Chương 7

Xì~ Vừa rồi mới tắm sạch đã trở nên vô ích.

Khuôn mặt của A Âm hoàn toàn ngượng chín, tư thế này quá xấu hổ, nàng thực sự không thể hiểu được khẩu vị xấu của tiểu thư nhà mình.

Hai tay Vạn Sĩ An chống cằm nhìn chằm chằm nàng, ánh mắt khó kiềm nén kích động, lời nói cự tuyệt của A Âm khiến cho cô nhất thời không nói nên lời.

Khẽ thở dài một tiếng, A Âm vẫn nheo mắt cúi đầu, sau đó run rẩy há miệng cắn xuống.

“Chó ngoan ~” Vạn Sĩ An xoa đầu nàng giống như khen thưởng, lại bất giác nhíu mày, trái tim cô vì sự nghe lời của A Âm mà đập rộn ràng, nhưng cách ăn uống này đối với một người ưa sạch sẽ như cô cảm thấy giống như đang bị tra tấn, hoàn toàn không thể nảy sinh ra được du͙© vọиɠ.

Dinh dính, hơn nữa trên đó còn có rất nhiều hương liệu gay mũi, thứ này cún con ăn vào sẽ không ảnh hưởng tới thân thể chứ?

"Hay là lấy tay cầm đi."

A Âm lúc này đang rất lo lắng, vì suýt chút nữa nàng đã ăn sát vào khe ngực, những gì Vạn Sĩ An nói khiến nàng cảm thấy nhẹ nhõm, nàng không màng đến phần thân trên trần trụi, cần lấy chiếc xúc xích rán kia lên nhanh chóng nhét vào trong miệng.

Vạn Sĩ An thực sự chu đáo, đã chuẩn bị rất nhiều cho mình.

A Âm ăn no mới phát hiện có chỗ không đúng, đỏ mặt mím môi, chuẩn bị giả ngu nói: "Cám ơn tiểu thư, ăn rất ngon."

“Ăn no rồi?” Vạn Sĩ An nhướng mày, có chút chán ghét ném khăn ướt cho nàng: “Lau đi, đến phiên tôi ăn.”

"Hả? Chẳng lẽ đồ ăn do đầu bếp của khách sạn nấu không hợp khẩu vị của tiểu thư? Vậy tôi sẽ đi làm cho cô?"

A Âm giả ngu, nàng cũng không phải kẻ ngốc, đương nhiên biết ý tứ trong lời nói của Vạn Sĩ An có ý gì.

Huyệt nhỏ bị rung trở nên tê dại...

Nàng vội vàng đỡ sô pha đứng dậy, chuẩn bị chạy trốn.

“Định đi đâu?” Ngón út móc lấy dây buộc áo tắm của A Âm, Vạn Sĩ An cười xấu xa nói: “Ngồi xuống, tôi còn chưa nói mình muốn ăn cái gì.”

Tiểu thư đã lên tiếng, nàng cũng không thể không nghe lời, A Âm đành phải ngoan ngoãn xoay người lại hỏi: "Tiểu thư muốn ăn gì?"

“Lại đây ~” Vạn Sĩ An ngoắc ngón tay, cả người hơi nhướng lên, bên tai phát ra thanh âm gợi cảm quyến rũ; “Ngốc, tôi muốn ăn cô ~”

Sau khi nói xong, A Âm mới nhận ra Vạn Sĩ An đang cưỡi ở trên người mình.

Trong căn phòng rộng lớn, hơi thở hỗn độn và nặng nề của A Âm được khuếch đại nhiều lần.

Bộ ngực thiếu nữ áp vào nàng, phun ra khí nóng, khơi dậy du͙© vọиɠ của nàng.

"Tiểu A Âm, tôi đã đặc biết cắt móng tay vì cô đấy ~ Cô cũng biết, mỗi tháng tôi đã phải tốn rất nhiều tiền để chăm sóc nó đấy ~"

Những gì Vạn Sĩ An nói cực kỳ khoa trương, cũng chỉ là cắt móng tay mà thôi.

