Chương 6: Mẹ, Mẹ Nghe Con Giải Thích

Chu Tinh Sở vẻ mặt như cũ, đem hết đồ vật này nọ quét qua, lạnh giọng nói: “Tổng cộng là một nghìn năm trăm ba mươi tư, thanh toán bằng tiền mặt hay quét mã điện thoại?”

“Wechat.” Đường Cửu Cửu mở mã thanh toán trên Wechat. Sau khi Chu Tinh Sở quét xong, nhập danh sách mua hàng rồi cho nó vào túi mua sắm.

“Người tiếp theo.”

Đường Cửu Cửu: “...”

Cô vẫn còn chưa rời đi mà!

Cái loại người gì thế này!

Đường Cửu Cửu tức giận ném đồ lên xe rồi nhanh chóng đẩy xe đi.

“Mẹ, mẹ với dì kia có ác cảm gì không ạ?” Con gái nhỏ dễ thương hỏi một câu.

“Thù gϊếŧ con gái, không đội trời chung!” Đường Cửu Cửu hừ lạnh một tiếng.

Cô con gái nhỏ dễ thương bị dọa cho trợn to mắt sợ hãi, Đường Cửu Cửu nhận ra rằng bản thân mình đã hơi quá lời, nói điều này ra sẽ làm con gái sợ hãi, đang định sửa miệng, thì nghe thấy cô con gái dễ thương của mình hỏi: “Mẹ, lẽ nào con còn có một người em gái nữa? Mẹ, người là heo nái sao? Sao có thể đẻ được như thế!”

Cô bé nghe hàng xóm, của hàng xóm, của dì hàng xóm nhà mình nói rằng, thông thường một người chỉ sinh một đứa con.



Đường Cửu Cửu: “...”

Vẫn là bị cô nhóc này nói trúng rồi, bản thân cô thật sự là sinh những ba đứa, nhưng chuyện này có thể trách cô sao? Có trách thì nên trách Phượng Cẩn Niên, cái tên quái thai đó! Gieo giống quá nhiều!

Cũng không đúng, sinh bao nhiêu đứa con vẫn là do phụ nữ quyết định. Cô nghi ngờ rằng có thể loại thuốc mà những tên cặn bã đã đưa cho cô uống hồi đó có vấn đề!

Lần này trở về, cô sẽ không bỏ qua cho bất luận kẻ nào nhà họ Đường, bọn họ nợ cô những gì nên thuộc về cô, cô từng chút, từng chút một đều sẽ lấy lại!

Tuy nhiên, cô cũng phải đem hai cô con gái xinh xắn của mình giấu đi, để Phượng Cẩn Niên không phát hiện ra là cô đã sinh cho anh một đứa con, tuyệt đối không thể lại để mất thêm ai một lần nữa.

Đường Cửu Cửu đẩy đẩy xe đưa đứa nhỏ ra khỏi siêu thị, Chu Tinh Sở cũng vươn cổ dài nhìn không ngừng, không ngờ đến cô sẽ tự mình nuôi dưỡng đứa nhỏ.

Nghĩ đến lúc đó bản thân nhận được điện thoại từ con nhóc chết tiệt kia rồi chạy như điên đến bệnh viện, nhưng biết được cô đã rời đi, trong lòng có chút ê ẩm.

“Cô có thanh toán hay không? Làm việc lơ là, có tin tôi sẽ phản ánh cô hay không?” Vị khách hàng tiếp theo giận giữ nói.

“Xin lỗi, ngay lập tức là xong đây.” Chu Tinh Sở tức khắc khôi phục và bắt đầu nghiêm túc làm việc.

Cách đó không xa, Đường Cửu Cửu đang nấp sau quầy nhìn trộm cảnh tượng này, nhìn thấy như vậy cô liền tức giận, Chu Tinh Sở không phải là đại tiểu thư sao? Hồi đó, khách sạn Sophia thuộc về nhà cô ấy, tính cách bốc mùi của cô ấy còn kém hơn cả mình, từ khi nào mà cô ấy đã phải chịu những điều ấm ức như thế này?

...

Đường Cửu Cửu từ siêu thị đi về nhà, cô lập tức làm món bít tết đơn giản cho hai đứa nhỏ, rót hai ly sữa, gọi hai đứa nhỏ không biết quét tước vệ sinh ở đâu đến ăn cơm.



Nhưng khi hai cô con gái đứng trước mặt cô, Đường Cửu Cửu vẻ mặt “?”.

Chỉ thấy mái tóc xoăn ngang vai của cô con gái nhỏ Đường Tiểu Trạch bị dính một thứ màu xanh lá cây gì đó? Cô vẫn không dám tin vào mắt mình.

Con bé rốt cuộc là có nhìn thấy thần mã không? Tóc... Tóc còn bị cắt một nửa? Đường Tiểu Đường vẻ mặt lúng túng khi không cầm cây kéo trong tay?

“Đường Tiểu Đường, Đường Tiểu Trạch!” Đường Cửu Cửu quát lên một tiếng, hai cô bé nhỏ run lên trong sợ hãi.

“Mẹ, mẹ nghe con giải thích!”

“Keo tạo bọt là do Đường Tiểu Đường bí mật mang về, con cũng không muốn.” Đường Tiểu Trạch vừa khóc vừa cực kỳ oan ức nói.

“Đường Tiểu Trạch, em quá không thành thật, chị sẽ không bao giờ chơi với em nữa!”

“Em cũng không còn cách nào khác, cái tát của mẹ đến không nhận ra người. Chị là chị gái, mẹ sẽ đánh chị nhẹ hơn em.”

“Mẹ đánh chị nhẹ lúc nào chứ, lần nào cũng đều rất mạnh!”

“Rõ ràng chính là lần trước cái mông của em đều đỏ lên, chị chỉ bị hơi hồng! Em đã so sánh rồi!”

Đường Cửu Cửu bất lực sờ trán, nói: “Im miệng hết cho mẹ! Đi ăn cơm, ăn cơm xong mẹ đưa con đi tiệm cắt tóc.”