Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Một Tên A Giả O

Chương 3

« Chương Trước
Từ nhỏ đến lớn vẫn luôn có người giáo dục tra A: "Quất O tao nhất, đè thụ đẹp nhất."

Gã là một cường A thân cao trên 1m8 tướng mạo anh tuấn hàng to xài tốt, xưa nay trên con đường tìm kiếm phối ngẫu tiến hành vận động pit tông vẫn luôn thuận buồm xuôi gió. Nhưng gã vẫn chưa hài lòng, luôn cảm thấy cuộc sống thiêu thiếu. Mỗi đêm khi trời tối người yên, gã rút điếu thuốc, luôn có cảm giác hư không cô quạnh từ nơi dưới hông chậm rãi truyền lên. Cho dù mỗi ngày đúng hạn dùng Bổ thận khang bác sĩ kê, gã cũng chẳng thoát khỏi cảm giác này.

Gã nhìn Lão A thâm tình: "Lần đầu tiên nhìn thấy em tôi liền nhận ra, tôi không thiếu cái gì, chỉ thiếu một mình em."

Lão A:???

Cường A: "Là cường giả thân cao trên 1m8 trong nhà có quặng mỏ đứng đầu toàn học viện A, hàng to xài tốt vạn nhân mê Jack Sue định mệnh đã an bài tôi đây ở bên vai chính đoản văn này. Tôi từng lầm tưởng Tiểu O khác biệt tất cả mọi người mỗi ngày chỉ nghĩ phấn đấu đòi bình quyền hẳn phải là điển hình vai chính ABO văn, thế nhưng sinh hoạt tìиɧ ɖu͙© không hài hòa quyết định chúng tôi chẳng thể bên nhau dài lâu. Mà cái nhìn đầu tiên thấy em tôi liền cứng rồi, khỏi cần nói chúng ta chính là một đôi trời sinh. Em mới là nhân vật chính!"

Lão A thầm phỉ nhổ: Phí lời ông đây diêm dúa lẳиɠ ɭơ như vậy đứng nguyên tại chỗ cũng đủ trị hết một bệnh viện liệt dương chút bệnh ấy của mi đã là cái tró gì!

Cường A: "Tôi biết chắc chắn em cảm thấy tôi có bệnh, nhưng tôi cũng biết em chính là độc dược cứu mạng tôi."

Lão A: "Mi uống nhiều Lafite rồi?"

Cường A: "Lafite năm 82 cũng không say lòng người bằng nụ cười em."

Lão A:...

Cường A: "Đừng nói chuyện, trả lời tôi... Làm chứ?"

Lão A thầm nghĩ ông muốn gϊếŧ mi con mẹ nó mi lại muốn đè ông. Tìиɧ ɖu͙© đối với một tên A chẳng nhẽ trọng yếu đến vậy sao, hắn cần thức tỉnh mình chút, làm A mỗi ngày ngâm cạnh O, cả đám xung quanh hở ra cái liền động dục hắn cũng chưa từng ra tay với ai.

Hắn thấy mặt kẻ kia càng dựa càng gần, không khỏi cạn lời: "Anh giai, chúng ta quen nhau?"

Cường A: "Trong nháy mắt đó em bước vào tôi liền nhận ra em, Omega cấp bậc sử thi. Trong học viện A chúng tôi khắp nơi đều đồn truyền thuyết về em: Mỗi tháng tín tức tố thất thường, tần suất động dục so với tôi tiêu tiền còn nhanh hơn, dù cho 'nước lũ tràn đê' cũng vẫn một mình yên lặng trong phòng ngủ thủ thân như ngọc tuyệt không chịu đem đôi chân của mình mở ra hướng những A rẻ tiền đó. Đừng dục cự còn nghênh với tôi, tôi hiểu em ẩn giấu dưới bề ngoài cao lãnh lạnh giá kia khát vọng mong mỏi được lấp đầy. Mỹ nhân chỉ xứng cường giả chiếm hữu, hãy để l*иg ngực dày rộng của tôi trở thành bến cảng để em thả neo đi."

