Chương 13

Hàn Hi nhìn chỉ số thông minh một lần nữa login của cô ấy, lấy điện thoại di động ra mở wechat. Mở cửa sổ trò chuyện với Bạch Tuệ ra, đưa qua.

Không thể không thừa nhận, kỹ thuật chụp ảnh của Bạch Tuệ tương đối khá.

Ngoại trừ chụp mặt hai người bọn họ đặc biệt rõ ràng, kết cấu tổng thể cũng tương đối khá. Trong nháy mắt, vứt bỏ những thứ lộn xộn kia, thoạt nhìn ảnh chụp rất có hơi thở nghệ thuật.

"Chuyện này..." Đỗ Kiều Kiều không chịu tin vào mắt mình.

Nhưng không chịu tin thì có thể làm sao? Cũng không thể là Hàn Hi vì dỗ dành cô ấy mà cố ý photoshop ảnh chụp. Nếu như đã chịu đưa cho cô ấy xem, vậy không thể nghi ngờ chính là đã xác nhận tính chân thật của chuyện này.

Quả nhiên là, biết người biết mặt nhưng không biết lòng.

Đột nhiên Đỗ Kiều Kiều cảm khái.

"Nếu cậu là mình thì sẽ làm gì?"

"Mình tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho đôi cẩu nam nữ này, không phải cô ta thích chụp ảnh sao, mình sẽ đặc biệt tìm người đem bọn họ trói lại rồi chụp."

Hàn Hi: "......"

"Cậu ngả bài với Lâm Hách rồi sao?" Đỗ Kiều Kiều quan tâm nói. Theo biểu hiện trước đây của Lâm Hách, có lẽ hai người chia tay sẽ không quá thoải mái.

"Còn chưa, tính tình Lâm Hách rất bá đạo, cho dù mình có ảnh, anh ta cũng sẽ không đồng ý chia tay. Cho nên Kiều Kiều, cậu phải giúp mình." Hàn Hi xin cô ấy giúp đỡ.

"Giúp thế nào?"

"Nếu chỉ là anh ta nɠɵạı ŧìиɧ, nhất định anh ta sẽ xin lỗi nhận sai rồi cầu xin mình tha thứ. Nhưng nếu anh ta phát hiện mình hoàn toàn không phải là người bị hại như anh ta nghĩ, trên người mình cũng có sai lầm, có thể anh ta sẽ không muốn tiếp tục. Dù sao, không có người đàn ông nào sẽ khoan dung cho bạn gái mình nɠɵạı ŧìиɧ."

Đối với phần lớn đàn ông mà nói, mình có thể nɠɵạı ŧìиɧ phạm sai lầm, nhưng người phụ nữ của mình không thể làm chuyện tương tự như vậy được.

Đỗ Kiều Kiều thất thanh hô: "Cậu cũng muốn nɠɵạı ŧìиɧ?!" Tại sao cô ấy lại không thể hiểu được mạch não của Hàn Hi?!

"...... Cũng không phải nɠɵạı ŧìиɧ," Hàn Hi ngượng ngùng cười cười, "Chỉ là tìm một người đàn ông phối hợp diễn một vở kịch mà thôi. Cậu cũng biết mình rất ít bạn, không quen biết người nào, Lâm Hách lại có nhiều bạn. Mình cần cậu giới thiệu giúp mình một người có điều kiện không kém Lâm Hách nhiều lắm, hoặc là điều kiện cao hơn Lâm Hách một chút. Nhưng nhất định anh ta không thể quen biết Lâm Hách."

"Nhưng nếu như vậy, thanh danh của cậu sẽ bị hủy!" Đây không phải gϊếŧ địch một ngàn tự tổn tám trăm sao!

"Mình không quan tâm."

Đỗ Kiều Kiều cau mặt, sàng lọc những người quen trong đầu, "Nhưng chỗ mình thật sự không có người thích hợp. Thành phố A lớn như vậy, người mình biết gần như đều quen biết Lâm Hách."

"Vậy không phải là người của thành phố A thì sao?" Hàn Hi thử hỏi, "Tùy tiện tìm một người không quen biết Lâm Hách là được. Nếu cậu không quen, vậy thì mình sẽ mở miệng cầu xin anh ấy giúp đỡ."

Mẹ của Đỗ Kiều Kiều là lãnh đạo cấp cao của chính quyền thành phố A, hôm đó cũng xuất hiện trong bữa tiệc, cho nên nhất định biết được tin tức của Kỷ Duyên Thanh. Hàn Hi cảm thấy, nhất định bà ấy đã nói chuyện của Kỷ Duyên Thanh với Đỗ Kiều Kiều.

Dù sao gia thế xuất chúng như vậy, ai mà không có tâm tư leo lên?

"A, nhớ ra rồi, quả thật chỗ này của mình có người có thể giúp được cậu!" Đỗ Kiều Kiều vỗ tay một cái vang dội, "Hơn nữa điều kiện còn đặc biệt tốt!"

"Đặc biệt tốt? Chẳng lẽ còn có thể tốt hơn Kỷ Duyên Thanh?" Cô cẩn thận nói một câu. Trong lòng vẫn ôm kỳ vọng Đỗ Kiều Kiều biết được tin tức của Kỷ Duyên Thanh.

Không ngờ vừa dứt lời, Đỗ Kiều Kiều đã vui mừng kéo tay cô qua.

"Làm sao cậu biết? Người mình nói chính là Kỷ Duyên Thanh mà!"

Cách mấy ngày, lần nữa nghe được cái tên này, đột nhiên cảm thấy giống như có một viên đá rơi vào mặt hồ bình yên không gợn sóng, "Leng keng" một tiếng quấy rối suy nghĩ của Hàn Hi.

Một loại cảm giác hưng phấn khó có thể nói thành lời quét qua toàn thân cô.

"Kỷ Duyên Thanh?" Hàn Hi lặp lại một lần.

"Đúng vậy, không phải lúc trước mình đã nói với cậu sao, trước khi cưới mẹ mình, ba mình có một người vợ môn đăng hộ đối mà gia đình sắp xếp! Bọn họ ở bên nhau hai năm, cuối cùng thật sự không hợp nên ly hôn trong hòa bình. Sau đó người kia đi Châu Âu, nghe nói cuối cùng gả cho một người ngoại quốc."

"Kỷ Duyên Thanh này, chính là con trai của một người anh họ vợ trước của ba mình, luận về bối phận, năm đó cũng từng gọi ba mình một tiếng chú."

Quan hệ này thật xa, nhưng mà cũng coi như là niềm vui ngoài ý muốn.

"Tiểu Hi, sao cậu biết Kỷ Duyên Thanh?" Đỗ Kiều Kiều sinh lòng hoài nghi, luôn cảm thấy Hàn Hi có chuyện giấu mình.

"Hai ngày trước mình dẫn chương trình cho lễ tốt nghiệp, anh ấy đi lên diễn thuyết. Sau đó cố ý tra một ít tư liệu về anh ấy trên mạng."

"Không phải là cậu cố ý đấy chứ?" Đỗ Kiều Kiều càng nghĩ càng thấy không đúng, hôm nay từ lúc đến, Hàn Hi liền dẫn cô ấy nghĩ đến chuyện chia tay. Sau đó vẫn năn nỉ cô ấy giới thiệu cho cô bạn trai mới, ngoài miệng nói là diễn trò, nhưng ai có thể cam đoan sẽ không phát triển thành bạn trai thật chứ?