Hạ sao? Chắc cũng sắp đến rồi. Ánh nắng Hạ mang đến vừa rực rỡ vừa chói lóa, khiến người không thể cứ mãi nhắm mắt nằm ì trên giường. Những ngày không khí lạnh lẽo, hơi thở như đông cứng, nay cũng bị …
Hạ sao?
Chắc cũng sắp đến rồi.
Ánh nắng Hạ mang đến vừa rực rỡ vừa chói lóa, khiến người không thể cứ mãi nhắm mắt nằm ì trên giường.
Những ngày không khí lạnh lẽo, hơi thở như đông cứng, nay cũng bị xua đi vì sự ấm áp của Hạ.
Hạ về, tất nhiên sẽ chẳng thể thiếu những cơn gió mát lạnh để xua đi cái nóng nực đến ngột ngạt của chính mình. Gió mùa Hạ, khiến người ta cảm thấy thoải mái và trở nên yêu Hạ và yêu đời hơn. Nhưng Hạ không đơn thuần là chỉ có gió. Mỗi lần đến, Hạ còn mang theo cả những cơn mưa rào, sấm chớp và cả giông bão.. Thế nên, người ta yêu Hạ cũng nhiều, mà giận Hạ cũng chẳng ít. Bởi Hạ có gửi gắm thật nhiều niềm vui và hạnh phúc đấy, nhưng rồi lại gieo vào lòng người ta không ít những nỗi buồn đau thậm chí là mất mát..
Người ta đã từng giận Hạ. Giận nhiều lắm. Nhưng, người ta vẫn cười, mỗi khi gặp lại Hạ. Vì người ta biết, nếu được giận hờn, sẽ sung sướиɠ biết bao nhiêu.
"Hạ sao? Chắc cũng sắp đến rồi. Ánh nắng Hạ mang đến vừa rực rỡ vừa chói lóa, khiến người không thể cứ mãi nhắm mắt nằm ì trên giường. Những ngày không khí lạnh lẽo, hơi thở như đông cứng, nay cũng bị xua đi vì sự ấm áp của Hạ." Những dòng này mình không hề viết. Bạn có thể đăng truyện của mình lên đây (dù mình vẫn chưa nhận được lời đề nghị), nhưng vui lòng, giữ nguyên nội dung, đừng thêm bớt. Cảm ơn!!!