Buổi trưa trong văn phòng đoàn người phần phật như vòi rồng đi, đến hơn hai giờ mới lại cuồn cuộn trở lại. Hà Khải Văn đưa cho Đường Phương cốc hồng trà Starbucks: "Cô Đường, 50% đường, nhiệt độ bình thường, đúng không?"
"Ừ, cám ơn." Đường Phương nhận cà phê, người bên cạnh đều cho rằng cô thích uống cái này, cô cũng không sửa, có ý tốt, xin nhận tấm lòng.
"Vịt quay Thúy Viên thật sự quá nhiều dầu." Cậu ta lặng lẽ hỏi: "Em đã từng xem bài về Thúy Viên cô viết trước kia, viết rất tốt. Nhưng tại sao lần trước cô Đường lại nói không nên ăn vịt quay?"
Đường Phương nhấp một ngụm cà phê, 50% đường, cũng ngọt phát ngán: "Hình như tôi chỉ nói vịt quay Thượng Hải không bằng Bắc Kinh thôi. Món Tàu truyền thống rất khó bảo toàn khẩu vị và tính ổn định. Trong phòng bếp chỉ có thể giải quyết nguyên vật liệu và thống nhất phương thức nấu nướng, nhưng một bước xử lý cuối cùng là ở đầu bếp, vẫn sẽ làm cho khẩu vị chênh lệch quá nhiều."
Thấy cậu ta như có điều suy nghĩ, Đường Phương cười từ trong ngăn kéo lật ra một xấp phiếu cà phê cho cậu ta: "Hơn nữa khẩu vị mỗi người cũng khác biệt, bình thường tôi ăn thanh đạm, mới cảm thấy dầu."
Hà Khải Văn ngồi thẳng lui một bước không chịu cầm, gãi đầu có chút thẹn thùng: "Một ly cà phê em mời được."
Công ty cùng vào bốn thực tập sinh, bằng cấp cậu ta cũng không có ưu thế, nhưng lại tiến bộ nhanh nhất nhất thu hoạch tối đa. Đường Phương chỉ thị công việc rõ ràng, trong quá trình lúc nào cũng đưa ra ý kiến, không chút nào giữ riêng, cho dù là thuộc bổn phận chức trách của cậu ta hay là giao tiếp cùng những ngành khác, đều kiên nhẫn đưa ra đề nghị, vừa mới bắt đầu ngay cả đề cương phỏng vấn cậu ta cũng đã biết dùng bút đỏ gạch những chỗ không thích đáng, cùng mấy vị ông chủ khác "Chỉ nhìn kết quả không hỏi quá trình" phong cách một trời một vực. Câu ta là trợ lý thứ ba Đường Phương dẫn dắt, hai người trước thực tập xong xuất sư, làm việc hiện tại cũng được coi là phái ngôi sao mới thực lực, bọn họ chỉ cần đến đường Nam Kinh Tây, đều đi lên mời Đường Phương uống ly cà phê, tôn xưng một tiếng cô Đường hoặc chị Đường Phương.
Đường Phương làm một động tác ném rổ tiêu sái, xấp thẻ cà phê vững vàng rơi vào trong ngực Hà Khải Văn: "Mary cho, nói xin lỗi cậu. Cô ấy nói năng chua ngoa dao găm tim, nhận lấy đi." Thẻ cà phê hoàn toàn chính xác thật sự là Mary cho đấy.
Hà Khải Văn cầm xấp cà phê muốn nói lại thôi, chỉ biết nói cám ơn.
Qua không lâu, Hà Khải Văn lại chạy tới xin chỉ thị: "Cô Đường, bên weibo gửi tin nhắn đến, nói muốn xin sử dụng bài viết bánh bao súp của cô. Tôi gửi tin nhắn cho cô rồi. Các cô ấy vẫn sẽ đề tên cô, cuối cùng thêm một đoạn bài xã luận ngắn có được hay không."
Đường Phương đang bận rộn với bản thảo bìa tháng sáu, nhớ tới ngày hôm qua đã đồng ý với Miss Chung, khẽ gật đầu: "Bảo họ chuyển qua đi, cái này coi như việc tư, phiền cậu xem giúp tôi."
Rất nhanh, July tuyến nghiệp vụ bên trên làn váy bồng bềnh tiến đến, dịu dàng cười cười nói nói: "Kevin, bản thảo cho anh. Cô Đường viết rất tốt, tôi đọc mà nước miếng trào ra, phiền cô Đường ký sau khi xác nhận."
Hà Khải Văn nhìn thấy cô bé, hơi xấu hổ, cúi đầu kiểm tra bản thảo. July ở bên cạnh cậu ta câu có câu không trò chuyện, khiến cho cậu ta có chút tâm hoảng ý loạn.
Rất nhanh bản thảo đưa đến trước mặt Đường Phương.
"Xem qua rồi hả?" Đường Phương tra hai giọt thuốc nhỏ mắt.
"Đã đối chiếu, cắt đi một đoạn cảm xúc về cha mẹ. Cuối cùng bỏ thêm một video dạy làm bánh bao súp, video và video bản quyền xác nhận tài liệu văn bản em đều gửi cho cô rồi."
Đường Phương nhìn thấy trên nhuận bút xác nhận 5000, bình thường tiền nhuận bút của cô chỉ có 500 cho bài hơn 1000 chữ, phần bài này chỉ có hơn 3000 chữ, đối phương cũng chi đậm thât.
Ký xong, Đường Phương cười nói với July: "Vivian của các cô thật sự là cẩn thận chu toàn hào phóng, cám ơn."
July cũng cười: "Bài của cô Đường, PV cùng UV (*) đều luôn rất cao. Chị Vivian để cho tôi tới chào hỏi, thật sự là chúng ta quá nghèo rồi, nếu không thì còn phải thêm số không nữa đấy. Còn có đây là tiền nhuận bút sau thuế, sẽ nhập vào sổ sách."
(*)UV: Unique Visitor - Khác với Visitor (khách truy cập). Unique Visitor - là một khách truy cập duy nhất tính theo WAN IP (địa chỉ ip trên mạng, mỗi moderm mạng có 1 ip duy nhất do nhà cung cấp cấu hình). Chỉ số nà các bạn có thể xem trên Google Webmasster Tools , được hiểu như khách truy cập tuyệt đối. Số liệu này có liên quan đến các nhà xuất bản trang web và các nhà quảng cáo, tương đương với thuật ngữ “Reach” sử dụng trong các phương tiện khác.
PV: Page Visitor lượng viếng thăm trang web