Mua Em Một Trăm Đêm

9/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Anh tuy rất bá đạo nhưng lại thú vị. Có bao giờ bạn muốn cưới một cô gái về làm vợ chỉ với lần đầu gặp mặt chưa? Kể từ lần đầu tình cờ anh gặp cô, anh đã cố gắng bằng  …
Xem Thêm

Cuộc gọi vừa rồi, hẳn là phu nhân tổng giám đốc, xem ra lời đồn tổng giám đốc cưng chiều vợ là sự thật.

Thời gian trước, thân phận con gái riêng của phu nhân tổng giám đốc nổi lên phong ba, tổng giám đốc ra lệnh một tiếng, đối phó với những người yêu thích tám chuyện kia.

Trước kia tổng giám đốc đi làm dường như luôn bán mạng làm thêm giờ, lấy công việc làm quan trọng. Thời gian này lại tôn trọng cuộc sống sáng chín chiều năm (ý chỉ sáng 9h đi làm, chiều 5h tan sở đó), tuy không đến mức tan tầm lập tức rời đi ngay, nhưng cũng không kéo công nhân viên lại làm việc đến nửa đêm. Chỉ cần điểm này, thư ký tiểu thư liền đối với vị phu nhân tổng giám đốc từng có vài lần duyên phận cảm tạ không thôi.

Vị phu nhân này bề ngoài nhìn mềm mại, xinh đẹp động lòng người so với những người phụ nữ trước đây của tống giám đốc hoàn toàn khác nhau. Nhưng cô ấy mảnh khảnh như vậy, lại có thể níu chặt được tổng giám đốc, làm cho anh cưng chiều không dứt, xem ra tổng giám đốc phải chịu thiệt thòi rồi.

***************

Hội nghị ngột ngạt, so với dự đoán còn tốn thời gian hơn, làm Kỷ Nhất Thế khi kết thúc hội nghị mới phát hiện, đã hơn tám giờ tối.

Chết tiệt! Anh mắng trong lòng.

Trong phòng họp, các trưởng phòng còn đang thu thập giấy tờ cùng báo cáo trên bàn, lại thấy tổng giám đốc luôn là người cuối cùng rời khỏi phòng họp, nhưng giờ đã nhanh chóng rời đi. Còn có mấy vị trưởng phòng nghĩ muốn cùng anh đàm phán nội dung cuộc họp vừa rồi, ai ngờ tổng giám đốc ngay cả đầu cũng không quay lại liền biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Khi Kỷ Nhất Thế trở lại phòng làm việc, nói với thư ký ngồi bên ngoài “ Cô ấy đâu rồi?” Anh nói, Trác Viện sẽ không dám không đến, cô không có lá gan cãi lời anh.

Chẳng qua hội nghị này kéo dài hơn ba tiếng, anh không xác định, cô đợi lâu như vậy, có thể đi trước hay không.

“ Ba tiếng trước tổng giám đốc phu nhân đi vào phòng làm việc của anh, chưa đi ra.”

Phòng làm việc của anh? Hình ảnh khác hiện lên trong đầu Kỷ Nhất Thế “ Cô có thể tan việc trước.” Anh nói với thư ký.

“Vâng.”

Nói xong, Kỷ Nhất Thế trở lại phòng làm việc, đóng cửa lại, đem cái nhìn chăm chú của thư ký cách ly ngoài cửa.

Đi đến trước cửa phòng nghỉ, Kỷ Nhất Thế nhìn cửa vốn đóng chặt mà bây giờ chỉ khép hờ, khẩn trương trên mặt mới dần buông xuống.

Đẩy cửa phòng nghỉ ra, nhìn theo ngọn đèn yếu ớt phía ngoài, anh mơ hồ thấy trên chiếc giường lớn, Trác Viện đang nằm ở đó.

Cô ngủ rất say, Kỷ Nhất Thế đến gần, ngồi trên giường đưa tay sờ mặt cô, cũng không thấy cô tỉnh lại.

