn có thể trong một giây bị gϊếŧ chết . Mà Ám Thất hiện giờ bọn họ phải đối phó đã sớm gϊếŧ chết lâu chủ, trở thành người nắm quyền củaHuyền Cơ Lâu, Huyền Cơ Lâu tuy rằng ẩn trong tối, nhưng quy mô chân chính, lại không kém ma giáo mà Triệu Hi Hòa khống chế là mấy.

Huống chi, mục đích của Ám Thất là gϊếŧ càng nhiều người càng tốt, mà Tùy Viên và Triệu Hi Hòa phải giảm số lượng thương vong xuống mức thấp nhất, nỗ lực làm cho nó không vượt quá phạm vi cốt truyện đề ra, cho nên chỉ dựa vào Ma giáo mà đối phó với Huyền Cơ Lâu thì tất nhiên là mất nhiều hơn được.

Việc Triệu Hi Hòa phải làm, là phát động toàn bộ võ lâm đối phó Huyền Cơ Lâu, đem những kẻ tự gọi mình là “Chính đạo” kia kéo xuống nước.

Rất nhanh, Ma giáo bắt đầu không chút nào nương tay mà đánh phá địa bàn của Huyền Cơ Lâu, từ đó một loại tin đồn bắt đầu lưu truyền trong giang hồ: Ma giáo giáo chủ trộm phải xá lợi giả, mà xá lợi thật đang ở trong tay lâu chủ Huyền Cơ Lâu Ám Thất. Biết được chính mình bị chơi giáo chủ Ma giáo vô cùng tức giận, quyết định đòi lại công đạo cho bản thân mà cho Huyền Cơ Lâu một cái giáo huấn thẩt sâu, nếu không, vì sao trước kia cùng Huyền Cơ Lâu nước sông không phạm nước giếng, nay Ma Giáo lại ra tay hung tàn như vậy ?

Thà rằng tin là có còn hơn không, cũng như nhìn Ma giáo không tiếc têu phí sức người sức của đối với Huyền Cơ Lâu đuổi cùng gϊếŧ tuyệt, đại đa số mọi người đều tin lời đồn này là thật, vì thế mũi kiếm nguyên bản chĩa về phía ma giáo nay lại chuyển hướng về phía Huyền Cơ Lâu.

Không chỉ vì viên xá lợi khiến người ta đỏ mắt, mà còn vì hành vi của Huyền Cơ Lâu bị võ lâm chính đạo lên án. Tuy rằng việc sát thủ lấy tiền gϊếŧ người trên giang hồ là không thể thiếu nhưng cũng không được hoan nghênh, dù là ai đi nữa cũng không muốn mạng của mình bị người khác mua bán.

Huyền Cơ Lâu rễ sâu lá tốt, thế lực tầm thường không dám đυ.ng vào, nhưng chỉ cần có người phát động tiêu diệt Huyền Cơ Lâu thảo phạt, thì tự nhiên sẽ có không ít người ôm ấp các loại mục đích khác nhau hưởng ứng, càng không cần nói đến gần đây Huyền Cơ Lâu hành sự ngày càng bừa bãi, số người chết trong tay sát thủ Huyền Cơ Lâu càng ngày càng nhiều, làm cho rất nhiều người tức giận.

Có chút là vì danh, có chút là vì lợi, có chút là vì thân nhân bằng hữu báo thù, cùng với hành vi đổ thêm dầu vào lửa của Triệu Hi Hòa mà Huyền Cơ Lâu nhanh chóng thành cái đích cho mọi người chỉ trích, cùng với rất nhiều người và rất nhiều căn cứ bị tiêu diệt lực lượng bị suy giảm nghiêm trọng.

“Nếu đã không có Huyền Cơ Lâu che chở, phá hư giả liền không chỗ nào để trốn nữa?” Tùy Viên nhìn mật báo trong, cảm giác thắng lợi gần ngay trước mắt.

“Tình thế trước mắt rất có lợi cho chúng ta, hơn nữa theo thời gian thay đổi, sẽ càng ngày càng có lợi, nếu phá hư giả không bị ngu, thì tất nhiên sẽ không mặc cho tình thế tiếp tục phát triển.” Triệu Hi Hòa dùng tay điên cuồng kéo lỗ tai của li thú đang trong lòng ngực Tùy Viên.

Li thú: “……………… QAQ”

“Vậy hắn sẽ làm thế nào?” Tùy Viên ho nhẹ một tiếng, thương hại mà làm lơ ánh mắt cầu cứu của li thú, mắt trông mong nhìnTriệu Hi Hòa, chờ đợi câu trả lời.

