Chương 104: Võng Du

Chương 104

Kết quả "liều mạng" tối qua là Tùy Viên phải đến giữa trưa hôm sau mới có thể đứng lên, còn cái tên hôm qua "Tình cảnh bi thảm ", "Mượn rượu tiêu sầu" lại thần thanh khí sảng, một chút di chứng say rượu cũng không có, quả thực rất đúng với câu "Xuân phong đắc ý mã đề tật" .[1]

Tuy nói vợ chồng son đầu giường đánh nhau cuồi giường làm hòa, bất cứ mâu thuẫn nào chỉ cần lăn giường một hai lần là giải quyết được rồi, thế nhưng lần này Triệu Hi Hòa đùa hơi quá, dù rằng đã lăn cả đêm, thế nhưng Tùy Viên vẫn không cho hắn một chút sắc mặt đẹp nào — hoặc là nói, bởi vì lăn cả đêm, cho nên mới không có sắc mặt đẹp? — tóm lại, để lấy lòng chuộc tội, Triệu Hi Hòa còn phải cố gắng nhiều, đương nhiên, bản thân hắn cam tâm tình nguyện mà, vui chết đi được ấy chứ.

Ở trên giường dây dưa đến hơn mười một giờ, trong lúc xoa bóp sờ mó nịnh nọt, may mắn Triệu Hi Hòa còn biết tự chủ, biết khắc chế đúng lúc, không có làm đến bước cuối cùng. Cuối cùng, hắn bị khıêυ khí©h đến đỏ bừng đầy người, lại bị Tùy Viên đói bụng không thể nhịn được nữa đá xuống giường, ra lệnh cho hắn đi gọi cơm trưa.

Xuống lầu, người phục vụ đã sẵn sàng tiếp đón Triệu Hi Hòa, là cô gái tối qua giúp Tùy Viên đỡ Triệu Hi Hòa lên lầu. Dù sao, bộ dáng của Triệu Hi Hòa và Tùy Viên đều không tồi, hơn nữa còn câu chuyện "thất tình" khiến người khác phải cảm thông, ấn tượng của cô bé phục vụ đối với hắn rất sâu, mới nhìn một cái là đã nhận ra.

... Thế nhưng, cái bộ dáng không giống như thất tình chút nào, mà giống như tâm nguyện được đền bù, cảm thấy mỹ mãn là sao? Nàng bỏ lỡ cái gì sao?

Cô bé nở nụ cười đúng chuẩn phục vụ, một bên ghi nhớ món Triệu Hi Hòa gọi, một bên não động (tự tưởng tượng), một lát sau phát hiện phần cơm Triệu Hi Hòa gọi rõ ràng không phải dành cho một người, mà là cho hai người — chẳng lẽ, bạn của hắn cả đêm ở lại chăm sóc hắn không về nhà? Như vậy cái cảm giác toàn thân tràn đầy "Ông đây là người hạnh phúc nhất" là sao nữa? !

Cô bé phục vụ vốn là hủ nữ, hủ nữ đối với tình huống như vậy quả thực có một loại trực giác bản năng, nhất thời, ánh mắt nhìn Triệu Hi Hòa trở nên lấp lánh.

Chẳng qua, tối qua cô bé chót lắm lời hỏi việc tư của khách hàng, lúc nhàn rỗi thì ngồi buôn dưa lê với đồng nghiệp, trùng hợp bị quản lý bắt gặp, bị mắng tơi tả một trận, vì thế bây giờ có tò mò thế nào, cũng đành kìm nén xuống, quả thực nghẹn một bụng nội thương rồi!

Triệu Hi Hòa không để ý vẻ mặt muốn nói lại thôi của cô bé, suy nghĩ duy nhất hiện tại của hắn là phải nhanh chóng về phòng cùng Tùy Viên anh anh em em giải quyết đống cơm trưa, lễ phép nói cảm ơn sau, lập tức xoay người trở về phòng.

