“Kỷ Bình Lam, cậu làm gì vậy?”
Lúc này Kỷ Bình Lam đã dạng chân ngồi lên trên người cậu bé, không để ý qυầи ɭóŧ nhỏ in hình mèo Kitty bị nhìn thấy, ép tới mức cậu không dậy nổi.
“Tôi muốn đánh cậu!” Nói xong, quả đấm béo mập của bạn nhỏ Kỷ Bình Lam đã rơi trên người cậu bé, đánh lung tung.
“ Nói, cậu có muốn ngồi cùng tôi không?” Bị Kỷ Bình Lam áp dưới thân thể là cậu bạn mới chuyển vào lớp được mấy ngày. Cậu là Diệp Văn Thành, vì cha vừa chuyển công tác về Đài Loan nên mới đến đây, không nghĩ tới vừa chuyển vào lớp Cầu Vồng, đã bị Kỷ Bình Lam theo dõi.
“Không được!”
“ Cậu còn dám nói không được?” Quả đấm nhỏ vừa rơi xuống, lại là một trận đánh loạnxạ,“ Nói mau, có muốn ngồi cùng tôi không?”
“Mình không!”Nghe thấy bạn nhỏ làm sao cũng không chịu khuất phục, Kỷ Bình Lam giận đến đỏ mặt.
“Tôi nói muốn chính là muốn!”
“ Mình mạn phép nói không!”
Hai bạn nhỏ lúc lên lúc xuống, một đứa làtiểu quỷ, đứa kia thì cứng đầu, hai đứa chẳng ai chịu nhường ai.
Khi cô giáo nghe thấy tiếng ồn ào bên trong, vội chạy đến hiện trường, liền thấy hai tay Kỷ Bình Lam ôm lấy mặt Diệp Văn Thành. Cái miệng hồng hồng nhỏ nhắn nhắm vào, trực tiếp hôn tới, hai đôi môi biến thành ở chung một chỗ, bé còn phát ra một tiếng vang dội “ chụt,” “ Cậu nói không được, tôi liền hôn lại nha.” Kỷ Bình Lam rất chân thành uy hϊếp, hoàn toàn mặc kệ gương mặt bạn nhỏ phía dưới đang hồng như trái cà chua.
Hành động chiếm tiện nghi cùng uy hϊếp này, ngay cả cô giáo cũng phải lắc đầu.
Hôm nay sau khi tan học, tài xế lái xe đưa Kỷ Nhất Thế tới đón con gái, cô giáo tận tình đem tất cả việc hư hỏng của Kỷ Bình Lam báo cáo cho cha mẹ.
Ngồi lên xe, Kỷ Nhất Thế ôm con gái ngồi trên đùi, giúp cô bé buộc lại tóc cho gọn gàng, mặc dù không chỉnh tề như buổi sáng, nhưng miễn cưỡng cũng có thể nhìn được. Váy công chúa phía trước bị nhăn nhúm như một cục giấy, cô bé ôm thỏ trắng đáng yêu trước ngực,“ Ba ba, thỏ trắng không ngoan….”
Kỷ Bình Lam có ý xấu muốn chạy tội, làm nũng nói, bé biết ba ba hiểu rõ mình nhất, nhất định sẽ giúp bé nghĩ biện pháp.
“ Ừ, không ngoan, vậy làm sao bây giờ? Mẹ nếu nhìn thỏ trắng không ngoan, nhất định sẽ tức giận.”
Con gái được hai tuổi, Trác Viện lại mang thai con trai, bình thường ở nhà nhàn rỗi không có chuyện gì làm, sẽ làm chút đồ trang sức. Có khi tâm huyết dâng trào sẽ làm vài món quần áo cho con gái, chiếc váy này chính là cái Trác Viện đắc ý nhất, đáng tiếc con gái quá thô lỗ, mới qua một ngày đã làm hỏngrồi.