"Cường giả?" Lão A thoáng nhướn mi: "Cường bao nhiêu?"

"Trường một tấc cường một tấc!" Cường A khẳng định như trảm đinh chặt sắt.

Lão A đang nheo mắt lại suy tư câu nói này rốt cuộc ý gì, đã thấy Cường A kia cởi thắt lưng. Hắn đang muốn nhắc đừng tiểu tiện bừa bãi đi về phía trước hai bước có nhà cầu cảm ơn, thì một ngón tay tản hương vị Lafite điểm trúng đôi môi: "Xuỵt, đừng nói quá nhanh cái gì. Chúng ta hiện đang ở trong một bộ ABO, toàn bộ tình tiết đều làm nền cho xôi thịt, cũng đừng lãng phí thời gian tinh lực tác giả trực tiếp tiến vào phân đoạn trọng điểm được không? Chẳng mâu thuẫn nào mà lên giường một lần không thể giải quyết, chẳng chủ đề nào mà bắn một pháo không thể thăng hoa."

Lão A há mồm muốn nói rồi lại bị Cường A ngắt lời: "Đừng nói nơi này sẽ bị người nhìn thấy làm gì, không phải tôi tiếc tiền thuê phòng, mà tôi muốn khiến lần đầu tiên của em đắm chìm trong cảm xúc mãnh liệt cùng lãng mạn tăng thêm một chút sợ hãi bại lộ đem rêи ɾỉ ngột ngạt trong cổ họng nhưng vẫn không nhịn được thốt ra đôi chân mềm nhũn song còn muốn miễn cưỡng đứng thẳng chịu đựng kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt mang đến xấu hổ bí ẩn. Hơn nữa tác giả cũng lười viết phần chuyển cảnh chúng ta làm phúc thả cho cổ tối nay đi ngủ sớm chút đi. Tuy rằng dựa theo motip nhất định sẽ không ai phát hiện, thế nhưng lát nữa khi em rêи ɾỉ vẫn phải nhỏ giọng thôi không nên quấy rầy người qua đường nha."

Vừa dứt lời thì có đám nam nữ cười toe toét từ trong quán rượu đi ra, Lão A lành lạnh liếc Cường A bị dọa sợ hết hồn, vèo vèo trốn đến trong bóng tối luống cuống tay chân kéo quần. Cường A không hổ là cường A, dưới tình huống này còn chưa bị dọa "mềm", dây khóa nghẹn lại kéo chẳng lên.

Đợi đám người kia đi rồi, Cường A bình phục cảm xúc, lại đầy mặt thâm tình chân thành.

Lão A lạnh lùng tia hạ bộ gã.

Cường A cười tà mị: "Em yêu đừng nên dùng biểu tình lạnh lùng để che giấu nội tâm mong đợi cùng bất an, yên tâm đi lần đầu tiên của em trong lòng tôi hiểu thấu vịn chắc chờ lát tôi sẽ rất ôn nhu thương em nha."

Lão A: "Nhưng mà, nhỏ quá nha."

Nụ cười Cường A phảng phất biển rộng sông sâu: "Đừng dùng phép khích tướng, tôi biết em khát vọng bị tôi làm khóc. Tôi sẽ khiến em kinh hỉ, tôi là vương giả mạnh nhất được công nhận khắp toàn học viện Alpha."

Lão A kéo xuống khóa quần mình: "Nhưng mà thật sự rất nhỏ, anh xác định mình ở học viện A?"

Cường A liếc mắt nhìn xuống, biểu tình giống như thiên thạch va hành tinh nổ tung toàn bộ khoáng sản nguyên tố thuốc vitamin C vừa thiêu đốt vừa tiến hành định luật Thomas quỹ đạo quay về tàn nhẫn nện giữa biển rộng sông sâu, nước trong biển trong sông nháy mắt bốc hơi chả còn một mống, trên mặt gã mỗi bắp thịt đều đang vặn vẹo tản ra mùi vị cá cháy khét.

