Chương 27

Đây là một buổi buffet ngoài trời, tiệc đứng đúng nghĩa. Cả khu vườn rộng rãi thoáng mát trồng thảm cỏ xanh mượt như nhung được tận dụng làm nơi đãi khách. Thảm cỏ mượt mà bao quanh một hồ nước to lát gạch men sang trọng, phun lên những tia nước trắng xóa dưới ánh đèn giăng lung linh thật tráng lệ. Phía trên còn dựng cả sân khấu khá hoành tráng dùng làm nơi thực hiện nghi lễ, đồng thời dành cho những người yêu âm nhạc thể hiện khả năng.

Ngoài bộ loa cồng kềnh trên sân khấu, quanh vườn còn đặt rải rác những chiếc loa công suất lớn, tiếng nhạc vừa đủ nghe từ đó dìu dặt phát ra. Những bài hát nhạc ngoại bất hủ rất phù hợp với không gian trang trọng này.

Tôi đếm sơ, ước chừng ba trăm khách hiện diện trong sân vườn rộng nên không có cảm giác chật hẹp gò bó. Rất nhiều doanh nhân mặc vest lịch thiệp cầm ly rượu ngoại sóng sánh sắc đỏ tới lui chuyện trò. Những người này chắc là bạn làm ăn, nể mặt ba mẹ Tố Ny mà đến. Có lẽ mấy nhóm thanh niên dập dìu phía cuối vườn mới đích thực là bạn bè Tố Ny.

Băng Cơ hơi siết tay tôi, nói khẽ:

- Đông quá! Mình đi đâu đây?

Tôi vỗ vỗ bàn tay cô nàng:

- Để xem có ai quen không!

Bọn tôi lướt qua dòng người, vừa đi vừa đảo mắt nhìn quanh tìm người quen. Chắc Tố Ny đang bận rộn nên vẫn chưa thấy xuất hiện, tôi cũng không điện thoại làm phiền. Kia rồi, nơi góc phải khu vườn, cạnh hồ nước nhỏ trong trẻo thả mấy chú cá La Hán đang bơi lượn, nhóm thằng Hùng tầm chục người cười nói xôn xao.

Tôi dẫn Băng Cơ đi tới, còn ở xa chưa kịp lên tiếng chào hỏi thì thằng Hùng đã trông thấy, đưa tay ngoắc ngoắc:

- Mạnh, đến đây!

Bọn tôi bước đến gần. Tôi gật đầu với mọi người, cười nói:

- Chào, đông đủ nhỉ!

Thằng Hùng thân thiện vỗ vai tôi:

- Lâu rồi mới gặp, khỏe không?

- Nhìn là biết rồi còn hỏi, khỏe như trâu! - Tôi tếu táo.

Một cô gái xinh xắn trong nhóm, tôi nhớ không nhầm tên Linh thì phải, nhìn Băng Cơ tò mò:

- Đây hình như là bạn gái Mạnh phải không? Tên gì quên rồi?

Băng Cơ mỉm cười:

- Tôi là Băng Cơ, chào các bạn!

Linh cười đáp lại, hơi thè lưỡi:

- À, tự dưng quên tên Băng Cơ! Lần trước tụi mình có dịp gặp qua ở quán ốc rồi.

- Không sao, lâu không trò chuyện quên cũng phải thôi mà! - Băng Cơ nói.

Thằng Hùng xoa cái đầu trọc bóng, vẻ mặt nghiêm chỉnh:

- Chào hỏi vậy được rồi, gặp mày ở đây may quá! Tao đang định kiếm mày hỏi tội đây!

Tôi giật mình:

- Chuyện gì?

Nó hừ mũi:

- Lần trước tao nhờ mày trông nom Tố Ny giùm! Làm sao lại để cô ấy chưa gì đã chạy về đây, mấy ngày liền nhốt mình trong nhà không chịu gặp gỡ ai?

- Ồ, có chuyện này hả?

- Thằng Hùng nói đúng đó. Tố Ny dạo này lạ lắm, không như trước nữa! - Một thằng nói, tôi chả nhớ nó tên gì nữa.

