Mua Em Một Trăm Đêm

9/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Anh tuy rất bá đạo nhưng lại thú vị. Có bao giờ bạn muốn cưới một cô gái về làm vợ chỉ với lần đầu gặp mặt chưa? Kể từ lần đầu tình cờ anh gặp cô, anh đã cố gắng bằng  …
Xem Thêm

“Mẹ, chúng con…” Thân mật bị bắt gặp, Trác Viện mắc cỡ hận không có cái hố để chui xuống, một câu cũng không nói xong.

Cũng là Kỷ Nhất Thế mặt dày, cũng không thèm nhìn mẹvà con trai một cái, chỉ ném một câu,“ Bữa tối không cần chờ bọn con, mọi người ăn trước.” rồi sau đó đi vào căn phòng sát vách, bắt đầu hình ảnh hạn chế trẻ nhỏ.

Mặc dù mẹ Kỷ đã qua thời trẻ, đối với chuyện phòng the giữa vợ chồng cũng là người từng trải, nhưng cũng chưa từng thấy người đàn ông nào quấn vợ như con trai cả của mình, nó không xấu hổ, nhưng người làm mẹ như bà thấy xấu hổ thay.

“ Bà nội, ba ba, mẹđâu?” Cháu trai bị che mắt hỏi, thằng bé kéo tay trái của mẹ Kỷ ra nhìn xung quanh, nhưng không thấy ba mẹ mình.

“Ba ba và mẹ cháu đang bận, chờ một chút nữa bà nội ôm cháu đi tìm họ. Chúng ta trước đi xem chị cháu còn thức không, hỏi con bé có muốn ăn bánh pudding hay không ha?” Sau khi liếc nhìn cửa phòng con trai cả, mẹ Kỷ liền ôm cháu trai đi vào phòng cháu gái Kỷ Bình Lam.

Bà nghĩ, với ánh mắt kịch liệt của con cả vừa rồi, nhất thời nửa giờ cũng không bỏ qua cho vợ, khẳng định không nếm xỉa gì tới hai chị em.

Trước kia, mẹ Kỷ còn tưởng rằng, có thể gả vào nhà họ Kỷ làm vợ của con bà, chính là may mắn ngưới khác cầu còn không được, nhưng năm năm đã trôi qua, ý nghĩ này của mẹ Kỷ đã thay đổi. Bà sâu sắc hiểu được, không phải là Trác Viện muốn gả, mà là con trai bà không thả con bé ra, hết lòng yêu thương Trác Viện.

Mặc dù Kỷ Nhất Thế đáp ứng con gái, phải giúp con bé lừa gạt cậu bạn nhỏ tên Văn Thành kia, nhưng vì vợ yêu kiên trì phản đối, cuối cùng đành phải thôi, còn cố ý muốn cô giáo đem chỗ ngồi của cậu bé cách xa con bé nhất! Đơn giản bởi vì, tiểu tử kia lại dám hôn con gái anh!

“Lam Lam, ba ba nói cho con, con gái ngoan không được cùng con trai hôn nhẹ, hiểu không?” Lúc này Kỷ Nhất Thế đang ngồi trên xe, đưa con gái đi vườn trẻ, dọc đường đi anh ân cần dạy bảo, nhắc nhở con gái, đáng tiếc, con anh nghe không hiểu.

“Nhưng ba và mẹ cũng chơi hôn nhẹ.” Kỷ Bình Lam bắt gặp cha mẹ thân mật không ít, có khi hai vợ chồng ở trên giường làm đến kịch liệt, con gái cứ như vậy từ dưới sàn bò lên cũng đã từng xảy ra.

Kỷ Nhất Thế vỗvỗ cái trán, nhức đầu nói “ Đó là bởi vì mẹ là vợ của ba ba, nên mới có thể hôn nhẹ như vậy.”

“Vậy Văn Thành là của con, tại sao con không thể cùng cậu ấy hôn nhẹ?”