Bị giày vò đến sức để nâng cánh tay cũng không có, Tùy Viên rất tự nhiên tiếp nhận Triệu Hi Hòa ân cần phục vụ, nhưng sắc mặt lại càng tỏ ra khó coi. Sau khi phục hồi chút sức, cậu quyết định lập tức rời khỏi cái nơi "thương tâm" này, tìm kiếm an ủi ở ngôi nhà thân thương của mình, mà Triệu Hi Hòa đã sớm mơ ước bước vào nhà Tùy Viên đương nhiên sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt như vậy.

Đỡ thắt lưng đau nhức của mình xuống lầu, bên cạnh có Triệu Hi Hòa đi theo lấy lòng, thời khắc chuẩn bị đỡ hộ một phen, bộ dáng Tùy Viên làm cho bất cứ người nào có thường thức đều có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra, huống chi là cô bé phục vụ đã sớm chú ý hai người từ lâu?

Đã tự não động toàn bộ tiền căn hậu quả sau đó lại còn nhìn thấy Tùy Viên và Triệu Hi Hòa như thế, càng thêm xác minh suy đoán của mình, phiên bản cẩu huyết là "Thất tình tìm bạn uống rượu, kết quả không ngờ rượu say loạn tính, âm kém dương sai phát hiện chân tình của mình là ai ", phiên bản thuyết âm mưu thì là "Làm bộ thất tình dẫn người mình thầm mến uống rượu, thuận lý thành chương rượu sau loạn tính, thành chuyện tốt" ... Các loại phiên bản cứ quay như chóng chóng trong đầu cô bé, ánh mắt nhìn Tùy Viên và Triệu Hi Hòa cũng nóng cực kỳ.

Tùy Viên nhạy cảm đương nhiên cảm nhận được ánh mắt này, theo bản năng nghiêng đầu nhìn thoáng qua, đối diện với cô bé phục vụ tối qua. Tầm mắt đối phương, biểu cảm đều nóng bỏng quá mức, tuy rằng nóng bỏng làm cho Tùy Viên có chút nổi da gà, thế nhưng được giáo dục tốt cậu đành làm như không thấy.

Vì thế, Tùy Viên mặt không đổi sắc gật đầu với cô bé, xem như chào hỏi. Lập tức, Triệu Hi Hòa tìm tòi nghiên cứu nhìn về phía cô bé, mang theo đánh giá và cảnh giác.

Cô bé phục vụ quả thực đỡ không nổi phạm vi bảo vệ của Triệu Hi Hòa, có thể thấy được là thị lực của hắn rất kinh người, một chút gió thổi cỏ lay liền như lâm đại địch, tựa như sợ người trong ngực không cẩn thận bị bắt cóc.

Vì tỏ ý hữu hảo, sau khi Tùy Viên đi qua cô bé liền nở nụ cười tiêu chuẩn lộ tám cái răng: "Chúc mừng hai vị, người có tình sẽ thành thân thuộc! Tuy rằng chậm một ngày, thế nhưng chúc lễ tình nhân vui vẻ! Chúc hai vị bạch đầu giai lão, trăm năm hảo hợp !"

Tùy Viên đờ đẫn: "... ... ..."

Triệu Hi Hòa mỉm cười: "Cảm ơn."

Nhìn biểu cảm nhanh chóng ấm lại Triệu Hi Hòa hư ôm thắt lưng Tùy Viên rời đi, cô bé phục vụ âm thầm nắm tay làm thủ thế kích động, cảm thấy hôm nay cả người có mười phần động lực! Hận không thể lập tức tan ca về nhà , sau đó bò lên mạng đi 818. (818: chắc là tám chuyện, ta đã tra các bài về ngôn ngữ mạng nhưng ko thấy có 818, ai biết chỉ cho ta nhe)

Ân...Phải đặt chủ đề như thế nào mới hay nhỉ? Nhất định phải nghe vừa kêu, vừa kịch tính, lại phải có chút hài hước nữa!

Vì thế, thành tựu một ngày hẹn hò của Tùy Viên và Triệu Hi Hòa chính là hai topic đứng đầu trên diễn đàn, một cái là của cô bé bán vé ở rạp chiếu phim tủi thân ôm nỗi hận sám hối, cái còn lại là của cô bé phục vụ nhà hàng cao hứng phấn chấn chúc phúc — đương nhiên, trừ đương sự ra, không ai có thể kết nối hai chủ đề này lại với nhau.

