Khi hai người tiến vào hội trường, chỉ thấy Kỷ Nhất Thế một mặt không vui, có ý quay đầu chạy lấy người.
Biên U Lan xa xa nhìn thấy hai người bọn họ, bước nhanh đi tới, chặn ở phía trước Kỷ Nhất Thế, không cho anh rời đi.
“Đều đã đến, sao còn đi?”
“Không phải cậu nói chỉ có bạn bè sao?” Kỷ Nhất Thế nhìn lướt qua hội trường, chânmày nhíunhanh đến độcó thể thắt lại, “Nơi này ít nhất một nửa là nhân vậtchính trị và thương nhân.” Anh cùng Trác Viện xuất hiện, khiến cho những người khác ở đây chú ý, có vài vị quen biết đã nâng chén tỏ ý với anh.
“Đây không phải lỗi của mình, là ba mình lừa mình mời đến, mình thực sự chỉ mời bạn bè.” Biên U Lan cũng có chút bất đắc dĩ thở dài, vốn là tiệc sinh nhật, cuối cùng lại thành hội trường giao lưu giữa các chính trị gia và thương nhân, người ra mặt mời là ba cô, cô cũng chỉ có thể chấp nhận.
“Viện Viện, em không nên đi nha, theo giúp chị hát chúc mừng sinh nhật, ăn bánh ngọt được không?” Kỷ Nhất Thế người này khó có thể khai thông, Biên U Lan dứt khoát hướng Trác Viện xuống tay.
Trác Viện có ngốc cũng nhìn ra được lúc này tâm tình Kỷ Nhất Thế không tốt, cô luôn luôn không dám cãi lại lời nói của anh, chỉ có thể vô tội trộm liếc mắt một cái với Kỷ Nhất Thế.
Cuối cùng, Kỷ Nhất Thế cũng đồng ý dẹp bỏ bực tức sang một bên, nhìn cả người lễ phục đỏ rực của Biên U Lan, thỏa hiệp ôm Trác Viện chúc mừng cô.
“Oa, thật đáng yêu, Viện Viện cám ơn em.” Bởi vì không biết nên tặng cái gì cho Biên U Lan, Trác Viện đột nhiên có ý tưởng dùng nhiều miếng vải kết hợp lại làm một con khỉ bôngđưa cho cô.
Kỷ Nhất Thế tiết lộ, Biên U Lan từ trung học đã bắt đầu sưu tầm các đồ vật hình khỉ, gần như là lưu luyến đam mê thành bệnh.
Vì thời gian rất vội, Trác Viện không làm được đồ quá cầu kì phức tạp, màthứ có thể ôm vào trong ngực chỉ có khỉ bôngnên hẳn là Biên U Lan sẽ thích.
“Viện Viện, sao em biết chị thích khỉ?” Biên U Lan đối với khỉ bôngyêu thích không thôi, cô ôm vào ngực, quyết định phải ôm như vậy cho đến khi tiệc sinh nhật đêm naykết thúc.
“Là Nhất Thế nói cho em.” Đêm nay Biên U Lan đẹp đến nỗi làm cho người ta phải nín thở, cao quý tao nhã, giơ tay nhấc chân đều tỏa ra sức hấp dẫn ghê người.
Nghe vậy, Biên U Lan híp mắt nhìn về phía Kỷ Nhất Thế, lạnh lùng hỏi “Chắc là cậu không nói quá nhiều chứ?”
“Cậu yên tâm, tôi không có sở thích tám chuyện của người khác.” Kỷ Nhất Thế lạnh lùng nói.
Biên U Lan hừ hừ, quyết định không nhiều lời với cậu ta, “Bà xã của cậu cho mình mượn một chút.”
Thân là chủ nhân yến tiệc đêm nay, cô tính lợi dụng cơ hội, đem Trác Viện giới thiệu cho bạn bè khác biết.
Trác Viện có chút lo lắng, bất an lôi kéo tay Kỷ Nhất Thế. Biên U Lan thấy thế, vội vàng kéo ra, ngăn cách giữa hai người, “Viện Viện, không cần lo lắng.” Biên U Lan đã nghe nói qua chuyện của Trác Viện, đối với xuất thân cùng thân phận của cô ấy, cô rất rõ ràng.
“Em......” Đêm nay Trác Viện đem tóc vén lên, trên tai đeo đôi khuyên tai phấn hồng mà KỷNhất Thế đưa, cô mặc lễ phục màu trắng dài, tôn lên vẻ quyến rũ của người phụ nữ.
“Không có việc gì, chúng ta đi đi.” Lười phải nói chuyệnvới Kỷ Nhất Thế, Biên U Lan nắm tay Trác Viện đi về phía bạn bè mình.
“Viện Viện, chị nói cho em một chuyện, em ngàn vạn lần không được nói lại cho A Thế.” Ai ngờ, Biên U Lan căn bản không phải mang cô đi gặp bạn bè, mà là mang cô đến một góc nhỏ.
Thấy vẻ mặt Biên U Lan khẩn trương, nhìn trái phải xung quanh, dường như đang trốn người, Trác Viện có chút không hiểu, “Được.”
“Chị vốn đáp ứng A Thế, không mời Dương Văn Văn tham gia tiệc sinh nhật, nhưng cô ấy vừa rồi đến đây.” Dù sao cũng là bạn tốt, Biên U Lan lại không thể đối mặt nói muốn cô ấy rời đi, cũng không thể làm gì khác hơn là trước khi Kỷ Nhất Thế phát hiện, bí mậtnói thẳng với Trác Viện.
Dương Văn Văn? Cô ấy không phải là vị hôn thê học trưởng sao?
“Vì sao Nhất Thế không thích cô ấy đến?”
