Người cuối cùng là bác sĩ Tôn viện Trung y Thượng Hải, nhấn mạnh mình ăn chay. Đường Phương mặt mo tự mình gọi điện thoại, nhờ nhà hàng chay đông nhất để cho bàn hai người.
Vừa vào cửa, quản lý đã vẫy tay oán trách Đường Phương: "Cô cũng quá không có lương tâm rồi, bình thường không có việc gì giả vờ lạnh lùng, có việc mới gọi điện thoại cho tôi. Nhân vật nào mà cô cần cô phải đích thân gọi đặt chỗ thế, sao không để Kevin liên hệ sớm?"
Đường Phương khẽ cười: "Phụng chỉ xem mặt, người ta ăn chay. Nhớ rõ giảm giá 20% cho tôi. Mặt mũi của tôi đều dựa vào anh cả đấy."
"Cô mà phải xem mặt! Trách không được lần này cô lại hợp tác với weibo công ty." Quản lý giật mình cười: "Chúng tôi sẽ mang thức ăn ngon lên. Yên tâm, tôi giữ kín như bình."
Bác sĩ Tôn đến chậm 10 phút, liên tục xin lỗi. Dáng người anh ta hơi mập, mặt tròn mắt tròn miệng tròn, thần thái sáng láng. Nhìn đường mép tóc của anh ta đã ngắn đi 2cm, Đường Phương đoán ảnh chụp kia ít nhất là ba năm trước đây.
Quản lý tự mình đến châm trà, ra hiệu bằng mắt cho Đường Phương: Không được.
Đường Phương chỉ coi như không phát hiện, chỉ nhìn mặt cũng quá nông cạn rồi, tuy người người đều biết sự nông cạn của cô.
Bề ngoài và thu nhập của bác sĩ Tôn đều không bằng anh chàng lập trình, ăn nói lại rất khôi hài: "Cô là con gái một? Rất tốt, cơ thể chắc chắn tốt, chỉ số thông minh chắc chắn cao đấy. Dựa theo lý thuyết y học của chúng tôi, tất cả dinh dưỡng tinh hoa của mẹ, đều bị thai đầu hấp thụ, còn lại chính là cặn bã. Cho nên con thứ không thông minh bằng con cả, cơ thể cũng không tốt bằng, giống tôi và anh trai. Tuy tôi là bác sĩ, cơ thể lại không tốt, di truyền mà, không có cách nào."
Đường Phương hơi kinh ngạc, vẻ mặt anh ta thẳng thắn thành khẩn giải thích: "Người giới thiệu không nói tôi bị viêm cơ tim sao? Xin lỗi, nhất định là mẹ tôi cố ý rồi. Nhưng tôi không muốn giấu diếm, trên thực tế viêm cơ tim không có gì là đặc biệt, đi làm sinh hoạt bình thường, chỉ là không thể vận động quá mạnh." Anh ta dừng một chút, nghiêng về phía trước khẽ nói:
"Thực tế, dựa theo ý nghĩ của tôi, khi xem mắt đúng là phải mang theo báo cáo kiểm tra sức khoẻ. Cho dù có vóc dáng, sự nghiệp, nhưng sức khoẻ không tốt cũng không được. Cô nói xem liệu tất cả 1,2 tỷ người Trung Quốc có virus viêm gan B đều truyền bệnh cho vợ chồng không? Chắc chắn là không rồi."
Đường Phương không chắc anh ta nói gì, chỉ cười gật đầu.
"Cô Đường, chúng ta xem mặt không thành công cũng không sao, chỉ là phiền toái cho cô khi trở về thôi, đừng nhắc đến chuyện viêm cơ tim, cứ nói chê tôi béo khó coi thu nhập thấp là được. Thực tế là bởi vì mẹ tôi khóc lóc bao lâu ép nên tôi mới đi xem mặt."
Đường Phương rất có hứng thú nhìn bác sĩ Tôn, phát hiện anh ta không ngừng nói"Thực tế" quả thực rất giống Đại A Phúc ở Vô Tích. Nếu đổi lại là cô gái khác, xuất phát từ lễ phép và mặt mũi, sẽ mây trôi nước chảy tiếp một câu "Anh không mập cũng không khó xem thu nhập bác sĩ rất tốt ổn định đấy." Nhưng Đường Phương sẽ không làm vậy. Người lấy lui làm tiến, ở trong văn phòng đã gặp nhiều, cô trước sau như một dùng bất biến ứng vạn biến.
Một bữa cơm, Đường Phương đã tiếp nhận không ít tri thức dưỡng sinh kinh mạch xoa bóp Trung y, cùng bác sĩ Tôn không biết làm sao lại từ virus viêm gan B thảo luận nghiên cứu đến vấn đề mẫn cảm của y học: kiểm tra sức khoẻ ra dương tính HIV, trung tâm kiểm tra sức khoẻ có nghĩa vụ thông báo cho bên khác hay không. Bác sĩ Tôn kiên trì dựa vào quy định pháp luật bảo vệ quyền cá nhân của người bệnh, Đường Phương kiên trì bảo vệ đối tượng vợ chồng của người bệnh.
Hai người thảo luận cả buổi, Đường Phương cảm giác không thể tưởng tượng nổi: "Anh đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ một chút, nếu như hai chúng ta hiện tại muốn kết hôn, đi kiểm tra sức khoẻ, điều tra ra tôi nhiễm HIV dương tính —— "
Bên cạnh bỗng nhiên truyền đến tiếng cười không nhịn được.