Tôi trấn tĩnh, thản nhiên đáp:

- Chuyện này thì tao chịu, lúc đi về Tố Ny còn vui lắm mà!

Tất nhiên tôi biết mình đang nói dối, thời điểm xe lăn bánh Tố Ny chẳng vui chút nào. Nhưng lý do khiến cô nàng trở nên "tự kỷ" thì tôi không rõ lắm.

- Thật không?

Thằng Hùng nghi ngờ nhìn tôi, rồi khuôn mặt giãn ra cười to:

- Tao đùa thôi! Đúng là Tố Ny hơi khác lạ, nhưng nguyên nhân chắc chắn không liên quan gì đến mày rồi!

Tôi nhẹ nhõm thở ra, nhún vai:

- Đương nhiên chẳng liên quan tới tao rồi. Tố Ny buồn chắc do mày săn sóc không tốt thôi, đổ thừa à?

- Hè hè, có lúc nào mà tao không quan tâm Tố Ny? Nhưng gần đây cô nàng trở chứng, khó chìu chuộng lắm mày à!

- Chắc tại mày không hiểu tâm lý phái nữ! - Tôi cười.

Thằng Hùng nhếch mép:

- Còn lâu! Trước giờ tao quen bao nhiêu người, làm gì có chuyện cù lần trong tình cảm!

Lúc này, tiếng nhạc đột ngột tắt đi, thay vào đó là tràng âm thanh đùng đùng ồn ả như pháo nổ. Người dẫn chương trình bước ra trên sân khấu dựng ngoài trời, đây là một nam MC khá có tiếng ở Sài Gòn. Anh ta xuất hiện ở đây đủ thấy tiềm lực tài chính của gia đình Tố Ny mạnh thế nào.

MC làm một tràng lốp bốp như ngựa phi, vẫn là cách giáo đầu quen thuộc của mọi sự kiện. Tiếp đó anh ta chợt nói:

- Mới quý vị quan khách cùng hướng mắt về màn hình, chào đón chủ nhân của buổi tiệc tối nay!

Hai bên sân khấu dựng hẳn đôi màn hình led bự tổ chảng, rất rõ. Sau lời giới thiệu từ MC, hình ảnh Tố Ny được trình chiếu trên ấy. Từ lúc cô nàng mới sinh ra còn đỏ hỏn, đầy tháng, thôi nôi, rồi lớn dần lớn dần cho đến bây giờ, trở thành thiếu nữ xinh đẹp.

Khi đoạn hình ảnh lướt đến lúc Tố Ny năm, sáu tuổi, tim tôi như ngừng đập.

Đúng là hình ảnh cô bé Nana hàng xóm, quang cảnh của mấy bức hình không ở đâu ngoài xóm cũ. Và rồi, thình lình một tấm ảnh mà tôi không nhớ đã chụp khi nào hiện ra. Nana ngồi sau chiếc xe đồ chơi màu vàng được cầm lái bởi thằng nhóc bùn đất lấm lem, nhìn cách ăn mặc biết ngay con nhà nghèo.

Tấm ảnh chụp ngang hơi xéo, cả hai đứa bé đều đang hướng mắt về chân trời xa xa. Dường như đây là ảnh chụp lén, chỉ có thế tôi mới không có ấn tượng gì về bức hình. Có thể ba mẹ Tố Ny chụp lén khi thấy bọn trẻ vui đùa. Lí do cho hành động này rất đơn giản, vì Tố Ny hay Nana lúc nhỏ thường rất xấu hổ mỗi khi đứng trước ống kính.

Tấm ảnh chỉ dừng lại vài giây để thực khách chiêm ngưỡng, rồi lướt qua ảnh khác. Nhưng sau khi đã trình chiếu toàn bộ hình ảnh, tấm ảnh kia lại được đưa lên lần nữa, rồi nằm mãi trên đó không chuyển đổi.

Bàn tay Băng Cơ vẫn còn nằm trong tay tôi thoáng run lên, sắc mặt cô nàng hơi tái đi, không được tự nhiên. Trong lòng tôi cũng hơi khó chịu, im lặng chẳng biết nói gì.