“Huyền Cơ Lâu tuy rằng không còn nhiều lực, nhưng cũng đã giúp hắn tiêu diệt không ít người, hiện tại con số thương vong vẫn luôn ở mức gia tăng, chỉ cần hắn có thể kịp thời gϊếŧ chết mấy nhân vật phi thường trọng yếu đối với thế giới này thì có khả năng phá hỏng thế giới trước khi ta bắt được hắn.” Triệu Hi Hòa đã khi dễ li thú đủ liền cảnh cáo mà búng búng cái trán của nó, ngay sau đó đem nó ném tới chỗ góc tường.

Li thú đáng thương vô cùng mà khóc òa ở nơi đó, cũng không dám đến bên người Tùy Viên nữa, chỉ có thể cúi đầu liếʍ lông tóc rối bời của bản thân.

“Nhân vật quan trọng đối với thế giới này……” Tùy Viên sườn nghiêng đầu, “Ý anh là Ninh Trạch cùng Nam Cung Dật?”

“Chống đỡ thế giới này là Vai chính hay nói chính xác hơn thế giới là do một đoạn cốt truyện chống đỡ.” Triệu Hi Hòa gật gật đầu, “Gϊếŧ chết vai chính, tương đương với gϊếŧ chết mấy trăm hay thậm chí là hơn một ngàn nhân vật cốt truyện bình thường khác, một khi hắn thành công, như vậy ở vào vị trí bất lợi chính là chúng ta.”

“Cho nên, anh muốn đem Ninh Trạch cùng Nam Cung Dật bảo vệ dưới trướng của mình. ” Tùy Viên hiểu rõ gật gật đầu, ngay sau đó lại nhíu mày nói, “Chẳng lẽ, anh muốn dùng bọn họ là mồi nhử dụ dỗ phá hư giả tới?”

“Cho dù chúng ta không dụ dỗ, hắn vì thắng lợi cũng tới, chúng ta chỉ là tương kế tựu kế thôi.” Triệu Hi Hòa cười như không cười mà sờ sờ cái đầu chó của Tùy Viên “Như thế nào, luyến tiếc?”

Tùy Viên rùng mình một cái, vội vàng cười gượng lắc lắc đầu: “Sao có thể! Ta chỉ là sợ ngoài ý, làm phá hư giả đạt được ý muốn……”

—— Tùy Viên thật ra là có chút luyến tiếc, đương nhiên, sự luyến tiếc này chỉ dành cho Nam Cung Dật, đứa nhỏ này ngoan ngoãn nghe lời, đối Tùy Viên cực kỳ tín nhiệm, vô luận nguyên nhân là cái gì, Tùy Viên đều không muốn hắn gặp nguy hiểm. Đương nhiên, loại ý tưởng này tuyệt đối không thể nói cho hũ dấm Triệu Hi Hòa biết.

Triệu Hi Hòa liếc Tùy Viên một cái, liền biết rõ suy nghĩ trong lòng cậu, nhưng chỉ gật gật đầu, đối với việc cậu thức thời tỏ vẻ vừa lòng: “Ngươi đã quên yểm thú và li thú có khả năng biến hình sao? Chúng nó nếu có thể biến thành bộ dáng của nhau, biến ảo thành con mèo con thỏ bình thường, thì cũng có thể ngụy trang thành bộ dáng con người, chẳng qua là hao phí nhiều linh lực hơn, không thể duy trì thời gian dài. ”

“Ngươi là muốn chúng nó biến ảo thành bộ dáng của Ninh Trạch cùng Nam Cung Dật, dẫn phá hư giả tới ám sát?” Tùy Viên ánh mắt sáng lên, “Hắn sẽ ngu như vậy sao? Biết rõ vai chính ở trong tay chúng ta, còn rơi vào bẫy sao?”

“Hắn là không thể không rơi. Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con, nếu hắn không làm, chỉ có thể ngồi chờ chết, chúng ta diệt Huyền Cơ Lâu, sau đó gϊếŧ hắn cũng không muộn.” Triệu Hi Hòa hừ lạnh một tiếng, “Nếu luận năng lực chiến đấu cá nhân người sắm vai sẽ yếu hơn phá hư giả, vì phá hư giả có thể hấp thu năng lượng thế giới mà hắn phá hư. Nhưng người sắm vai trội hơn phá hư giả ở chỗ có trí não phụ trợ, có thể dùng tích phân đổi các loại đạo cụ, chỉ cần có cũng đủ tích phân cùng an bài thích đáng, sẽ không thua kém phá hư giả. Đến cùng rốt cuộc ai mạnh ai yếu, thì phải xem bản lĩnh của mỗi người.”

