"Một chút thành ý đều không có." Miss Chung đứng bên cạnh máy pha cà phê nghiêng người liếc Phương Thiếu Phác: "Nhắc trước ba ngày mới gọi là mời, cái này của cậu gọi là lôi kéo áp bức mới đúng? Làm sao cậu biết chúng tôi có thời gian hay không? Cho dù có thời gian thì tại sao nhất định phải uống một chén với cậu? Dựa vào dáng vẻ đẹp mắt của cậu?"
Hiếm khi Miss Chung nói chuyện với người không mang theo từ tiếng Anh. Đường Phương vừa mới có chút lấn cấn lập tức bỏ đi.
Phương Thiếu Phác cười lắc đầu: "Được, vậy tôi đây nhắc trước ba ngày, hẹn vào thứ ba tuần sau nhé. Đường Phương, cùng ăn cơm trưa nhé?"
Đường Phương bởi vì cục diện rối rắm ở thôn Vũ Cốc đối với ngày tháng vô cùng mẫn cảm, lại mơ hồ cảm thấy quan hệ mập mờ của anh ta và Miss Chung, lập tức thuận miệng tiếp một câu: "Thứ ba là thanh minh —— "
Trong văn phòng yên tĩnh, máy pha cà phê ầm ầm.
"Kì nghỉ định kì, ngày mai đi làm, chủ nhật thứ hai thứ ba được nghỉ ba ngày." Đường Phương vẽ rắn thêm chân: "Xin lỗi, tôi phải đi tảo mộ —— "
Phương Thiếu Phác nhìn Đường Phương một lát, đột nhiên cười đến lắc lư cả người: "Đường Phương, cô rất thú vị. Vậy thứ tư thế nào, Kelly?"
Ha ha, anh mới thú vị, cả nhà anh mới thú vị. Đường Phương tức giận chính là mình không đủ tỉnh táo tự kiềm chế.
Miss Chung đi trở về trước bàn làm việc mở ra lịch trình của bà: "Thứ tư tôi OK, Fang, cùng đi nhé?"
Đường Phương đứng dậy, lễ phép mỉm cười: "Vâng. Xin lỗi, tôi còn có bản thảo phải làm, hai người từ từ trò chuyện."
Miss Chung một tay chống cằm cười tươi như hoa: "Chờ một chút, Fang, hôm nay Sam tới thật ra là muốn mời cháu tới làm bình luận viên mỹ thực."
Phương Thiếu Phác móc ra danh thϊếp, mỉm cười dâng hai tay: "Đường Phương, tôi dùng thành ý cá nhân mời cô tham dự. Bảng xếp hạng tháng chín ở Thượng Hải đã công bố, tháng sau bắt đầu thử đồ ăn."
Đường Phương hoàn toàn bất ngờ, năm ngoái tạp chí cũng nhận được thư mời của bọn họ, cô với tư cách đại biểu đã tham gia hai lần tiệc rượu. Cô đưa ra có mấy nhà hàng chất lượng không tốt, khó coi, cũng không cần xếp vào danh sách thử đồ ăn, sau đó nhận được thư thông báo chấm dứt hợp tác, còn cả thẻ mua sắm 1000 tệ của siêu thị Ole, phiếu ưu đãi 2000 tệ của nhà hàng. Đường Phương nhớ rõ chính mình giao hết một lượt cho Miss Chung, Miss Chung mỉm cười nói cô quá nghiêm túc rồi.
Nhưng mà sau đó khi bảng xếp hạng công bố ra hoàn toàn gây ra tranh luận rất lớn. Mấy nhà hàng bị Đường Phương đưa ra dị nghị hoàn toàn trở thành trò cười trên mạng.
Nhìn ra cô do dự, Phương Thiếu Phác sờ lên mũi: "Năm ngoái chúng tôi làm hoàn toàn không quá lý tưởng, bọn họ cũng có khó xử, có một số là ngành tương quan cực lực đề cử đấy."
Đường Phương thực sự cầu thị nói: "Cảm ơn, có thể nhận được lời mời là vinh hạnh của tôi. Nhưng tôi tương đối bắt bẻ đối với nhà hàng, đánh giá cũng tương đối cay nghiệt, không biết có thể phù hợp kỳ vọng thậm chí mang đến phức tạp cho các anh hay không."
Phương Thiếu Phác cười nhướn mày: “Đánh giá của cô cho tới bây giờ đều không phải cay nghiệt, mà là chân thành. Đường Phương, tôi rất phản cảm những kẻ khéo léo đưa đẩy đối với đồ ăn, còn sử dụng những từ ngữ phức tạp không có chút ý nghĩa nào bình luận, biết là nếp sống, nhưng tôi vô cùng chán ghét những thứ này. Vị giác và phương thức biểu đạt của cô chân thật, trực tiếp, đúng là điều chúng tôi khuyết thiếu và nhu cầu cấp bách đấy. Tôi nhớ cô từng nói: Cho dù chải chuốt thế nào đều không che dấu được nguồn gốc đồ ăn. Đúng không?"
Hai người nhìn nhau một lát.