Chương 15

Hàn Hi từng đi theo Lâm Hách tới Ngọc Mãn Lâu vài lần, mặc dù không có thẻ hội viên, nhưng người ở đây đều biết cô, vô cùng nhiệt tình đón cô vào.

Hàn Hi không biết bây giờ Kỷ Duyên Thanh đã tới hay chưa, đang ở phòng nào. Vì thế muốn thừa dịp lát nữa lúc lên lầu sẽ hỏi riêng quản lý trực ban.

Lại không nghĩ tới vừa mới tiến vào quản lý đã cười hỏi cô: "Hàn tiểu thư, ngài là tới tìm Lâm nhị công tử sao?"

Lâm Hách cũng ở đây?

Hàn Hi bất động thanh sắc nói lời khách sáo: "Không phải, tôi hẹn Kiều Kiều liên hoan. Lát nữa cô ấy sẽ đến." Lập tức làm bộ như bạn gái kiểm tra mà hỏi: "Lâm Hách tới lúc nào, sẽ không ăn vụng sau lưng tôi chứ?"

Quản lý vội vàng xua tay: "Không không không, Hàn tiểu thư hiểu lầm. Lâm nhị công tử đi theo Lâm đại công tử tới bàn chuyện làm ăn, làm chuyện quan trọng."

Lâm Tuyên cũng ở đây? Nói chuyện làm ăn?

"Tôi không tin, bàn chuyện làm ăn thì rất dễ gọi một đám bạn gái, lỡ như có người quyến rũ Lâm Hách nhà tôi, anh có phụ trách không?"

Quản lý trực ban là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, vẻ mặt đoan chính. Nghe Hàn Hi nói xong thì như lâm đại địch: "Hàn tiểu thư, cô cứ yên tâm, quả thật lúc đầu Lâm đại công tử bảo chúng tôi gọi mấy cô gái tới, nhưng vừa mới đi vào đã bị một vị công tử khác đuổi ra."

"Hả?" Hàn Hi bật cười, "Là vị công tử nào mà lại chính trực như vậy?"

Quản lý trực ban có chút xấu hổ, "Là một người lạ, trước kia chưa từng thấy qua."

Chưa từng thấy.

Hàn Hi có chủ ý, cũng không kiêng dè, hỏi thăm được Lâm Hách ở lầu ba thì trực tiếp bảo quản lý dẫn cô đi lên lầu ba.

Lúc đi ngang qua lầu hai, Hàn Hi hỏi: "Trên lầu có nhiều người không?"

Quản lý biết trước đây cô thường sẽ cố ý chọn một tầng ít người, "Không nhiều lắm, chỉ có mình phòng của Lâm nhị công tử mà thôi."

Hàn Hi gật gật đầu, bây giờ cô còn không thể xác định trăm phần trăm người mà Lâm Tuyên mang Lâm Hách đến gặp chính là Kỷ Duyên Thanh. Nhưng nghĩ đến ngày đó trong bữa tiệc Lâm Tuyên nói đến Kỷ Duyên Thanh thì có vẻ coi trọng, cô cảm thấy nhất định những ngày này Lâm Tuyên sẽ nghĩ hết biện pháp tiếp cận anh.

Hơn nữa cô cũng biết, sở dĩ gần đây Lâm Hách bận rộn như vậy, cũng là bởi vì Lâm Tuyên mang theo anh ta đi làm quen, tham gia các loại xã giao giao tiếp.

Ít nhất có tám phần khả năng, người ăn cơm cùng Lâm Tuyên và Lâm Hách chính là Kỷ Duyên Thanh.

….

Kỷ Duyên Thanh cầm lấy ly rượu do Lâm Tuyên rót đầy, chậm rãi đưa đến bên miệng khẽ nhấp một ngụm. Dưới ánh đèn ấm áp, màu da quá trắng có vẻ càng thêm âm nhu, đuôi mắt hơi nhướng lên, cả người tản ra một cỗ hơi thở ngả ngớn không hề che giấu.

Tư thái thanh nhàn này rơi vào trong mắt Lâm Tuyên, anh ta chỉ cảm thấy trong lòng buồn bực. Đặt ly rượu xuống, trên mặt vẫn duy trì nụ cười lễ phép: "Kỷ công tử, hương vị của Ngọc Mãn Lâu này hợp khẩu vị của ngài chứ?"

Lâm Tuyên nhìn về phía Lâm Hách ngồi một bên, nháy mắt với anh ta. Lâm Hách vội vàng lấy ra kế hoạch đã sớm nghĩ ra từ trong túi xách, đưa tới.

"Đây là bản kế hoạch dự án của Lâm thị chúng tôi về mảnh đất ở vùng ngoại ô, bên trong có ý tưởng tổng thể và kế hoạch chấp hành của chúng tôi," Lâm Tuyên giới thiệu trước, vô cùng tin tưởng vào sự hợp tác với Kỷ thị.

"Ngài xem trước một chút, có chỗ nào không hài lòng thì chúng ta từ từ thương lượng."

Mắt Kỷ Duyên Thanh rũ xuống, chậm rãi đặt ly rượu xuống. Anh không nhận văn kiện Lâm Hách đưa tới, cũng không nhìn biểu tình trên mặt Lâm Tuyên. Tự mình nhìn Lâm Hách một cái, hỏi một câu không liên quan: "Lâm nhị công tử có bạn gái chưa?"

Đột nhiên đề tài chuyển tới trên người mình, Lâm Hách sửng sốt.

Anh ta theo bản năng muốn nói một tiếng "Có", kết quả còn không đợi mở miệng đã nghe thấy anh trai giành trước mà trả lời thay.

Lâm Tuyên cười nói: "Đừng thấy em trai tôi bề ngoài nhân mô cẩu dạng như vậy, thật ra không hề có bạn gái. Ngược lại trong trường học có không ít nữ sinh theo đuổi, nhưng mà nó cũng không coi trọng."

Kỷ Duyên Thanh nghe vậy thì cười cười, liếc mắt nhìn vẻ mặt nghẹn khuất muốn nói cái gì đó nhưng cuối cùng vẫn không nói của Lâm Hách, "Người trẻ tuổi, rất hiếm người có thể giữ mình trong sạch."

"Đúng vậy, từ nhỏ đứa em trai này của tôi đã không phải để cho người trong nhà quan tâm. Từ nhỏ đã tự giác, năm nay vừa vặn tốt nghiệp xong thì đến công ty giúp đỡ. Về sau hợp tác cùng Kỷ công tử, kính xin chiếu cố nhiều hơn!"

"Cái này dễ thôi."

"Mau mau mau, Tiểu Hách, rót rượu cho Kỷ công tử!" Lâm Tuyên nhanh chóng chỉ huy Lâm Hách. Lâm Hách vội vàng đứng dậy, cầm lấy bình rượu trên bàn rót cho anh.

Kỷ Duyên Thanh vô cùng phối hợp, ngồi yên tại chỗ uống hết ly này đến ly khác.

Tháng trước khi ở Bắc Kinh có lão gia tử nhìn chằm chằm, cho nên không có cơ hội uống thoải mái, hiện tại đến thành phố A không ai quản, không khỏi bắt đầu tham lam. Chỉ là tửu lượng của anh rất tốt, uống nhiều như vậy nhưng không chỉ không say, ngược lại càng ngày càng có tinh thần.

Cho nên mới nổi lên tâm tư hỏi Lâm Hách có bạn gái hay không.