Mua Em Một Trăm Đêm

9/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Anh tuy rất bá đạo nhưng lại thú vị. Có bao giờ bạn muốn cưới một cô gái về làm vợ chỉ với lần đầu gặp mặt chưa? Kể từ lần đầu tình cờ anh gặp cô, anh đã cố gắng bằng  …
Xem Thêm

Bị anh hôn lần nữa khiến cô có chút không thở nổi, đầu óc Trác Viện choáng váng, giống như hít thở không thông, mở miệng muốn anh dừng lại, nức nở duỗi tay ra, giãy giụa lại bị hai tay anh kìm chặt.

Đang lúc Trác Viện cho là mình sẽ bị hôn đến bất tỉnh, Kỷ Nhất Thể lại rời khỏi môi cô, chậm rãi dời xuống, dấu hôn ba ngày trước ở cổ cô vốn đang đỏ thẫm giờ chuyển thành đỏ nhạt, rất bắt mắt trên chiếc cổ trắng noãn.

Tại dấu hôn kia, anh lần nữa lại cúi đầu nặng nề mυ"ŧ lấy, làm cho nó vốn muốn biến mất nhưng lại bị in dấu đỏ nữa. Dấu ấn chỉ thuộc về anh, thấy nó chói mắt , anh mới bỏ qua, hơi thở thêm gấp “ Chuyện kết hôn, anh sẽ chuẩn bị, em chỉ cần biết điều chờ gả cho anh, hiểu không?”

Đáp lại anh là tiếng khóc nhỏ bé yếu ớt của Trác Viện, vừa bất lực lại vừa khổ sở, giống như người yêu bé nhỏ chịu ủy khuất.

Nhưng tiếng khóc ủy khuất này lại làm cho dục hỏa vốn đã thỏa mãn của Kỷ Nhất Thế lại tăng vọt lên. Lúc cô cho rằng anh đã bỏ qua cho mình thì anh lại nâng cằm cô lên, nhìn chăm chú vào hai mắt đẫm lệ của cô, sau lại hung hăng hôn lên cánh môi sưng đỏ của cô, đem cánh môi non mềm cùng tiếng nghẹn ngào của cô nuốt vào trong miệng, vừa mυ"ŧ vừa liếʍ, giống như dã thú, không chờ kịp liền ăn cô vào bụng.

Tiếng gọi của du͙© vọиɠ làm tay của anh trượt vào trong váy cô, khi cô sợ tới mức uốn éo thân thể, tay anh mạnh mẽ di chuyển lên trên. Đầu tiên bàn tay lần theo bắp đùi non mềm trượt đến chiếc lưng mảnh khảnh của cô, tới tới lui lui vuốt ve.

Rồi sau đó, môi anh đi xuống dọc theo cổ cô, liếʍ liếʍ ở xương quai xanh, tiếp theo lại đi tới trước cổ áo cô.

Một tay anh cách lớp vải bao lên bầu ngực cô, dùng sức xoa, cũng theo vai đi xuống dưới âu phục. Một tay còn lại đi xuống dọc theo thắt lưng, đi thẳng tới phần bụng của cô.

Âu yếm của anh làm Trác Viện sợ hãi, cô trừng to mắt, sợ đến mức khép hai chân lại. Song cô không phải là đối thủ của Kỷ Nhất Thế, chỉ trong chốc lát, tay của anh đã thăm dò được vào trong qυầи ɭóŧ, trực tiếp để trên chỗ kín của cô.

Chỗ kín chưa từng bị sờ qua khiến Trác Viện xấu hổ đẩy anh ra, nhưng làm sao cũng không dời tay anh đi được, làm tay của anh vân vê hoa hạch, một cỗ nóng rực tỏa ra từ hai chân cô “ A….ách…. không….” Cô bất an kêu lên.

Trác Viện liều mạng vừa uốn éo vừa đá, muốn né tránh, lại không biết mình càng giãy giụa thì càng khơi lên dục hỏa của Kỷ Nhất Thế.

