Chương 9: Cô Là Con Thỏ Của Ai? (9)

Tỉnh dậy trong bồn tắm, ngâm mình trong nước nóng, không lạnh chút nào.

Cô mặc một chiếc áo đồng phục học sinh, nội y đã vứt đâu đó, chiếc áo ướt sũng, mơ hồ gợϊ ȶìиᏂ, bộ ngực dựng đứng, nửa thân dưới trống không, trên người lộ ra một mảnh trần trụi.

Cô muốn cử động, nhưng tay lại bị trói lại, không biết thắt kiểu gì, càng giãy giụa càng chặt.

Cô nhìn xuống, thấy nếp nhăn quen thuộc, và cảm thấy nhẹ nhõm.

Là Hứa Gia Ngôn...

Nước ấm làm cô buồn ngủ, và cô yên bình nằm xuống, tựa đầu vào bồn tắm, chờ đợi chàng trai đã bắt cóc cô.

Cô không biết Hứa Gia Ngôn sẽ làm gì, nhưng cô sẵn sàng hợp tác với anh ấy.

Cô thầm nghĩ: Trong bức ảnh kia, người mà Hứa Gia Ngôn đang nhìn với nụ cười ngốc nghếch chính là cô, người con gái đã yêu... cũng chính là cô.

Khi cô thư giãn đầu óc, cô thực sự ngủ thϊếp đi lúc nào không hay.

Người đàn ông mở cửa bước vào, nhưng cô cũng không để ý.

Cô đang ngủ, nước trong bồn tắm gợn sóng lăn tăn, lại có người bước vào khiến không gian càng thêm chật chội.

Bầu ngực căng tròn của cô bị anh xuyên qua quần áo mà liếʍ mυ"ŧ.

Ngứa...

Cô mở mắt ra, vẫn chưa tỉnh hẳn.

Chàng trai hài lòng nhìn đôi mắt sương mù của cô, đôi mắt ấy đã thấm nước, giống như đôi mắt nai con ngơ ngác.



Con thỏ này...cuối cùng đã bị anh ta bắt được.

Anh tiếp tục quấn lấy bầu ngực của cô và nhấm nháp, như thể đang thưởng thức một món khai vị ngon lành.

Nó mềm mại và ngọt ngào như anh mong đợi.

Cô gái phản ứng lại, ưỡn người ngứa ngáy, giãy giụa.

Cô hy vọng Hứa Gia Ngôn không nghĩ rằng ngực của cô nhỏ... Cô sẽ ăn nhiều đu đủ hơn nếu Cô biết về điều đó.

Bạch Nhan bối rối nghĩ.

Giống như một con thú nhỏ bị mắc bẫy.

là của anh ấy……

Anh đè cô lại, trong mắt tràn đầy kɧoáı ©ảʍ điên cuồng, khiến khuôn mặt tuấn tú vốn có của anh càng thêm nham hiểm.

"Bạch... Nhan..."

Anh áp vào tai cô

Gọi tên cô, giống như gọi người yêu của anh.

Nỗi nhớ tha thiết, trong trẻo, dễ chịu.

Cô sững người, mắt mở to.

Chàng trai nghĩ rằng cô sợ...nhưng anh ấy không có ý định dừng lại.

Anh lấy một chiếc khăn dài từ đâu đó và buộc nó quanh mắt cô.



Hóa ra lúc này anh không muốn nhìn thấy sự kinh hãi cùng chán ghét trong mắt cô.

cô không thể nhìn thấy anh ấy...

Nhưng cô thực sự muốn gặp anh.

Tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, đổ mồ hôi và chà xát Hứa Gia Ngôn.

Bạch Nhan không hiểu chuyện gì đã xảy ra, cô hỗn loạn và chỉ có thể để những người xung quanh làm theo ý mình.

Cô gái ngước cổ lên, hai cổ tay mảnh khảnh đặt trên đỉnh đầu, trên mắt được thắt một chiếc khăn lụa màu hồng.

Toàn thân tràn ngập màu hồng nhạt lạ thường.

Mềm mại và không xương, mọi thứ đều mảnh mai như địa ngục.

Chàng trai kiềm chế sức lực của mình và mυ"ŧ từng quả dâu tây sáng màu trên cổ và cánh tay cô.

Anh đang xoa nắn bầu ngực của cô, nó căng tròn đến mức anh có thể dùng một tay ôm trọn.

Nhẹ nhàng véo eo cô, mềm đến mức anh sợ dùng không đúng lực sẽ làm cô đau.

Đáng tiếc cô không biết sủa, duy nhất cố gắng chống cự cùng giãy giụa đều biến thành tán tỉnh.

Cũng may cô không sủa... Nếu không cô đã lấy khăn bịt miệng lại rồi, làm sao mà hôn môi được.

Môi cô hồng, hơi hé mở và thở hổn hển, màu của hoa anh đào.

Nụ hôn lần trước mạnh đến nỗi cô còn chưa nếm thử.