Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Một Tiểu Công Mắc Chứng Không Dung Nạp Lactose Cùng Tiểu Thụ Có Tức Tố Vị Sữa Tươi

Chương 4: Kỳ phát tình tới nhanh tựa như gió xoáy

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày thứ hai, Tần Diệp và Cận Lan thức dậy, nỗ lực quên chuyện lúng túng tối qua đi, vì thế, hai người bàn bạc một chút, quyết định sẽ trải nghiệm chuyến du lịch trước tiên.

Diện tích của hòn đảo nhỏ không tính là rất lớn, Tần Diệp lái xe, cùng Cận Lan chậm rãi du ngoạn, một ngày chỉ chơi ở một khu vực nhỏ, sẽ không quá mệt mỏi, cũng có thời gian nghỉ ngơi.

Điều duy nhất làm Tần Diệp nhức đầu là, Cận Lan không biết lấy ra kẹo sữa của cậu từ lúc nào, đút cho mình...

Hơn nữa, cách thức mỗi lần đều làm cho hắn không thể cự tuyệt... Dù sao, chẳng có mấy alpha cự tuyệt khi omega của mình chủ động hôn.

Đã là ngày thứ sáu trong tuần trăng mật của bọ hắn, trải qua một tuần lễ, Tần Diệp cảm thấy kẹo sữa cũng không quá đáng sợ, có lẽ đến lúc kết thúc tuần trăng mật, hắn có thể chấp nhận Cận Lan rồi.

Hôm nay, bọn họ dự định tới đảo tây, người ta nói ở đó có một hang động tự nhiên, hai người tính đi vào thám hiểm trong đó.

Sáng sớm, Tần Diệp thức dậy, hôn Cận Lan vẫn còn đang ngủ, omega ngủ, gương mặt đỏ bừng, rất dễ thương, Tần Diệp nhịn không được, nhẹ hôn lên môi y một cái, nhẹ nhàng đứng dậy, làm xong điểm tâm rồi lặng lẽ ra ngoài.

Hắn muốn cho Cận Lan một cái kinh hỉ.

Hắn nhớ tới mấy cây dừa hôm trước mình thấy, quả dừa đã ăn được, hòn đảo nhỏ này, tuy ít người nhưng đặc sản như vậy vẫn sẽ có người tới lấy, hắn hi vọng mình có thể có được một ít.

Hắn lái xe tới nơi mà hôm trước nhìn thấy mấy cây dừa, vừa lúc gặp được vài nhân viên công tác trên đảo đang hái xuống, trao đổi một hồi, sau đó thành công mang về năm trái.

Trong lòng Tần Diệp rất vui vẻ, hôm qua, từ sau khi Cận Lan nhìn thấy mấy cây dừa đó, liền bắt đầu nói về việc lấy dừa về làm bánh mãi, sáng nay mà thấy mấy quả dừa này thì nhất định sẽ vui vẻ.

Tần Diệp lái xe về biệt thự nhỏ của bọn họ, còn chưa vào cửa đã thấy có cái gì đó không đúng cho lắm.

Lúc này Cận Lan hẳn là dậy rồi mới đúng, hơn nữa, trong không khí đột nhiên có một loại mùi vị ngọt ngào, phòng ngủ của bọn họ rõ ràng ở lầu ba mà, mình ở tận dưới hầm để xe mà cũng ngửi được khí tức ngọt ngào này.

Lẽ nào...

Tần Diệp biến sắc, lao nhanh lên lầu, buông mấy quả dừa, đi nhanh vào phòng ngủ của bọn hắn.

Vừa đi vào phòng ngủ, may mà Tần Diệp có chuẩn bị tư tưởng đầy đủ, không thì bụng sẽ khó chịu một hồi. Cảm giác như trước mắt mình như xuất hiện một nhà máy sữa tươi, loại cảm giác này, quả thực không thể tệ hơn...

Thế nhưng bản năng alpha cùng trách nhiệm nói cho hắn biết, lúc này hắn tuyệt đối không bỏ đấy mà đi, huống hồ, hắn cũng không thể bỏ mặc Cận Lan khó chịu.

