Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Muốn Làm Nam Phụ Kỳ Thực Cũng Chẳng Dễ Gì

Chương 105: Võng Du

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 105

Triệu Hi Hòa đóng vai Hoa Hâm Lỗi rất chuyên nghiệp, từ khi được Tùy Viên cam chịu xác lập thân phận "Bang chủ phu nhân" chính quy sau, liền lập tức bắt đầu kế hoạch thu nạp lòng người, ly gián Thượng Quan Như Phong.

Tình bạn trên mạng, tuy không đến mức rẻ tiền, nhưng cũng rất dễ dàng đạt được, chỉ cần tránh mâu thuẫn lợi ích, bố thí một chút ân huệ nho nhỏ, hơn nữa khéo ăn khéo nói là đủ rồi.

"Hoa Hâm Lỗi" ở trong mắt mọi người là "em gái yếu đuối" nên dễ dàng lấy được lòng của phụ nữ, chỉ cần buôn vài ba câu chuyện đã có thể coi là bạn bè được rồi, giúp đỡ vài chuyện nho nhỏ đã có thể thăng chức làm khuê mật. Một khi đã là khuê mật, nếu gặp chuyện, hoặc là vì tình bạn, hoặc là vì không muốn bị chỉ trích, nhóm phụ nữ liền đứng thành một bên chiến tuyến chịu chung một mối thù, cực kỳ có tinh thần trọng nghĩa, còn nếu cảm thấy bên ta đuối lý, cũng sẽ khoanh tay đứng nhìn, không giúp bên nào cả.

Còn người chơi là nam thì càng dễ thu phục, chỉ cần làm nũng giả đáng yêu làm ra vẻ tủi thân, với bản tính "thương hương tiếc ngọc" bọn họ đều sẽ đứng về phía phụ nữ nói tốt, huống chi sau lưng "Hoa Hâm Lỗi" còn có Ngạo Thị Minh Vương?

Có lẽ do khoác lên mình thân phận "em gái", cho nên mọi việc tiến hành tương đối thuận lợi, có lẽ cho dù là pháo hôi hay là nhân vật nam thứ phản diện, trên người hắn luôn có "hào quang của nhân vật chính" chói lòa, Triệu Hi Hòa rất nhanh liền có một đoàn người theo sau, cũng ra dáng nhất hô bá ứng. Cùng lúc đó, Ngạo Thị Minh Vương cũng kết thúc giai đoạn "hậu kỳ" chia tay với Thượng Quan Như Phong, dần dần bắt đầu ân ái công khai với "Hoa Hâm Lỗi" ở kênh bang phái.

Ân ái trong trò chơi thế nào, thật ra Tùy Viên cũng không biết, huống hồ kịch bản lấy điểm nhìn của Thượng Quan Như Phong mà miêu tả nên cũng không chi tiết lắm. Vì thế, Tùy Viên đành cố gắng phối hợp với Triệu Hi Hòa nhảy nhót tung tăng khắp nơi, nhưng không biết là do kinh nghiệm không đủ hay là do trí tưởng tượng không đủ phong phú, nên mười có tám chín phần không theo kịp ý nghĩ của đối phương, làm cho Tùy Viên đau đầu vạn phần.

Dần dần, luôn luôn được thành viên Thiên Minh xưng tôn "Bang chủ" Ngạo Thị Minh Vương lại lặng lẽ có cái tên thân mật mới, gọi là "Manh chủ" — đúng vậy, là "Manh ", mà không phải là "Minh" . Ban đầu, Tùy Viên còn tưởng rằng nếu bang phái có tên là [Thiên Minh], cậu được gọi là "Minh chủ" cũng không sai, chẳng qua ngẫu nhiên gõ nhầm số tự, thế nên "Minh" biến thành "Manh" mà thôi.

(*) Manh (萌) và Minh (盟): như mọi người thấy cả hai chữ giống nhau đều có hai chữ nhật nguyệt, nên Tùy Viên mới nghĩ là gõ nhầm.

