Chương 33: Là em cưỡng bức tôi(p2)

* " Mạc Dương Phong đồ chó chết mà anh, đồ độc ác, vô liêm sỉ nhà anh, tất cả là tại anh là tại anh, tại anh mà tôi không thể ở cạnh con mình là tại anh mà tôi phải tha hương là tại anh tại anh, tại anh hu hu" giọng Thiên Bình càng ngày càng nhỏ dần cuối cùng lại thành bật khóc trong ngực anh

Cố Dương Phong nhìn người con gái trong lòng mình vừa gào hét chửi mình đến phát khóc mà bất lực đỡ cơ thể say đến mức mềm mũm ra của cô vào phòng vip của khách sạn năm sao cách Hạnh Phát không xa.

Bước vào phòng Thiên Bình ngước mắt lên nhìn người đàn ông cao hơn mình một cái đầu dương nhiên cô lại không thể nhìn rõ được khuôn mặt người đàn ông đó nhưng hơi ấm và và dáng người của người đàn ông này lại mang lại cho cô cảm giác rất

lỗi quen thuộc

rất tin tưởng đặc biệt là vô cùng an toàn.Thiên Bình vòng tay ôm lấy cổ người đàn ông đó kéo xuống mạnh dạn hôn lên môi người, cô là người chủ động nhưng người ta lại thế thượng phong môi cô vừa đặt nhẹ lên môi người ta liền bị chiếc lưỡi không xương của ai đó khuấy động điên cuồng. Nụ hôn kết thúc cô không nữa sợ hãi mà con tỏ ra rất hài lòng cười vời anh. Cảm nhận phản ứng mạnh mẽ nửa thân dười của đàn ông trước mặt trong đầu Thiên Bình liền hiện ra ý đồ đen tối từ trước tời giờ ngoài anh ra cô chưa từng thử một lần vời ai lần này nhất định phải phong lưu một lần. Chả cần suy nghĩ thêm Thiên Bình liền

kéo người đàn ông đó đến

gần giường đẩy ngã anh ta nằm lên giường chủ động treo lên bụng người ta ngồi cởi bỏ chiếc váy trên người cùng chiếc áo con của mình để lộ cơ thể tuyệt trần của người phụ nữ 30 tuổi.

Đã từng có người từng nói rằng phụ nữ 30 tuổi chính là thời gian đẹp nhất của người phụ nữ không chỉ tâm hồn mà ngay cả cơ thể lúc đó mời hoàn toàn hoàn tiện nhất, phải nói rằng cơ thể thể trước mặt Cố Dương Phong lúc này so vời cô 5 năm trước đúng là không đáng mang ra so sánh

khiên ai kia mời nhìn đã nuốt nước bọt không điểu chỉnh bản thân liên phản ứng mạnh mẽ hơn vừa rồi.

Trong lúc mê mang

nhìn cơ thể trước mặt mình thì Cố Dương Phong lại nhận được một nụ hôn của cô lần này cô đương nhiên là liều mình xông lên mùi rượu dừa từ đầu lưỡi cô bắt đầu truyền sang khoang miệng của anh, bàn tay nhỏ bé của cô tháo từng nút áo một của anh đến khi chạm đến thắt lưng của anh thì luốn cuống không biết tháo kiểu gì mãi không ra

* " chết tiệt, sao không ra"

Có lẽ do rượu lên khuôn mặt của cô đỏ ửng lên cộng thêm hành động vô cùng trẻ con dễ thương này nữa khiến anh không nhịn được nắm tay cô đặt lên ngực

cơ bắp mình thuật tay tháo luôn thắt lưng mình

ôm lấy cái eo nhỏ bé cô đem cơ thể cô đặt xuống bên dười giường, tự động

cời bỏ rất cả thứ

vướn trên người mình. Thiền Bình nhìn người đàn ông đang hấp tấp trước mặt mà cười nhẹ ôm lấy cổ anh ta kéo đầu anh ta xuống ngực mình nhận lấy nụ hôn cháy da cháy thịt của anh.

Sáng hôm sau, khi mặt trời chiếu những tia nắng yếu ớt đầu tiên vào căn phòng cả cơ thê mềm mại của Thiên Bình vẫn đang nằm gọn trong cơ thể của người đàn ông to lớn hôm qua. Cô khó chịu cử động cơ thể không chỉ đầu đau như búa bổ mà cả cơ thể dã rời giống như đi mượn vậy không thể nhờ nổi đêm ruốc cuộc người đàn ông tham lam đến mức nào để hôm nay cô không lết xuống dười

giường được thế này. Thiên Bình cố gắng ngồi dùng tay dụi mắt để nhìn rõ khung cảnh thì giọng người bên cạnh vang lên

* " dậy rồi sao ngủ thêm chút nữa đi "

Sống lưng cô liền truyền đến một hơi lạnh từ từ quay đầu nhìn về phía người đàn ông bên cạnh mình

chưa định hình được gì liền bị anh kéo xuống nằm trong lòng

. Xong rồi đêm qua tưởng được phong lưu vời trai trẻ ai ngờ lại phong lưu đúng vời ông già không nhưng thế còn là chồng cũ không phải là người tình cũ không lẽ cả đời cô không thoát được người đàn ông này hay sao

* " hôm qua em cương bức tôi, em phải chịu trách nghiệm đó



tôi không biết đâu " anh khuấy khuỷu như cô gái 18 lần đầu tiên làm chuyện đó

nói nhưng bàn tay lại sờ tầm lưng đang run lên của cô

Bỗng chốc không khí trong phòng bị loãng ra vô cùng khó thở xem ra câu nói đùa vừa rồi không hề có tát dụng mà lại còn phản tác dụng vô cùng mạnh mẽ, bản thân anh biết chuyện năm đó cô sẽ không đễ dàng tha thứ cho anh.

Sau khi truyệ năm đó sảy ra không chỉ người lớn tổn thương ngay cả đừa trẻ cũng bị ảnh hưởng không nhỏ

, từ ngày cô đi bánh bao nhỏ chưa mở miệng nói một chữ nào nữa

,bánh su nhỏ cũng theo anh trai mà bắt đầu không chịu nói chuyện không nhưng thế có lẽ vì sinh non lại tách mẹ quá

sờm mà con bé ốm yếu hơn những đừa trẻ khác rất nhiều 5 năm nay dù cho anh cố gắng thế nào cũng không thể gần được hai đừa chứ đừng nói đến người

bên ngoài muốn lấy lòng hai đừa điều đó càng chứng mình chỉ có cô mời thể bù đắp cho hai đừa trẻ đáng thương đó. Cũng vì câu nói " viễn viễn không bước vào Mạc gia " của cô năm đó dù bị sự phản đối kịch nhiệt của bố mẹ và ông ngoại anh vẫn một mực đổi sang họ Cố của bố.

* " Nếu không làm con dâu của Mạc gia vậy làm của Cố gia có được không "

giọng nhỏ dần rồi nhìn đôi đôi mắt đen của cô không hiểu nổi cô đang suy nghĩ cái gì nữa

thì lại cảm giác 5 năm trước một lần nữa mến thử

lại