Chương 18

Bách Hành Sơ: “Người lợi hại đương nhiên phải đặc biệt chú ý rồi.”

Lời này quả thực không sai.

Lâm Liệt thả lỏng, sau đó trả lời câu hỏi của Bách Hành Sơ: “Trưởng bối của tôi cậu ấy đều là người của Quân đoàn 3, cho nên từ nhỏ chúng tôi đã quen biết nhau.”

"Anh ta nói năng không khéo léo lại thích đánh nhau."

“Trước đây tôi đã nói với gia đình rồi, nhưng người lớn nói…”

Lâm Liệt mơ hồ nghiến răng nghiến lợi nói: “Tính tình tôi không tốt, vừa hay để cậu ấy mài dũa tôi. Cậu ấy không có đầu óc, bảo tôi đánh cậu ta nhiều chút, nói không chừng sẽ mọc ra.”

Bách Hành Sơ mím môi, không nói gì.

Lâm Liệt nhìn vẻ mặt Bách Hành Sơ, thở dài: “Không sao đâu, cứ cười đi.”

Bách Hành Sơ buồn cười: "Cha mẹ anh có tầm nhìn xa trông rộng thật đấy. Bây giờ tính tình anh khá tốt rồi, tôi đánh bại anh trong cuộc thi tân sinh viên mà anh vẫn ra mặt giúp tôi.”

Nhìn nụ cười của Bách Hành Sơ, Lâm Liệt không đáp lại lời khen của Bách Hành Sơ, mà lảng tránh uống một ngụm sữa.

Lúc này, một đương sự khác trong câu chuyện cũng đi tới.

Triệu Cốc bưng đĩa cơm ngồi xuống chỗ trống bên cạnh hai người, giọng điệu vẫn mang vẻ khıêυ khí©h: "Hai người đang nói cái gì vậy? Ở đây cười khờ thế."

Thấy Triệu Cốc đến, Lâm Liệt không muốn nói chuyện, Bách Hành Sơ lại cười khúc khích: "Nói chuyện nhà hai người, để hai người hòa hợp với nhau."

Triệu Cốc nghe vậy sửng sốt, quay đầu lại, khó tin nhìn Lâm Liệt: "Để chọc cười tên này, cậu còn nhắc tới chuyện này à?"

Lâm Liệt: "..."

Lâm Liệt: “…………”

Nghiến răng.

"Không muốn ăn thì cút đi!" Lâm Liệt không dám nhìn Bách Hành Sơ, tức giận nói với Triệu Cốc.

Triệu Cốc càng tò mò nhìn Lâm Liệt. Lâm Liệt thì mặc kệ cậu ấy nói gì cũng đều lạnh mặt.

Chỉ là, Triệu Cốc thực sự không nói thêm gì nữa, chỉ thỉnh thoảng liếc nhìn Bách Hành Sơ.

Bị nhìn như thế, đương nhiên Bách Hành Sơ không đến mức không biết gì, quay đầu nhìn Triệu Cốc nói: "Có chuyện gì vậy?"

Triệu Cốc sờ sờ cằm: "Không có gì, chỉ là bây giờ nhìn kỹ lại, quả thực rất đẹp trai."

Một câu nói khiến Lâm Liệt bất giác cảnh giác liếc nhìn Triệu Cốc một cái.

Bách Hành Sơ không phản ứng gì với những lời này. Cơ thể của cậu bây giờ với cậu lúc chừng này tuổi giống nhau nha đúng. Hơn nữa hệ thống còn bổ sung thêm một số hiệu ứng yên bình, đẹp đẽ đặc biệt cho cậu. Loại khí chất này rất được các gia đình giàu có ưa chuộng nên được khen đẹp trai là chuyện hết sức bình thường.

Thấy thái độ Triệu Cốc đã thân thiện hơn, hình như có thể trò chuyện bình thường rồi, cậu mới tìm đại một chủ đề, hỏi Triệu Cốc: "Lúc kiểm tra thể lực buổi sáng, cậu với Lâm Liệt nói chuyện gì vậy?"

Câu hỏi này khiến đầu óc Triệu Cốc phân tán.

Triệu Cốc tháo đồng hồ ra, mở ra rồi đặt nó lên bàn. Một màn hình lập tức hiện lên.

Cậu ấy thao tác vài cái, ngay sau đó một số video bắt đầu phát.

Nội dung trong video không xa lạ với Bách Hành Sơ, đều là video chiến đấu của cậu trên mạng chiếu đấu cơ giáp tối qua, chẳng qua là ở góc nhìn thứ ba.

“Trong video ở khu vực tân thủ của mạng chiến đấu cơ giáp tối qua, có người sử dụng ‘Lâm thị tam biến’, trở thành chủ đề nóng tối qua.” Triệu Cốc hào hứng nói.

Trước đây cậu ấy muốn nói chuyện này, kết quả Lâm Liệt lại phớt lờ cậu ấy.

Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội để nói!

"Cái ‘Lâm thị tam biến" khó lắm sao?" Bách Hành Sơ kinh ngạc.

Triệu Cốc suy nghĩ xem nên trả lời thế nào: "Nói khó cũng không tính là khó quá, đương nhiên, cái này chỉ là tương đối theo góc nhìn của tôi thôi. Đây là thao tác cơ giáp cao cấp."

“Chỉ là đối với người mới mà nói, có thể thành thạo ‘Lâm thị tam biến’ nhanh như vậy thì khác.” Triệu Cốc vừa tua lại video vừa nói: “Đây là video chiến đấu đầu tiên của người đó.”

Đối mặt với trận chiến, Triệu Cốc giải thích rất chuyên nghiệp và nghiêm túc: “Nhìn thao tác này xem, đều là là thói quen thao tác rất kinh điển của nhà họ Lâm, cơ mà rất trúc trắc”.

"Có người đã mò được thông tin cá nhân của ‘Tin Lành Sắp Đến’. Cậu ta là tài khoản mới đăng ký, mới lên mạng được 16 giờ, thực sự là một tân thủ chính hiệu."

Triệu Cốc kéo đoạn video: "Có thể xem ở trận chiến đầu tiên. Khi trận chiến sắp bắt đầu, chuyển động của cơ giáp rõ ràng là bị khựng lại, không liền mạch. Ở đây, chắc chắn cậu ta muốn sử dụng "Lâm thị tam biến", nhưng không dùng được, ngược lại trực tiếp ăn một cú tấn công.”

“Đặc biệt khi các tân binh đang mổ xẻ nhau, thì việc giành chiến thắng là chuyện rất khó khăn”.

"Nhưng ở trận thứ hai thì đã tiến bộ nhanh chóng. Ở đây, ở đây và ở đây, các chuyển động trở nên mượt mà hơn rất nhiều."