Thế nhưng, dưới sự cam chịu của cậu, bang chúng càng ngày càng không kiêng nể gì, cứ "Manh chủ" "Manh chủ" mà gọi, Tùy Viên lúc này mới phát hiện ra căn bản không phải là gõ nhầm số tự! — nếu như là nói gõ nhầm, như vậy bọn họ chưa từng gõ đúng!

Ẩn ẩn cảm thấy hình tượng chói lòa của mình bị vấy bẩn, Tùy Viên lập tức biểu hiện phản đối với tên gọi thân mật này.

[bang chúng A]: hóa ra lúc trước không phải là cam chịu, mà là căn bản không ý thức được sao?! Nghĩ là đánh nhầm chữ gì gì đó, quả thực đánh tụt HP của ta mà! [cười to] [cười to]

[bang chúng B]: quả nhiên, manh chủ quả xứng với danh xưng à, manh chủ đại nhân ngươi liền nhận mệnh đi!

[bang chúng C]: quả thực không đành lòng nhìn... Trả lại bang chủ khí phách hiên ngang trước kia cho ta! Manh chủ gì gì đó quả thực không thể chấp nhận được! 【 cười to 】

[bang chúng D]: quả nhiên là gần mực thì đen, gần đèn thì rạng sao? Cùng phó bang chủ Thương Quan cao quý lãnh diễm cùng một chỗ, bang chủ là khí phách trầm ổn, cùng một chỗ với Hoa Hoa tưng tưng, một giây sau lập tức biến thành xuẩn manh !

[Ngạo Thị Minh Vương]: ... ... ...

[Hoa Hâm Lỗi]: 【 mỉm cười 】【 sờ đầu 】【 sờ đầu 】

[bang chúng E]: đột nhiên có cảm giác manh chủ đại nhân đang chán nản ngồi góc tường, Hoa Hoa dịu dàng an ủi, chỉ có ta thấy thế sao sao?

[bang chúng F]: wwwww đương nhiên không chỉ có ngươi thấy thế!

Vì thế, sau khi phản kháng không có kết quả, Tùy Viên học được nên phải giả vờ không biết gì, nếu không theo kịp đề tài, liền cười "Ha ha" vài cái hoặc giả "... ..." để đối phó. Chỉ tiếc, cho dù cậu tiếp tục cố gắng thế nào, đều không thể vãn hồi hình tượng sụp đổ như nước sông ngày càng khô cạn của mình, cuối cùng ngay cả bạn bè của thành viên bang phái 【 Thiên Minh 】 cũng thích dùng cái xưng hô này trêu chọc cậu, biểu hiện này cùng bề ngoài của hắn, đặc biệt có "Tương phản manh" .

— tương phản manh đến cùng là cái của nợ gì cơ chứ! (╯‵□′)╯︵┻━┻

Trừ bỏ chuyện đó ra, Tùy Viên ở những phương diện khác coi như là khá thuận lợi. Bị "Hoa Hâm Lỗi" liên tục nhằm vào, Thượng Quan Như Phong bắt đầu có chút sứt đầu mẻ trán: hắn công chính nghiêm minh, "Hoa Hâm Lỗi" liền chọc ngoáy hắn bất cận nhân tình; hắn quyết định bang hội muốn làm cái gì, "Hoa Hâm Lỗi" liền đá xoáy hắn không tôn trọng ý kiến của những người khác; hắn thăm dò ý kiến người khác, "Hoa Hâm Lỗi" liền châm chọc hắn không quả quyết... Tuy rằng "Hoa Hâm Lỗi" che dấu rất khá, thế nhưng Thượng Quan Như Phong là người thông minh, loại tình huống này cứ tiếp tục, thân là đương sự hắn tự nhiên nhìn ra bản thân bị nhằm vào.