Trên đầu giường, là túi xách của cô, dưới giường có mấy túi giấy, tuy nhìn không rõ nhưng có thể đoán được đó là lễ phục anh đưa buổi sáng, còn có những cái cần dùng cho việc tham gia tiệc rượu, cô mang đầy đủ mọi thứ đến.

Không nghĩ tới cô sẽ mang lễ phục đến, túi nhỏ túi lớn như vậy…..

Quay đầu lại nhìn Trác Viện nằm trên giường, tóc quá vai xõa trên gối, gương mặt trắng nõn, lông mày tinh tế, cánh mũi thanh tú, môi anh đào hé mở, cằm thon nhọn. Kỷ Nhất Thế chỉ nhìn cũng thấy tim rung động. Hai tay chống sang hai bên cạnh đầu cô, hôn nhẹ lên cái trán trơn bóng của cô, môi nhân tiện hôn qua chóp mũi cô, lại hôn đến cánh môi. Anh ngậm trong miệng, từng chút từng chút một, đầu lưỡi không thỏa mãn cạy mở răng của cô, chen vào trong miệng, cuốn lấy đầu lưỡi cô, vừa mút vừa liếm.

Kéo chăn ra, chỉ thấy sau khi cô ngủ, chiếc váy ngắn bởi vì vặn vẹo mà lật chuyển vào bên trong đùi, lộ ra thân mình cuộn tròn cân đối, hai chân trắng mịn. Tay anh sớm không kiềm nén được, theo đường cong trên đùi cô, một đường vỗ về da thịt mềm nhẵn của cô, thăm dò vào trong váy. Đầu tiên là hơi hơi kéo mở quần lót ren, sau lại xuyên qua nắm chặt eo nhỏ, lại hướng lên trên, đi tới cặp vú tròn trịa của cô.

Bàn tay to lớn bao phủ lấy viên nhỏ mềm mại, lại nặn lại nhéo chơi đùa, nụ hôn của anh cũng theo đó mà tăng mạnh lực đạo, mang theo ham muốn, càng ngày càng thô bạo.

“ Ừm…..” Trác Viện bị hôn đến khó chịu, ừm một tiếng, đưa tay muốn đẩy thân thể cao lớn đang đè cô ra.

Kỷ Nhất Thế vừa hôn vừa nghiêng người đem một tay đi đến sau lưng cô, kéo khóa váy xuống, thuần thục cởi bỏ nội y của cô, để toàn thân cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trước mặt anh, thửa thách tính tự chủ của mình.

Thiếu đi quần áo để che giấu, Trác Viện cảm thấy từng cơn lạnh đang kéo tới, thì thầm một tiếng, nghiêng người đi, hai tay co rút trước ngực, rồi sau đó lại tiếp tục ngủ, hoàn toàn đem Kỷ Nhất Thế đang bị dục vọng khơi mào để qua một bên.

Kỷ Nhất Thế trừng mắt, không cam lòng bị cô xem nhẹ, quần áo trên người đều bị anh cởi, vậy mà vẫn ngủ đến không biết gì như thế.

Anh ngồi thẳng người, khi đang định cởi quần trên người mình mới phát hiện cửa phòng nghỉ vẫn mở. Không có anh cho phép, không ai dám xông vào, nhưng anh vẫn đứng dậy đi lên phía trước khóa cửa lại.

***************

Kỷ Nhất Thế mở ngọn đèn mờ ảo trong phòng nghỉ lên, ánh sáng nhàn nhạt càng làm không khí trở nên mờ ám. Anh kéo cà vạt trên người xuống, cởi nút áo sơ mi, lộ ra l*иg ngực cường tráng, rồi sau đó tháo thắt lưng ra, cởi quần cùng khóa kéo.

Sau khi anh lên trên giường, kéo chăn qua đem thân thể trần trụi của hai người che lại. Cánh tay tìm Trác Viện dưới thân, một tay kéo cô tiến vào trong l*иg ngực mình….

