Chương 100: Võng Du

Chương 100

Tùy Viên cảm thấy thực khó chịu, cậu hình như bẩm sinh có mối quan hệ thiên địch với nhân vật công chính (?), chỉ cần vừa gặp sẽ bị đeo bám không tha, quả thực không thể hố cha hơn mà!

Từ thế giới trước đã rút ra được kết luận, Tùy Viên điểm trừ duy nhất là dám chen chân vào tình cảm (?) giữa Hoắc Kha và Nhạc Sâm, dẫn tới Nhạc Sâm di tình biệt luyến, tuy rằng về sau đã trở về quỹ đạo, nhưng vẫn khác xa với kịch bản quy định một trời một vực. Nhìn câu đánh giá đó, Tùy Viên cực kì tủi thân! Cậu hoàn toàn không nhận ra Nhạc Sâm có hảo cảm đối với cậu mà? Di tình biệt luyến gì chứ? Đừng đùa! Làm sao mà cậu lại không biết được?! Chẳng lẽ Triệu Hi Hòa cảnh giác Nhạc Sâm đích thật là đang cảnh giác tình địch, chứ không phải đi công kích tất cả sinh vật tới gần cậu bất kể là giống đực or giống cái sao? !

Từ lần vấp ngã đó, Tùy Viên liền âm thầm căn dặn bản thân nhất định phải tránh xa sinh vật có tên "Nhân vật công chính", nhất định phải làm được, trừ phi tất yếu, nếu không không nhìn, không nghe, không nói, thực hiện chính sách "Tam không". Thế nhưng, đối với chuyện "nhân vật công chính" tự động dâng đến cửa, cậu phải làm gì bây giờ?

Nếu như dựa theo ý muốn của bản thân Tùy Viên, cậu nhất định phải ấn vào nút từ chối, thế nhưng nhân vật cậu đang sắm vai là 【 Ngạo Thị Minh Vương 】 tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội kết giao với vị Đại Thần đệ nhất này. Một bên là điểm số có nguy cơ bị trừ, một bên là nhân thiết lung lay sắp đổ, đầu Tùy Viên sắp nổ đến nơi rồi!

May mắn, hệ thống trò chơi tựa như cảm thấy Tùy Viên rối rắm, ở trung tâm màn hình nhảy ra một cái biểu tượng đồng hồ, bắt đầu đếm ngược.

Đôi mắt Tùy Viên trông mong nhìn con số 30 biến thành 20 rồi nhảy đến số hàng đơn vị, cuối cùng lúc biến thành số 0 tự động hủy lời mời kết bạn, biến mất sạch sẽ.

Trong nháy mắt, Tùy Viên cảm giác toàn thân thư sướиɠ, thần thanh khí sảng.

— ân, coi như là cậu quay về bang phái rồi rời máy tính, tìm thứ gì đó ăn, uống chút nước, hoặc phải đi vệ sinh, căn bản không nhìn đến lời mời kết bạn!

Tùy Viên khoái trá quyết định như thế, sau đó vui vẻ chạy vào cứ địa của bang hội, vứt nhân vật công chính đến tìm chết bỏ ra sau đầu.

Được nhân vật thụ chính tận tâm tận lực phát triển, suýt chút nữa đã trở thành bang phái độc bá toàn server, cứ địa của bang phái 【 Thiên Minh 】 cực kì xa hoa to lớn, số lượng player tới tới lui lui lúc nào cũng đông đúc. Vì Ngạo Thị Minh Vương là nhân vật nổi tiếng cộng với nhân duyên tốt, nên dù Tùy Viên đi tới chỗ nào, xung quanh đều có thanh âm "Bang chủ hảo" tiếp đón, rất có hương vị chúng tinh phủng nguyệt (đã chú thích ở chương xa lắc xa lơ nào đó =.=).

Nếu là Ngạo Thị Minh Vương trong kịch bản thì sẽ bị những lời giả dối tán tụng đó nâng đến tận mây xanh, cho là mình không gì không làm được trong trò chơi này, thế nhưng đối với Tùy Viên mà nói, những thứ đó chẳng là cái thá gì cả.