“Còn không phải là sức ghen của chồng em quá lớn sao, sợ em bị Phương Đại Tề dụ dỗ. Vốn cậu ta kiên trì không chịu cho em đến, là chị vỗ ngực cam đoan, cậu ta mới miễn cưỡng đồng ý.” Ai biết, lời nói khoác lác của cô đến khi yến tiệc bắt đầu, lập tức bị đổ vỡ.
Biên U Lan cũng không phải không biết Kỷ Nhất Thế, người này rất ghét người ta đùa giỡn mình, lừa gạt mình. Tuy rằng đây không phải lỗi của cô, nhưng nói đến cùng Dương Văn Văn chính là vì tiệc sinh nhật của cô mới có thể đến.
Trác Viện kinh ngạc, nghe thấy Biên U Lan nói Kỷ Nhất Thế ghen nên mớikhông muốn để mình gặp Phương Đại Tề, trái tim bất giác đậpnhanh hơnmột nhịp, “Chị nói Nhất Thế ghen?”
“Bằng không thì sao? Chị và cậu ta lớn lên từ nhỏ, vẫn là lần đầu tiên thấy A Thế để ý một người phụ nữ như vậy, em nênbiết trân trọng, người này một khi rung động, sẽ không chần chừ, là người đàn ông có thể phó thác cả đời .”
“Em cùng anh ấy...... Chúng em......” Biên U Lan nhất định là lầm, cô cùng Kỷ Nhất Thế kết hôn không phải vì tình yêu, mà là...... giao dịch.
“Tin tưởng chị, chị sẽ không nhìn lầm, một người đàn ông nếu không cần em, làm sao anh ta lại sợ em bị lừa gạt? Những khi cậu ta buồn bực, chuyện gì cũng giấu trong lòng, làm so với nói còn nhiều hơn, từ từ em sẽ hiểu cậu ta.”
Thì ra, Kỷ Nhất Thế để ý cô, giống như cô để ý anh, đây là không phải nói, anh kỳ thực cũng thích cô sao?
Chỉ thấy Trác Viện trong lúc nhất thời mặt đỏ lên, thẹn thùng gật gật đầu, “Em nhất định sẽ không nói cho Nhất Thế, em cũng sẽ không gặp học trưởng.”
“Em nhất địnhphải tránh anh ta, mặc kệ tình là huống gì, đều phải tránh rất xa, hiểu chưa?” Biên U Lan cũng không muốn vì một tiệc sinh nhật của mình mà chọc bình dấm chua Kỷ Nhất Thế đến không thể khống chế được, trực tiếp khai đao với công ty cô.
“Được.”
Một giờ sau, Trác Viện bị Biên U Lan tha đi một vòng, khi trở lại bên người Kỷ Nhất Thếthì đã thấy anh đang cầm ly rượu, nói chuyện cùng vài ba vị khách.
Trác Viện đi theo anh một lát, nhìn đến góc bàn bày biện các món ăn ngon, cô kéo tay áo Kỷ Nhất Thế, nghiêng người hỏi một chút.
Chỉ thấy Kỷ Nhất Thế nhíu mày, đáy mắt mang theo ý cười nhìn chiếc bụng bằng phẳng của cô, mới nói: “Đi đi, một lát anh đi phòng nghỉ tìm em.”
Thì ra Trác Viện đi cà nhắc đến bên tai anh nói nhỏ với anh cô đói bụng, gần đây cô luôn cảm thấy mau đói. Rõ ràng trước khi ra ngoài vừa mới ăn qua, sau khi đi một vòng, khoảng cách không đến hai giờ, cô lại lập tức đói bụng.
Rời khỏi tầm mắt của Kỷ Nhất Thế, Trác Viện bưng đĩa, chọn vài món mình thích ăn, nhớ tới lời dặn dò của Biên U Lan trướcđó, cô dứt khoát tránh khỏi mọi người, một mình một cõi ngồi trong phòng nghỉ nhấm nháp thức ăn.
Không ngờ tới khi cô ăn xong, vừa tính đi lấy thêm một ly đồ uống, bên tai liền truyền đến tiếng gọi quen thuộc, khiến cô run sợmột chút, cầm cái ly, chậm rãi xoay người sang chỗ khác.
“Viện Viện.” Phương Đại Tề kinh ngạc, bước đến trước phòng nghỉ, thuận tay đóng cửa lại.
Bởi vì Phương Đại Tề xuất hiện, Trác Viện sợ tới mức đứng ngây ngốc tại chỗ, nhất thời quên mấtphản ứng.
“Học trưởng......”
Khi Phương Đại Tề đến gần, Trác Viện ngửi thấy mùi rượu trên người anh, một cảm giác ghê tởm khiến cô vội vã lùi một bước, muốn kìm néncảm giác khó chịu kia.
“Viện Viện, đêm nay em thật đẹp......”
Từ lúc Phương Đại Tề đến hội trường liền phát hiện Trác Viện đứng bên người Kỷ Nhất Thế. Cô như đóa hoa nhỏ mềm mại, e ấp sự ngọt ngào, ngây thơ, tươi cười với chồng, đẹp đến nỗi làm cho chính mình không thể rời mắt.
“Học trưởng, sao anh lại ở trong này?” Thật vất vả áp chế cảm giác khó chịu buồn nôn, Trác Viện khẩn trương hỏi. Cô cũng trốn đến nơi này, tưởng là nơi an toàn nhất, hóa ra lại là nơi cực kì nguy hiểm.
Phương Đại Tề thấy cô tránh mình, hành động lơ đãng kia bất chợt làm khóe miệng anh hiện lên một nụ cười khổ, “Theo người đến tham gia yến tiệc.” Người kia không cần phải nói, đúng là vị hôn thê Dương Văn Văn của anh .