Lão A kéo quần lên: "Còn việc gì không, không tôi lượn trước."

Mắt thấy miếng thịt đến miệng còn bay, Cường A chưa kịp sửa sang biểu tình đổ vỡ bị thiên thạch choảng cùng đầu óc ầm ầm vang tiếng nổ đầu đạn hạt nhân, xuất phát từ bản năng A cùng bản tính tra nam, gã quyết định tiên hạ thủ vi cường, JJ lớn không kệ má nó trước đánh dấu rồi nói, chỉ riêng tướng mạo vóc người này coi như đối phương là A gã còn nguyện ý huống chi đây chính là Omega cấp độ sử thi.

Lão A chưa đi được mấy bước, vai liền bị bẻ lại từ đằng sau, còn chưa kịp phản ứng đã bị hôn.

Cường A kia thuận buồm xuôi gió nhiều năm, Omega từng bị đá xếp chồng lên có thể ngang ngửa tòa nhà 5 tầng, kinh nghiệm đương nhiên hết sức phong phú.

Gã phát tín tức tố A của mình ra, gã đủ tự tin khiến Omega cấp sử thi cấm dục đã lâu trước mắt này lập tức run chân động dục hức hức hức kêu em muốn em muốn, coi như ngày hôm nay không mấy hưng trí chưa thể đạt đến giao hòa sinh mệnh song trở về cũng đủ vênh mặt khoe khoang với đám cùng trường chính mình đã đoạt đối tượng ý da^ʍ của bọn họ tới tay.

Sau đó Lão A liền ói tại chỗ.

Cường A phảng phất nghe trong không gian có âm thanh gì đó phá vụn.

Cường A chưa kịp hoàn hồn, phía sau đã bị các Vệ đại gia bao vây, vừa nhìn Lão A nôn thành bộ dạng kia liền nổi giận: "Chúng bay còn là người sao chúng bay còn là người sao! Còn để cho những công nhân vệ sinh chúng ta một chút đường sống không hả!!"

Lão A ở bên nôn đến không đứng dậy nổi chẳng rảnh quan tâm chuyện khác, Cường A đành phải tự mình giao 200 đồng tiền phạt. Mọi người trước khi đi còn tức giận tỏ vẻ muốn đi trường bọn họ cáo trạng, Cường A lạnh sống lưng, mẹ nó nếu toàn trường đều biết mình hôn người ta đến nôn ói anh danh một đời e rằng từ nay theo gió bay luôn.

Tiểu O ngồi trong phòng ngủ vừa nghe tiếng cửa mở liền chạy gấp tới ôm thật chặt Lão A, vừa khóc vừa hỏi: "Anh không sao chứ anh không sao chứ?"

Lão A ngẫm nghĩ mình tuy rằng bị hôn buồn nôn nửa ngày, thế nhưng cũng cho tra A kia ăn cái tát, hơn nữa quan trọng nhất là lật đổ hoàn toàn lòng tự trọng của gã, coi như có lời, liền đáp: "Tôi không sao, bất quá khẩu vị cậu thật kém."

"Cái gì?" Tiểu O nước mắt mông lung ngẩng đầu nhìn hắn.

"Không có gì, tôi mang cho cậu bữa khuya. Sau cậu nhớ tới tiệm này mua cơm, đồ ăn khuya trước cậu mua chẳng chút khẩu vị gì cả. Ăn trước đi, tôi đánh răng."

Lão A đánh răng xong xuôi, nhìn thấy Tiểu O ngồi dưới ánh đèn ấm áp từng ngụm từng ngụm ăn, vành mắt vẫn hồng hồng, không khỏi thở dài nói: "Vẫn là tôi khẩu vị mới chuẩn." Suy nghĩ lại nói thêm: "Vẫn là tôi mới chuẩn."