Thượng Quan Như Phong cảm giác có chút phẫn nộ, chuyện này không thể thiếu phần Ngạo Thị Minh Vương ở phía sau âm thầm bảo vệ, dung túng hành vi của Hoa Hâm Lỗi. Tùy Viên chân trước vừa mới đáp ứng, Triệu Hi Hòa chân sau đã biết tin tức, kết quả "Hoa Hâm Lỗi" lập tức bắt đầu tủi thân khóc lóc kể lể, nói Thượng Quan Như Phong sau lưng đâm thọc, châm ngòi ly gián tình cảm giữa hắn và Ngạo Thị Minh Vương.

[Hoa Hâm Lỗi]: người như em đây chưa bao giờ thích nói xấu sau lưng người khác, gặp chuyện nhìn ngứa mắt, mới thản nhiên đứng đắn nói ra, mặc dù lúc nói có chút kích động, làm cho người ta không thích, thế nhưng đâu nhất thiết phải đi châm ngòi sau lưng người ta chứ? Thượng Quan phó bang chủ nếu có bất mãn, liền cứ việc nói thẳng ra, không cần oán giận anh Ngạo, anh ấy chẳng thèm quản đến em đâu!

Tùy Viên ngẩng đầu nhìn Triệu Hi Hòa một bên vừa uống cà phê một bên vừa xem máy tính, đầy mặt tinh anh, nhịn không được đánh giá: "Đê tiện..."

Triệu Hi Hòa mỉm cười, xoay xoay chén cà phê: "Em hẳn là đang khen anh sắm vai giống như đúc, mà em cũng liên quan không ít đấy, manh chủ đại nhân ạ ~ "

Cảm giác mình bị người ta tố cáo là đồng phạm, Tùy Viên lặng lẽ chặt đứt đối thoại.

Biết thông qua Ngạo Thị Minh Vương là không được, Thượng Quan Như Phong tiếp nhận bài học lần này, đã có lần hắn tính thử cùng "Hoa Hâm Lỗi" trực tiếp nói chuyện, nhưng không đòi được bất luận chỗ tốt nào, ngược lại bị logic của đối phương làm cho bực bội, sau đó lại bị "Hoa Hâm Lỗi" vây quanh vồ đến, có lý cũng nói không rõ. Dần dần, Thượng Quan Như Phong bắt đầu mắt không thấy tâm không phiền, thời gian hành động cùng thành viên Thiên Minh càng ngày càng ít, ngược lại là đi với [Thu Diệp Hư Ngạn] nhiều hơn, cũng nhận thức không ít thành viên bang phái [Tự Do Tự Tại].

Đương nhiên, "Hoa Hâm Lỗi" tự nhiên sẽ không bỏ qua chuyện tốt này, ba bốn lần biểu hiện bất mãn, nói hắn luôn hướng về người ngoại bang, Thượng Quan Như Phong cũng lười để ý, hoàn toàn đem những lời này là gió thoảng bên tai.

Một cái máy tính là [Hoa Hâm Lỗi] ở mọi nơi châm chọc Thượng Quan Như Phong, một cái máy tính là [Thu Diệp Hư Ngạn] lấy tình thân phận bạn tốt khuyên nhủ hắn nếu đã không vui liền rút khỏi bang, Triệu Hi Hòa phân thân làm cho Tùy Viên cảm thấy chỉ xem đã thấy đủ, không thể không thừa nhận một khi hắn đã nghiêm túc dâng lên, vô luận là năng lực sắm vai hay là thái độ công tác, hắn đều theo không kịp.

— Nếu Thượng Quan Như Phong biết chân tướng, phỏng chừng ý nghĩ muốn gϊếŧ Triệu Hi Hòa cũng có ...

Vì thế, dưới sự cố gắng của cả "hai bên", ý định muốn ở lại [Thiên Minh] của Thượng Quan Như Phong càng ngày càng dao động, dần dần đến tới điểm giới hạn, một khi bị ép đến mức một cọng rơm cũng đủ đè chết lạc đà, Tùy Viên và Triệu Hi Hòa sẽ được toại nguyện .

Mà cọng rơm này, là một con BOSS.

