Mười hai ấn chú
Xã hội ngày càng phát triển, thời đại đã tiến lên một tầm cao mới. Khi mà những toà nhà cao tầng nối tiếp mọc lên san sát nhau. Công ty xí nghiệp nhà máy lần lượt ra đời. Những cuộc chiến tranh với những vũ khí hiện đại liên tục nổ ra khắp nơi trên thế giới. Hơn nữa nhờ sự đổi thay phát triển không ngừng của công nghệ khoa học mà con người chỉ cần bấm một cái nút là có thể hủy diệt một quốc gia, tiêu diệt đến hàng nghìn hàng vạn người khác thì những việc như ma quỷ, tà linh, bùa phép ngày càng bị cấm đoán, được tuyên truyền là mê tín dị đoan..
Khi mà những tay thầy cúng nào thì ta là đệ tử thứ 101 của Mao Sơn, ta là truyền nhân cách đời của Long Hổ môn, rồi thì có cả Hổ Báo môn. Không cần biết các ngài đó là thật hay giả, lừa đời lấy tiếng kiếm ăn qua ngày hay gì thế nhưng chỉ cần hơi nổi trên mạng xã hội một tý là mắt trước mắt sau lại được quân triều đình bế đi. Để rồi lúc đó khi mà người dân đọc báo, xem truyền hình lại phải phì cười vì mục tin tức lại thông báo rằng truyền nhân của Long Hổ môn, Hổ Báo môn vào tù vì lừa đảo chiếm đoạt tài sản, vì tuyên truyền mê tín dị đoan.
Tại vùng ngoại ô nhỏ cách trung tâm của một thành phố lớn khoảng trừng vài trăm kilomet. Vì đường xá khó đi cho nên nơi này chưa được chính phủ quan tâm đầu tư phát triển.
Kinh tế và con người ở đây vẫn còn tương đối lạc hậu so với những vùng lân cận. Xung quanh quang cảnh thiên nhiên vẫn còn tương đối hoang dã và đẹp mắt. Có thể nói là non nước hữu tình. Cũng chính vì thế mỗi khi mùa hè về nơi đây cũng là một địa điểm lý tưởng cho những người dân thành phố về có sở thích du lịch sinh thái nghỉ dưỡng, hòa mình vào không khí trong lành thiên nhiên, tránh xa khói bụi và phồn hoa đô thị của thành phố lớn đổ xô kéo về..
Ngày hôm nay, cũng ở vùng ngoại ô đó nhưng là trong một thôn làng ở tận sâu phía trong khoảng gần ba mươi kilomet có một ông lão bế một đứa bé còn đỏ hỏn đi đến cuối thôn, nơi đó có một hiệu thuốc nhỏ.
Một bà lão đi ngang qua, thấy ông lão thì cất tiếng hỏi:
- Thầy Thất, tôi nghe bảo thầy đi thăm người thân ở xa mà! Sao thầy lại về sớm vậy? Còn đứa nhỏ này là con ai thế?
- Bà Thủy đấy à? Tôi đúng là có đi thăm đứa cháu họ mới sinh em bé. Ai ngờ đâu lúc vừa mới đến nơi thì nghe được tin dữ rằng hai vợ chồng kia đã qua đời, chỉ để lại đứa bé này. Tôi thấy thương tình nên đưa thằng bé về nuôi. Dù sao thì tôi cũng lớn tuổi mà chưa có mụn con nào, có thằng bé cũng coi như là vui cửa vui nhà.
- Ra là vậy! Thầy làm như thế là phải lắm! Cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp mà! Thằng bé kháu khỉnh quá! Cháu tên gì vậy?
- Thằng bé tên Hoàng! Lê Bá Hoàng!
Cứ như vậy chuyện thầy Thất nhận nuôi thằng Hoàng cũng được truyền khắp cả thôn. Lúc đầu còn có người ác ý bảo đấy là con riêng, sản phẩm ăn chơi để lại của thầy Thất nhưng nhờ cách sống của thầy những lời đồn này còn chưa lên men đã được bà con dập tắt hộ.
. . .
Vèo một cái, 5 năm trôi qua nhanh hơn chó chạy ngoài đường, thằng cu Hoàng lớn lên vừa khỏe mạnh lại vừa thông minh sáng dạ trông thích lắm.
Hôm nay, hai người đang vừa ăn cơm vừa xem chương trình tivi. Hoàng vừa ăn vừa cười khanh khách khi mà tivi đưa tin truyền nhân đời thứ chín mươi chín của HỔ BÁO MÔN bị bắt vì tuyên truyền mê tín dị đoan tại một thành phố lớn.
- Thầy thấy có lạ không? Sao đến giờ vẫn còn có người tin vào chuyện ma quỷ nhỉ? Để rồi bị mấy thầy bùa lừa cho mất tiền mất sức khỏe!
Thầy Thất không hề phụ họa lời của Hoàng mà bỗng nhiên mở miệng hỏi:
- Vậy con có tin trên đời này có thần phật ma quỷ không?
Câu hỏi bất ngờ của thầy Thất làm Hoàng không biết trả lời ra làm sao, nó đáp lại
- Thấy giờ là thời đại nào rồi mà thầy còn hỏi câu ngây thơ như vậy? Phải tin tưởng vào khoa học chứ! Thế kỷ bao nhiêu rồi, sắp chiến tranh thế giới thứ 3 đến nơi rồi. Các cường quốc đều có vũ khí hạt nhân đầy rồi, bọn chúng chỉ cần ngồi nhà bấm nút cái là có đất nước sẽ bị xóa sổ ngay trong chớp mắt mà người còn ngồi đây ma với quỷ
""Cộc"" một tiếng chỉ thấy thầy Thất cốc một cái thật mạnh lên đầu Hoàng, lão nói
- Nói chuyện nghiêm túc!
Thấy vẻ mặt của sư phụ hôm nay vô cùng khác lạ. Một vẻ mặt vô cùng nghiêm túc lại có vài phần bí hiểm, pha lẫn trong đấy cũng một phần tiên phong đạo cốt nhìn về phía mình. Tài giật mình mà không biết phải như thế nào, nó bèn hỏi lão.
- Sư phụ....trên đời này thật sự có ma quỷ có âm tào địa phủ sao?
Không trả lời thằng đồ đệ mất dạy của mình, thầy Thất đan hai tay vào nhau kết làm những hình thù kỳ quái, sau đó, lão ta bỗng nhiên búng một cái vào trán Hoàng.
Hoàng lập tức cảm thấy . . . đau bỏ con mẹ ra.
Lão Thất thấy vậy, cười khà khà rồi bảo:
- Đương nhiên là không rồi!
- Móa thầy chơi xấu, đau quá!
Chuyện giữa hai thầy trò có lẽ chỉ dừng lại tại đó nếu như Hoàng không có trải qua một lần nghịch dại cùng cái chết của một thằng bạn, thằng Trung.