Bạn nhỏ Kỷ Bình Lam không sợ trờ không sợ đất, chỉ sợ mẹ - người mà bé thích nhất, nghĩ đến mẹ có thể tức giận, lập tức giống như thổi bóng cao su, chu cái miệng nhỏ nhắn.
“ Lam Lam có muốn nói cho ba ba biết không, tại sao lại đánh nhau với bạn?” Mới vừa rồi thấy cậu bé đánh nhau với con gáirất đẹp trai, sau này nhất định là một chàng trai tuấn tú.
“ Bởi vì cậu ta không muốn ngồi cùng con.” Cánh môinhỏ nhắn của Kỷ Bình Lam trề ra.
“ Tại sao Lam Lam nhất định phải ngồi cùng cậu ta?”
“Bởi vì cậu ta nhìn rất đẹp trai, so với ba ba nhìn khá tốt.”Bạn nhỏ Kỷ Bình Lam rất chân thành nói. Khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra nước da trắng hồng làm người ta không nhịn được muốn hôn một cái, chu cái miệng nhỏ lên, bộ dạng thật đáng yêu.
“ Vậytại sao cậu ta lại không ngồi cùng Lam Lam?” Trong vườn trẻ cũng là hai người một bàn. Bạn nhỏ Kỷ Bình Lam vốnhống hách, cả lớp không có bạn nào dám ngồi cạnh bé, thật vất vả có học sinh mới tới, bé tự nhiên ra tay với người nọ, không ngồi một bàn với bé cũng không được.
“ Cậu ta mắng con là bạn học hư…”
“ Vậy làm sao bây giờ? Ngược lại thì chúng ta không ngồi với cậu ta nữa.”
Kỷ Nhất Thế nổi danh cưng chiều con gái, ai chẳng biết đối với hai người phụ nữ của mình, anhnâng niu trong lòng bàn taynhư nâng trứng, cho nên tính tình này của Kỷ Bình Lam, chính là do cưng chiều mà sinh ra, thậm chí so với cô của bé - Kỷ Manh Manh chỉ có hơn chứ không kém.
Rõ ràng bề ngoài như in từ khuôn mẫu của Trác Viện.Trác Viện yên tĩnh, biết điều, những con gái lại hoàn toàn trái ngược với cô, vừa kiêu căng vừa hay gây sự. Một chút không vừa lòng, bé lại mượn quả đấm đánh người. Cả vườn trẻ không có bạn nhỏ nào là không bị quả đấm của bé chào hỏi qua, nhưng các phụ huynh khác lại ngại quyền lực của Kỷ Nhất Thế, cũng không dám thốt lên một tiếng.
“ Cậu ta là của con!” Còn nhỏ tuổi mà ham muốn giữ lấy mạnh như vậy, vừa mở miệng liền đem con trai người khác nói thành của mình, tính cách bá đạo này cũng di truyền từ Kỷ Nhất Thế
Thấy con gái cố chấp như vậy, Kỷ Nhất Thế thương yêu thơm bé một cái “ Vậy có muốn ba ba dạy con hay không, giúp Lam Lam lừa gạt cậu ta?”
“Ba ba tốt nhất, Lam Lam thích ba nhất.” bạn nhỏ Kỷ Bình Lam nịnh bợ hôn ba một cái, cuộn tròn thân thể nhỏ bé trong ngực ba ba, đánh một cái ngáp “ Ba ba… Ba nhớ nói với mẹ….. là thỏ trắng không ngoan nha….” Kỷ Bình Lam buồn ngủ, lẩm bẩm tự nói, rồi sau đó gục trong ngực ba bé ngủ thϊếp đi.
Nhìn khuôn mặt ngọt ngào của con gái, Kỷ Nhất Thế khẽ thở dài, cầm thỏ trắng trong tay con, đắn đo suy nghĩ giúp con gái tìm lý do đểlừa gạt vợ yêu…..
Ngày hôm đó về nhà, không cần Kỷ Nhất Thế mở miệng, Trác Viện chỉ nhìn bộ dạng kia của con gái, đại khái cũng đoán được bảy tám phần, cô thở dài “ Vừa cùng người ta đánh nhau?”