Thượng Quan Như Phong không giống Ngạo Thị Minh Vương là trạch nam ru rú trong nhà, cậu ta có công việc ổn định, thế nên có thời gian login cố định – ví dụ như hiện tại, cậu ta không online. Điều này làm Tùy Viên thoáng nhẹ nhàng thở ra, dù sao, cậu hiện tại với Thượng Quan Như Phong vẫn là người yêu trên danh nghĩa, Tùy Viên thật sự có chút không quen với chuyện chung sống với "người yêu" trừ Triệu Hi Hòa ra.

Bắt chước giọng nói Ngạo Thị Minh Vương, cùng vài vị trưởng lão, nguyên lão hàn huyên vài câu sau, Tùy Viên đã nắm được tình huống cơ bản của bang phái, việc tiếp theo cần phải làm là chờ tân hoan chủ động liên hệ, sau đó hẹn gặp nhau, rồi lên giường.

Đem nhân vật từ trong bang phái chuyển ra giữa quảng trường, nhàm chán nhập định, Tùy Viên bấm vào nút friendlist, bắt đầu suy đoán Triệu Hi Hòa là ai. Kịch bản lần này có không ít nhân vật phụ quan trọng và thứ yếu, phạm vi suy đoán khá lớn, bất quá các "nam phụ quan trọng" đều có nhiều hoặc ít có đoạn tình cảm vướng mắc với nhân vật chính, ngoại trừ Tùy Viên sắm vai pháo hôi công ra, tính ra cũng chỉ còn có hai mục tiêu.

Người thứ nhất là 【 Thu Diệp Hư Ngạn 】, là loại hình nam phụ dịu dàng điển hình, ngấm ngầm trợ giúp nhân vật thụ chính thật lâu, giúp đỡ rất nhiều, cuối cùng lại bởi vì chết nhát, không chủ động nên bỏ lỡ cơ hội với tiểu thụ, chỉ đành trơ mắt nhìn cậu ta được bạn tốt của mình ôm ôm ấp ấp.

Người thứ hai là 【 Hoa Hâm Lỗi 】, là loại hình nam phụ tìm chết điển hình, là tân hoan của Ngạo Thị Minh Vương, chèn ép kiêu khích thụ chính, cuối cùng bị đuổi khỏi trò chơi.

Ánh mắt Tùy Viên dừng lại trên chữ 【 Hoa Hâm Lỗi 】.

Kỳ thật, Tùy Viên hi vọng Triệu Hi Hòa biến thành 【 Hoa Hâm Lỗi 】, ít nhất vấn đề lên giường sẽ được giải quyết dễ dàng, huống hồ Hoa Hâm Lỗi là thụ, Ngạo Thị Minh Vương là công, tuy rằng nghịch CP có chút kỳ quái, thế nhưng Tùy Viên vẫn nhịn không được có chút chờ mong có chút ảo tưởng.

Tựa như nhìn thấu suy nghĩ trong ánh mắt lấp la lấp lánh đến kì quặc của Tùy Viên, 5237 vặn vẹo thân thể tròn vo của nó, lưu loát mạch lạc tạt một chậu nước lạnh: "Đừng suy nghĩ nhiều, cho dù Triệu Hi Hòa biến thành tiểu thụ thân thể mềm mại, ta tin hắn cũng sẽ biến thụ vi công, đây không phải là vấn đề thân thể, là vấn đề khí chất."

Tùy Viên: "........."

5237: "Kỳ thật, mỹ niên hạ công cũng dễ thưuơng đó chứ?"

Tùy Viên: "...... Ngươi có thể ngậm miệng được rồi, cảm ơn."

5237: "Không khách khí ╮(╯▽╰)╭ "

Được rồi, Tùy Viên không thể không thừa nhận, ảo tưởng Triệu Hi Hòa biến thành thụ gì gì đó, chỉ là của hoang tưởng của cậu thôi, so với 【 Hoa Hâm Lỗi 】, hiển nhiên 【 Thu Diệp Hư Ngạn 】 càng thích hợp với tiêu chuẩn lựa chọn của Triệu Hi Hòa. Tùy Viên dùng trỏ chuột ấn vào nút 【 gửi tin nhắn 】 bên cạnh chữ Thu Diệp Hư Ngạn, có chút chần chờ không biết có nên chủ động liên hệ hay không.