Khi 《 Giang hồ Online》 tồn tại càng lúc càng lâu, những player lâu năm đều đã mãn cấp, hoàn thành các phụ bản, sau đó bọn họ liền chuyển trọng tâm qua đánh BOSS. Đánh BOSS không chỉ thu được EXP lớn, tiền tài, quan trọng hơn là có thể rớt nguyên liệu hiếm, để chế tác vũ khí trang bị có thuộc tính cao. Vì thế, một con BOSS thường xuyên sẽ bị vài nhóm người nhắm tới, lừa BOSS đoạt BOSS sau đó tuyển người lập tổ đội gì gì đó, tự nhiên liền trở thành điều bình thường trong game.

Xét các bang phái trong toàn server, đệ nhất đại bang [Thiên Minh] và [Tự Do Tự Tại] có đa số thành viên mãn cấp mới có khả năng gϊếŧ được BOSS mạnh nhất, tỷ lệ chiến thắng cũng lớn hơn nữa.

Ngươi cướp ta, ta đoạt ngươi, ngươi gϊếŧ ta, ta gϊếŧ ngươi, quan hệ song phương đương nhiên không có chuyện hữu hảo, thậm chí có thể coi là "Địch thủ", thế nên khi Thượng Quan Như Phong không ở trong [Thiên Minh], cùng với thành viên [Tự Do Tự Tại] cùng nhau hành động, dư luận trong bang cực kỳ bất mãn.

Dưới sự dẫn đường của gián điệp hai mang "Hoa Hâm Lỗi" và "Thu Diệp Hư Ngạn", việc tranh đoạt BOSS giữa Thiên Minh và Tự Do Tự Tại càng lúc càng kịch liệt, mà người sau vì tổ chức phối hợp, tổng thể thực lực chiếm thượng phong, khiến cho toàn bộ Thiên Minh oán than dậy đất, hận đến mức nghiến răng. Vì thế, vì để chiến thắng, đám người Thiên Minh cho rằng việc đoạt BOSS với Tự Do Tự Tại là nhiệm vụ ngày, cực kỳ tích cực chủ động.

Mà đem Thượng Quan Như Phong cuốn vào trong chuyện này, nói thật cũng đích xác là Thiên Minh không có lý, thế nhưng nếu đã là "Đoạt BOSS" , ai còn đi quản có lý hay không? Cướp đến tay mới là trọng điểm.

Trong lúc Thiên Minh và Tự Do Tự Tại lại một lần nữa xung đột, đã sớm được Triệu Hi Hòa thông báo Tùy Viên đã logout từ lâu, làm chủ tự nhiên là phó bang chủ Thượng Quan Như Phong còn online. Thượng Quan Như Phong hiểu đạo lý, cũng coi trọng tình cảm, một bên là bang phái của mình, một bên là bạn tốt của mình, hai phe đều không muốn đắc tội, cuối cùng, hắn quyết định ai chiếm được BOSS thì là của người ấy.

Nguyên bản, chuyện này cũng không phải đại sự gì, tuy rằng sẽ làm cho vài người trong bang bất mãn, thế nhưng ở trong bang nói vài câu, bồi thường chút thì cũng qua đi — đương nhiên, trước tiên là không được có một tên suốt ngày tùy thời mà động, châm lửa thổi gió, "Hoa Hâm Lỗi" .

Một bang phái phát triển rất quan trọng một điểm, đó là ở thời khắc mấu chốt thay thành viên trong bang xuất đầu bao che khuyết điểm, để thành viên tự nguyện quy phục bang phái. Điểm này đều là do Ngạo Thị Minh Vương làm suốt, mà Thượng Quan Như Phong thì không giỏi chuyện này lắm, thế nên, khi Thượng Quan Như Phong quyết định thoái nhượng, bất mãn tích lũy trong bang với Tự Do Tự Tại cùng Thượng Quan Như Phong liền dưới sự xúi giục của kẻ có tâm mà lập tức bạo phát ra, làm cho Thượng Quan Như Phong hoàn toàn trở tay không kịp.