“ Ừ.”
“Cũng là bị anh chiều hư, đợi con bé tỉnh lại, em nhất định phải phạt….” Trác Viện còn chưa nói xong, người đã bị kéo vào trong ngực, nghe thấy thanh âm của Kỷ Nhất Thế truyền tới trên đỉnh đầu.
“Đừng phạt, trẻ con không phải chỉ đánh đùa giỡn hay sao?” Kỷ Nhất Thế vội vàng biện hộ giúp con gái. Bé là bảo bối của anh, được anh nâng trong lòng bàn tay, sao dám nhìn con bé bị vợ yêu phạt.
“ Anh còn dám nói, ngày ngày có anh làm chỗ dựa, con bé mới kiêu ngạo như vậy, động một chút là ra tay đánh người, anh không sợ con bé lớn lên sẽ không ai dám lấy?” Trác Viện khẽ nhéo anh, nhưng lại bị anh cúi đầu hôn sâu một cái.
“ Nhất Thế, còn con ở đây, đừng như vậy….” Trác Viện quay mặt đi, sợ bị con gái nhìn thấy.
“Sợ cái gì?Lam Lam cũng ngủ rồi.” Kỷ Nhất Thế xấu tính đưatay vào trong người cô, men theo lưng áo đi lên ôm trọn bầu vυ" cô. Sau khi sinh con, thân hình của cô vẫn thon gọn như cũ, duy chỉ có bộ ngực so với trước lớn lên không ít, làm anh yêu thích không buông tay.
Trác Viện kéo tay anh xuống, hướng về phía anh đang vùi đầu vào mυ"ŧ, năn nỉ,“ Nhất Thế, đợi buổi tối có được hay không?” Kết hôn cũng năm năm rồi, Kỷ Nhất Thế chưa từng giảm bớt nhiệt tình với cô.Mặc dù cô rất hưởng thụ sự yêu thươngcủa anh, nhưng nhiều khi quá thường xuyên, làm cô vẫn cảm thấy không quen.
“ Bạn thân hàng tháng của em đi rồi?” Mấy ngày qua, bởi vì kinh nguyệt của cô tới, Kỷ Nhất Thế đối với cô nhiều lắm là ôm với hôn, chịu đựng du͙© vọиɠ không nơi nào phát tiết, nghe cô nói vậy, lòng anh rất vui mừng.
“Ừ….” Trác Viện kéo tay anh xuống, muốn sửa sang lại quần áo bị anh làm loạn, ai ngờ Kỷ Nhất Thế lại chặn ngang ôm lấy cô, trực tiếp hướng ra phía cửa.
“Nhất Thế, anh làm gì?”
“Trở về phòng chúng ta.”Cúi đầu nhìn cô, đôi mắt anh đen lại, lóe lên ánh lửa cực nóng, ánh mắt vừa rồi chính là muốn đem cô hành hạ một phen.
“Không được, sắp ăn tối…” Lúc này, Trác Viện sớm đã quên việc xử phạt con gái, hiện tại cô chỉ muốn làm sao có thể tránh khỏi chiếc giường.
“ Anh dùng điểm tâm trước khi ăn cơm, so với bữa tối, anh càng muốn ăn em.” Mặt anh không đỏ, hơi thở không gấp, da mặt dày làm Trác Viện đỏ mặt.
“Kỷ Nhất Thế.”
“Ngoan, muốn gọi về phòng rồi gọi, đừng đánh thức con gái.”Hôn môi vợ yêu một cái, Kỷ Nhất Thế ám muội nói.
Khi anh mở cửa phòng con gái ra, vừa lúc mẹ Kỷ đang ôm cháu trai Kỷ Bình Dương lên lầu, nhìn thấy hai vợ chồng anh anh em em như vậy, hôn đến khó có thể chia lìa, vội vàng che ánh mắt cháu trai đi.