A Âm có chút rụt rè, nhưng mà… Tiểu thư gọi nàng là Tiểu A Âm!

Mặc dù lớn hơn Vạn Sĩ An nhưng nàng vẫn không biết xấu hổ vui vẻ nhận lấy cách gọi này.

"Tôi biết... Tôi biết, tiểu thư." Nàng vẫn là lắp bắp nói, nhưng trong lòng lại có một chút mong đợi nhàn nhạt.

“Hôn tôi đi."

A Âm nghe thấy như vậy, trong đầu vẫn còn chưa kịp phản ứng lại, môi đã trực tiếp hôn lên môi đối phương.

"Ưm ~"

Vạn Sĩ An không ngờ A Âm lại chủ động như vậy, trong lúc cô đang ngây ngẩn cả người, tính cách đa nghi của cô khiến cô có chút bất an.

Cô không chắc liệu A Âm có thực sự yêu mình hay không, hay đó chỉ là để hoàn thành nhiệm vụ...

Cô muốn trái tim của A Âm, thật sự rất muốn rất muốn, cô đã thử thăm dò nhiều năm, Vạn Sĩ An không tin A Âm đối với mình chưa từng có chút rung động.

"Ngoan, tôi muốn tiến vào ~"

Ngón tay len xuống thử thăm dò phía bên dưới đã sớm trở nên ướŧ áŧ, cô dùng hai ngón tay lấy “đồ chơi” ra rồi tùy tiện ném nó sang một bên, trên môi Vạn Sĩ An khẽ cong lên thành một vòng cung.

A Âm còn chưa kịp ngây ngốc, đối phương đã cúi đầu xuống phía dưới.

Những quả anh đào đầy đặn, có thể tới hái rồi.

Vạn Sĩ An không khách khí, cúi đầu ngậm vào trong miệng, giữa hai hàm răng nhẹ nhàng cọ xát.

A Âm vẫn như cũ, cắn môi không để lộ ra bất kỳ cảm xúc nào, nhưng đôi mắt đầy sương mù đã sớm phản bội nàng.

Hôm nay đối phương rất tốt, Vạn Sĩ An rất hài lòng, vì vậy cô không yêu cầu gì thêm.

Dù sao cún con rất dễ xấu hổ, cần phải từ từ dạy dỗ thêm.

Ngón giữa dùng hết sức móc vào điểm G, Vạn Sĩ An cảm thấy một cảm giác bất lực tấn công mình, lại nhìn A Âm, cô đoán phải kí©h thí©ɧ thêm một hồi lâu nữa mới có thể khiến đối phương đạt tới cao trào.

Cún con hư ~

Vạn Sĩ An đưa một tay ra trước ngực A Âm.

"Ưm!"

A Âm bị đau, bên trong âʍ đa͙σ cũng theo đó liên tục co rút.

Cơ thể nàng cũng bắt đầu co giật theo tần suất ngón tay của Vạn Sĩ An, bàn tay buông thõng bên người nàng cuối cùng cũng ôm lấy eo của Vạn Sĩ An.

Cuối cùng cũng làm được cho đối phương tới cao trào, Vạn Sĩ An như trút được gánh nặng.

Luồn đầu ngón tay luồn vào tóc A Âm, Vạn Sĩ An hiếm khi trở nên kiên nhẫn hôn đi những giọt nước mắt đang chực trào ra từ khóe mắt nàng: "Lần sau tôi muốn tập thể dục với cún con, được không?"

Giọng điệu quyến rũ của cô khiến thắt lưng A Âm mềm nhũn.

Đồng ý! Làm thế nào bản thân có thể không đồng ý!

Chỉ là thói quen tập thể dục hàng ngày của mình đối với Vạn Sĩ An có chút quá sức, bản thân nhất định phải sớm sửa đổi.

Vạn Sĩ An đang nằm trong vòng tay của A Âm và thưởng thức sữa rửa mặt của cún con, lúc này không nhận ra mình sẽ hối hận đến mức nào.

Tất nhiên, đây là nói tới sau này.