12 giờ đêm cô nằm ngủ quên trên ghế phòng khách thì bị tiếng chuông cửa đánh thức liền mệt mỏi đừng dậy mở cửa giờ này rồi còn ai đến bấm chuông cửa nhà mình không biết
nữa. Vừa mở cửa cô lập tức sợ hãi đến nỗi mặt trắng không còn giọt máu nhìn Tiểu Hắc đang đỡ cơ thể toàn máu của anh cả người hai toàn mùi thuốc súng nồng nặc
* "Chị.....dâu " Tiểu Hắc thấy biểu cảm cô gọi nhẹ
Cảnh tượng này đối vời Tiểu Hắc và anh đương nhiên là bình thường rồi nhưng còn vời cô đâu được gọi là bình thường mà phải gọi quá nghiêm trọng. Cô liền bừng tỉnh tránh sang một bên cho Tiểu Hắc và anh vào nhà liền đón cửa chạy đến mở cửa phòng ngủ của mình thì giọng anh vang
* "Phòng tôi "
Cô liền quay sang mở cửa phòng anh rồi bật điện để Tiểu Hắc đưa anh lên giường, căn phòng khá đơn giản cũng không có gì đặc biệt cũng chỉ có một giường một tủ quần áo một kể giường chỉ là tất cả bọn chúng đều là màu đen thôi, không lấy một vật thể nào màu trắng ngay cả ga giường, người nào không biết còn nghĩ chủ căn phòng nhất định cuồng màu đen đến phát điên luôn cũng lên.Tiểu Hắc vừa đặt anh xuống giường liền mở miệng hỏi
* "Hộp cứu thương ở đâu "
* "Trong thư phòng "giọng anh khó khăn vang lên
Tiểu Hắc định dứng dậy thì bị anh kéo lại
* " Thiên Bình em đi............ lấy đi, lấy luôn cho tôi một..........chai rượu ở ngăn cuối cùng của tủ rượu đến đây "
Cô lập tức liền quay người chạy vào thư phòng lùc này cô quên luôn cả chuyện mình không được vào thư phòng. Vừa mở cửa bước vào thư phòng anh thứ đập vào mắt cố chính là một bộ cảnh phục được treo ngay ngắn trên giá treo đồ trên vai cảnh phụ còn có huy hiệu hai sao màu vàng chói ( trung tướng), trong đầu cô liền có dãy câu hỏi hiện lên thì nghe giọng Tiểu Hắc
trong phòng anh vọng ra
* " chị dâu "
Cô liền gạt bỏ mọi câu hỏi trong đầu lấy hộp cừu thương cùng một chai
rượu trong tủ
rồi mang đến phòng anh.Lúc này Tiểu Hắc đã bỏ chiếc áo khoác bên ngoài của mình đan ngồi trước kệ đầu giường dùng một con dao nhỏ hơ trên ngọn lửa, nhìn khuôn mặt khó tả
của cô anh liền hiểu bí mật của mình đã không thể dấu được nữa
* " em ra ngoài đi........đóng cửa vào " giọng anh trầm ôn vang lên
Cô đặt đồ xuống gần chỗ Tiểu Hắc rồi ra ngoài đóng cửa lại nhưng không dời đi mà áp tai vào cửa phòng
Trong phòng Tiểu Hắc mở lắp trai rượu đưa anh tu một hơi hết 2/3 trai rượu
* " anh, em làm nhé "
* "Làm di "
30 phút sau Tiểu Hắc tay cằm chiếc áo khoác da đen của mình toàn thân mô hôi nhễ nhại đi ra thấy cô vẫn ngồi trên ghế sofa
* " chị dâu, anh Mạc ngủ rồi, còn dặn chị về phòng ngủ đi "
Tiểu Hắc dùng con mắt kì lạ nhìn cô, mặc dù gọi cô là chị dâu nhưng thực lòng hắn không hề công nhận cô, hắn biết làm nghề này không lên tin tưởng ai cả nếu còn muốn sống nhưng hắn lại không thể bàn cãi được cô quá bản lĩnh leo lên giường đại ca của hắn còn mang thai con anh tiếng chị dâu này không muốn cũng phải gọi. Nói xong Tiểu Hắc liền đi về, sau khi khoá cửa cô liền vào phòng anh dười ánh đèn ngủ mờ mờ
, anh nằm trên giường cả cơ thể ướt đãm mỗ hôi thẩm thành một mảnh to trên giường
khuôn mặt tái nhạt, ở eo được băng bó vô cùng cận thận giống như người làm việc này từ thuần thục đến cao siêu luôn vậy.Trên kệ dầu giường còn có con dao nhỏ và một viên đạn và rất nhiều bông băng máu la lết dười sàng nhà
* " Dương Phong ruốc cuộc anh là ai "
Giọng cô nhẹ nhàng vang lên, không gian trở lại sự tĩnh lặng như lúc ban đầu không biết người trên giường đã ngủ hay chỉ giả ngủ mà không phát ra bất kì tiềng động nào.