“Không cái gì?” Tiếng nói thở ra của Kỷ Nhất Thế vang lên, hai tay không ngừng trêu chọc.

Tay anh dò vào cánh hoa kín đáo của cô, đoá hoa chưa ướŧ áŧ nên hết sức chặt chẽ. Anh nhẫn tâm cắm một ngón tay vào, ngón cái tiếp tục vân vê hạch tâm của cô.

“A….” Hai tay nhanh chóng bắt lấy cổ áo anh, hạ thân đột nhiên xuất hiện đau đớn, làm cô kêu ra tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào trong l*иg ngực anh.

“Mở chân ra.” Thấy cô liều mạng khép hai chân lại, Kỷ Nhất Thế ở bên tai cô ra lệnh.

Trác Viện không nói ra lời, cúi đầu trước ngực anh, cắn chặt môi dưới nhịn xuống tiếng rêи ɾỉ trong cổ họng, lắc đầu cầu xin anh buông tay.

“Hay là, em muốn tôi hiện tại xé quần áo của em ra, muốn em?” Anh liếʍ lỗ tai trắng nõn của cô, uy hϊếp nói, cảm giác toàn thân cô cũng đang run rẩy, mới biết thì ra lỗ tai cô nhạy cảm như vậy, anh có ý xấu cắn cắn mấy cái.

“Đừng….”

Sợ anh thật sự muốn cô ở chỗ này, Trác Viện đành chậm rãi mở hai chân ra, mặc anh đem cô đùa nghịch khóa thành tư thế ngồi. Mông cô tinh tường cảm nhận được, du͙© vọиɠ nam tính của anh đã sớm bị cô làm cho kích động, cứng rắn ma sát giữa hai chân cô.

Thấy cô cắn chặt môi dưới, không dám để mình khóc thành tiếng, sợ chọc anh mất hứng. Nhìn bộ dạng vừa dè dặt khẩn trương vừa đáng thương của cô, Kỷ Nhất Thế vốn tính hành hạ để cô lấy lòng anh, nhưng bây giờ ý định đó giảm xuống không ít.

Kỷ Nhất Thế biết mình có chút xúc động, cô chưa từng quen bạn trai, chỉ thầm mến Phương Đại Tề, chưa hiểu rõ chuyện nam nữ, thậm chí anh có thể cảm nhận được cô bị mình ôm vào trong ngực không khỏi run rẩy.

Nếu sớm muộn gì cũng là người của anh, vậy anh đợi thêm một thời gian ngắn nữa cũng không có gì khác biệt.

Cúi đầu vùi vào trong cổ cô, ngửi mùi hương nhàn nhạt trên người cô, Kỷ Nhất Thế rút ngón tay trong chỗ kín của cô ra, quyết định trước bỏ qua cho cô lần này.

Ban đầu là Trác Viện tự mình tìm tới anh, chính mình tới trêu chọc anh, như vậy hiện tại cô cũng đừng mong thoát, ngay cả nghĩ cũng đừng mơ tới!

Mà sau khi kết hôn, anh sẽ để cô hiểu, mấy năm nay, anh có bao nhiêu khát vọng với cô.

Đêm nay, Kỷ Nhất Thế chủ động hẹn bạn tốt Thẩm Ước đi uống rượu, hai người đàn ông gặp mặt nhau trong quán ăn đêm. Thẩm Ước vừa mới rời khỏi công ty, mệt mỏi ngồi xuống chiếc ghế sofa trống bên cạnh Kỷ Nhất Thế, kéo kéo cà vạt, miễn cưỡng hỏi “Sao lại tìm mình uống rượu?”

Anh cùng Kỷ Nhất Thế là bạn bè từ hồi học trung học, ít nhất cũng có hơn mười năm tình nghĩa, bình thường nếu không có công việc sẽ hẹn nhau đi uống rượu.