Trải qua thời gian dài ngâm ủ, một kích kia tự nhiên sẽ không thất bại, vì thế, khi Tùy Viên ngày hôm sau online, Thượng Quan Như Phong đã rút khỏi bang đi xa, dưới cơn nóng giận không thèm để lại một câu đối giải thích.

Tùy Viên làm bộ làm tịch tìm hiểu nguyên nhân, rồi trấn an vài nguyên lão bởi vì Thượng Quan Như Phong rời đi mà có chút suy sụp, vài thành viên mới vì bức đi Thượng Quan Như Phong mà bất an hối hận, tổ chức lại lòng người đang rã rời, cũng hứa hẹn sẽ cùng Thượng Quan Như Phong hảo hảo nói chuyện, để giải quyết việc này.

Thế nhưng, hứa hẹn còn chưa thực hiện được, mọi người trong Thiên Minh liền biết cựu phó bang chủ của bọn họ không chút lưu luyến nào đã nhào vào lòng của Tự Do Tự Tại, làm cho không ít người còn lưu luyến với Thượng Quan Như Phong chết tâm.

Giai đoạn thứ hai của kịch bản kết thúc một cách hoàn mỹ, nhiệm vụ kế tiếp của Tùy Viên là thống lĩnh thành viên Thiên Minh trở nên ngang tàng độc ác, sau đó bị Tự Do Tự Tại làm cho bẽ mặt, mà lần bị bẽ đầu tiên, là bang phái chiến.

Mỗi cuối tuần 《 Giang hồ Online》 đều sẽ tổ chức bang phái chiến, dùng để tranh đoạt cứ điểm bang phái, cướp đoạt kim khố, nguyên liệu tài nguyên, cộng thêm kinh nghiệm bang phái. Thiên Minh và Tự Do Tự Tại vốn là vừa thấy mặt liền đỏ mắt đối địch, hơn nữa gần đây còn có mâu thuẫn đoạt BOSS và Thượng Quan Như Phong, tự nhiên không hẹn mà đấu, dự định ra oai phủ đầu với đối phương, hảo hảo dạy dỗ một chút.

Làm pháo hôi và nhân vật phụ, Thiên Minh thua hiển nhiên là tất yếu, thế nên Tùy Viên cũng không thèm chuẩn bị, chỉ duy chì phong cách bang chiến như xưa, thay đổi duy nhất là chỉ huy vốn là Thượng Quan Như Phong, giờ đây đổi thành vị nguyên lão vừa mới được thăng cấp phó bang. Còn Ngạo Thị Minh Vương do Tùy Viên điều khiển phải luôn ở vị trí tiền tuyến xung phong liều chết, là Định Hải Thần Châm(*) của Thiên Minh.

(*) gậy như ý của Tôn Ngộ Không đó

Trong thời gian chuẩn bị cho bang phái chiến, song phương đều ở doanh trại của mình tập luyện, thành viên nào đó mắt sắc của Thiên Minh nhận ra ở doanh trại của đối thủ có một Đại Thần dát vàng đang tỏa sáng lấp lánh. Nhất thời, bên trong Thiên Minh lập tức oanh động.

[bang chúng A]: sh*t ta có phải nhìn nhầm hay không? ! Người kia không phải Vạn Nghệ Cô Phong chứ?! Ai đó nói là ta đang hoa mắt đi!

[bang chúng B]: má nó! Thật là hắn?! Không phải hắn luôn luôn không tham gia bang phái chiến mà?!

[bang chúng C]: Đừng hoảng loạn ! Vạn Nghệ Cô Phong thì sao? Vừa lên thì tập kích hắn ! Ta không tin là hắn không chết !

[bang chúng D]: chẳng biết tại sao, ta có dự cảm không tốt lắm...

[bang chúng E]: miệng quạ đen ngậm miệng lại !