Do tình trạnh thân thể Tùy Viên, Triệu Hi Hòa cường ngạnh cướp việc lái xe, đầu tiên là đến khách sạn hắn đang ở, nhanh nhẹn lấy đám hành lý đã đóng gói tốt ra khỏi phòng, sau đó quay trở lại phòng trọ của Tùy Viên, chính thức bước vào đời tư của Tùy Viên ở thế giới này.

Tuy rằng vẫn rất khó chịu với sở tác sở vi của Triệu Hi Hòa, thế nhưng biết ngăn cản cũng vô dụng, Tùy Viên cũng lười tiêu phí tinh lực cùng thể lực — dù sao, cậu cũng sớm biết Triệu Hi Hòa sẽ chạy tới ở chung với cậu, liền ngay cả đồ dùng lúc trước mua, cũng theo bản năng mua hai cái.

Nhìn Triệu Hi Hòa tâm tình khoái trá đem đồ đạc của mình đặt chỉnh tề, Tùy Viên ngồi trên sô pha lúc này mới nhớ tới Hoa Hâm Lỗi bị Triệu Hi Hòa "lý đại đào cương" (2).

"... Chuyện Hoa Hâm Lỗi là sao? Anh vì sao thay hắn chạy tới đây? Không có làm gì hắn đấy chứ?" Tay Tùy Viên bị Triệu Hi Hòa nhét vào móc khóa tình nhân hôm qua đi dạo phố mua, một bên yên lặng đem chìa khóa treo vào, một bên hỏi — ân, cậu chỉ là rất nhàn, mới có thể cùng Triệu Hi Hòa dùng đồ đôi !

"Sao em có thể nghĩ xấu về anh như thế?" Triệu Hi Hòa có chút bất đắc dĩ. "Tuy rằng anh cũng gϊếŧ người như ngóe, thế nhưng vẫn phân phân rõ tốt xấu, khi nào thì nên làm cái gì. Hiện tại là xã hội pháp chế văn minh, anh đây thân phận không có, đương nhiên phải tuân thủ pháp luật rồi." Đem cốc đôi bày ra trên bàn uống trà, Triệu Hi Hòa vừa lòng đánh giá vài lần. "Anh dùng một khoản tiền, khá thuận lợi mua được tài khoản của Hoa Hâm Lỗi. Đối phương tuy rằng tham tài, thế nhưng 'thái độ phục vụ' coi như không tồi, không hỏi chuyện dư thừa gì cả, liền ngay cả vé xe lửa đến gặp em cũng là khuyến mãi kèm theo."

"Không có vấn đề gì chứ? Anh thao túng Hoa Hâm Lỗi như vậy..." Tùy Viên có chút lo lắng.

"Yên tâm, có vấn đề cũng không phải vấn đề của em." Triệu Hi Hòa đi đến bên cạnh Tùy Viên, trấn an xoay người hôn hôn trán của cậu. "Anh sẽ giải quyết tất cả, em chỉ cần nhàn hạ điều khiển nhân vật Ngạo Thị Minh Vương của em, không cần quản nhiều."

Đối với Triệu Hi Hòa, Tùy Viên vẫn khá tin tưởng – trước tiên là hắn chưa từng chơi xấu sau lưng — lập tức liền đem chuyện này vất sang một bên. Dù sao, phần diễn trong đời thực của Hoa Hâm Lỗi chỉ vỏn vẹn gặp nhau ngoài đời như vậy thôi, chỉ là nhân vật phụ, chỉ cần ở trong võng du dựa theo kịch bản nhảy nhót, thuận lợi bức bách Thượng Quan Như Phong rời khỏi【 Thiên Minh 】 là đủ rồi, yêu cầu cũng không tính là cao.

Kỳ thật, cho dù không phải Triệu Hi Hòa, Tùy Viên cũng dự định nếu qua quít Hoa Hâm Lỗi không có kết quả thì đành tự mình ra trận, thay thế tiểu nhân vật Hoa Hâm Lỗi. Dù sao, chỉ cần kịch bản có thể thuận lợi tiến hành, cho dù có bị trừ điểm, cũng sẽ không bị trừ nhiều lắm.

