Không nghĩ tới, Hạ Tử Thường nghe Lý lang trung nói xong, mặt cũng không đổi sắc.
“Lời đồn không thể tin hết.” Nàng vẫn nói câu nói này.
Haiz, nói một hồi lâu cũng vô ích.
Lý lang trung bất đắc dĩ.
Cái cô nương họ Hạ này rõ ràng là quyết tâm sắc đá, nhất định muốn mua ngôi nhà kia.
“Lý đại ca, bây giờ người có thời gian không? Nếu có thời gian, ta liền muốn đi đem phòng ở mua lại, hôm nay liền chuyển vào.”
“Gấp gáp như vậy?” Lý lang trung không hiểu nhìn Hạ Tử Thường, “cái phongg lúc đầu của ngươi không thể ở?”
Cái cô nương họ Hạ này mang theo ba đứa nhỏ ở bên kia lâu như vậy, như thế nào bỗng nhiên lại cứ khẩn cấp dọn nhà như vậy?
Hạ Tử Thường nghĩ thầm, tiểu viện tồi tàn của nàng ấy thế nhưng là vừa trải qua một trận huyết chiến, chết không chỉ một người, nàng tuyệt đối không thể cho ba đứa nhỏ ở tiếp được, vạn nhất gây nên hồi ức không tốt, khiến bọn nhỏ gặp ác mộng, chằng phải là người làm mẹ này có lỗi.
“Không thể ở nữa, tứ phía rách nát, thực sự quá lạnh.” Hạ Tử Thường thuận miệng viện một lý do, nói.
Lý lang trung lập tức từ bỏ tâm tư tiếp tục khuyên Hạ Tử Thường, sâu kín thở dài.
Thật là không dễ dàng.
Một người phụ nữ yếu đuối mang theo ba đứa hài tử, cuộc sống thực quá khó khăn
Mùa đông này đặc biệt lạnh, ông biết nơi ở của Hạ Tử Thường, đúng là hư rồi, nói khó nghe một chút căn bản vốn không giống như là nơi cho người ở, huống chi là nàng còn mang theo ba đứa con nhỏ như vậy.
“Vậy được rồi, bây giờ ta đưa ngươi đến nhà Liễu phú hộ, bọn nhỏ thì ở nơi này đợi đi.”
.....
Tứ hợp viện là đại phòng phu nhân Liễu phú hộ chủ trương muốn bán.
Liễu phú hộ này tham tài háo sắc nổi tiếng ở Đào Nguyên thôn, mà đại phòng phu nhân Tào thị của hắn, lại là một người phụ nữ ghen tị không dung được người, cho nên hắn mới đem tiểu thϊếp nuôi dưỡng ở bên ngoài.
Trên đường đi đến Liễu gia, Hạ Tử Thường từ Lý lang trung nghe được một chút tình huống liên quan đến cái chết của tiểu thϊếp kia.
Tiểu thϊếp bạc mệnh kia tên là Hồng Linh, tuổi vừa mười sáu, xinh đẹp da trắng, được coi là một tiểu mỹ nhân, thời điểm chết bất quá vừa tròn mười tám.
Hồng Linh là do Tào thị từ chợ nô ɭệ mua về, vốn dĩ muốn cho làm nha hoàn thông phòng cho đứa con trạ sinh ra đã đần độn kém cỏi của mình, không ngờ rằng sẽ bị phu quân mình vừa ý.
Ngay buổi tối ngày thứ hai Tào thị đem Hồng Linh về Liễu gia, Liễu phú hộ liền cưỡng ép phá thân Hồng Linh, chiếm nàng thành của mình.
Tào thị đương nhiên là không bỏ qua, muốn đem Hồng Linh đuổi khỏi Liễu gia, một lần nữa đem bán ở chợ nô ɭệ, bị Liễu phú hộ ngăn cản.
Lý do rất đơn giản, Tào thị sinh ba đứa con, môt trai hai gái, nhưng sau đó đã lớn tuổi nên mhoong sinh được nữa, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng, gia nghiệp của Liều gia lại tuyệt đối không thể giao cho một nhi tử sinh ra vốn đã kém cỏi đần độn, cho nên hắn muốn tìm những nữ nhân khác sinh người kế thừa gia nghiệp cho mình.
Liễu phú hộ bói với Tào thị, Hông Linh mông lớn, nhìn thấy có thể sinh con trai, hắn một mực muốn đem Hồng Linh lưu lại.
Thế là, không để ý Tào thị một khóc hai nháo ba thắc cổ làm ầm ĩ, Liễu phú hộ vẫn đem Hồng Linh đưa đến Tứ hợp viện nuôi.
Hồng Linh theo Liễu phú hộ một năm, cuối cùng cũng có thai. Liễu phú hộ lúc đó đã mời Lý lang trung chẩn mạch, Lý lang trung căn cứ vào mạch tượng kết luận Hồng Linh hoài thai không nghi ngờ hẳn là nam hài.
Điều này là Liễu phú hộ vui sướиɠ đến phát điên, Liễu lão gia liền hướng Hồng Linh mà cam đoan, nếu như nàng thuận thuận lợi lợi đem nhi tử sinh ra, hắn liền sẽ tìm lý do Tào thị không hiền lương mà bỏ vợ, đem nàng phù chính.