Kênh bang phái của Thiên Minh bởi vì bản phục đệ nhất Đại thần hiện thân ở doanh trại địch mà có vài người hoảng sợ, dù sao Vạn Nghệ Cô Phong thành danh đã lâu, bình thường lại khiêm tốn, tất cả mọi người chỉ biết là hắn lợi hại, PK vô địch, trên cơ bản hắn lợi hại thế nào cũng không rõ.

Mà không biết, luôn làm cho người ta có chút lo lắng.

Tùy Viên nhìn mọi người nhao nhao nghị luận, suy đoán Vạn Nghệ Cô Phong vì sao đột nhiên luôn lủi thủi trong bang đột nhiên chạy đến đây làm gì, đột nhiên trong lòng nảy sinh cảm giác "Mọi người đều say chỉ mình ta tỉnh". Vạn Nghệ Cô Phong vì sao lại đến? Đương nhiên là vì thay Thượng Quan Như Phong xả giận rồi! Bị làm bẽ mặt gì gì đó cũng rất hoan nghênh nha!

— nói như vậy, chẳng lẽ Thượng Quan Như Phong và Vạn Nghệ Cô Phong đã tiến đến giai đoạn kia rồi sao? Một bên nhìn thời gian đến bang phái chiến bắt đầu đếm ngược, Tùy Viên một bên thất thần suy nghĩ ...

Cái gọi là bang phái chiến, kỳ thật chỉ cần chỉ huy xem xét thời thế, trí não khôn khéo, rõ ràng quyết đoán, còn đám thành viên còn lại cứ việc ngốc nghếch nghe theo là được. Song phương cộng lại có vài trăm người chen chúc trong một tấm bản đồ, nghẽn mạng mất đường truyền là chuyện thường tình, nghĩ muốn thao tác thuần thục quả thực là hoang tưởng, cho dù có là Đại thần, một khi bị mấy người thậm chí mười mấy người tập kích, cũng chỉ có thể cúp mệnh, không hề nghi ngờ.

Vì thế, Tùy Viên tập trung tinh thần như lần trước đấu với BOSS vậy, một bên ngáp dài một bên tùy tay ấn phím, cộng thêm 5237 duy trì đường mạng ổn định, mà cho dù là Tùy Viên có thua, đối với người chơi khác mà nói cũng là chuyện bình thường.

Được đường truyền mạng và kỹ thuật ủng hộ, Tùy Viên lần này ra trận cực kỳ vui vẻ, nhìn con số biểu thị người bị đánh chết tăng vù vù trên màn ảnh, mọi người trong Thiên Minh nhao nhao cảm khái "Manh chủ" nhà mình cuối cùng cũng có khí phách hiên ngang của một "Minh chủ", quả thực không thể phong cách hơn! Đồng thời cũng tỏ ra ước ao với tốc độ đường truyền nhà hắn.

Ngay tại lúc Tùy Viên chơi đến vui vẻ, mắt thấy số người bị đánh chết sắp phá kỷ lục, trước mặt cậu đột nhiên nhảy ra một sát thần tỏa sáng lấp lánh. Tập trung nhìn vào, Tùy Viên buồn bực nhận ra ID của một kẻ ngoài ý muốn [Vạn Nghệ Cô Phong].

Bởi vì trong kịch bản không có chuyện cùng Vạn Nghệ Cô Phong PK một chọi một ở nơi này, thế nên Tùy Viên cũng không muốn cùng hắn triền đấu, vòng vo tính toán tìm hướng né tránh, lại phát hiện đối phương giống như là biết rõ đường đi của cậu, cắn chặt không buông, quả thực làm người ta phát điên!

Bị cuốn lấy không có cách nào, Tùy Viên cũng bị kích ra vài phần hỏa khí, lập tức tiến lên nghênh đón Vạn Nghệ Cô Phong.