An tâm xong, sau khi nghỉ ngơi đủ, Tùy Viên định vào 《 Giang hồ Online》để chứng minh mình còn sống. Dù sao, hôm trước đi nhà ga đón Triệu Hi Hòa, hôm qua bồi hắn đi dạo phố, hơn nữa hôm nay lại bị ba ba ba hơn nửa ngày chưa dậy khỏi giường, tính đi tính lại, cậu đã gần ba ngày không vào trò chơi, như vậy đối với [Ngạo Thị Minh Vương] ngoài ngủ ra cơ hồ thời thời khắc khắc ở trên mạng mà nói, thật sự rất khác thường.

Quả nhiên, khi Tùy Viên online, lập tức bị nhiệt tình hỏi han.

Nhóm bạn tốt đều nhắn tin hỏi hắn ba ngày trước sau lễ tình nhân sao không online, có phải đã có người yêu 3D rồi hay không, đi hẹn hò phải không, mà trong bang phái thì càng không cố kị, nói cái gì đều có. Dù sao, Ngạo Thị Minh Vương ở bên ngoài luôn tỏ ra hào phóng thoải mái, là người nhiệt tình nhân duyên tốt, cho dù có vài câu quá phận, cũng sẽ không để ở trong lòng.

Đối với mấy phỏng đoán, Tùy Viên vẫn duy trì tư thế bình thường của Ngạo Thị Minh Vương "Ha ha" mà đối phó, không phủ định, cũng không khẳng định, dù sao cậu còn phải bận tâm Thượng Quan Như Phong, mọi chuyện đều là phải đợi "Hoa Hâm Lỗi" đến đâm thủng đã.

[Hoa Hâm Lỗi]: ai nha, các anh chị đừng nói lung tung mà, hôm qua là em đến thành phố C chơi, tìm anh Ngạo bớt chút thời gian theo giúp em mà thôi!

Nhìn dòng chữ xuất hiện ở kênh bang phái, Tùy Viên ngẩng đầu nhìn thoáng qua Triệu Hi Hòa đang ngồi cách mình không xa, chỉ thấy hắn đang dùng hai cái notebook, một cái đang hiển thị nhân vật của Hoa Hâm Lỗi, cái kia đang đăng nhập tài khoản Thu Diệp Hư Ngạn.

Tùy Viên: "... ... ..."

Ý thức được Tùy Viên đang nhìn, Triệu Hi Hòa ngẩng đầu mỉm cười: "Một máy dùng không sướиɠ, hơn nữa chuyển tới chuyển lui rất phiền toái, dễ đóng vai hơn. Mà, lúc anh vội không kịp chuyển, còn có thể nhờ 0007 hỗ trợ giúp một tay."

Tùy Viên lần nữa "... . . ." , sau đó khinh bỉ nhìn về phía 5237—so với quản gia 007 cao lớn toàn năng, 5237 quả thực quá kém cỏi! Trừ bỏ bán manh cùng lừa đồng đội ra, cái gì đều làm không được!

5237 lệ rơi: "... ... QAQ "

Trong phòng, hai người ba máy tính bình an vô sự, trong trò chơi, lại bởi vì một câu của "Hoa Hâm Lỗi" khơi lên một hồi huyết vũ tinh phong. Tất cả mọi người bị sự bất ngờ này làm sợ ngây người, sau vài giây bình lặng, lập tức bạo phát một hồi cao trào mới.

[bang chúng A]: sh*t ! Hoa Hoa em gặp bang chủ rồi á? ! Thật hay đùa vậy? !

[bang chúng B]: lễ tình nhân gặp cơ à... Ha ha, ai mới tin đây là đơn thuần gặp gỡ cơ chứ! Hoa Hoa, bang chủ nhanh nói thật !

[bang chúng C]: cầu chi tiết ! Cầu cụ thể ! Hoa Hoa đáng yêu không? Bang chủ đẹp trai không?!

[bang chúng D]: lễ tình nhân gặp lãng mạn muốn chết ! Các ngươi không phải đã ở cùng nhau chứ? !