“Cho nên, hiện tại chính là muốn đánh cuộc một phen, nhìn xem rốt cuộc là phá hư giả mạnh, hay là bẫy của chúng ta kiên cố?” Tùy Viên đôi mắt lóe lóe, có chút bỡn cợt mà giương lên khóe miệng, “Nếu phá hư giả có thể dưới sự bảo vệ của chúng ta gϊếŧ chết vai chính, chúng ta liền thua, nhưng là hắn lại không biết, chúng ta đặt con mồi giả trong bẫy rập, cho nên nói, lúc này đây chúng ta liền thắng?”

Triệu Hi Hòa mỉm cười gật gật đầu, tán đồng với Tùy Viên.

Tùy Viên nhìn về phía li thú trong một góc nghe hiểu những gì bọn họ nói, đang ngẩng đầu, loạng choạng cái đuôi, kiêu ngạo mà xoát độ tồn tại, nhịn không được đem nó ôm vào trong ngực, cọ cọ đám lông xù xù trên đầu nó, cảm khái: “Không nghĩ tới, chúng nó cũng có lúc hữu dụng như vậy thế, em còn cho rằng anh tốn nhiều tích phân như vậy chỉ để mua 2 con sủng vật thôi !”

Li thú: “……………………”

—— thiên sứ nói tốt cho nhau đâu? Nói về lịch sử đen tối của người khác như thật sự không thành vấn đề sao?! Bị xem là “sủng vật” vài thế giới, li thú rơi lệ đầy mặt.

Nếu mọi việc đã định, như vậy việc kế tiếp chính là triệu hồi yểm thú, bí mật đem Ninh Trạch cùng Nam Cung Dật giấu đi. Vì thế, ở bên ngoài khấy đảo giang hồ đã lâu, người luôn luôn bận rộn Tùy Viên cùng Triệu Hi Hòa, rốt cuộc lần thứ hai bước vào chỗ ở của Ninh Trạch cùng Nam Cung Dật.

Sau khi Ninh Trạch nhìn thấy Triệu Hi Hòa, biểu tình có vẻ phá lệ phức tạp.

Tuy rằng không thể ra khỏi cửa, nhưng Triệu Hi Hòa cũng không ngăn cản những người khác báo cho hắn tin tức bên ngoài, cho nên việc Ma giáo hợp tác với các môn phái vây công Huyền Cơ Lâu, Ninh Trạch tự nhiên là biết được. Nhưng là hắn không hiểu, Triệu Hi Hòa làm như thế rốt cuộc là có mục đích gì.

“Ngươi là vì đoạt lại xá lợi? Không nói đến việc xá lợi còn ở trong tay Ám Thất hay không, liền tính là đoạt lại được, Ma giáo cũng vì thế mà thương vong thảm trọng, cũng là mất nhiều hơn được.” Trải qua một đoạn thời gian lắng đọng lại, tính cách của Ninh Trạch hiển nhiên bình thản hơn rất nhiều, khi nhìn Triệu Hi Hòa ánh mắt cũng không có lộ vẻ khổ đại cừu thâm nữa, “Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì? Ta không cho rằng ngươi là người ngu xuẩn như vậy.”

“Có một số việc ngươi không cần biết, mà ta nói ngươi cũng không hiểu.” Triệu Hi Hòa không chút khách khí mà đứng ở trên cao, trào phúng tầm mắt hạn hẹp của (? ) vai chính công, “Mà ta nói ra thì ngươi có thể làm gì? Ngươi cũng không có năng lực ngăn cản.”