Thằng Hùng buột miệng, giọng nói rất ngạc nhiên:

- Thằng nhỏ kia là ai vậy tụi bây? Em trai Tố Ny hả?

- Bậy! Tố Ny là con một mà, làm gì có em trai nào. - Có đứa phản bác.

- Vậy chứ ai mà đưa lên làm hình nền như quan trọng lắm!

Vẻ mặt Linh khá hiếu kỳ nói:

- Chắc bạn hàng xóm chơi thân lúc nhỏ. Muốn biết chút hỏi Tố Ny là rõ mà!

Thằng Hùng tỏ ra không thích:

- Bạn lúc nhỏ tự nhiên đưa lên làm quái gì, định nhân buổi tiệc này tìm trẻ lạc hay sao?

- Có khi nào trong bữa tiệc tối nay có thằng nhỏ đó tham dự không? Chết mày rồi, tình địch xuất hiện! - Thằng Quý cười hô hố.

Thằng Hùng trợn mắt ngó quanh, lầm bầm:

- Nếu thật là vậy, đừng để tao gặp nó! Dám tranh Tố Ny với tao, coi chừng tao đập nhừ xương!

Cả đám xôn xào bàn tán, chọc ghẹo thằng Hùng. Băng Cơ ngẩng mặt nhìn tôi:

- Nhìn Mạnh không có vẻ gì là bất ngờ, biết từ trước rồi đúng không?

Tôi cười gượng:

- Ừm. Hình như tôi là người biết cuối cùng, Băng Cơ tài thật đấy!

Băng Cơ hơi kéo tôi lùi ra phía sau một chút để tránh bọn thằng Hùng nghe được. Cô nàng mỉm cười:

- Mạnh chuẩn bị tinh thần đi, chút nữa thế nào Tố Ny cũng mời lên sân khấu!

- Để làm gì?

- Nhận bạn bè. Hai người bạn thất lạc từ thuở bé, đến lớn gặp lại nhau. Ba mẹ Tố Ny đều là doanh nhân, bữa tiệc tối nay cũng toàn quan khách giàu có, chắc không thiếu nhà báo. Câu chuyện này mà được lên báo thì rất có lợi cho thương hiệu đấy!

Nghe Băng Cơ phân tích, tôi bần thần:

- Ba mẹ Tố Ny sẽ không làm vậy thật chứ?

- Tôi nghĩ Tố Ny không phải người chủ trương đưa hình ảnh đó lên, chỉ có thể do bàn tay người lớn làm.

- Vậy thôi, tụi mình đi về! Tôi không muốn ở lại đây nữa!

Dù đây chỉ là suy đoán của Băng Cơ, nhưng không phải vô căn cứ. Tôi bực mình kéo tay cô nàng muốn rời khỏi, xin lỗi Tố Ny sau vậy. Nhưng Băng Cơ giữ tôi lại:

- Tôi đoán đại thôi, không chắc diễn biến sẽ đúng như vậy. Đây lại là tiệc sinh nhật Tố Ny, mình bỏ về không nên đâu!

Tiếng nhạc nổi lên, ba mẹ cùng Tố Ny bước lên sân khấu trong tiếng vỗ tay hoan nghênh của mọi người. Tối nay, Tố Ny diện chiếc váy dạ tiệc xẻ ngực màu đen quý phái khá sεメy. Cô nàng vấn tóc cao như Băng Cơ, trang điểm nhẹ nhàng tự nhiên, trông nét đẹp chẳng khác gì những cô diễn viên nổi tiếng thu hút mọi ánh nhìn.

Người dẫn chương trình chém gió túi bụi một hồi rồi mời chủ nhân bữa tiệc cắt bánh kem. Cái bánh kem cả chục tầng cao chót vót, nhìn mà choáng.

Nhưng trước khi cắt bánh, anh ta đề nghị Tố Ny cầu nguyện, ước điều gì đó. Tố Ny tươi cười nhắm mắt lại trong vài giây, tiếp đó cầm dao cắt bánh kem một đường cho có lệ. Nhìn sắc mặt Tố Ny tôi nghĩ cô nàng đang cố cười giữ lễ, thực ra không thoải mái với bữa tiệc ầm ĩ ngoài mong muốn thế này.

