Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cá Mặn Giang Quyện Nghĩ Thông Rồi!

Chương 12:

« Chương TrướcChương Tiếp »
Giọng nói nàng rất quen tai, Giang Quyện nhìn vài lần, nhận ra là nha hoàn xin tha cho y khi mới tỉnh lại. Giang Quyện suy nghĩ một chút, nha hoàn này hẳn là Lan Đình, "Giang Quyện”lúc còn ở nông thôn với ông ngoại, Lan Đình đã đi theo bên người hắn.

Người hầu đem đưa y tới nơi xong thì đóng cửa phòng lại, Giang Quyện lắc đầu trả lời: "Ta không sao."

Nhưng Lan Đình nghe xong, vẫn là lo lắng không thôi: "Công tử đã bao giờ phải chịu ủy khuất như vậy."

Nói tới đây, tâm tình Lan Đình lại trầm xuống: "Lão gia đến việc đưa thêm người qua đây chăm sóc công tử cũng không muốn."

Nam tử thành hôn, tuy rằng không cầu kì mấy cái gì mà của hồi môn, nhưng nhiều ít cũng muốn có thêm vài người trong nhà tới, Giang thượng thư thế mà cái này cũng miễn, ông chỉ sai Lan Đình thu dọn tốt đồ đạc quần áo của Giang Quyện mang sang đây, nói là thành hôn, không bằng nói là tiễn nợ đi.

Giang Quyện không quan tâm mấy cái này lắm, y đang có nghi hoặc nên tiện hỏi Lan Đình luôn: "Ngươi có biết Ly vương là dạng người gì không?"

Lan Đình cũng là cùng y từ nông thôn tới, đương nhiên không biết, nhưng vẫn nghe được một chút lời đồn về Ly vương, nàng nhỏ giọng nói: "Nô tỳ nghe nói...... Vương gia hung ác tàn bạo, vô duyên vô cớ gϊếŧ qua rất nhiều người."

So với trong sách miêu tả rất giống, nhưng Giang Quyện vẫn thấy mờ mịt.

Thái độ của Ly vương hôm nay rất tốt, không chỉ quan tâm đến suy nghĩ của y, thậm chí lúc y bị vu oan, hắn vẫn lựa chọn tin tưởng y —— Giang Quyện nói: "Nhưng ta cảm thấy hắn là người tốt."

Lan Đình "A”một tiếng, Giang Quyện nhịn không được suy đoán: "Hắn bị nói thành đáng sợ như vậy có khi nào là đồn nhầm không?"

Lan Đình biết thế nào được, nàng không chắc chắn lắm mà nói: "Có thể?"

Giang Quyện nghĩ tới nghĩ lui, trong nguyên văn, Ly vương được nhắc tới quá ít, hắn thậm chí còn không chính thức lên sàn diễn, cho nên tìm hiểu được Ly vương thật sự là người như thế nào là không có khả năng.

Có lẽ, hắn thật sự bị người ta đồn bậy đồn bạ?

Cao quản sự đứng ngoài đang tính gõ cửa sửng sốt.

Người tốt?

Vương gia của bọn họ?

Cao quản sự: "?"

Biểu tình trên mặt lão có một vết nứt.

Một lúc lâu sau, Cao quản sự tâm tình phức tạp gõ cửa, Lan Đình vội vàng mở ra, Cao quản sự cung kính nói: "Vương phi, Vương gia sai nô tài đem tới mấy rương hạ lễ, Vương phi cứ tùy ý sử dụng."

Nói xong, lão đem danh sách quà tặng dâng lên: "Vương phi cứ nhìn theo rồi kiểm tra."

Giang Quyện cúi đầu thấy danh sách quà tặng dày kín toàn chữ là chữ, y miễn cưỡng nhận ra một vài món đồ.

Phỉ thúy hoa sen.

Bích tỉ cẩm lý.

San hô thúy linh điểu.

Ngọc ngó sen trụy.

......

Giang Quyện: "?"

Có vẻ giống mấy món được trưng bày trong bảo tàng.

Y nhìn sang rương đồ, trong qua trình vận chuyển một rương bị bung khóa, mơ hồ có thể thấy được ánh sáng xanh ngọc tỏa ra, mắt Giang Quyện sắp bị màu xanh quyền quý này chiếu mù rồi.

Quá quý trọng, Giang Quyện không dám nhận, y vội vàng lắc đầu: "Ta không cần, tất cả đều không, ngươi cất về đi"

Cao quản sự nhìn y vài cái, cười khổ: "Vương phi người làm vậy khiến nô tài rất khó xử. Đồ là Vương gia mang tới, nếu trả về chịu tội chính là nô tài."

Giang Quyện do sự một lát, hình như trực tiếp trả về đúng là không được lễ phép lắm, y đánh phải nói: "Vậy đem cất tạm trước đi."

Cao quản sự gật đầu, lại nói: "Buổi tối Vương gia bị ho rất nặng, sợ ảnh hưởng tới Vương phi nghỉ ngơi, đêm nay...... Vương phi không cần chờ Vương gia trở về phòng."

Giang Quyện một chút cũng không bất ngờ.

Trong tiểu thuyết cũng viết như vậy, thụ chính cùng Ly vương cũng ngủ chia phòng.

"Đúng rồi, Vương gia còn sai nô tài chuyển lời một việc.”Cao quản sự nói: "Sáng sớm ngày mai, Vương phi cần cùng Vương gia tiến cung diện thánh."

"Tốt, ta đã biết."

Bàn giao mọi thứ xong, Cao quản sự cũng không ở lại, hành lễ xong là đi. Giang Quyện cầm danh sách quà tặng tiếp tục xem, càng xem càng cảm thấy suy đoán của chính mình là đúng.

Ly vương thật sự là người tốt mà.

Giúp y nhiều như vậy, còn đưa rất nhiều bảo vật sang.

Nhưng mà theo cốt truyện thì ngày mai Ly vương đã qua đời rồi.

Nghĩ đến đây, Giang Quyện không xem nổi danh sách quà tặng nữa.

Y nhớ Ly vương qua đời là do phát bệnh, ngự y tới kịp nhưng cũng không cứu nổi hắn.

Giang Quyện thở dài, đột nhiên có chút không đành lòng.

Thế nhưng y cũng không giúp được gì hết.

Giang Quyện hạ quyết tâm.

Về sau mỗi lần đến ngày giỗ sẽ đốt cho Tiết Phóng Ly thêm mấy xấp tiền, khiến hắn trở thành Quỷ vương có tiền nhất địa phủ.

Tác giả có lời muốn nói: Vương gia: Cảm ơn, thật sự không cần.
« Chương TrướcChương Tiếp »