Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mười Sáu Năm, Mười Tuổi

Chương 1

Chương Tiếp »
Hình Thịnh Minh từ ngày tốt nghiệp cấp 3, năm nào cũng vậy, buổi chiều trước đêm giao thừa đều đến thăm thầy chủ nhiệm cũ.

Thói quen này duy trì đã được 16 năm, từ lúc 18 tuổi là học sinh cá biệt vừa ra khỏi cánh cổng trung học phổ thông, lúc bần hàn tới lúc giàu có ở ngưỡng 34 tuổi, dù bận rộn tới đâu cũng không bỏ sót một năm nào.

Nhớ lại lần đầu tiên anh tới thăm thầy Quý vào chiều 30 Tết, thầy giáo trung tuổi khi ấy đã cực kỳ ngạc nhiên. Bởi anh là học sinh kém nhất lớp nhưng lại tới chúc Tết thầy sớm nhất. Thường thì các học sinh sẽ cùng nhau tới thăm thầy vào mồng 3 Tết theo thông lệ truyền thống.

- Sao con không đi cùng các bạn mà lại tới một mình?

- Dạ, vì con là đứa cá biệt nên ngại không đi cùng các bạn, mà họ cũng không thích đi cùng con. Hơn nữa nếu đi cùng các bạn, con sợ thầy chỉ nói chuyện với những bạn giỏi thôi. Con sẽ không được nói chuyện nhiều cùng thầy.

Vị thầy giáo bật cười trước lời lẽ của một học sinh cũ thông minh nhưng quậy phá, đã là thanh niên mà vẫn như đứa trẻ, nghe mà thấy thương.

- Cuối năm bận rộn còn lặn lội xa xôi tới thăm thầy. Cứ để ra Tết cho thong thả rồi tới cũng được mà.

- Thực ra con chọn ngày cuối năm, con sợ mình cá biệt đầu năm tới thăm sẽ khiến nhà thầy không may mắn. Người ta thường muốn những người giỏi giang tới nhà dịp năm mới hơn.

- Ngốc ạ, thầy quý con mà. Sau này rảnh lúc nào thì tới lúc đó, thầy luôn chào đón con.

Năm nay Hình Thịnh Minh 35 tuổi. Vẫn theo thói quen cũ, anh về vùng quê nọ thăm thầy, nhưng từ nay về sau sẽ theo một cách khác.

Ngôi nhà mái ngói yên tĩnh nằm lọt thỏm giữa những nhà bê tông cao tầng, qua mỗi năm lại nhuốm thêm màu thời gian.

Đám thuộc hạ được lệnh đợi ở ngoài cách ngôi nhà 200m, một mình Hình Thịnh Minh xách giỏ quà đẩy cổng bước vào. Anh nhìn một vòng rồi bất giác thở dài, khung cảnh vẫn vậy, chỉ là dưới mái nhà chỉ còn một người sinh sống.

Rất yên tĩnh.

Từ xa anh đã thấy Quý Mộng Ny cô đơn đứng trước bàn thờ. Bóng lưng cô cao gầy và lãnh đạm.

16 năm, tức là anh và cô đã gặp nhau 16 lần, vừa quen vừa lạ.

Cô nghe thấy tiếng bước chân thì xoay người lại, không ngạc nhiên mà khẽ cười.

Hình Thịnh Minh gật đầu tỏ ý chào, rồi lặng lẽ hành lễ thắp một nén nhang.

Hai người trầm lắng nhìn nhau, Quý Mộng Ny pha một bình trà mời khách.

- Bố em mất rồi, cứ nghĩ anh sẽ không tới nữa.

- Tới chứ. Khi nào anh còn sống thì mỗi dịp trước giao thừa sẽ đều tới đây.

- Đi mấy tiếng, hơn trăm km, tấm lòng của anh thật
Chương Tiếp »