Nhân viên phục vụ bắt đầu dọn các món ăn lên, mọi người nhập tiệc.

Tôi đi đến bàn chọn món ăn cho cả hai. Buổi tiệc phục vụ phần lớn các món ăn du nhập từ phương Tây. Nhiều món trình bày khá lạ và đẹp mắt, tôm, cua, thịt cá ê hề. Tôi lấy ít gỏi, salad tươi cùng vài món rồi quay lại. Cả bọn chọn một bàn trống cùng ngồi xuống, vừa ăn vừa trò chuyện rôm rả.

Phía xa, Tố Ny đang nhìn về hướng bọn tôi. Thấy tôi nhìn qua, cô nàng cười chào. Tội nghiệp Tố Ny phải đi cùng ba mình chào thực khách khắp nơi.

Giữa buổi tiệc Tố Ny mới rảnh rỗi đi tới, tay cầm ly rượu vang. Thân là chủ nhân nên cô nàng bị mọi người mời uống nhiều hay sao mà mặt đỏ hồng, dáng đi hơi loạng choạng, hai gò má hây hây nhìn vô cùng quyến rũ. Sau khi chào mọi người, Tố Ny khom lưng nói nhỏ vào tai tôi:

- Quà của tôi đâu?

- Ơ, Tố Ny kêu khỏi tặng quà mà!

Hôm trước nói chuyện, Tố Ny căn dặn tôi đừng chuẩn bị quà, còn bảo những người khác cũng thế, chủ yếu đến chung vui thôi. Quả thật từ đầu đến giờ tôi không thấy ai tặng quà sinh nhật cả, giờ nghe Tố Ny hỏi mới ngớ người.

Tố Ny thì thầm vào tai tôi, nghe nhột nhạt:

- Người khác thì không cần, nhưng Bi phải có chứ?

Băng Cơ ngồi cạnh lặng lẽ liếc qua. Tố Ny say rồi nên bạo dạn quá, không để ý cả bàn nhìn về chỗ chúng tôi, nhất là thằng Hùng đang nhíu mày khó hiểu.

Tôi cười cười đáp khẽ:

- Để sau hén, Tố Ny hỏi gấp quá làm tôi không kịp chuẩn bị!

Cô nàng xịu mặt vùng vằng:

- Tôi là Nana, không phải Tố Ny!

- Ừ ừ, là ai cũng được. Về chỗ ngồi đi! - Tôi khẩn khoản.

- Nhớ hứa rồi đó!

Tố Ny cười, vòng qua ngồi cạnh thằng Hùng đang giấu sự khó chịu. Cô nàng vừa ngồi xuống, nó hỏi ngay:

- Hai người nói gì mà không cho ai nghe hết vậy?

Tố Ny đáp tỉnh rụi:

- À, hôm trước Mạnh hứa chỉnh sửa mấy tấm ảnh hộ tôi mà chưa kịp làm. Tôi nhắc thôi mà!

- Phải không đó? - Thằng Hùng ngó tôi.

Tôi gật đầu:

- Chứ mày nghĩ giữa tao và Tố Ny còn chuyện gì để nói? Thôi, nâng ly đi!

Cả bọn lịch sự cụng ly nhè nhẹ, cũng không hô hào. Đây là tiệc đứng sang trọng toàn tầng lớp thượng lưu tham gia, không như những buổi tiệc khác mà la làng la xóm cho người ta cười.

Thằng Hùng chép miệng:

- Buồn tẻ quá! Tao không bao giờ thích dự những bữa tiệc kiểu này!

Linh nhắc khéo:

- Ê, chủ nhân ngồi kế ông đó, còn dám chê!

Tố Ny cười khanh khách:

- Có gì không chê được, tôi cũng chán mà nói chi mọi người!

- Hay chơi một trò chơi nhỏ đi, cho có chút không khí! - Thằng Hùng đề nghị.

- Trò gì? - Cả đám lao nhao hỏi.