Dù sao, cứ để Triệu Hi Hòa chủ động cũng không hay lắm? Dù gì có đến cũng phải có đi — thế nhưng, nếu như nhầm người thì sao? Giải thích mình gửi nhầm "tin nhắn" sao?

Ngay lúc Tùy Viên chần chờ, nick【 Hoa Hâm Lỗi 】 đột nhiên sáng lên — kịch bản bắt đầu rồi.

[Hoa Hâm Lỗi]: Chào Ngạo ca ca =333= em giờ mới online được ~ có nhớ đến em không?

... Vừa online đã nhảy bổ vào như thế, thật sự không thành vấn đề chứ? Tùy Viên 囧 囧 hữu thần bắt chước kiểu nói của Ngạo Thị Minh Vương.

[Ngạo Thị Minh Vương]: ha ha, nhớ chứ.

[Hoa Hâm Lỗi]: 【 mặt đỏ 】【 mặt đỏ 】【 mặt đỏ 】

Tùy Viên yên lặng đỡ trán.

— con hàng này khẳng định không phải Triệu Hi Hòa...

Kế tiếp, Tùy Viên từ Hoa Hâm Lỗi học được đủ các kiểu làm nũng lấy lòng mới, cảm giác như cổng tân thế giới đang chậm rãi mở ra trước mắt cậu– dụ thụ, nương thụ, ngực phẳng thụ trong truyền thuyết mới là đây.

May mắn, khi Tùy Viên sắp ứng phó không nổi, Hoa Hâm Lỗi cuối cùng cũng nói đến việc chính.

[Hoa Hâm Lỗi]: Ngạo ca ca, 13 tháng 2 này em dự định đi đến thành phố C chơi, anh có thể đến đón em không? 【 mặt đỏ 】

Chờ mãi câu này Tùy Viên vội vàng gõ reply lại.

[Ngạo Thị Minh Vương]: ha ha, đương nhiên là có thời gian, em đến bằng gì? Nói anh biết thời gian địa điểm, anh sẽ tới đón em.

[Hoa Hâm Lỗi]: Ngạo ca ca anh thật tốt ~ em cảm ơn trước nha ~ em sẽ mang điểm tâm tự mình làm đến, hi vọng Ngạo ca ca sẽ thích 【 mặt đỏ 】

[Ngạo Thị Minh Vương]: em làm gì anh đều thích hết 【 mỉm cười 】

— Tùy Viên nhìn màn hình mặt đầy đau khổ.

Sau khi xác nhận giờ xe với Hoa Hâm Lỗi xong, Tùy Viên nhanh chóng tìm cớ chặt đứt câu chuyện. Tuy rằng là do kịch bản quy định, tuy rằng bị ngăn cách bởi Internet, thế nhưng Tùy Viên vẫn cảm thấy tội lỗi mình sau lưng Triệu Hi Hòa cùng người khác liếc mắt đưa tình. Đương nhiên, quan hơn là, cậu không chịu nổi "đối tượng vượt rào" của mình là kiểu như Hoa Hâm Lỗi.

Ghi thời gian Hoa Hâm Lỗi đến vào lịch để bàn, Tùy Viên hơi suy tư một chút, cảm thấy ngày này có chút thâm ý.

"Đương nhiên là có thâm ý! Buổi tối 13 tháng 2 mới tới C thị, 14 tháng 2 là lễ tình nhân rồi!" 5237 nhanh chóng đưa ra đáp án. "Quả thực Tư Mã Chiêu chi tâm người qua đường đều biết !"

Tùy Viên hiểu ra, không khỏi đau đầu hơn, đối mặt với tiểu thụ khăng khăng muốn hiến thân, cậu phải làm thế nào để cự tuyệt, mà không khiến cậu ta thấy khó mà lui, vẫn đúng lý hợp tình trong trò chơi chèn ép Thượng Quan Như Phong đây?

— đây đối với trước mắt Tùy Viên mà nói, cơ hồ là một nan đề không thể giải.

Thế nhưng, rất nhanh, Tùy Viên sẽ không còn tiếp tục đau đầu vấn đề này, bởi vì cậu gặp chuyện càng khiến cậu chú hơn.

