Chương 1

Có nên đi vào hay không?

Bốn giờ chiều, nắng vẫn chói chang chiếu vào người.

Đứng trước bậc thang đá cẩm thạch sang trọng, Giang Nguyệt Như hơi chần chừ.

"Muses", phông chữ trên cánh cửa đen sẫm trông hoang dã và phóng túng, thậm chí chỉ cần nhìn vào những bức chạm khắc pha lê lộng lẫy ở hai bên cũng khiến cô cảm thấy khoảng cách xa vời.

Nghe nói đây là quán bar lớn nhất thành phố, nổi tiếng là chi phí đắt đỏ, bên trong ngợp trong vàng son, mức chi tiêu tối thiểu bắt đầu từ 5.000, thậm chí lên tới một triệu.

Sở dĩ cô biết được điều này là vì cô nghe được Tô Gia Vận nói, cô nhớ tới tối hôm đó hăn vừa đi xã giao với khách về, say khướt nằm trên ghế sofa, mặt đỏ bừng và khoe khoang với cô về những gì hắn đã thấy ở đó.

Ví dụ như cô gái mà ông chủ lớn gọi đến xinh đẹp như thế nào, chai rượu mà mở ra đắt tiền ra sao, tiền boa cho người phục vụ bao nhiêu...

Nghe vậy, Giang Nguyệt Như tặc lưỡi, cảm thấy sợ hãi, vội vàng dặn dò:

"Anh nên bớt đến mấy chỗ đó, bọn mình..."

Lời còn chưa dứt, Tô Gia Vận không vui đẩy cô ra.

"Em thì biết gì chứ, đây mới là nơi đàn ông..."

Hắn lẩm bẩm, nhưng cuối cùng hắn không chịu nổi say mà ngủ thϊếp đi.

Làm hại đã nửa đêm Giang Như Nguyệt dịch hắn từng chút một về phòng ngủ.

Nghĩ đến Tô Gia Vận, mặt mày tinh tế không tự chủ lộ ra vẻ nặng nề.

Trong lòng cũng bắt đầu đau khổ

Tại sao cô lại nghĩ đến tên khốn này!

Chính vì hắn lêu lỏng bên ngoài nghiện cờ bạc, nếu không có bọn đòi nợ đến tận nhà, Giang Nguyệt Như sẽ không bao giờ nghĩ rằng nhà mình mắc nợ hơn 500 vạn.

Mà người kia đã chạy trốn, thậm chí không tìm được bóng dáng. May mắn thay, bọn đòi nợ còn sót lại chút lương tâm, không đẩy cô vào đường cùng.

Tuy nhiên, căn nhà vẫn được dùng để trả nợ, còn chắp vá vay mượn họ hàng hơn 20 vạn trả cho bọn họ, từ giây phút đó, cái này này nghèo rớt mồng tơi.

Đối với Giang Nguyệt như bà nội trợ bình thường coi chăm sóc chồng con là nhiệm vụ của mình, thì đúng là trời sập!

Trải qua ban đầu hoảng sợ cùng bối rối, khóc một lúc lâu đến sưng cả mắt, cuối cùng cô cũng buộc mình phải tỉnh táo lại.

Con trai, cô còn có một đứa con trai.

Người đàn ông Tô Gia Vận kia đã không còn đáng tin cậy nữa, hắn đã gây ra rất nhiều phiền toái, bỏ rơi vợ con, cô có oán hận cũng chả ích gì, cho dù là vì con trai cô cũng phải tìm cách chống đỡ!

Điều cấp bách nhất là phải nhanh chóng tìm được việc làm.

Giang Nguyệt Như còn rất ít tiền trong thẻ ngân hàng sau khi trả 1 lần tiền phòng ba tháng, không dư dả nhiều nữa.

Cô phải ăn cơm, phải dành chút tiền phòng trường hợp con trai ở trường cần dùng đến, còn nợ họ hàng 20 vạn, cũng phải trả từ từ nữa.

Tuy nhiên, nhà dột còn gặp trời mưa, những điều bất hạnh sẽ nối tiếp nhau xảy ra.

Cha của Giang Như Nguyệt cách đây vài ngày đã phát hiện ra một khối u, bác sĩ nói cần phải phẫu thuật, người cao tuổi hồi phục chậm, ước tính sau khi phẫu thuật sẽ phải nằm viện ít nhất một tháng.

Giang Nguyệt Như phải cùng mẹ chăm sóc cha, dù sao mẹ cô cũng đã gần 60 tuổi, sao có thể chịu nổi, ít nhất phải có hai người thay nhau chăm sóc cha cô.

Chì là lần chăm sóc này làm chuyện tìm việc của cô bị trì hoãn. Cô chỉ có bằng cấp ba, không có kỹ năng gì đặc biệt, chỉ có thể tìm mấy việc như rửa bát, dọn dẹp.

Nhưng mà người nọ nghe nói sau khi cô tan làm phải vào việc chăm cha thì đều từ chối.

May mắn thay, có một hàng xóm quan hệ khá tốt ở nhà cũ, đồng tình với hoàn cảnh nên đã giới thiệu cho cô một công việc.

Đây cũng chính là nguyên nhân hiện tại Giang Nguyệt Như đứng ở chỗ này .

Trước đây cô luôn tránh xa những nơi như "Muses", cũng chưa từng đến quán bar hay hộp đêm nào, trong tiềm thức rất bảo thủ của cô, đây không phải là nơi mà những người đứng đắn nên đến.

Cuộc sống của cô nhiều năm như vậy cũng bảo thủ như cô, ngoại trừ việc kết hôn với Tô Gia Vận và sinh con ở tuổi 18, cô vẫn luôn tuân theo quy tắc, tập trung vào gia đình của mình và sống một cuộc sống bình thường.

Đáng tiếc sự tình khó lường, ai có thể nghĩ được chứ?