[Hoa Hâm Lỗi]: bang chủ rất đẹp trai á! Cẩn thận lại dịu dàng, rất biết chăm sóc em đó nha [mặt đỏ]

[bang chúng C]: không hổ là nam thần của ta!

[bang chúng E]: nói đến đây, tui vẫn không biết Hoa Hoa rốt cuộc là nam hay là nữ a...

[bang chúng B]: Hoa Hoa đáng yêu như vậy, nhất định là bé trai a !

[bang chúng D]: đừng quậy ! Hoa Hoa rõ ràng là cô bé đáng yêu đúng chứ? ! Hủ nữ đừng có nhảy lung tung !

[bang chúng F]: CP bản mệnh bị phá, ôi thế giới tàn khốc vô tình cố tình gây sự mà... Mệt không thích, tui vẫn luôn cho rằng bang chủ đại nhân là thuộc về phó bang chủ đại nhân QAQ Thượng Quan Như Phong

[bang chúng G]: vẫn luôn cho rằng bang chủ và phó bang chủ là một đôi, Phó Thượng Quan tui giúp ngài cướp lại công quân bị đoạt đi!

[bang chúng A]: bang chủ đi ra nói vài câu đi chứ! Ra dáng đàn ông đi chứ! Ngài cùng Hoa Hoa có phải đang ở cùng nhau hay không? Lễ tình nhân login một tí cũng không, vui đến quên cả trời đất hả?!

Trên kênh bang phái kêu gào thảm thiết cầu quá trình gặp gỡ và kết quả, bang chủ đại nhân bị kêu gọi không biết bao nhiêu lần... Bang chủ đại nhân hiện tại tỏ ra đã không kiểm xoát được kênh bang phái nữa rồi, trực tiếp cấp toàn quyền cho Triệu Hi Hòa đi xử lý, mà hắn thì đi gặp Thượng Quan Như Phong, tiến hành chia tay.

[Thượng Quan Như Phong]: Hoa Hoa và anh có phải đang ở cùng nhau phải không? Không cần gạt tôi, tôi rất lãnh tĩnh, chỉ muốn biết chân tướng, không muốn bị lừa gạt.

[Ngạo Thị Minh Vương]: ... Xin lỗi, cậu tốt lắm, thế nhưng lý trí quá, làm cho tôi không cảm thấy như đang yêu đương, tôi cảm thấy chúng ta không thích hợp.

[Thượng Quan Như Phong]: ha... Tôi đã sớm đã nhìn ra, nếu như anh nói trực tiếp với tôi, tôi sẽ không dây dưa, thế nhưng anh lại ở lúc chia tay với tôi kéo theo người khác nữa, làm cho tôi thực buồn nôn.

[Ngạo Thị Minh Vương]: chuyện này là tôi không đúng, tôi nhận lỗi. Kỳ thật, tôi vẫn luôn muốn nói cho cậu biết, thế nhưng không biết nên mở miệng thế nào, tôi đối với cậu... thực sự vẫn có cảm tình.

Sau khi gõ xong một câu cuối cùng, Tùy Viên không biết vì sao cảm giác sau lưng có chút phát lạnh, theo bản năng quay đầu nhìn Triệu Hi Hòa một cái, phát hiện hắn cũng không động tác đặc thù gì cả, vẫn lười biếng vặt vẹo trên sô pha, ngón tay thon dài mà linh hoạt nhảy nhót trên bàn phím, thỉnh thoảng biếng nhác ngáp một cái, cùng hắn trong trò chơi nhanh nhẹn, thẹn thùng, từ ngữ đáng yêu quả thực là hai cực trái ngược nhau.

— tất cả sắm vai giả đều là vua phân thân.

Lắc đầu, vất cỗ hàn ý không diễn tả được sang một bên, Tùy Viên âm thầm cười nhạo bản thân mình chột dạ quá mức — chỉ là đối đáp thôi mà! Hơn nữa Triệu Hi Hòa làm sao nhìn được tin nhắn của cậu được chứ!

[Thượng Quan Như Phong]: được rồi, hiện tại có tỏ ra thâm tình cũng vô dụng, tôi cũng chẳng muốn thế nào với anh và Hoa Hâm Lỗi cả. Dù sao, quan hệ giữa chúng ta không công khai, ai cũng không biết, trong mắt người khác, anh căn bản không tính là chân ngoài chân trong.