Sau khi đối phó Hoa Hâm Lỗi xong, Tùy Viên ngay sau đó lại nhận được private message của 【 Thu Diệp Hư Ngạn 】. 【 Ngạo Thị Minh Vương 】 và【 Thu Diệp Hư Ngạn 】 cũng không tính là quen lắm, tuy rằng hai người bởi vì có quan hệ với Thượng Quan Như Phong mà mới add friend nhau, thế nhưng không có hảo cảm gì với nhau cả — có lẽ là tình địch gặp mặt, hết sức đỏ mắt chăng?

Thế nên, một khi Thu Diệp Hư Ngạn chủ động gửi tin nhắn riêng cho Tùy Viên, ngay lập tức cậu nghĩ đến Triệu Hi Hòa.

[Thu Diệp Hư Ngạn]: đến Đào Hoa ổ, nhanh lên.

[Ngạo Thị Minh Vương]: ... Triệu Hi Hòa?0

[Thu Diệp Hư Ngạn]: anh đây 【 sờ đầu 】

[Ngạo Thị Minh Vương]: sao anh biết tôi là Ngạo Thị Minh Vương?

[ Thu Diệp Hư Ngạn]: vừa login đã nghe nói Ngạo Thị Minh Vương đệ nhất MT ở ngoại ô thành Lạc Dương lên cơn động kinh, sau khi nghe ngóng tình huống lúc đó, tự nhiên hiểu ra ╮(╯▽╰)╭

[Ngạo Thị Minh Vương]:............

Câu thông xong, Tùy Viên tự nhiên không dám trì hoãn, triệu hồi tọa kỵ thẳng đến điểm truyền tống, đến Đào Hoa ổ.

Trong 《 Giang hồ Online》, Đào Hoa ổ xem như là thánh địa tình yêu có tiếng, hoa đào rực rỡ rơi liên tiếp như mưa tạo thành đám mây ảo mộng sắc hồng, uốn lượn rơi xuống dòng suối trong vắt cùng cây cối xanh biếc, chứng kiến những câu chuyện tình yêu đẹp đẽ bắt đầu, đồng thời cũng chứng kiến không ít nhưng chuyện đi bắt gian đầy máu chó diễn ra nơi đây (...). Thế nên, trừ cái tên thánh địa tình yêu ra, nơi này còn thường xuyên thành thánh địa PK, cứ ở trong này PK, mười thì có tám chín đều là đi đánh ghen.

Tùy Viên ở đá truyền tống hiện thân, ngay lập tức đã nhìn thấy ID 【 Thu Diệp Hư Ngạn 】 trên đầu nhân vật.

Thu Diệp Hư Ngạn thuộc nhóm cường lực DPS phái Võ Đang, mặc một bộ đạo bào thân xanh sắc trắng, phía sau lưng đeo một thanh trường kiếm, cả người toát lên vẻ tiên phong đạo cốt, ngọc thụ lâm phong, ngay cả mặt mũi cũng lựa chọn là kiểu thụ nhất nữ tính nhất khiến người chơi khen ngợi đủ đường, ôn nhuận như ngọc lại thoáng hiện ra ưu thương.

Tùy Viên xuống ngựa, điều khiển Ngạo Thị Minh Vương đến trước mặt Thu Diệp Hư Ngạn, phát hiện nhân vật của mình thế nhưng so với đối phương cao hơn nửa đầu, dáng người khôi ngô càng xứng với Thu Diệp Hư Ngạn gầy gò như trúc.

— nói cách khác, quả thực công thụ đã rõ!

[Thu Diệp Hư Ngạn]:.........

[Thu Diệp Hư Ngạn]: hừ, thấy nhân vật này của em, sao anh thấy cực kì khó chịu là thế nào?

Tùy Viên không nhận ra trên mặt đang tỏ ra vô cùng đắc ý khoái trá — không đúng, là trong từ ngữ.

[Ngạo Thị Minh Vương]: chuyện này không phải do tôi, không liên quan gì tới tôi đâu nha? Tuy rằng tôi cảm thấy như vậy rất tót...

[ Thu Diệp Hư Ngạn]: Đừng cho là anh không biết em đang suy nghĩ gì. Bất quá quên đi, trên mạng em thích gì tùy em, anh không thèm để ý.

[Ngạo Thị Minh Vương]:.........

Tuy rằng Triệu Hi Hòa vẫn chưa nói thẳng, thế nhưng Tùy Viên trần trụi cảm nhận được lời nói ẩn giấu của đối phương — trên mạng công thụ hắn không quan tâm, chỉ cần trong hiện thực không thay đổi là được.