Thằng Hùng cười gian:

- Lúc thường trò này chơi theo dạng bình đẳng, ai cũng bị. Nhưng hôm nay Tố Ny là chủ nhân bữa tiệc, dành hết "ưu ái" cho cô ấy vậy!

Tố Ny uống cạn ly rượu, lấy khăn giấy thấm thấm môi son nói:

- Trò gì nói nhanh đi, dài dòng hoài!

Thằng Hùng hí hửng cười toe:

- Trò hỏi đáp. Ở đây có chục người, mỗi người hỏi Tố Ny một câu. Tố Ny có quyền chọn trả lời hoặc không, nhưng nên nhớ một khi chọn trả lời thì phải nói đúng sự thật, cấm nói xạo. Hứa danh dự mới chơi!

Tưởng gì, trò hỏi đáp cũ xì rồi. Nhưng chơi kiểu này hơi ép Tố Ny đây, thằng Hùng có ý đồ gì đó.

Tố Ny xoa xoa tay vào hai bên má ửng hồng, hé môi cười:

- Thoải mái! Lâu lâu đãi sinh nhật, mọi người muốn hỏi gì cứ hỏi, hì hì!

Cô nàng chuếnh choáng trí óc rồi, không nhận ra mình đã dễ dàng sa bẫy.

Tôi hắng giọng:

- Lỡ như Tố Ny chọn không trả lời thì sao, có bị phạt không?

Thằng Hùng cười:

- Có chứ, phải phạt rồi! Hình phạt là hôn một người bất kỳ trên bàn, nhưng phải con trai mới được.

Cả đám cười ồ lên. Thằng Hùng đang mơ tưởng Tố Ny hôn nó đây mà. Khôn thật!

Không thấy ai phản đối, kể cả Tố Ny đang chống cằm có phần mệt mỏi, thằng Hùng nói:

- Bắt đầu nhen! Theo thứ tự vòng tròn cho Băng Cơ hỏi trước tiên, rồi đến Mạnh, cứ vậy mà tính!

Mọi ánh mắt đổ dồn về Băng Cơ. Tôi nghĩ bụng không biết Băng Cơ hỏi gì đây, liệu có vấn đề liên quan đến bọn tôi hay không. Ai dè Băng Cơ cười cười:

- Tôi cũng chẳng biết phải hỏi Tố Ny gì nữa. Bỏ qua nhé!

- Không được, nhất định phải hỏi! - Thằng Hùng phản đối.

- Ừm, vậy...

Băng Cơ trầm tư một chút, nháy mắt với Tố Ny:

- Tố Ny có đang yêu ai không?

Câu hỏi vừa ra, cả đám vỗ tay khen tíu tít. Tố Ny cười, ánh mắt chuyển qua chỗ bọn tôi, không rõ đang nhìn tôi hay Băng Cơ:

- Có.

- Yes.

Thằng Hùng bật dậy, đánh mạnh tay vào không khí. Tố Ny mà bảo không, chắc nó cắn lưỡi tự vận.

Một thằng trong bàn chọc:

- Chắc gì người Tố Ny yêu là mày mà mừng húm thế?

Thằng Hùng trợn mắt thô lố:

- Không yêu tao còn yêu ai nữa, vớ vẩn! Tới mày đó Mạnh, hỏi Tố Ny yêu ai đi, cho thằng Sỹ nghe lủng màng nhĩ ra!

Tố Ny bật cười, sóng mắt long lanh ướt rượt:

- Hỏi câu đó thì đừng hối hận đấy!

Tôi muốn cho qua mà không được, đành hỏi vu vơ:

- Mỗi ngày Tố Ny ăn mấy chén cơm?

Cả bọn trố mắt ngó tôi như sinh vật lạ. Thằng Hùng bực dọc:

- Thằng khỉ này, hỏi vớ vẩn vậy cũng hỏi, phí hết một câu!

- Kệ tao! - Tôi cười.

Vẻ mặt Tố Ny khá thú vị đáp:

- Tùy hứng, như hôm nay chưa ăn chén nào nè!

Thằng Hùng cụt hứng kêu Linh:

- Tới Linh kìa, đừng hỏi mấy câu xàm xàm như thằng Mạnh nhen!