Họ không giống với những đứa trẻ khác, hai người đều là người thừa kế của gia tộc, không có thời gian tìm hoan mua vui, ngoại trừ học hành để làm quen với công việc sau này. Cho nên, có thể nói họ khác so với những thiếu gia nhà giàu khác, trên người Kỷ Nhất Thế cùng anh, tự nhiên cũng mang nhiều trách nhiệm hơn.

Bọn họ có không ít điểm giống nhau, mà điều làm mọi người không khỏi hứng thú chính là, tuy phụ nữ đến với họ không ít, nhưng lại không bị gièm pha. Họ chưa từng làm việc gì mà không được như ý, không kể đến là hoàn mỹ, khiến nó trở nên có chút nhàm chán, cũng có chút đơn điệu.

“ Muốn uống gì tự mình rót.” Trên bàn bày mấy chai rượu tây cao cấp, Kỷ Nhất Thế tiện tay bỏ một cục đá vào trong ly rượu Whiskey, đồng thời cầm lấy điếu thuốc, hít một hơi nặng nề.

“Nói trước, ngày mai mình phải bay sang Hồng Kông, không thể uống quá nhiều.” Thẩm Ước rót cho mình một ly Whiskey, bỏ thêm mấy cục đá, tùy ý uống vài ngụm.

“Mình còn tưởng An Đệ sẽ không để cậu đến gặp mình, mới vừa rồi cô ấy ở đầu dây bên kia còn la hét đòi tính sổ với mình.” Tài chính công ty An thị xảy ra vấn đề, Kỷ Nhất Thế vì giúp Hướng Chấn Vũ đạt được mục đích, không chịu giúp Thẩm Ước. Chuyện này làm An Đệ ghi hận đến hiện tại, còn động một chút là giựt dây bảo Thẩm Ước tuyệt giao với anh, thậm chí còn gọi anh là bạn nhậu của Thẩm Ước.

“Khó có được ngày cậu tới tìm mình, sao mình có thể lỡ hẹn.”

“An Đệ cùng Hướng Chấn Vũ sẽ không tính ly hôn thật chứ?” Hai người này từ nhỏ luôn cãi nhau, một đường thật vất vả mới kết hôn tới bây giờ, cuối cùng lại nháo nhào đòi ở riêng.

“Tiểu tử Hướng Chấn Vũ kia sẽ không ly hôn đơn giản như vậy.”

“Nhìn ra được, từ nhỏ An Đệ nhà cậu là vật sở hữu của tiểu tử kia, làm sao cam lòng buông tay.” Kỷ Nhất Thế cười nhạo nói, rồi sau đó ngắm ngắm chiếc ghế lô, trong tay vân vê điếu thuốc, nhướng mày hỏi “ Cái cô trợ lý kia đâu? Sao không thấy?”

Vị trợ lý kia cho là anh và Thẩm Ước là gay, mỗi lần anh hẹn Thẩm Ước ra ngoài, sẽ thấy cô mất hứng ngồi ở giữa hai người họ, ý tứ rất rõ, muốn ngăn cản động cơ không thuần khiết của họ.

Bị hiểu lầm, Kỷ Nhất Thế cũng lười giải thích, những Thẩm Ước lại bị chọc tức. Lúc nào cũng bị vị trợ lý này dính vào, thời gian này, chỉ cần nơi nào có Thẩm Ước, nhất định sẽ nhìn thấy cô gái vừa ngốc ngếch vừa ngây thơ kia, ngày ngày đi phía sau anh.

Người sáng suốt ai mà không nhìn ra, Thẩm Ước lấy việc công làm việc tư, tính độc chiếm cô gái kia, nhưng dù sao cũng là bạn bè lâu ngày, tất cả mọi người đều ăn ý không nói ra, chẳng qua chỉ cảm thấy cô bé kia thật đáng thương, bị lão hồ ly Thẩm Ước này coi trọng.

“ Hôm nay cô ấy không thoải mái, xin phép nghỉ ngơi.” Không ngừng xin phép, còn từ chối nhận điện thoại của anh.

Thêm Bình Luận