[Thu Diệp Hư Ngạn]: bất quá, đổi góc độ xem ra cũng rất thú vị? Nếu như muốn làm công, thì phải chăm sóc em thật tốt đó nha, phải tốt với emđó nha, nhường nhịn em đó nha 【đỏ mặt 】【 hôn gió 】

[Ngạo Thị Minh Vương]:... Ngươi thật là Triệu Hi Hòa sao? Sao có chút không đúng lắm?

5237: "Gì mà có chút không đúng, toàn bộ nhân thiết đều bị sụp đổ rồi?!"

May mà, Triệu Hi Hòa không thích làm nũng lắm, chỉ cười trêu chọc một câu "Nếu như em muốn thử nghiệm cảm giác làm công, anh cũng có thể phối hợp làm chim nhỏ nép người một chút". Mà Tùy Viên đối với câu này cảm thấy bất lực vô cùng.

Ngạo Thị Minh Vương và Thu Diệp Hư Ngạn đều là bản phục danh nhân, tuy rằng quen biết lẫn nhau, thế nhưng quan hệ giữa bọn họ không được tốt lắm. Thế mà lúc này đây, bọn họ lại đứng giữa Đào Hoa ổ nơi tràn đầy JQ gặp mặt — Thu Diệp Hư Ngạn còn cố ý đứng chờ trước đá truyền tống, điều này cho thấy không phải là tình cờ gặp mặt– cho dù hai người mặt đối mặt dùng private message để tán gấu, người ngoài nhìn không tới, cũng không ảnh hưởng đến quần chúng vây xem tán phét nhiệt tình.

Player xung quanh hữu ý nhưng làm như vô tình tụ tập càng nhiều, Tùy Viên và Triệu Hi Hòa đều có chút bất đắc dĩ, vì thế Triệu Hi Hòa dẫn đường, Tùy Viên đuổi theo, quyết định tìm địa điểm riêng tư hơn.

Đồng thời, Tùy Viên bị vây xem cực kì oán niệm với địa điểm Triệu Hi Hòa lựa chọn gặp mặt.

[Ngạo Thị Minh Vương]: vì sao lại chọn Đào Hoa ổ? Nơi này nhiều người như vậy...

[Thu Diệp Hư Ngạn]: bình thường, có hai người tới nơi này để làm gì?

[Ngạo Thị Minh Vương]: ... Hẹn hò?

[Thu Diệp Hư Ngạn]: biết rồi sao còn hỏi?

[Ngạo Thị Minh Vương]: còn có thể là quyết đấu.

[Thu Diệp Hư Ngạn]:... Em tính đến đây quyết đấu một lần, để quyết định vị trí công thụ chứ gì? Thật đáng tiếc, cho dù ở trong game, em cũng chỉ có thể làm thụ thôi.

[Ngạo Thị Minh Vương]:.........

— nghĩ đến Triệu Hi Hòa kia tuyệt đối không thua mình, thậm chí còn có năng lực điều khiển hơn mình, Tùy Viên quyết đoán lựa chọn im lặng.

Triệu Hi Hòa phi thường quen thuộc Đào Hoa ổ — hoặc là nói, là Thu Diệp Hư Ngạn phi thường quen thuộc, chắc là từng ảo tưởng mình có thể cùng Thượng Quan Như Phong ở trong này tương tương nhưỡng nhưỡng. Tùy Viên đi theo hắn liên tục dùng trình độ điều khiển mà ít player bình thường có thể đạt tới, đến một địa điểm phong cảnh rất đẹp, sau đó dựa theo yêu cầu đối phương mà bày ra các loại POSE, chụp màn hình lưu niệm.

Nói thật, Tùy Viên không có hứng thú với phương thức hẹn hò như vậy ở trong game, chẳng qua Triệu Hi Hòa tựa hồ đối với chuyện này hứng thú dạt dào, cậu cũng đành phối hợp. Đương nhiên, là trọng yếu hơn là, mỗi một lần POSE, Ngạo Thị Minh Vương đều khí phách tuyệt trần, khiến Thu Diệp Hư Ngạn như là chim nhỏ nép người (?), thoả mãn hoàn toàn tiểu tâm tư nào đó trong lòng Tùy Viên.