“Dĩ nhiên không được, con và cậu ta chưa kết hôn, cũng không phải quan hệ người yêu, với lại tay còn chưa nắm qua, tại sao có thể lập tức hôn nhẹ?” Nghĩ đến con gái bảo bối ngốc nghếch cùng con trai hôn môi, mặc dù trẻ nhỏ không hiểu, nhưng thân là ba ba, trong lòng vẫn có chút ghen tức.

“Thì ra là vậy, con đây đã hiểu.” Kỷ Bình Lam quay đi, đầu nhỏ không biết suy nghĩ gì, con ngươi linh hoạt di chuyển, một bộ dạng quỷ linh tinh cười với Kỷ Nhất Thế.

“Lam Lam thật ngoan!” thấy con gái rốt cuộc hiểu được dụng tâm trong bụng của anh, Kỷ Nhất Thế mới thở ra một hơi, so với lúc tiếp khách ngược lại còn khẩn trương hơn.

Ai ngờ, xế chiều hôm ấy anh tới vườn trẻ, thấy con gái buổi sáng cười đến rạng rỡ với anh, mà lúc này bàn tay nhỏ bé lại lôi kéo cậu nam sinh kia, cũng không quản người ta có tình nguyện hay không, rất bá đạo kéo người đến trước mặt.

“Ba ba, con nói với ba, con cùng Văn Thành là người yêu rồi nha.” Kỷ Bình Lam đắc ý nói, hoàn toàn không phát giác mặt Kỷ Nhất Thế đã đen đi một nửa.

“Mình mới không cần!” Còn không đợi Kỷ Nhất Thế lên tiếng, Văn Thành bị nắm tay đã kháng nghị. Kỷ Nhất Thế liếc mắt nhìn cậu một cái, liền hiểu được, lúc này hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình, cậu bé này từ đầu đã hoàn toàn không muốn làm bạn trai con gái nhà mình.

“ Ai cho phép cậu nói không cần?” Kỷ Bình Lam nghe cậu nói vậy, khuôn mặt xinh xắn lập tức biến sắc, nụ cười giống như hoa thu lại, nhìn chằm chằm Văn Thành.

“Mình chính là không cần!”

“Cậu nói tiếp đi, nói nữa tôi liền hôn cậu!”Lại tới nữa, loại uy hϊếp này không biết làm cho Kỷ Nhất Thế nên cười hay nên khóc, lại trình diễn ở trước mặt anh. ( Ngư: :v câu này rất giống câu anh hay đe dọa chị.)

“Mình mới không sợ!” Cậu bé không sợ bị hôn phản kháng.

Vừa dứt lời, bạn nhỏ Kỷ Bình Lam liền không nói hai lời, rất sảng khoái khí phách quay đầu, chu cái miệng nhỏ nhắn lên, hướng đến đôi môi hồng của Văn Thành.

“Chụt” một tiếng, hết sức vang dội, làm Kỷ Nhất Thế muốn bắt lấy cậu, đánh cái mông nhỏ của cậu.

“Cậu….”

“Tôi thế nào?”

“Cậu hôn lại lần nữa thử xem!” Cậu bé Văn Thành đỏ mặt nói.

“Tôi liền càng muốn hôn!” Nói xong, Kỷ Bình Lam lập tức “chụt” một cáinữa, rất chính xác hôn lên môi cậu “ Nếu không làm bạn trai tôi, tôi liền ngày ngày hôn cậu, hôn đến khi cậu đồng ý.”

Nhìn hai đứa nhỏ vô tư trước mặt, Kỷ Nhất Thế không biết mình có phải bị hoa mắt hay không, vốn cậu bé bị con gái mình nắm tay, ngược lại lúc này nắm tay nhỏ của con gái, mà khuôn mặt nhỏ nhắn béo mập vốn thể hiện sự không cam lòng của cậu bé, lại lộ ra một tia cười đắc ý.

Này… Rõ ràng là sói đội lốt cừu, cậu bé này không phải không muốn làm bạn trai con gái nhà mình, càngkhông phải không thích con bé hôn? Căn bản là đáy lòng vô cùng thích.