Ngày hôm sau tất cả mọi người đang đồn nhảm Lão A bị Tra A kia đánh dấu.

Lúc nghe tin như thế, Tiểu O ôm tư liệu học tập lôi kéo Lão A hiếm thấy được một lần đi thư viện. Bên cạnh vừa vặn đám người tụ tập, chỉ trỏ phía Lão A, trong đó có câu lạc trôi vào lỗ tai Tiểu O. Tiểu O liền dừng bước tức thì, sau đó nước mắt lộp cộp rớt xuống.

Lão A vốn vừa đi đường vừa ngáp ngắn ngáp dài, mơ màng theo Tiểu O, thấy cậu dừng lại tưởng đã đến thư viện, kết quả vừa nhấc mắt liền thấy mặt cậu đẫm nước mắt.

Biết đầu đuôi câu chuyện xong hắn rất hào phóng vung tay: "Việc gì đâu, không phải chỉ bị hôn một cái đánh dấu một chút thôi mà, kể cả tôi bị nhấn trên tường đè tại chỗ cũng không đáng cậu dừng lại bước chân trên đường học hỏi."

Tiểu O nhìn Lão A dáng vẻ dửng dưng như vậy càng khó chịu, cảm thấy đều tại mình làm hại Lão A bị tên cặn bã đánh dấu, tuy rằng Lão A da trắng xinh đẹp là Omega cấp sử thi thế nhưng O đã bị đánh dấu chỉ còn ngang chiếc giày rách chẳng đáng giá, lỡ may Lão A cũng phải cô độc đến cuối đời như mình làm sao giờ?

Lão A nghiền ngẫm chuyện này, cảm thấy nếu thật tính toán ra cũng tại mình hại Tiểu O uống nhiều thuốc ức chế, nếu lúc trước mình không diễn nhiều như vậy chưa biết chừng hiện giờ Tiểu O đã cùng Cường A kia hạnh phúc mà sinh con đây.

Nhưng những vấn đề đó có chăng càng nghĩ càng loạn, Lão A cũng lười tranh đúng sai với Tiểu O, liền nói thẳng: "Vậy cậu mua lọ nước hoa coi như bồi thường tôi đi, gần đây muỗi hơi nhiều dùng hao lắm, nhớ mua hàng xịn đừng chơi đồ fake."

Tiểu O liều mạng gật đầu, âm thầm phát thệ sau này giàu sang nhất định phải cực cực cực kỳ tốt đối với Lão A.

Cứ như vậy từng ngày từng ngày trôi qua.

Lão A chưa bao giờ thèm để ý người khác bàn tán cái gì, nên ăn thì ăn nên ngủ thì ngủ nên động dục thì động dục nên rêи ɾỉ thì rêи ɾỉ, sinh hoạt không áp lực như Omega đã đủ hắn vui vẻ vô cùng. Hắn mỗi ngày đều được sống như thế, cho nên mỗi ngày đều cực kỳ khoan khoái.

Tiểu O luôn luôn yêu cầu nghiêm khắc bản thân. Nhờ không ngừng cố gắng cậu rốt cuộc giải quyết một nan đề toán học thế giới, được cơ sở nghiên cứu khoa học nổi danh phá cách tuyển thẳng. Ngày đó trúng tuyển cậu siết thật chặt tay Lão A: "Anh, sau này tôi nuôi anh."

Ký hiệu trước kia của Cường A dưới song trọng ảnh hưởng từ thuốc ức chế và thời gian dần dần phai mờ. Tiểu O trong miệng người ta từ "O đáng thương bị tra A vứt bỏ" biến thành "Nhà khoa học tài năng xuất chúng". Thế nhưng cậu đã hoàn toàn chẳng hứng thú gì với việc tìm bạn đời, không chỉ bởi nhìn thấu tấm lòng dễ đổi thay, cũng bởi công tác quá bận còn phải dành thời gian chăm sóc Lão A, chẳng rảnh rỗi hẹn hò yêu đương.