Linh trề môi:

- Hỏi gì là quyền của ta, vô duyên! Tố Ny thân mến, người cưng yêu có đang ngồi chung bàn với tụi mình không?

- Câu này được đó! Hỏi trực tiếp tôi cũng hơi ngán! - Thằng Hùng vỗ tay.

Tố Ny nhướng đôi mày kẻ ngang đen nhánh:

- Hỏi gì kỹ vậy?

Thằng Hùng khoái trá:

- Ai bảo đồng ý chơi ráng chịu, trách móc gì nữa! Hay muốn bị phạt?

- Còn lâu!

Tố Ny chun mũi:

- Có.

- Yes. Tao biết mà! - Thằng Hùng đứng dậy la làng, mặt mày hớn hở.

Nó tiếp tục quay qua thằng Sỹ ngồi kế Linh, hối thúc:

- Tới mày đó Sỹ, hỏi đi!

Thằng Sỹ ngẫm nghĩ hồi lâu, nói:

- Tên người đó có mấy ký tự?

Tố Ny thở ra, có lẽ đã hối hận khi bốc đồng tham gia trò chơi thua thiệt này rồi:

- Tính cả họ tên hay chỉ tên thôi?

- Tên thôi, kể họ tên vào sao biết được.

- Ừm, để xem!

Tố Ny gật nhẹ, nhíu mày một lát nói:

- Bốn ký tự.

- Yes.

Thằng Hùng nhảy chồm lên, cả đám nâng ly chúc mừng tới tấp. Bốn ký tự rõ ràng là tên thằng Hùng còn gì. Trong bàn chỉ có mình tên nó bốn ký tự, mấy đứa con gái thì không tính rồi.

Linh chợt cười ngặt nghẽo tựa như nghĩ ra chuyện gì rất thú vị. Thằng Hùng chột dạ hỏi:

- Cười gì đó?

Linh chỉ qua tôi:

- Hùng quên tên Mạnh cũng có bốn ký tự à?

Thằng Hùng đơ như cây cơ, liếʍ mép:

- Đâu có tính thằng Mạnh vô được! Nó có bạn gái rồi, với lại làm gì có chuyện Tố Ny mới biết có vài hôm đã nảy sinh tình cảm, đúng không?

Không khí đột nhiên hơi căng thẳng, mắt thằng Hùng nhìn Tố Ny đăm đăm. Tuy thế cô nàng vẫn bình thản hỏi lại:

- Đây có tính là câu hỏi không?

- Tính. - Thằng Hùng kiên quyết.

Tố Ny nhoẻn miệng:

- Câu này không tính, vì chưa tới lượt Hùng!

- Ừ nhỉ, quên mất!

Thằng Hùng chùi mồ hôi đổ ướt trán, mặt giãn ra như vừa trải qua áp lực nặng nề, hất hàm:

- Tới mày đó Quý!

Thằng Quý gật gù:

- Chơi vui mà mày căng thẳng quá vậy! Tụi mày toàn hỏi tào lao, nghe tao hỏi nè! Tố Ny thấy tôi có đẹp trai không?

Tiếng ồn ào vụt ngưng bặt rồi đột ngột vỡ òa ra, cả bọn ôm bụng cười ha hả. Thằng Quý nhìn chung không tệ, khổ nỗi cái miệng móm quá, môi trên thụt vào, môi dưới đưa ra cả khúc. Tôi nghĩ đặt trái táo lên đó cũng chẳng sợ rớt xuống.

- Không. - Tố Ny bụm miệng cười.

Thằng Quý thản nhiên gật đầu, phớt lờ tiếng chọc ghẹo xung quanh:

- Duyệt! Vậy là nãy giờ Tố Ny đều nói thật, hè hè!

Thằng Hùng nhắc:

- Tao cũng nghĩ vậy! Tới Trang đó, đừng hỏi xàm như thằng Quý à!

Cô gái tên Trang đã chuẩn bị từ trước hay sao, chẳng suy nghĩ nói nhanh:

- Hồi nãy Tố Ny bảo tên người kia có bốn ký tự. Vậy thôi, để tránh Hùng khó chịu mà mất ngủ tối nay, Tố Ny cảm phiền cho tất cả biết tên người đó bắt đầu bằng chữ cái gì đi!

