Đường Cửu Cửu tức giận đi thu dọn hành lý.
Đường Tiểu Trạch chớp chớp đôi mắt to ngấn nước, vui vẻ nói: “Chị, thủ đoạn của chị thật là có tác dụng với mẹ, mông nhỏ của chúng ta sẽ không gặp họa nữa!”
“Đấy là điều tất nhiên, chị là ai hả, chị là chị của em đó! Chị sinh ra trước em những mấy phút đấy!”
“Làm sao chị biết là sinh ra trước em mấy phút? Có khi chỉ kém một phút thì sao?”
“Em vừa lười vừa trạch*, sao có thể nhanh chóng từ cái phòng đơn quý giá kia chịu ra ngoài.”
“Cũng đúng nhỉ, đói bụng rồi, mau đi ăn cơm thôi.” Đường Tiểu Trạch trên đầu vẫn để keo tạo bọt, còn bị chị gái cắt mất nửa bộ tóc thành kỳ quặc, trèo lên ghế bắt đầu ăn cơm.
Hai chị em mặc dù làm những chuyện có chút thô bỉ nhưng ăn cơm lại vô cùng thanh lịch nhã nhặn, nhìn vào rất là đáng yêu, quả là làm cho lòng người tan chảy mềm mại.
...
Đường Cửu Cửu thay một bộ quần áo khác rồi đưa con gái nhỏ đến tiệm cắt tóc. Bởi vì quá khuya, các tiệm cắt tóc xung quanh đều đóng cửa nên cô chỉ có thể bắt taxi đưa con gái đến tiệm cắt tóc ở trung tâm thành phố.
Những người thợ cắt tóc đã vô cùng sửng sốt khi nhìn thấy mái tóc của cô gái nhỏ, và hỏi Đường Cửu Cửu muốn làm gì.
Đường Cửu Cửu cố nặn ra nụ cười trên mặt, nói: “Cắt đi là được rồi, cố gắng giữ càng dài càng tốt.”
Keo tạo bọt không rửa sạch được, cho dù có rửa sạch, thì nửa mái tóc cũng đã bị cắt như chó gặm, cô còn có thể làm gì nữa?
Cô đã từng cười nhạo người khác khi thấy mấy đứa con nhà họ làm trò quỷ trên mạng... Thật đúng là thiên đạo luân hồi mà!
Đường Tiểu Trạch được đưa đi cắt tóc, còn Đường Cửu Cửu thì ngồi trong khu vực tiếp khách và đọc báo hoặc tạp chí.
Trên đó toàn bộ đều là phỏng vấn của Đường Tâm Điềm. Hiện tại, Đường Tâm Điềm là người vô cùng hot của lưu lượng đương thời. Bản thân cô ta là thiên kim quyền thế, vừa chăm chỉ lại phấn đấu, không bao giờ dùng diễn viên đóng thế để quay phim. Đối với người khác thì khiêm tốn nhã nhặn, có nhan sắc lẫn tài năng, hiện tại đã đạt được rất nhiều thành tựu trong lĩnh vực thiết kế.
Cô ta có một vị hôn phu là con nhà giàu, hai người là trai tài gái sắc, xứng đôi vừa lứa.
Đường Tâm Điềm là đối tượng được ghen tị nhất của tất cả các cô gái.
Đường Cửu Cửu cười lạnh, tự hỏi mọi người sẽ nghĩ gì khi nữ thần quốc dân bị bóc ra lớp da từng chút, từng chút một, chỉ còn sót lại một linh hồn xấu xí?
“Cô Đường, cô đến rồi, mời cô vào.” Một giọng nói vui vẻ vang lên.
Đường Cửu Cửu nhìn thấy bạn cũ Đường Vân Vân của mình từ bên ngoài bước vào cùng với một vài người chị em của cô ta, tất cả đều cao, trên tay cầm một chiếc túi hàng hiệu, vẫn vênh váo, kiêu ngạo kiểu con nhà giàu mới nổi như cũ.
“Linda đâu, ngoại trừ cô ấy ra tôi đều không cần ai khác, tóc của tôi không phải ai muốn chạm vào cũng được.” Đường Vân Vân vẫn kiêu ngạo như ngày nào.
“Vâng ạ, nhà thiết kế Linda hiện tại đang chuẩn bị, có lẽ khoảng mười phút nữa là có thể phục vụ cho quý khách.” Nhân viên phục vụ nhiệt tình dẫn những vị khách nữ đến khu vực nghỉ ngơi.
Bốn người phụ nữ ngồi xuống, lập tức cả bốn người đều bị vẻ ngoài của Đường Cửu Cửu thu hút, người phụ nữ này thật xinh đẹp, thuộc kiểu vẻ đẹp vừa trong sáng, vừa hấp dẫn. Chỉ cần có cô ở đó, thì tất cả mọi người đều ảm đạm và u tối hơn so với cô.
Đường Vân Vân cảm thấy người phụ nữ này có chút quen thuộc, có chút giống với con người hèn hạ Đường Cửu Cửu kia. Cô ta nghi ngờ nhìn chằm chằm vào người phụ nữ ngồi bên đó, cuối cùng nhìn thấy nốt ruồi nhỏ màu đỏ bên cạnh tai của người phụ nữ, cô ta hét lên thất thanh một tiếng: “Đường Cửu Cửu!”
“Con gái bất hiếu gọi cha có chuyện gì?” Đường Cửu Cửu điềm đạm buông tờ báo trong tay xuống, câu môi nhếch lên nụ cười nhạt.
Vẻ mặt của Đường Vân Vân như nhìn thấy quỷ, không thể tin được mà hét lên: “Mày chưa chết!”