Cậu cũng không còn tích cực tham gia vận động bình quyền AO, có lẽ do Lão A ảnh hưởng, cậu dần dần nhận rõ, một người bước đi trên con đường thế nào hoàn toàn dựa vào chính lựa chọn của bản thân, chẳng ai có thể tùy tùy tiện tiện đại diện thay cả một quần thể để phát biểu.

Lão A ngụy trang O nhiều năm, học trọn bộ bản lĩnh mê hoặc chúng sinh nhưng cố tình lại là trạch nam, có Tiểu O ở bên ngoài dốc sức kiếm tiền hắn lười đến cửa cũng ngại ra, vì vậy cũng FA nốt. Bất quá hắn gần đây đột nhiên hứng thú với nấu nướng việc nhà, liền giúp Tiểu O xử lý nội vụ, để cậu an tâm nghiên cứu khoa học.

Hai người độc thân ở chung khó tránh khỏi lâu ngày sinh tình, huống hồ cả 2 người nội tâm đều thấm đẫm ôn nhu.

Ngày nọ Tiểu O rốt cuộc đỏ mặt tỏ tình với Lão A: "Cho dù đồng tính không thể sinh con em cũng sẽ trọn đời trọn kiếp đối tốt với anh."

Lão A thầm nghĩ trên thế giới chắc chẳng thể tìm ra người thứ hai dễ gạt như vậy, liền đồng ý

Lần đầu tiên của đôi trẻ, Tiểu O kinh ngạc: "Cái của anh sao lại lớn như vậy!"

Lão A tự nhiên như ruồi đáp: "Đây chính là kích cỡ bình thường mỗi O."

Tiểu O hơi tự ti. Lão A an ủi: "Mọi người đều là O mà, mọc to hơn nữa cũng tác dụng bằng 0."

Tiểu O suy nghĩ: "Sao em cảm giác anh còn lớn hơn Cường A kia?"

Lão A giễu cợt: "Gã mà Cường A gì, cũng chỉ là thứ cặn bã công nghiệp, còn chả lớn bằng O."

Tiểu O trợn mắt ngoác mồm: "Vậy những cường A chân chính đến cùng phải bao nhiêu?"

Lão A suy ngẫm đáp: "Đại khái đủ quấn một vòng quanh hông đi." (Đmm =)))))))))))

Tiểu O hút khí lạnh: "Thật không biết Omega bọn họ làm sao chịu nổi."

Lão A thay cậu giải đáp nghi vấn: "Xứng đôi với cường A chỉ có thần cấp Omega, bên trong hoa cúc bọn họ giấu cái hố đen."

Tiểu O bỗng nhiên tỉnh ngộ gật gật, lại không nhịn được liếc nhìn Lão A lõa thể, đỏ mặt.

Lão A sợ thời điểm giao hòa tình yêu bất cẩn thành kết liền bại lộ thân phận, hơn nữa chính mình cũng lười động, bảo Tiểu O: "Tôi chẳng kinh nghiệm gì cậu tốt xấu từng có một lần cậu tới đi."

Tiểu O đỏ mặt gật đầu.

Chuyện tới nước này, Tiểu O giàn giụa nước mắt, cậu cắn lỗ tai Lão A thì thầm: "Nơi đó anh khô nóng quá... Rất chặt..."

Lão A cũng thở dốc không ngừng, nhưng vẫn tỏ vẻ đó bởi hồi trẻ động dục nhiều nước đều chảy khô.

Sau đó 2 người đều mệt rã rời, Tiểu O ôm Lão A ngủ. Khoảnh khắc Lão A mơ màng sắp tiến mộng đẹp, chợt nhớ khi còn bé từng nghe một câu:

"Đứa nhỏ này da trắng xinh đẹp eo nhỏ mông vểnh, tương lai chắc chắn là thụ."
« Chương Trước