- Được đó Trang, duyệt câu này!

Tố Ny thở dài:

- Chơi khó nhau vậy!

Thằng Hùng nhăn nhở:

- Nói đi Tố Ny! H, H, H, tên Hùng đó, có gì đâu mà ngại ngùng nữa không biết!

Tố Ny ngẫm nghĩ thật lâu, lắc đầu than nhẹ:

- Thôi, tôi chịu phạt!

Thằng Hùng thất vọng:

- Có thế cũng không dám nói sao? Vậy thôi, hôn tôi đi!

Nói xong, nó ghé mặt vào gần Tố Ny chờ đợi. Nào ngờ bị Tố Ny xô ra:

- Đừng mơ! Tôi quay cái chai này, miệng chai hướng về người nào thì tôi hôn người đó. Công bằng nghen!

Tố Ny cầm vỏ chai sâm panh quay một vòng. Thằng Hùng hồi hộp dõi theo, vài thằng khác cũng rất háo hức. Từ lâu Tố Ny được mặc định thuộc quyền tán tỉnh của thằng Hùng, nhưng chẳng có nghĩa mấy thằng khác không yêu thích. Gái đẹp chả ai chê cả!

Vỏ chai xoay tít một lúc rồi chầm chậm dừng lại, miệng chai chỉa ngay Linh. Thằng Hùng gào lên:

- Không tính, không tính! Hồi nãy đã nói rồi, Tố Ny chỉ được hôn con trai thôi, nhớ không?

- Biết, đừng ầm ĩ lên thế! Tôi quay lại đây này.

Tố Ny liếc nó, lại cầm vỏ chai xoay mạnh lần nữa. Từng vòng, từng vòng xoay tít mù khơi. Đến khi tốc độ quay giảm lại, miệng chai nặng nhọc lướt qua gương mặt thất vọng của thằng Hùng, lê lết ì ạch trôi qua Linh, dừng ngay chỗ tôi.

Mặt Tố Ny càng thêm đỏ bừng, lí nhí:

- Là do cái chai quay ngẫu nhiên thôi, tôi không cố ý nhen!

Đám trai im re, trong khi mấy cô gái vỗ tay cổ vũ:

- Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!

Tố Ny khó xử cắn nhẹ vành môi đỏ:

- Hoa đã có chủ, tôi không tranh giành được. Quay lại nhé!

- Đúng đó. Tố Ny mà hôn Mạnh chắc chút nữa nó bầm mình với Băng Cơ, quay lại là tốt nhất! - Thằng Hùng xoa tay khuyến khích.

Có ai thích người mình yêu đi hôn kẻ khác trước mặt mình, thằng Hùng đang có tâm trạng đó. Nhưng luật chơi do nó đặt ra từ đầu, không cách nào thay đổi được nên nãy giờ im lặng. Nghe Tố Ny nói vậy thì mừng rỡ, vịn vào ngay.

Linh bĩu môi:

- Đây là luật chơi, đã tham gia thì phải chịu chứ, làm gì có chuyện lấy lí do này kia để thoái thác! Nếu ngại Băng Cơ không vui, sao mấy người không hỏi thử ý cô ấy xem thế nào?

Mọi cặp mắt hướng về Băng Cơ, có khuyến khích, có cầu khẩn. Tựu trung biểu cảm vẫn như nãy giờ, nam không thích, nữ lại muốn. Tố Ny thì chẳng rõ ràng.

Tay tôi giấu dưới gầm bàn viết nhanh vào bàn tay Băng Cơ chữ "thôi", không nên đồng ý. Băng Cơ đẩy nhẹ tay tôi ra, mỉm cười ý nhị:

- Nếu đã là luật chơi thì tôi đồng ý thôi. Tố Ny hôn Mạnh đi!

- Có thế chứ!

Mấy cô gái phấn khích vỗ tay reo hò cổ vũ. Mặt mày thằng Hùng méo xệch. Trong khi ấy, bàn tay Tố Ny có đôi chút run rẩy bóp chặt ly rượu.