Hàn Hi dựa vào một khuôn mặt xinh đẹp trời ban, chưa bao giờ thiếu người theo đuổi.
Cô vừa phản ứng lạnh nhạt đối với những người xung quanh, vừa cẩn thận lựa chọn đối tượng trong những người đó.
Chọn lựa kỹ càng, lựa chọn Kỷ Duyên Thanh.
-----
Hàn Hi cầm báo cáo mang thai đưa đến ghế lái, nhìn thấy sắc mặt Kỷ Duyên Thanh thay đổi như trong dự kiến. Cô nghe thấy anh dùng giọng điệu lạnh lùng hỏi cô: "Em tính kế tôi?"
Cô hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Anh là ba của đứa bé."
Kỷ Duyên Thanh nhìn chằm chằm sườn mặt của cô, sau một lúc lâu, cười nhạo một tiếng.
"….Em đừng hối hận."
Dựa vào một tờ báo cáo mang thai, Hàn Hi được gả cho Kỷ Duyên Thanh như ý nguyện.
Đàn ông nói một câu: Diễm phúc của Kỷ công tử không cạn.
Phụ nữ nói một câu: Đồ phụ nữ tâm cơ không biết xấu hổ.
Nhưng hôn nhân giống như một nấm mồ, đến tột cùng thì bên trong là chua hay ngọt, làm sao người ngoài có thể biết được? Chẳng qua đều là tự biết ấm lạnh mà thôi.