Nhìn bé trai bất quá mới năm tổi, lại dám tính kế con gái nhà anh. Mặc dù tính tình con gái anh bá đạo, nhưng vẫn đơn thuần thiện lương, nếu sau này dây dưa với bé trai này thật, con bé ngây thơ như vậy quản được cái đầu đen tối của cậu nhóc sao?

Trong đầu Kỷ Nhất Thế chỉ có một ý nghĩ, muốn con gái nhanh nhanh chuyển trường, tránh con bé bị cậu nhóc này chiếm tiện nghi. Nếu hai đứa qua lại với nhau, phải được nghe trực tiếp từ người nhà, cần phải có sựbảo đảm, tránh cho bé trai thay lòng đổi dạ.

Kỷ Manh Manh mới vào đại học, cô nhiệt tình hoạt bát trở thành nhân vật nổi trội trong trường học, đồng thời còn trở thành bạn tốt của Trác Viện.

Ngày hôm đó, lần đầu tiên Trác Viện tới nhà họ Kỷ, từ nhỏ cô đã bị bác gái nghiêm khắc dạy bảo, không để cho cô tùy ý ra ngoài, cũng không cho cô mang bạn bè về nhà, thật vất vả sau khi lên đại học, vì anh trai Trác Chinh kiên trì, rốt cuộc cô có thể đi chơi cùng bạn bè, cũng có thể đến nhà bạn làm khách.

Ai biết, hai người đang chơi vui vẻ, Kỷ Manh Manh lại lôi kéo cô đến tủ rượu trong nhà.

“Manh Manh, đừng, nếu như bị phát hiện, nhất định sẽ bị mắng…” Trác Viện khẩn trương lôi kéo tay Kỷ Manh Manh, muốn kéo cô rời đi.

Nhưng Kỷ Manh Manh bình sinh đã có lá gan lớn, lại được người nhà cưng chiều đến vô pháp vô thiên, đâu sợ,“ Không có chuyện gì…., chúng ta trộm một chai, anh cả mình nhiều rượu như vậy, thiếu một bình sẽ không bị phát hiện.” Thì ra hai người đến trộm rượu trong phòng Kỷ Nhất Thế, hôm nay trong nhà không có người, Kỷ Manh Manh không có gì kiêng kị, bộc lộ bản chất của mình.

Cô tìm thật lâu, rốt cuộc tìm được một chai không tệ “ Chai này tốt lắm.” Lấy bình rượu kia ra, mở tủ rượu một lần nữa, Kỷ Manh Manh thuận tay lấy hai cái cốc “ Viện Viện, mau tới đây, rượu này hình như uống rất ngon.”

“Mình không dám uống.” Trác Viện đi theo Kỷ Manh Manh ngồi xuống trên ghế sofa, lo lắng nhìn cửa phòng, rất sợ chủ nhân phòng này tùy thời sẽ xuất hiện.

“Không được, đểănmừng ngày đầu tiên cậu đến nhà mình qua đêm, chúng ta nhấtđịnh phải cạn chén.” Ăn xong cơm tối, cả hai tắm rửa rồi mặc đồ ngủtrên người.Bởi vì dáng người của Kỷ Manh Manh lớn hơn nên Trác Viện mặc nhờ quần áo trông có vẻ hơi rộng.Lúc này, Kỷ Manh Manh nghênh ngang ngồi trên ghế sofa, trái ngược với hình ảnh nho nhã của Trác Viện.

“Tới, cạn chén.” Kỷ Manh Manh giúp hai người rót rượu, chiếc ly thủy tinh tràn đầy chất lỏng, mang theo mùi cồn nồng đậm.

“Rượu của anh trai mình thật không phải dùng để chưng cho đẹp, đúng là mùi vị tốt.” Hai người lần đầu tiên lén uống rượu, căn bản không biết chai rượu này nồng độ bao nhiêu.

Thêm Bình Luận