Tùy Viên vốn chỉ định tùy tiện đánh, sau đó chết quay về bản doanh, không nghĩ tới đánh đánh ngược lại dần dần bắt đầu có chút mất kiểm soát. Đại thần đệ nhất toàn server cùng đệ nhất MT mặt đối mặt một chọi một, bang chúng hai bên không hẹn mà cùng kéo ra xa, thứ nhất là vì bọn họ có sự ngưỡng mộ với cả hai bên, tiết mục PK ngoạn mục thế này không đành lòng làm phiền, thứ hai là sợ gặp cảnh trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, bị kỹ năng có phạm vi sát thương cực lớn của hai người lan đến.

Khi sân đấu được nhường ra, hình ảnh trở nên rõ nét, một bên bang chiến một bên ngầm vây xem, mọi người lúc này mới trợn mắt há hốc mồm phát hiện, bản phục đệ nhất Đại thần Vạn Nghệ Cô Phong, đang bị Ngạo Thị Minh Vương đè lên đánh !

— này không khoa học ! Nghe bảo PK vô địch cơ mà? !

Mắt thấy HP của Vạn Nghệ Cô Phong bị đánh tới mức thấp nhất, tràn ngập nguy cơ, mà Ngạo Thị Minh Vương lại còn lại gần nửa ống máu, suýt chút nữa là đánh chết Vạn Nghệ Cô Phong bên tai Tùy Viên đột nhiên có một thanh âm vang lên — Triệu Hi Hòa đầy hứng thú thì thầm vào lỗ tai cậu, cười khẽ nhắc nhở nói: "Em quên chuyện phải bị bẽ mặt rồi hả?"

Cái tay đang ấn phím của Tùy Viên đột ngột run rẩy, trong nháy mắt liền muốn quỳ lạy chính mình! Cậu quả nhiên hoàn toàn quên chuyện phải bị làm cho bẽ mặt mà! Võng du gì gì đó, không tự mình ra trận quả nhiên không hiểu, chơi đùa một tý đã dễ dàng nhập thần, đến mức quên cả chuyện trọng yếu như vậy!

Biết sai là sửa, thiện mạc đại yên, ý thức được điểm này Tùy Viên lập tức sửa sai, ấn nhầm phím kỹ năng không đúng lúc, phản ứng lại chậm nửa nhịp, lập tức từ cao thủ siêu hạng tụt xuống làm player hạng ba, sau đó bị Vạn Nghệ Cô Phong giống như chặt củ thái rau đuổi về bản doanh.

Vạn Nghệ Cô Phong: "... ... ..."

Bang chúng Tự Do Tự Tại: "... ... ..."

Bang chúng Thiên Minh: "... ... Sh*t manh chủ tự nhiên đần đúng lúc thế! Quả thực làm người ta tức điên mà! Chỉ cần một đao nữa thôi mà! Thế mà còn thua? !"

Tùy Viên sau khi hồi sinh ở bản doanh xoay đầu qua, tìm kiếm an ủi nhìn về phía Triệu Hi Hòa: "...Anh nói, đây có xem như bị bẽ mặt chưa?"

"Em nghĩ sao?" Triệu Hi Hòa khẽ nhướn mày. "Anh thật ra cảm thấy Vạn Nghệ Cô Phong mới là người bị em làm cho bẽ mặt a..."

Tùy Viên: "... ... ... QAQ "

Khi Tùy Viên khóc không ra nước mắt một lần nữa chuyển hướng màn hình, vừa vặn nhìn thấy Vạn Nghệ Cô Phong nhắn tin cho mình.

[Vạn Nghệ Cô Phong]: ? ? Chuyện gì xảy ra vậy?? Mạng chậm à?

Tùy Viên nghẹn lời, cực kỳ muốn nói "Không phải, là tôi đánh không lại anh", thế nhưng cũng biết cho dù cậu nói như vậy, chỉ cần người có thường thức sẽ tuyệt đối không tín, ngược lại cảm thấy như đang bị chế giễu.

[Ngạo Thị Minh Vương]: ... À, ờ, thì là mà, ha ha.

[Vạn Nghệ Cô Phong]: ra khỏi bản doanh đi, chúng ta lại đến.

Tùy Viên: "... ... ..."
« Chương TrướcChương Tiếp »