Hắn nhíu nhíu mày, nhanh chóng mở cửa sổ cùng cửa lớn.

Nhìn Cận Lan trên giường, sắc mặt sớm đã ửng hồng, hô hấp dồn dập, cả người khó chịu mà cọ sát hai chân.

Cận Lan cảm thấy mình như đang ở trong nham thạch cuồn cuộn, toàn thân nóng rực, không tự chủ được liền đá rớt cái chăn, muốn được mát mẻ, hơn nữa phía dưới còn... Thật là khó chịu.

Cận Lan cũng không biết vì sao mình đang ngủ rất thoải mái mà lại thành như vậy, tựa như mơ thấy mình đang ở trong một phòng tắm hơi vậy, nhưng lại không giống, tắm hơi sẽ không... Có phản ứng.

“Tỉnh lại đi! Cận Lan! Thân ái! Mau tỉnh lại!” Trong phút chốc như nghe được thanh âm lo lắng của alpha nhà mình, Cận Lan mơ hồ, cảm giác toàn thân mình nóng rực, lẽ nào, phát sốt?

Tần Diệp đứng bên cửa sổ, hít thở lấy không khí tươi mới, hương sữa nồng nặc kia, đối với hắn lúc này chẳng khác nào như một loại giày vò.

Hắn khẽ cắn môi, ôm lấy Cận Lan ở trên giường, đi vào phòng tắm.

Mở một bồn nước nóng, rồi đem Cận Lan một người toàn mồ hôi, thả vào trong nước, Tần Diệp một bên giúp omega tẩy sạch thân thể, một bên thì vỗ nhè nhẹ mặt cậu, cố đánh thức cậu.

Cũng may, giữa lúc Tần Diệp cố gắng gọi Cận Lan, Cận Lan rốt cục mơ màng tỉnh lại.

“Ngô... Em thế này là sao...” Cận Lan phát hiện, mình bị cởi sạch, đang ở trong bồn tắm, nước ấm này không những không làm giảm nhiệt độ trên người cậu, trái lại, làm cho cậu càng nóng hơn.

“Kỳ phát tình của em đến rồi, thân ái à.” Tần Diệp ôn nhu vuốt ve mặt cậu, bàn tay ấm áp của alpha thật khiến người ta an tâm, tình huống đặc biệt như này của omega rất cần alpha trấn an, nếu không... Một mình một người rất khó vượt qua khoảng thời gian khó khăn này.

Cận Lan cảm giác đầu mình sắp bị đốt thành tương rồi, nhưng cậu vẫn nhớ tới vấn đề của alpha. “Anh... Không sao chứ?”

Cậu cảm thấy mình nóng, thật nóng, địa phương khó nói kia còn tràn ra rất nhiều dịch bôi trơn, từng trận tê dại trong cơ thể cùng cảm giác trống rỗ càng làm cậu xấu hổ.

Nhưng mà cậu rất muốn Tần Diệp có thể chạm vào cậu... Loại ý nghĩ như vậy càng lúc càng lớn lên, làm cậu không khống chế được những khát cầu từ sâu trong thân thể.

Cận Lan cảm giác như máu toàn thân đều hội tụ tại nơi đó, loại cảm giác này làm cậu nhịn không được mà bắt lấy tay alpha, ôm lấy Tần Diệp, làm cho cậu không muốn buông tay.

“Em đang làm gì, anh sẽ không đi.” Tần Diệp lấy khăn mặt bên cạnh, xoa mặt Cận Lan, mặt omega đỏ như quả táo, đôi mắt to ngập nước như muốn khóc. Hắn nhịn không được, tiến tới hôn lên môi omega, chưa làm thêm động tác gì, đầu lưỡi omega đã tự động nhiệt tình quấn tới, omega vào kỳ phát tình vô cùng ỷ lại và lưu luyến với khí tức alpha, Cận Lan không khống chế được bản thân, càng muốn nhiều hơn.

“Ân... Anh, anh thực sự... Ân không sao chứ?” Mới vừa hôn xong, Cận Lan cố gắng nhịn xuống, thở gấp, mở to mắt nhìn alpha của mình.

