Chương 2

Biểu tiểu thư là nữ nhi của muội muội lão Hầu phu nhân, họ Liễu, khuê danh Uyển Nhu, sinh ra có nhan sắc nhưng thân thể có chút yếu ớt.

Từ sau khi mẫu thân nàng bệnh chết, lão Hầu phu nhân thương nàng không người yêu thương, liền đón đến phủ Định Bắc Hầu ở, ai ngờ vừa ở liền ở đến bây giờ.

Nhưng Lục Trầm Chu nhớ rõ mẫu thân Liễu Uyển Nhu, cũng chính là dì của hắn đã mất bốn năm, sao người hầu nói là một năm?

Hắn nhíu mày, lại hỏi người hầu: "Hôm nay không phải là năm Đức Quang thứ ba sao?”

Người hầu ngẩn người, trong lòng nghi ngờ mình nghe lầm: "Niên hiệu trong cung mới đổi, năm nay tính ra là năm Đức Quang thứ nhất.”

Năm Đức Quang thứ nhất, sao có thể?

Hắn và Thẩm thị thành hôn năm Đức Quang thứ nhất, cho tới bây giờ đã hơn ba năm, nên là năm Đức Quang thứ ba mới đúng, sao hắn ngủ một giấc tỉnh lại, đã trở lại năm Đức Quang thứ nhất?

Lục Trầm Chu ngồi ở trên giường ngẩn người, chưa suy nghĩ thấu đáo rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bỗng nhiên lại nghe người hầu nói: "Còn có một chuyện, lão phu nhân trước khi đi gọi tiểu nhân chuyển lời cho Hầu gia, hai ngày trước phủ Tĩnh Nam Hầu đưa thϊếp mời nói hôm nay mừng thọ lão Hầu gia, lão phu nhân thân thể bệnh nhẹ còn phải lên núi, sẽ không đi, để Hầu gia chuẩn bị lễ đi qua chúc thọ.”

Mừng thọ Lão Hầu gia phủ Tĩnh Nam Hầu?

Lục Trầm Chu nhướng mày, hắn nhớ rồi, lão Hầu gia phủ Tĩnh Nam Hầu ở năm Đức Quang thứ nhất tổ chức đại thọ sáu mươi, ngày đó mẫu thân cũng cáo bệnh không đi như vậy, do hắn mang theo quà mừng đi phủ Tĩnh Nam Hầu chúc thọ.

Hắn bị tiểu nha hoàn mang thức ăn lên đυ.ng phải, làm bẩn quần áo phải thay quần áo, bất hạnh trúng quỷ kế của Thẩm Căng, vô tình cùng nàng vào một gian phòng, còn bị một đám nữ quyến đi chúc thọ đυ.ng phải, vì thế hắn không thể không cưới Thẩm Căng làm thê.

Thẩm gia năm xưa cũng là danh môn vọng tộc trong kinh thành, đáng tiếc nam đinh gia tộc không có chí tiến thủ, đợi đến thế hệ Thẩm Căng, Thẩm gia đã là mặt trời sắp lặn, quang cảnh thê lương.

Theo lẽ thường, dựa vào thân phận, địa vị của Thẩm Căng, vạn lần không thể kết thân với phủ Định Bắc Hầu.

Trong mắt Lục Trầm Chu, Thẩm Căng chính là vì muốn gả vào cao môn mới không tiếc ra hạ sách này.

Hắn tức giận chính mình bị người tính kế, càng tức giận Thẩm Căng đầy bụng tâm cơ, trèo quyền phụ quý, phu thê vừa mới gặp mặt đã không vui vẻ lắm, sau khi thành thân nếu hắn có thể không vào phòng Thẩm Căng thì không vào, có thể không để ý tới Thẩm Căng thì không để ý.

Phu thê nhà người ta tương kính như tân, mà hắn và Thẩm Căng thì tương kính như băng, đến cuối cùng hòa ly, đối với Lục Trầm Chu mà nói đã là kết cục viên mãn.

Mà nay hắn đã trở lại ba năm trước, dù là Lục Trầm Chu bình tĩnh tự kiềm chế hơn người, lúc này cũng không che giấu được tâm tình kích động.