Chương 3: Hẹn Hò Đầu Tiên

Cuối tuần tiếp theo, An cảm thấy hồi hộp không nguôi khi nghĩ đến buổi hẹn hò đầu tiên với Mai. Cô dành cả buổi sáng để chọn một bộ trang phục phù hợp, không quá cầu kỳ nhưng vẫn đủ để thể hiện phong cách của mình. Cuối cùng, An quyết định mặc một chiếc váy trắng giản dị kết hợp với giày thể thao — vừa thoải mái, vừa trẻ trung.

Họ đã hẹn gặp nhau tại một quán trà nổi tiếng trong thành phố. Không khí bên ngoài thật rộn ràng, và bầu trời trong xanh, ánh nắng vàng làm mọi thứ trở nên tươi sáng hơn. Khi An đến nơi, cô thấy Mai đã ngồi đó, đang thưởng thức một ly trà đào, ánh mắt rạng rỡ như ánh nắng.

“Chào An! Bạn đến sớm quá!” Mai vẫy tay, nụ cười tươi tắn trên môi.

“Chào Mai! Mình cũng vừa mới đến,” An đáp, lòng tràn ngập hạnh phúc khi nhìn thấy Mai.

Họ chọn một bàn ngoài trời, nơi có thể nhìn ra con phố nhộn nhịp. Khi gọi món, An cảm thấy hồi hộp nhưng cũng rất háo hức. Buổi hẹn hò đầu tiên khiến cô cảm thấy như đang ở trên mây. Mai, với tính cách hoạt bát, bắt đầu câu chuyện và làm cho An cảm thấy thoải mái hơn.

“Bạn có biết không? Mình rất thích làm bánh! Cuối tuần trước, mình đã thử làm bánh cheesecake, nhưng không thành công lắm,” Mai nói, mắt sáng lên khi nhắc đến sở thích của mình.

“Nghe hay quá! Mình cũng thích ăn bánh, có lẽ bạn có thể dạy mình làm một lần?” An cười đáp lại.

Mai nhướng mày, tỏ vẻ thích thú. “Thật tuyệt! Chúng ta có thể tổ chức một buổi làm bánh chung. Nhất định sẽ vui lắm!”

Khi những ly trà được mang ra, họ nâng cốc chúc mừng cho buổi hẹn hò đầu tiên. “Hy vọng đây chỉ là khởi đầu cho nhiều buổi hẹn hò thú vị khác,” An nói, lòng tràn đầy nhiệt huyết.

“Đúng vậy!” Mai đồng ý, rồi cả hai cùng uống trà, cười đùa và chia sẻ những câu chuyện hài hước từ cuộc sống. An cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh, và mọi lo lắng ban đầu dường như tan biến.

Sau khi thưởng thức trà, họ quyết định đi dạo quanh khu phố. An dẫn Mai đến một cửa hàng đồ thủ công nhỏ, nơi có những sản phẩm handmade độc đáo. Họ cùng nhau khám phá, chọn lựa những món đồ dễ thương, và An cảm nhận được sự gần gũi giữa hai người.

Khi họ dừng lại bên một quầy bán đồ ngọt, Mai ngạc nhiên khi nhìn thấy những chiếc bánh hình hoa đẹp mắt. “Mình muốn thử cái này!” Mai reo lên, đôi mắt lấp lánh. An không thể không cười khi thấy vẻ mặt hào hứng của Mai.

Họ cùng nhau chọn một chiếc bánh, và khi ăn, cả hai không ngừng khen ngợi hương vị của nó. “Thật tuyệt! Nếu mình có thể làm được chiếc bánh này, mình sẽ mời bạn ăn mỗi ngày!” Mai nói đùa, khiến An phì cười.

Khi trời bắt đầu tối, họ quyết định dừng chân tại một công viên nhỏ gần đó. Ánh đèn lung linh tạo nên một khung cảnh huyền ảo. An và Mai tìm một chiếc ghế đá để ngồi nghỉ ngơi, không khí trong lành khiến cả hai cảm thấy dễ chịu.

“Cảm ơn bạn vì một buổi hẹn hò tuyệt vời,” An nói, nhìn Mai với ánh mắt chân thành.

“Cảm ơn bạn đã đến! Mình rất vui vì được ở đây với bạn,” Mai đáp lại, và một giây phút lặng im thoáng qua, khiến An cảm thấy cả hai đều đang suy nghĩ về điều gì đó đặc biệt.

Mai quay sang An, đôi mắt cô sáng lên. “Bạn có nghĩ rằng chúng ta sẽ có thêm nhiều kỷ niệm đẹp trong tương lai không?”

An gật đầu, cảm nhận được một điều gì đó sâu sắc hơn chỉ là tình bạn. “Mình hy vọng như vậy. Mình thực sự cảm thấy chúng ta có sự kết nối.”

Khi tạm biệt, An cảm thấy một chút ngần ngại nhưng cũng đầy háo hức. Họ trao nhau một cái ôm nhẹ, và An không thể không nghĩ rằng buổi hẹn hò này chỉ là khởi đầu cho một hành trình đầy màu sắc phía trước. Trong lòng cô, những bông hoa mùa xuân đang nở rộ, báo hiệu cho một tình yêu mới đang chớm nở.