Chương 20

Nếu giáo viên đã hỏi dò như vậy, đương nhiên Bách Hành Sơ sẽ không khách sáo mà suy nghĩ một chút, hỏi: "Thầy Tống có thân thiện không?"

Giáo viên suy nghĩ một chút: “Thầy ấy là giáo viên trẻ mới được tuyển từ khoa kỹ thuật công trình, hơn em vài tuổi, hẳn là dễ hòa đồng.”

Bách Hành Sơ kinh ngạc: "Phòng bảo trì của chúng ta là bên khoa kỹ thuật công trình phụ trách sao?"

Đây là một câu hỏi hay, giáo viên im lặng một lát, lặng lẽ nhìn Bách Hành Sơ: “Trước đây không phải như vậy, chỉ là năm nay có nhiều thứ cần sửa chữa hơn, số lượng khá lớn, cần chuyên gia mới có thể xử lý được."

Bách Hành Sơ: "?"

Cứ cảm thấy giống như một câu chuyện xưa.

Nhưng không cho Bách Hành Sơ cơ hội hỏi, giáo viên nhìn đồng hồ, nói lớp học sắp bắt đầu rồi đá Bách Hành Sơ đi.

Bách Hành Sơ bước tới sân tập số 1.

Tất cả các bạn học đều đã đến, Bách Hành Sơ là người đến cuối cùng.

Thậm chí còn muộn hơn cả giáo viên.

"Được rồi, mọi người đã đến rồi." Thầy giáo tỏ vẻ nghiêm túc mở miệng giới thiệu: "Tôi tên Lưu Bình, phụ trách huấn luyện lớp S của các em, đồng thời tôi cũng là người hướng dẫn chính của các em."

Nói xong, hướng dẫn Lưu trực tiếp chỉ vào Bách Hành Sơ: “Cậu là người đứng đầu trong cuộc thi dành cho tân sinh viên, cậu làm lớp trưởng lớp S đi.”

Bách Hành Sơ không ngờ vừa tới đã dính chuyện, nhưng cậu phản ứng rất nhanh, ngay lập tức ý thức được mình không thể làm lớp trưởng.

Vừa nhìn đã biết là chuyện phiền phức. Cậu đến cả xem thời khoá biểu còn phải nhờ Lâm Liệt dạy cho nữa mà.

Cậu phải đá cái chức này đi.

Bách Hành Sơ vội vàng mở miệng nói: "Thầy ơi, em có công việc bán thời gian ở trường, bình thường không có thời gian, em đề nghị Lâm Liệt làm lớp trưởng."

“Ngày hôm qua lúc tập hợp trước khi thi đấu, là cậu ấy chủ động đứng ra giữ trật tự.”

“Sau trận đấu cũng chủ động giúp đỡ bạn học, đứng lên đấu tranh đòi quyền lợi chính đáng.”

“Sáng nay lúc tập hợp rèn luyện thể lực, cậu ấy cũng đã chủ động đứng lên ngăn cản xung đột.”

"Cậu ấy có tinh thần trách nhiệm, có cả khả năng ra tay, rất thích hợp tổ chức và lãnh đạo lớp S của chúng ta." Bách Hành Sơ nói có sách mách có chứng liệt kê ra một đống lý do.

Lâm Liệt vốn không có ý kiến gì về việc Bách Hành Sơ được bổ nhiệm làm lớp trưởng.

Vốn dĩ khoa thống chiến đấu là lấy thực lực làm đầu, theo lệ thường ai đứng đầu lớp người đó làm lớp trưởng.

Nhưng anh ta hoàn toàn không ngờ rằng...

Lâm Liệt nhìn Bách Hành Sơ, ánh mắt ngơ ngẩn.

Hành động lời nói của anh ta vậy mà lại được Bách Hành Sơ đánh giá cao đến vậy.

Hướng dẫn Lưu vì lời nói của Bách Hành Sơ mà nhìn về phía Lâm Liệt, Bách Hành Sơ tất nhiên cũng nhìn Lâm Liệt theo thầy giáo.

Nhìn thấy Lâm Liệt hoàn toàn không có phản ứng gì, ngơ ngác nhìn mình, Bách Hành Sơ giật mình.

Không ổn, cậu chỉ nhớ muốn đá cái nồi đi thôi, hoàn toàn quên mất Lâm Liệt là người cậu muốn dụ dỗ!

Bách Hành Sơ nhanh chóng mỉm cười xin lỗi với Lâm Liệt, cố gắng cứu vớt chút hảo cảm.

Có điều hình như không có tác dụng gì.

Bách Hành Sơ bất lực nhìn Lâm Liệt vội vàng nhìn đi chỗ khác, hoàn toàn không để ý tới mình.

“Chao ôi, nhiệm vụ này khó quá.” Bách Hành Sơ đau lòng vì mọi công sức mình làm trong bữa sáng bây giờ đều đổ sông đổ bể hết.

Hệ thống quét thấy tai Lâm Liệt đỏ bừng: “... ?”

Nó cảm thấy như ký chủ nhà mình đang làm màu.

Hướng dẫn Lưu không ngờ ông trời con nhà họ Lâm thế mà cũng biết xấu hổ.

Vốn dĩ ông ta không muốn đồng ý với Bách Hành Sơ.

Suy cho cùng, quy định của quân đội là, phải tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh từ trên ban hành.

Nhưng sau khi nhìn thấy phản ứng của Lâm Liệt, ông ta lập tức thay đổi ý định.

"Lâm Liệt, lớp trưởng lớp S, lớp phó là Bách Hành Sơ." Hướng dẫn Lưu lại ra lệnh: "Sau giờ học các em tự bầu ra các uỷ viên khác, sau buổi học lớp trưởng báo cáo cho tôi."

"Bây giờ, bắt đầu tiết học!"

Hướng dẫn Lưu vừa dứt lời, màn hình lớn trong phòng huấn luyện sáng lên, trên đó hiển thị rõ ràng cảnh trận đấu của tân sinh viên ngày hôm qua.

"Tôi đã xem lại trận đấu của các em tối qua."

"Tóm lại, chỉ là một đống rác rưởi!" Hướng dẫn Lưu tức giận mắng, chỉ vào Bách Hành Sơ: "Đặc biệt là em, nhìn xem em đã làm cái gì!"

Trên màn hình lớn xuất hiện hình ảnh Bách Hành Sơ điều khiển, ông ta cầm cây thước giảng ra chỉ vào từng bức ảnh.

"Nhìn này, đây là động tác đẩy cần điều hành sao? Tất cả đều dựa vào vũ lực! Em chỉ được cái sức thôi phải không? Không biết thao tác tiêu chuẩn à?"