Chương 5

Lời nói của hệ thống lập tức khiến Bách Hành Sơ nhìn Lâm Liệt thêm vài lần.

Là Alpha, lại còn là một trong mười quý tộc giàu có hàng đầu của đế quốc.

Có thể xem như là đáp án tiêu chuẩn cho nhiệm vụ tâm nguyện của cậu nhỉ?

Dù gia thế của Alpha cặn bã có mạnh đến đâu, cũng sẽ không đến mức này đâu.

Lâm Liệt tự xưng là thủ lĩnh của tân sinh viên khoa chiến đấu, sau khi biết người trông có vẻ yếu đuối nhu nhược như Bách Hành Sơ lại là sinh viên của khoa chiến đấu, trong lòng trực tiếp coi người ta là kẻ kéo chân sau, theo bản năng cảm thấy không vui.

Anh ta vốn muốn hù dọa Bách Hành Sơ, kết quả Bách Hành Sơ lại chăm chú nhìn mình như vậy, giống như thực sự sùng bái bộ dạng của anh ta, khiến tâm trạng không vui của Lâm Liệt dịu đi một chút.

Thậm chí, không chỉ một chút.

Lâm Liệt phản xạ có điều kiện thu ánh mắt lại, lúc nhận ra hành vi của mình thì tặc lưỡi một cái, lập tức khó chịu hơn.

Loại cỏ may này chỉ bắt dùng nhan sắc của mình làm vũ khí.

Anh ta muốn cho cậu biết, khoa chiến đấu không phải là nơi để chơi trò gia đình!

“Ký chủ... Hình như anh ta rất ghét cậu, ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn cậu…” Hệ thống cũng cảm thấy đã tìm được phiên bản đáp án, nhìn thấy phản ứng của Lâm Liệt, đột nhiên thấy có chút há hốc miệng.

Bách Hành Sơ không để ý tới điểm này, cậu nhanh chóng thu hồi ánh mắt, lưu loát cử động cổ tay cổ chân: "Không sao đâu. Tôi là người giỏi nhất là đối phó với loại người này."

“Hả?” Hệ thống ngờ vực.

“Chỉ cần đánh anh ta thôi.” Bách Hành Sơ nói với giọng điệu chắc chắn: "Chỉ cần đánh cho một trận, loại người này sẽ xum xoe quanh chân cậu ngay thôi ấy mà.”

Đợi ở địa điểm tập trung tân sinh viên không lâu lắm, chẳng mấy chốc tân sinh viên đã được sắp xếp đến địa điểm thi đấu.

Hàng loạt cơ giáp xuất hiện trước mặt các tân sinh viên.

Quy tắc của cuộc thi rất đơn giản, trong cuộc thi đấu hỗn loạn này, ai sống sót đến cuối cùng là người chiến thắng.

Khi bắt đầu thi đấu, có 20 phút thời gian an toàn. Trong 20 phút này, có thể tự do trốn tránh, mai phục, thiết kế bẫy rập,… Hết thảy phụ thuộc vào khả năng của từng tân sinh viên.

Lý giải quy tắc không có gì khó đối với Bách Hành Sơ.

Khó khăn thực sự đối với cậu là...

Bách Hành Sơ bước vào buồng lái cơ giáp, nhìn bảng điều khiển trước mặt, rơi vào trầm tư.

Bảng điều khiển này... Khác với bảng điều khiển trên mạng chiến đấu.

Vào lúc này, các giáo viên đang theo dõi tất cả trong phòng giám sát đều cười lớn trước đám sinh viên năm nhất chết lặng.

“Ha ha ha ha, đây chính là thứ tôi mong đợi nhất mỗi năm.”

“Bọn chúng cũng không nghĩ, cơ giáp chế tạo đại cho mấy đứa con nít có thể là loại chất lượng gì chứ.”

"Trên mạng chiến đấu cơ giáp, loại rẻ nhất và cơ bản nhất là những mẫu phổ thông sau thế hệ 27. Mấy sinh viên mới này chắc hẳn chưa từng lái cơ giáp thế hệ thứ 13 này."

"Các cơ giáp thông thường đều được kế thừa từ cùng một dòng, có nhiều thứ vẫn khá là thân thuộc. Bây giờ phải xem ai phản ứng trước."

"Số A7 đã di chuyển, chắc là Lâm Liệt. Không tồi, không tồi, không hổ là con trai của nguyên soái Lâm.”

"Mục tiêu của cậu ta hẳn là Triệu Cốc... Hả, không đúng, hướng của cậu ta là chỗ nào vậy? Cậu ta muốn tấn công khu C à?"

"Triệu Cốc cũng di chuyển rồi, cậu ta nhằm vào Lâm Liệt, hiện tại vẫn là thời gian an toàn, tổ trưởng, có cần cảnh cáo không?"

"Cảnh cáo, sau này phải dạy cho thằng nhóc này một bài học!"

"Ha ha, hiểu rồi."

Không ít tân sinh viên đã chú ý tới, đã hành động trước một nước, thấy hai chiếc cơ giáp chuẩn bị đánh nhau tự dưng ngừng chuyển động, giống như không ai phục đối phương, khó chịu rời di

Ngay tức khắc, các tân sinh viên khác đều bối rối.

Trong thâm tâm bọn họ đều biết, càng rời đi muộn sẽ càng có hại, chắc chắn sẽ có rất nhiều người ngồi canh bên ngoài vị trí ban đầu để phục kích gϊếŧ bọn họ.

Vì vậy, một số tân sinh viên nôn nóng, thậm chí có một vài người bắt đầu bất chấp mọi thứ, trực tiếp mạnh mẽ khởi động cơ giáp, tiến về phía trước.

Các giáo viên trong phòng điều khiển nhìn thấy tân sinh viên điều khiển cơ giáp xiêu vẹo nghiêng ngả , ai cũng mừng rỡ không thôi.

Trong cuộc thi tân sinh viên này, điều quan trọng nhất trong lòng các tân sinh viên là được phân lớp, mà trong lòng các giáo viên thì lại là hy vọng bọn họ có thể cảm nhận được bản thân mình có bao nhiêu năng lực.

Tuy nhiên, bọn họ cũng không quên trách nhiệm của mình, vẫn là người quan sát hành vi của tất cả tân sinh viên.

"Này, tại sao cơ giáp số C16 lại hoàn toàn không có động tĩnh gì vậy?" Một giáo viên ngạc nhiên lên tiếng.