Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Một Truyền Thuyết Về Ánh Sáng Và Bóng Tối

Chương 79: Xích trận(9)

« Chương TrướcChương Tiếp »
_Thế này thì chúng ta thắng chắc rồi còn gì.-Frang chống thanh kiếm lên xác của một con quái thú,phấn khích nói với Alex.

_Ừ,quá dễ dàng.Chúng ta chắc chắn sẽ…

Ầm!!!!!

Lời nói của Alex bị cắt đứt bởi một tiếng nổ động trời.

_Chuyện…Chuyện gì vậy?-Shiva bị bất ngờ bởi tiếng nổ khi nãy.Khi ông hoàn hồn thì thấy mình đang nằm trên mặt đất,máu tuôn ra từ khoé môi.Binh đoàn chiến binh cũng thế.Nhưng lũ quỷ thì lại không bị sao…

Vù.

Những cơn gió mang xoáy nhẹ,bao bọc từng vòng quanh thân hình Reven đang bay bổng trên không.Trên hai bàn tay cô là hai quả cầu kết hợp lôi-hỏa dần dần to ra.

_Mọi người,nằm xuống mau!-Oscan dường như cảm nhận được mối nguy hiểm.

Uỳnh!!!

Quả cầu lôi-hoả phóng ra,làm chiến trường đã dẫm máu,nay những giọt máu đỏ tươi lại văng tung toé.Không như lần trước,lần này cả hai binh đoàn đều bị tổn thất không nhỏ.

_Không…Không thể nào…Làm sao lại có thể được chứ?...-Oscan tuy đã kịp tránh,nhưng vết thương trên người cậu cũng không ít.

_Công tử Oscan…Chị Reven…làm sao vậy?-Arista vốn hồn nhiên,nay mặt cũng tái đi.

Không chỉ một mình Arista,Shiva hay Oscan thấy được điều đang xảy ra,mà toàn bộ các tướng lĩnh cũng nhận thấy…

_Nữ vương!...Tại sao???-Gajira gượng dậy.

Đôi mắt vô hồn nhìn họ…

Không xúc cảm…

Không đau đớn…

Không u sầu…

_Xích hổ,mi phải nói với nữ vương cẩn thận hơn chứ,ta không muốn binh đoàn của mình tổn thất thêm đâu,phải không?-Hắn lau dùng vạt áo lau đi những đốm máu li ti bắn lên mặt hắn.

Cái gì?...

Keng.

Thanh kiếm của xích hổ chặn ngang đường bay hiểm hóc do thanh kiếm của Gajira phóng ra.

_Mi đã làm gì cô ấy?Mi đã làm gì????-Gajira dường như đã thực sự nổi giận.

_Oh,có gì đâu nào?Chỉ là một tí…phép thuật thôi mà,phải không nữ vương của ta?-Hắn nâng nhẹ khuôn mặt Reven lên,càng làm cho Gajira tức giận.

Uỳnh!!!!

Những tia sáng phép thuật gây nên một vụ nổ khủng khϊếp.

_Mi nghĩ mi là ai mà mi dám chạm bàn tay dơ bẩn của mi vào thân thể thanh khiết của nàng hả????-Oscan cũng dường như muốn nổ tung.

_Thế còn mi?Mi nghĩ mi là ai mà dám nói với ta những điều đó?Mi đã làm cho nàng đau khổ,mi có xứng đáng được nàng yêu thương không?Mi có quan tâm đến nàng nhiều như nàng quan tâm đến mi không hả?Nàng không còn yêu mi nữa.Mi chả là gì cả,Oscan ạ.

Cái gì?...

Hắn nói gì?...

Nàng không yêu ta?...

Ta làm nàng đau khổ?...

Thật vậy ư?...

Cuộc chiến này…Sau đầy ắp đau thương…Ta không muốn nhìn nữa…Ta không muốn thấy cảnh này…Cả hai vị chỉ huy hùng mạnh đều bị chi phối…Nữ vương không còn đủ sức lực để chống lại tà thuật…Chấm hết rồi ư?...

(to be continued…)
« Chương TrướcChương Tiếp »