[Ngạo Thị Minh Vương]: Như Phong không cần nói như vậy, sai là sai, tôi hy vọng có thể bồi thường cậu.

[Thượng Quan Như Phong]: không cần thiết, chỉ cần anh, tôi, còn có Hoa Hâm Lỗi đừng gây trở ngại tôi chơi, đừng gây trở ngại bang phái là được, chuyện khác tôi lười quản, cũng không muốn quản.

[Ngạo Thị Minh Vương]: ... Tôi biết rồi, sẽ không ảnh hưởng, cậu vẫn là Thiên Minh phó bang chủ, là người tôi tín nhiệm nhất, không ai có thể thay thế vị trí của cậu được.

[Thượng Quan Như Phong]: được rồi, như vậy là đủ rồi, chúng ta chia tay, anh có thể cùng Hoa Hâm Lỗi quang minh chính đại ở cùng một chỗ. Con đường đồng tính luyến ái cũng không dễ đi, anh cuối cùng chọn nữ nhân, tôi cũng có thể hiểu được.

Thượng Quan Như Phong chấm dứt cuộc nói chuyện, Tùy Viên động đậy ngón tay, cảm thấy mỹ mãn khi qua được đoạn kịch bản này.

Về sau đó, Thượng Quan Như Phong cùng Ngạo Thị Minh Vương được tính là chia tay trong hòa bình, Thượng Quan Như Phong tuy rằng chán ghét sở tác sở vi của Ngạo Thị Minh Vương, nhưng cũng không muốn trở mặt, không muốn trả thù. Dù sao, giống như lời cậu ta nói lúc trước, vì mục đích, cậu mới cùng Ngạo Thị Minh Vương kết giao, chuyện này chưa từng nói cho bất cứ ai khác, chỉ một ít hủ nữ thấy bọn hắn hay đi cùng nhau, thế nên mới YY thôi, một khi Hoa Hâm Lỗi ngồi vững trên cái ghế "Bang chủ phu nhân", cho dù Thượng Quan Như Phong có muốn chỉ trích, cũng không có lập trường.

Tuy rằng trong《 Giang hồ Online》và cả [Thiên Minh] đều len lỏi không ít hủ nữ, khiến dân tình đối với đồng tính luyến ái khá ôn hòa, thế nhưng vẫn có rất lớn một phần player đối với chuyện này căm thù đến tận xương tuỷ, thậm chí lời nói còn kịch liệt chửi rủa, biểu hiện hai tên đàn ông ở cùng nhau gì gì đó, thật sự rất buồn nôn.

So với Thượng Quan Như Phong rất ra dáng đàn ông, tính cách cũng tương đối nam tính, mà nhân vật Hoa Hâm Lỗi này lại là Loli nhân yêu, bình thường thích làm nũng tỏ ra đáng yêu, tuy rằng nửa đùa nửa thật nói vài câu khẳng định mình là con trai, thế nhưng đại đa số moi người đều không tin, chỉ cho rằng hắn nói chơi. Hơn nữa thanh âm Hoa Hâm Lỗi trong trẻo nhu hòa, cộng thêm phần mềm biến giọng phụ trợ, ở kênh YY đóng giả làm con gái rất dễ dàng, nên trong mắt quần chúng, hắn cùng Ngạo Thị Minh Vương cùng một chỗ, so với Thượng Quan Như Phong thuận lý thành chương hơn nhiều.

Thượng Quan Như Phong sau khi cân nhắc mọi mặt, vạn nhất chuyện chân ngoài chân trong bị tuôn ra, không chỉ có Ngạo Thị Minh Vương và Hoa Hâm Lỗi sẽ chịu ảnh hưởng, chính cậu ta cũng trốn không thoát, dù sao, tính hướng là vấn đề lớn. Thế nên, Thượng Quan Như Phong chỉ có thể nhịn, dù rất khó chịu, cũng không thể lộ ra chút manh mối.