“Ta thật sự hoài nghi, ngươi rốt cuộc có phải Vu Hạo không.” Ninh Trạch cười khổ. Triệu Hi Hòa nhất cử nhất động đều khác hoàn toàn Vu Hạo mà hắn biết, nếu nói Vu Hạo trước kia mọi hành động đều bị Ninh Trạch nhìn rõ, thì Triệu Hi Hòa bây giờ làm hắn không thể nắm bắt được. Nếu không phải Ninh Trạch tin tưởng hai mắt của mình, nhìn ra được “Vu Hạo” từ gương mặt, khung xương, vân da thậm chí thanh âm đều giống trước kia, hắn thật sẽ cho rằng Vu Hạo bị thần không biết quỷ không hay đánh tráo, đổi thành một người khác, “Hoặc là nói…… Ta chưa từng có nhìn thấu được ngươi, ngay từ ngày đầu tiên ngươi đã ngụy trang, mãi cho đến hôm nay mới lộ ra gương mặt thật? Mà ngươi làm hết thảy, đều là vì che dấu mục đích của bản thân? ”

Triệu Hi Hòa hướng Ninh Trạch hơi hơi mỉm cười, sau đó dứt khoát lưu loát mà đem hắn đánh hôn mê bất tỉnh.

Ninh Trạch: “……………………”

—— hảo hảo nói chuyện không được sao?! Vì cái gì phải động tay động chân QAQ

Bên này vai chính công bắt đầu hoài nghi nhân sinh, bên kia vai chính thụ bắt lấy tay Tùy Viên, đồng dạng phá lệ nôn nóng: “Sư huynh, chúng ta cùng rời đi đi! Ngươi chẳng lẽ không biết những gì Vu Hạo làm sao?! Hắn khơi mào làm cho toàn bộ võ lâm tranh chấp, hại chết nhiều người như vậy, hắn —— là cái chân chân chính chính, là một ma đầu coi mạng người như rác! Vì một viên xá lợi mà thôi, hắn rốt cuộc muốn gϊếŧ bao nhiêu người mới vừa lòng?!”

Tuy rằng Tùy Viên không thích người khác nói xấu Triệu Hi Hòa, nhưng là chuyện này là không có cách nào nói rõ ràng nói rõ với những nhân vật trong truyện. Nếu nói coi mạng người như cỏ rác, thì Tùy Viên cũng không ngoại lệ, chẳng qua ở trước mặt Nam Cung Dật, cậu vẫn là thói quen tính tận chức tận trách mà đeo mặt nạ một Đại sư huynh tốt bụng: “Đã chậm, Tiểu Dật, quá muộn.”

“Sư huynh……” Nam Cung Dật nhìn Tùy Viên lắc đầu cười khổ, đau lòng tột đỉnh, hận không thể đem tên Vu Hạo đáng ghét này gϊếŧ chết.

“Ta sẽ chịu trách nhiệm với hành động của mình, nhưng trước đó, còn chuyện quan trọng quan trọng hơn phải làm.” Tùy Viên trở tay bắt lấy Nam Cung Dật, biểu tình nghiêm túc mà nhìn hắn, “Chúng ta nhận được tin tức, Huyền Cơ Lâu sẽ gây bất lợi cho ngươi và Ninh Trạch, lấy Ninh Trạch ra uy hϊếp Ma giáo, và dùng ngươi để uy hϊếp ta. Cho nên các ngươi phải lập tức rời đi, đi đến nơi an toàn!”

“Ta không đi! Ta muốn ở cùng sư huynh!” Nam Cung Dật quả thực sắp khóc. Mỗi lần đối mặt với nguy hiểm đều là hắn đi trốn, còn sư huynh che ở lại đối mặt, hắn không thể chấp nhận việc này.

“Tiểu Dật, thực xin lỗi, xin tha thứ cho sư huynh……” Tùy Viên môi run rẩy, nước mắt đọng trên lông mi, mà xuống tay lại dứt khoát lưu loát, không chút nào nương tay, “Ngươi phải hảo hảo sống sót……”

Nam Cung Dật lưu luyến mà nhìn sư huynh, cuối cùng không thể không tâm bất cam tình bất nguyện mà ngã xuống lòng ngực cậu.

Tùy Viên: “…… Loại cảm giác sinh ly tử biệt đột ngột này thật kỳ quái, có phải diễn quá mức rồi không?”

5237: “Vai chính thụ sơm muộn cũng bị ngươi ngược đến chết 【 ngọn nến 】”

Vừa lừa gạt vừa dùng thủ đoạn, Tùy Viên cùng Triệu Hi Hòa rốt cuộc thuận lợi mà đem giấu vai chính công thụ, sau đó cho li thú cùng yểm thú biến thành hai người, ở lại trong tiểu viện. Triệu Hi Hòa tin tưởng, kẻ phá hư đã sớm theo dõi Ninh Trạch cùng Nam Cung Dật, đang tự hỏi làm thế nào để thu hoạch hai mạng của họ.

Bây giờ, chính là chờ phá hư giả đến.