Chương 75: GIỚI HẠN CUỐI CÙNG

Thanh âm nữ tử nhu hoà dễ nghê, trong đêm an tĩnh thanh tao, phá lệ vô cùng rõ ràng.

Hạ Gia Cường ngồi bên cạnh cha hắn, một mực lặp đi lặp lại nhắc tới “có quỷ” hai chữ này, Hạ Quang Khánh ngước mắt nhìn Hạ Tử THường, trong lòng tổ chức lại ngôn ngữ hơn nửa ngày, mới mở miệng nói,

“Nghe nói nơi này có quỷ quấy phá, ta và đại ca ngươi không yên lòng, liền thừa diệp buổi tối tới xem.”

Sau khi thoại âm rơi xuống, Hạ Tử Thường liền cười ra tiếng.

“Hạ Quang Khánh, lời ông nói, chính ông có tin được không?” Vô cùng giễu cợt mà hỏi, Hạ Tử THường nhìn Hạ Quang Khánh mà ánh mắt lạnh như băng.

Nàng đương nhiên biết cha con nhà này đến nhà nàng làm cái gì

Bọn họ là vì KHuynh Thành mà tới, sau đó lại đen đủi mà đυ.ng tới mẫu tử Hồng Linh.

Hạ Quang Khánh cũng không tin được lời nói của chính mình, bởi vì hắn vốn chính là nói bậy.

Bất luận thế nào cũng không thể đem mục đến thực sự đến đây tối nay nói ra, ông ta cố hết sức muốn đem thần sắc lúng túng giấu đi, xụ mặt mà nhìn Hạ Tử Thường nói:

“Ta là cha ngươi! Cho dù thế nào cũng không nghĩ đến sẽ hại ngươi! Ngươi cái đứa nhỏ này, càng ngày càng không lễ giáo, ngươi, ngươi bây giờ ngay cả một tiếng cha cũng không nguyện ý gọi?”

Không thể phủ nhận là, thời điểm trong miệng tung ra Hạ Tử Thường, Hạ Quang Khánh cảm thấy rất kỳ lạ, trong lòng cũng có chút khó chịu.

“Đem ta đuổi ra khỏi Hạ gia, chẳng lẽ không phải là ông? Người lớn rồi đầu óc không dùng được, không có việc gì thì ở trong nhà đừng có đi ra.” Hạ Tử Thường trong giọng nói mang theo trào phúng càng ngày càng dày đặc.

Hạ Quang Khánh: “…….”

Chính xác, là ông ta cùng Hạ Tử Thường ký vào tờ giấy chứng thư đoạn tuyệt quan hệ.

Cho dù bây Hạ Tử Thường không gọi ông ta là cha, cũng là hợp tình hợp lý.

Thế nhưng nàng có cần phải đem những lời khó nghe như thế nói đến tuyệt tình như vậy không?

Hạ Tử Thường không muốn lại nhìn thấy Hạ Quang Khánh thêm cái nào, liền xoay người sang chỗ khác,

“Ta mặc kệ mục đích tới đây của các người là gì, lần sau các người còn dám đến chỗ này của tôi, tuyệt đối sẽ không có vận may tốt như hôm nay đâu. Thời gian không còn sớm, các người trở về đi, không tiễn.”

Nàng biết mục đích của phụ tử Hạ gia, nhưng lần này nàng không có bắt được tại chỗ, nàng dám khẳng định bây giờ cho dù nàng có đi chất vấn, bọn họ tuyệt đối sẽ không thừa nhận.

Bọn nhỏ bây giờ chính là ranh giới cuối cùng của nàng, là vảy ngược không thể đυ.ng trên thân nàng, nàng thừa nhận bây giờ nàng thực sự có ý nghĩ muốn gϊếŧ phụ tử bọn họ.

Nhưng mà luật pháp của quốc gia này có chút không giống thế kỷ 21, phạm pháp gϊếŧ người, nàng sống ở thời đại này, liền phải tuân theo quy củ của quốc gia này, chỉ có người không có não mới có suy nghĩ đi khiêu chiến với luật pháp của một quốc gia

Không có chứng cứ, nàng không thể đem phụ tử Hạ gia ra ánh sáng, nhưng mà còn nhiều thời gian, Hạ gia bọn họ tạo nghiệt, sớm muộn gì cũng phải trả.

Hạ Quang Khánh nghe xong lời nói của Hạ Tử Thường, không biết vì cái gì, có loại cảm giác hòn đá trong nội tâm bỗng nhiên rơi xuống đất.

Còn tốt còn tốt.

Nàng không biết bọn họ tối nay tới đây làm gì.

Lúc này không đi, chờ tới khi nào?

Vội vàng đỡ con trai bên cạnh lên, khập khễnh mà hướng đại môn mà đi.

Rất nhanh, tiếng bước chân của hai cha con liền đi xa.

Hạ Tử Thường nhẹ nhàng thở ra một hơi, xoay người đi đem cửa tiểu viện lần nữa khoá kỹ.

Trở lại trong phòng, ba cái bánh bao nhỏ đang ngổi trên giường xếp thành một hàng, chỉnh chỉnh tề tề mà ngồi, cùng chờ Hạ Tử THường.

Ba đứa nhỏ không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, nhưng mà mẫu thân không cho bọn hắn ra ngoài, bọn hắn liền thành thật ngồi chô này chờ, thế nhưng động tĩnh bên ngoài, ít nhiều gì bọn hắn vẫn nghe được một chút.

“Mẫu thân, vừa rồi con nghe được, hình như là tiếng của ngoại tổ phụ? Là ngoại tổ phụ tới sao?” Khuynh Thành nghiên cái đầu nhỏ, tò mò nhìn Hạ Tử Thường mà hỏi.