Nếu chuyện dừng ở đây thôi, có lẽ đã là cả nhà cùng vui, thế nhưng Ngạo Thị Minh Vương lại không tuân thủ cam kết của mình khi chia tay Thượng Quan Như Phong. Cuối cùng, Thượng Quan Như Phong không ngừng thoái nhượng thỏa hiệp vẫn bị Hoa Hâm Lỗi đuổi khỏi [Thiên Minh], mà Ngạo Thị Minh Vương tuy rằng không bỏ đá xuống giếng, nhưng vẫn luôn dung túng hành vi của Hoa Hâm Lỗi, ra vẻ đạo mạo, nói không giữ lời, quả thực làm cho Thượng Quan Như Phong không thể nhịn được nữa, cuối cùng lựa chọn cùng Ngạo Thị Minh Vương và Hoa Hâm Lỗi không chết không thôi.

Thế nên, phần lớn cảnh diễn kế tiếp là do Triệu Hi Hòa làm, mà Tùy Viên chỉ cần ở bên cạnh yên lặng chú ý, sau đó ở thời khắc mấu chốt tỏ ra một chút che chở, ủng hộ lập trường như vậy là đủ rồi.

"Đang suy nghĩ gì vậy?" Đỉnh đầu đột nhiên truyền đến thanh âm trầm thấp của Triệu Hi Hòa, Tùy Viên mịt mờ địa ngẩng đầu, vẫn còn đắm chìm trong niềm vui kịch bản thuận lợi phát triển.

Triệu Hi Hòa đem notebook trên đầu gối Tùy Viên sang một bên, thuận thế áp cậu xuống sofa, nhướn mày cười nguy hiểm: "'tôi đối với cậu... thực sự vẫn có cảm tình ', ân?"

Tùy Viên mặc dù có chút sững sờ, nhưng vẫn theo bản năng cảm giác quen quen với cái câu không đầu không đuôi này, sau ba giây suy nghĩ, lập tức xù lông: "Nhìn lén màn hình là không đạo đức!"

"Không nhìn màn hình làm sao biết em cùng Thượng Quan Như Phong là ' đau khổ triền miên ', 'khó bỏ khó phân ' như thế chứ?" Triệu Hi Hòa đầy mặt đương nhiên.

"Này không phải lỗi của tôi! Đây là lời thoại! Tôi một chữ đều không có sửa!" Tùy Viên đầy mặt oan uổng. "Anh quả thực cố tình gây sự !"

"Anh biết." Bị lên án Triệu Hi Hòa ngược lại càng thêm thản nhiên. "Anh đang lấy cớ đó."

Tùy Viên: "... ... ..."

— không biết xấu hổ đến trình độ này, quả thực làm cho người ta lên án mạnh mẽ cũng không có cách nào!

"Thật vất vả chạy tới thành phố C ở chung, em cho là anh chỉ muốn cùng với em mặt đối mặt chơi game đơn giản như vậy sao?" Triệu Hi Hòa mỉm cười – nụ cười này trong mắt Tùy Viên quả thực trào phúng cực kỳ — "Ha ha, đừng ngây thơ như vậy chứ chứ."

Tùy Viên: "... ... ..."

— tôi tuyệt không ngây thơ! Thế nhưng anh không cảm thấy so với tôi "ngây thơ", anh càng điên cuồng mất trí hơn sao? ! Cẩn thận Tinh. Tẫn. Nhân. Vong đó!

[1] Câu thơ trong bài thơ đăng khoa hậu (sau khi thi đậu) của Mạnh Giao

Tích nhật ác xúc bất túc khoa,

Kim triêu phóng đãng tứ vô nhai.

Xuân phong đắc ý mã đề tật,

Nhất nhật khán tận Trường An hoa.

Dịch nghĩa

Ngày trước biết bao cay đắng không sao nói hết,

Sáng nay ưu phiền tan biến, tâm tư không còn gì câu thúc.

Ngọn gió xuân mát rượi, leo lên ngựa phóng đi,

Trong ngày đi xem tất cả các vườn hoa trong Trường An.

Câu thơ ý chỉ lòng vui sướиɠ aka đang phởn đó

[2] Lý chết thay Đào: một trong 36 kế của Tôn tử, nghĩa như tên, chi tiết mời gg sama