“Thân ái, chúng ta kết hôn rồi, em nhớ cho kỹ, cho dù thế nào, anh đều ở bên cạnh em.” Tần Diệp ôn nhu nhìn Cận Lan, ôm lấy thân thể ướt đẫm của Cận Lan, lấy khăn lông lớn bên cạnh, bao lấy cậu, mang tới giường.”

“Ngô... Nhẹ một chút.” Da thịt chạm tới không khí lành lạnh làm omega bắt đầu run rẩy, ma sát của khăn mặt êm ái càng làm cho cậu thấy cảm giác tê dại trên người như truyền thẳng tới ngực.

“Bây giờ đã kêu anh nhẹ, vậy tiếp theo đây, em làm thế nào?” Tần Diệp cười khẽ, lau khô mái tóc còn ướt của Cận Lan, cửa sổ đang mở, thỉnh thoảng còn có gió biển thổi vào phòng, làm tan đi khí tức nồng đậm của omega, alpha cũng không muốn omega của mình bị cảm lạnh.

“Ngô...” Cận Lan khó nhịn, ngăn lại khăn mặt trên đầu, omega sớm đã động tình, bất mãn vòng tay ôm lấy cổ alpha, hôn lên cổ hắn.

“Vậy cứ tới đi.”

Alpha nghe được càng thêm hưng phấn, Tần Diệp đè Cận Lan xuống giường, một tay xoa vật nhỏ sớm đã ngẩng đầu, một tay đi vào nơi đã sớm trơn ướt phía sau, trực tiếp làm cho omega kí©h thí©ɧ đến nỗi eo cũng mềm nhũn, chỉ còn tiếng thở dốc nhẹ nhàng.

“Vậy anh sẽ không khách khí nữa.”

Tay Tần Diệp thuần thục mà hầu hạ omega nhà mình, làm cho cậu càng thêm thoải mái, Cận Lan cảm thấy ngón tay ở bên trong mình tăng dần lên, từ một ngón biến thành bốn ngón, ra vào đều đặn, dịch thể mà omega tự phân bổ cũng ngày càng nhiều, tiếng nước ở trong phòng nghe rất rõ ràng.

Cận Lan vốn dễ xấu hổ, nhịn không được, cậu tự cắn vào gối đầu, cố gắng không phát ra tiếng, thế nhưng ngoán tay của Tần Diệp như có lửa, thiêu đốt cậu làm cho cậu không thể khống chế mà phát ra tiếng.

“Anh... Ân nhanh lên một chút... A!” Tay alpha ở bên trong xấu xa mà khẽ nhéo, mang tới một cảm giác lạ lẫm, Cận Lan thấy mình càng lúc càng nóng, mà nơi đó lại càng khó nhịn.

Đều nói, kỳ phát tình sẽ thiêu đốt hết đi cá tính bình thường của omega, những lúc như vậy, omega đều vứt hết đi thứ gọi là xấu hổ, chủ động cầu hoan, Cận Lan hiển nhiên cũng giống vậy, lúc đầu còn cố gắng để mình không phát ra tiếng, về sau, căn bản là không có cách nào khống chế nổi chính mình.

————–Ta————–là————–đường————–phân————–cách————–.

||||| Truyện đề cử: TruyenHD |||||

Vì vậy, hai người vô cùng tự nhiên mà lăn giường tận ba ngày, Cận Lan cảm thấy mặt mũi của mình đều mất sạch rồi.

Mà Tần Diệp lại vô cùng thỏa mãn, không có gì có thể so được với khoảnh khắc đánh dấu omega của mình, quả thật là khắc sâu trong lòng.

Đương nhiên, bởi vì tức tố rất nồng đậm, nên sau khi tình triều rút, kỳ phát tình của Cận Lan cũng chấm dứt, Tần Diệp vẫn rất bi thảm khi cảm nhận được rằng bụng không khỏe, uống sữa tươi ba ngày liền, cuối cùng cũng có cảm giác...

Tần Diệp nghĩ, hơ hơ, tật xấu này, quả thực là cần phải sửa.
« Chương TrướcChương Tiếp »