Nhìn thấy Hạ Tử Thường cùng nam nhân kia nói tạm biệt, mang theo ba tên bánh bao nhỏ đi về hướng bên này, Hiên Viên Dạ Lan động tác cực nhanh, thân hình lóe lên liền đến bên giường, nhắm mắt lại vô cùng yên tĩnh nằm trên giường.
Tư thế vẫn giống như lúc bị Hạ Tử Thường ném lên khi sáng, không sao biệt chút nào.
Hạ Tử Thường vẫn cảm thấy vừa rồi hình như có một ánh mắt nóng rực dòm ngó mình chằm chằm, nàng bước nhanh vào trong căn nhà lá, chỉ thaýa nam nhân kia vẫn đang nhắm mắt nằm an tĩnh trên giường, tư thế vẫn giống khi nàng đem hắn ném lên đây, ánh mắt chợt thâm sâu.
Là nàng cảm giác sai sao?
Nam nhâm này vẫm chưa tỉnh lại.
Thế nhưng bây giờ làm sao mang hắn đến Tứ hợp viện đây?
Hạ Tử Thường lo lắng.
Nếu như nàng quang minh chính đại đem nam nhân này đưa tới Tứ hợp viện, bị những người khác trong thôn này nhìn thấy được, không biết sẽ lại đồn ra tin gì, những lời nói sau lưng của người khác là chuyện nhỏ, vạn nhất dẫn đến sát thủ, không phải là phiền toái lớn rồi sao?
“Mẫu thân, chúng ta mau đưa Tiên tử ca ca đến căn nhà lớn đi thôi?” Tiểu Khuynh Thành chớp đôi mắt như sao, ngay thơ nhìn Hạ Tử Thường hỏi.
Cô bé vừa rồi đã nhìn qua căn phòng lớn koa, sạch sẽ xinh đẹp hơn rất nhiều, cô bé cũng rất muốn cho Tiên tử ca ca nhìn thấy a.
Vân Dục cùng Thanh Mặc đồng thời liếc nhìn Khuynh Thành một cái.
Cái đồ ngốc này hoàn toàn đã quên rồi, tiên tử ca ca trong miệng cô bé hôm nay đã trêu chọc tới người đáng sợ cỡ nào, chẳng lẽ con bé này không sợ hắn lại trêu chọc thêm sát thủ tới sao?
Hiên Viên Dạ Lan đang nhắm mắt giả vờ ngất, nhưng cũng nghe thấy Khuynh Thành ngây thơ hỏi.
Hắn không tự chủ được mà ngưng thở, tập trung tinh thần chờ đợi Hạ Tử Thường trả lời.
Tiểu nữ nhân này tàn nhẫn, hắn cũng đã từng thấy qua.
Có ý tứ.
Các tiểu thư tài mạo song toàn, ôn như hiền thục trong kinh thành vậy nhưng không vào được mắt hắn, ngược lại là thủ đoạn tàn nhẫn của cô nương nhỏ quê mùa, laik khiến hắn sinh ra nồng đậm hứng thú.
Cho dù là đang nhắm mắt, Hiên Viên Dạ Lan cũng cảm nhận được nữ nhân nào đó đang hướng về phía hắn mà quăng một ánh mắt chê bai.
Hạ Tử Thường tràn đầy ghét bỏ nhìn về phía người đang nằm kia.
Người đàm ông này túi da đúng là hoàn mỹ không cách nào bắt bẻ, khiến cho nữ nhi bảo bối của nàng bị mê hoặc, nàng đây cũng là bất đắc dĩ.
Nội tâm đầy ghết bỏ Hiên Viên Dạ Lan, nhưng mà Hạ Tử Thường vẫn là không nhẫn tâm khiến Khuynh Thành thất vọng.
“Được rồi, mẫu thân sẽ đem hắn mang đi.”
Nàng bỗng nhiêm nghĩ ra một biện pháp tốt.
.....
Sau nửa canh giờ, Hạ Tử Thường đem toàn bộ đồ vật đều để lên xe bò.
Tiếp đó, dưới ánh mắt sợ hãi như nhìn thấy quỷ của lão Vương đánh xe bò, nàng một người cõng một cái thùng gỗ to so với nàng còn cao hơn, mặt không đổi sắc, bước chân nhẹ nhàng từ trong nhà lá đi ra.
Hiên Viên Dạ Lan trong thùng gỗ to lớn, đây là thời khắc khó xử nhất trong đời, thế nhưng nội tâm hắn lại không gợn sóng chút nào.
Hắn rốt cuộc cũng biết, tiểu cô nương một tát liền có thể đem người đánh bay vào tường, quái lực này là di truyền từ ai rồi.
“Mẫu thân, con và Vân đệ tới giúp người.” Thanh Mặc cùng Vân Dục đi đến bên cạnh Hạ Tử Thường, nhớ tới trong thùng gỗ còn đựng một người, đã cảm thấy thùng gỗ kia thật nặng.
“Mẫu thân, mẫu thân, Khuynh Thành cũng tới giúp người.” Tiểu Khuynh Thành chân nhắn nhỏ bước theo bên canhk Hạ Tử Thường, cũng nói theo các ca ca.
“Không cần đâu.” Hạ Tử Thường nhẹ nhàng nói, nàng không ngờ thân thể này của nàng khí lực lại lớn như vậy, nguyên chủ nếu như biết cách vận dụng thật tốt, cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh ăn không đủ no, mặc không đủ ấm như trước kia.
“Ầm”
Đi đến bên cạnh xe bò, Hạ Tử Thường đem thùng gỗ nặng nề vứt lên
Tên nam nhân ngồi bên tròn hung hăng bị chấn động một cái, đầu vừa hay đυ.ng vào thành gỗ, phât ra âm thanh va đập thanh thúy.