Nhiệt độ da thịt gần nhau, kéo cao ham muốn của Kỷ Nhất Thế, làm anh bức rức.

Anh tung mình đặt Trác Viện dưới thân, kéo hai chân cô ra, quấn lên hai bên eo anh, nửa người dưới dán vào cô, bởi vì sức nặng ép xuống của anh, làm Trác Viện có chút khó chịu, rên rỉ, thử xoay người, muốn né tránh, không cho phép quấy nhiễu mộng đẹp của mình.

Nhưng mặc kệ cô cử động thế nào, cũng không thoát khỏi sức nặng kia, thử đưa tay đẩy ra. Kết quả, sức lực như gãi ngứa kia chỉ càng thêm khiêu khích, đốt cháy toàn bộ tính nhẫn nại của Kỷ Nhất Thế.

Một tay anh dứt khoát đem hai cánh tay ngọc ngà chế trụ trên đầu cô, một tay còn lại nâng nửa người trên của cô lên. Dưới ngọn đèn mờ nhạt, say mê nhìn thân thể nhỏ nhắn, mềm mạitrước ngực, nhịn không được cúi đầu hôn lên cặp vú cứng ngắc của cô, dùng lực hôn, làm Trác Viện vốn đang yên giấc dưới thân bắt đầu vặn vẹo.

“Ừm…. Đau….” Nghe thấy thanh âm nói khẽ của cô, Kỷ Nhất Thế cắn một cái, làm cô ngay lập tức mở to mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại.

“Còn muốn ngủ?” Thấy cô mở to mắt, bởi vì mới vừa tỉnh ngủ, vẻ mặt có chút hoảng hốt.

“Nhất Thế….”

“Không cho phép ngủ.” Thấy cô vừa muốn nhắm mắt, như không rõ mình bị anh đặt dưới thân, mà anh lại đang định hung hăng ăn cô.

“Nhất Thế, cho em ngủ một chút….” Mang theo thanh âm buồn ngủ có chút ngọt ngào. Trác Viện cũng không hiểu, sao gần đây lại thường thích ngủ như vậy, chỉ cần vừa thấy giường, đã nghĩ đến cảm giác ngủ trên đó.

Người phụ nữ này, rõ ràng nói muốn anh được vui vẻ, kết quả đi tới công ty, vậy mà chỉ nghĩ đến ngủ.

Thấy cô quả thật lại ngủ tiếp, Kỷ Nhất Thế híp híp mắt, bắt đầu mở hai chân cô ra, không có báo hiệu, nửa người dưới dùng lực nhất định, nặng nề tiến vào thân thể cô.

“ Ừm….” Bị đau đớn đột nhiên làm cho bừng tỉnh, Trác Viện đau đến ưỡn người, muốn dục vọng cứng rắn đi ra.

“Nhất Thế….” Trác Viện tránh thoát khỏi ánh mắt anh, muốn đẩy anh ra, lại phát hiện hai tay sớm bị anh vây hãm trên đỉnh đầu, mà Kỷ Nhất Thế lại bắt đầu nhích người trước sau, một lần so với một lần còn sâu hơn, tiến thẳng vào trong cơ thể cô, căn bản không để cho cô kịp lùi bước.

Trác Viện cho là anh tức giận, cắn môi, nhắm mắt không dám lên tiếng, chỉ sợ làm anh tức thêm.

“Còn muốn ngủ?” Chôn trong cơ thể Trác Viện, thân thể Kỷ Nhất Thế đè ép cô, một tay nhéo cằm cô, ánh mắt thì như lửa đốt nhìn gần cô, muốn cô mở to mắt nhìn mình.

Trác Viện vội vàng lắc đầu, có chút không chịu nổi sức mạnh của anh, lấy lòng hôn lên môi anh, đầu lưỡi cẩn thận dò xét, ngốc nghếch mút lấy nó.

Thêm Bình Luận