Thực đáng tiếc, thời gian tốt đẹp không kéo dài lâu, ngay lúc Tùy Viên và Triệu Hi Hòa đang chơi vô cùng vui vẻ, đối phương đột nhiên không chút dự liệu ném ra một quả bom.

[Thu Diệp Hư Ngạn]: cái tên Hoa Hâm Lỗi kia, em định xử lý thế nào?

Vừa nhìn câu hỏi này, theo bản năng địa, Tùy Viên liền chột dạ.

[ Ngạo Thị Minh Vương]: ... Tôi cũng không biết nên làm gì bây giờ, anh nghĩ sao?

[Thu Diệp Hư Ngạn]: nếu như anh không nói, có phải em định dựa theo kịch bản cùng nó hẹn hò, lên giường, sau đó trong trò chơi cùng nó giống như lúc này hẹn hò, ôm, chụp ảnh, ngọt ngọt ngào ngào làm chuyện ân ái hay không?

Cho dù có Internet ngăn cách, Tùy Viên cũng lập tức cảm nhận được vẻ mặt Thu Diệp Hư Ngạn dịu dàng u buồn nhìn như bình tĩnh nhưng trong ngôn từ lại ẩn giấu hắc khí nồng đậm.

Trong nháy mắt, não Tùy Viên lập tức tưởng tượng ra cảnh tượng bản thân bị chết ở trên giường, cả người bị dọa đến sắp đái cả ra quần!(không phải ta chém, bà viết thế đấy)

[Ngạo Thị Minh Vương]: đương nhiên không phải ! Cho dù là kịch bản, tôi cũng tuyệt đối sẽ không làm vậy!

Một câu gõ ra, Tùy Viên mới ý thức được bản thân vừa hứa hẹn Triệu Hi Hòa, lại không có một chút hối hận nào cả. Không biết từ khi nào bắt đầu, tầm quan trọng Triệu Hi Hòa đối với cậu đã bao trùm vượt qua cả chấp nhất đối với kịch bản, cho dù kịch bản bị phá hư không còn một mảnh, điểm bị trừ hết, Tùy Viên cũng không muốn làm cho Triệu Hi Hòa thất vọng hoặc bị chọc giận.

[Thu Diệp Hư Ngạn]: Thật vậy chăng?

[Ngạo Thị Minh Vương]: Thật mà.

Lúc này đây, Tùy Viên trả lời vừa rõ ràng mà lưu loát, không chút do dự — có lẽ là do hình tượng nhân vật, Tùy Viên cảm giác vì bộ dáng Thu Diệp Hư Ngạn trước bề ngoài của Ngạo Thị Minh Vương nên khí thế của Triệu Hi Hòa đột nhiên thấp vài độ, thậm chí khiến cậu sinh ra một loại ảo giác đang hống tiểu thụ của mình.

... Quả nhiên, bề ngoài quyết định tất cả sao?

Nhận được đáp án của Tùy Viên, Thu Diệp Hư Ngạn nhìn qua thực vừa lòng, tâm tình cũng nhanh chóng tăng trở lại, gõ cái icon mỉm cười

[Thu Diệp Hư Ngạn]: như vậy, anh chờ xem biểu hiện của em.

Tùy Viên nhẹ nhàng thở ra, chống má nhìn trên màn hình dưới cây hoa đào có hai tên Ngạo Thị Minh Vương và Thu Diệp Hư Ngạn đang rúc vào nhau, cả khuôn mặt đều nhíu lại.

— tuy rằng vừa rồi đáp ứng như vậy, thế nhưng Tùy Viên vẫn hi vọng tìm được phương pháp làm thỏa mãn cả Triệu Hi Hòa lẫn kịch bản. Nhưng mà, tục ngữ nói cá và tay gấu không thể cùng có, chẳng lẽ, cậu thực sự phải chủ động hủy đi kịch bản lần đầu tiên sao?

Vừa rối vừa phiền não Tùy Viên nén giận lườm 5237 một cái — nói ru rú ở trong nhà là có thể hoàn thành kịch bản cơ mà? Quả nhiên cậu vẫn bị cho sụp hố mà? !

5237: "... Nhìn giề! Còn Trách ta ?!"