Chương 4

Lăng Bái Ngôn không thể nào tiếp thu được việc mình lên giương với một người đàn ông xa lạ, hơn nữa mỗi lần nhớ tới đêm đó y còn có phản ứng đáng xấu hổ.

Từ nhỏ Lăng Bái Ngôn đã gia giáo tốt đẹp, có rất ít du͙© vọиɠ về phương diện đó, nếu không phải lên giường cùng với người đàn ông xa lạ kia, thì y vốn không dám tin mình có một mặt bừa bãi như vậy.

Tống Minh Dật không ngờ chơi cả đêm xong Lăng Bái Ngôn lại chuồn mất, hắn vốn định thừa cơ hội này thổ lộ với nam thần trong mơ, ai dè mừng hụt mất cnmr.

Vừa nghĩ tới đêm đó dáng vẻ Lăng Bái Ngôn bị hắn ** tới mức lê hoa đái vũ, em giai của Tống Minh Dật lại sẽ không thể kìm chế được mà cứng, muốn tìm người làm một nháy để giải quyết nhu cầu, nhưng vừa lên giường lại sẽ nhớ tới gương mặt của Lăng Bái Ngôn, nhìn lại người dưới thân, lập tức mất hết cả hứng.

Đồng dạng cảm thấy khó chịu không chỉ có mình Tống Minh Dật, Lăng Bái Ngôn cũng vậy, y vốn tính dục nhạt nhẽo, đêm khuya không người sẽ nhịn không được mà sờ hậu huyệt của mình, đáng tiếc tay không đủ dài, căn bản không gặp mờ tới chỗ nhạy cảm sâu bên trong.

Lăng Bái Ngôn thường hay nhớ tới đêm đó Tống Minh Dật đưa tính khí to cứng nóng bỏng của hắn một lần lại một lần cắm vào sâu bên trong, ** y ra nước, trong không khí đều là tiếng nước póc póc, thật muốn để cho thứ ấy của người đàn ông tiến vào thân thể của mình.

Không chịu đựng nổi sự quấy nhiễu của du͙© vọиɠ, cuối cùng Lăng Bái Ngôn làm ra một chuyện to gan, y lên cửa hàng vật dụng tình thú trên mạng đặt một cây gậy mát xa cùng kích thước với cái của Tống Minh Dật để thỏa mãn mình.

Hàng vừa đến, mẹ Lăng mới vừa ký nhận, còn chưa kịp khui ra đã bị Lăng Bái Ngôn đoạt lấy, “Mẹ, sao mẹ có thể tùy tiện khui hàng của con chứ!”

“Con mua cái gì vậy, sao mẹ không thể xem.” Mẹ Lăng nhẹ nhàng cười, cũng không để ý tới vẻ mặt gấp gáp của Lăng Bái Ngôn, “Gần đây trông con có vẻ tâm thần không yên, là có tâm sự gì sao?”

“Không có, con làm gì có tâm sự gì.” Lăng Bái Ngôn cầm lấy cục hàng, lòng bàn tay đổ mồ hôi, “Mẹ, không có chuyện gì thì con đi lên trước nha.”

“Ấy...... Con chờ một chút.”

Không để cho mẹ Lăng có cơ hội truy vấn, Lăng Bái Ngôn vội vội vàng vàng trốn vào phòng, sau đó khóa trái cửa phòng.

May là hóa đơn bên ngoài kiện hàng cũng không viết bên trong có gì, nếu bị mẹ biết thì không phải là trời sập luôn hay gì, Lăng Bái Ngôn không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Y mở hàng ra, liếc mắt liền thấy được gậy mát xa vô cùng giống với cái tướng của cái kia, người bán còn ưu ái tặng thêm cho hũ bôi trơn vị chanh, dưới đáy còn ém một cái thẻ cảm ơn khách hàng.

“Khách hàng thân ái, cảm ơn đã mua sản phẩm của tiệm mình, tiệm mình cam đoan nếu sản phẩm không thể khiến cho bạn lêи đỉиɦ liên tục, thì sẽ hoàn lại gấp mười tiền mua sản phẩm! Thân, sau khi dùng xong nhớ lên đánh giá nhooo!”

Lăng Bái Ngôn sợ tới mức vội xé thẻ cảm ơn thành từng mảnh rồi ném vào thùng rác, sợ lúc nào đó lại bị người trong nhà phát hiện.

Thừa dịp buổi tối người trong nhà đều ngủ hết rồi, Lăng Bái Ngôn lấy cái gậy mát xa giấu ở dưới gối ra, vừa rồi lúc tắm y đã dùng ngón tay khuếch trương hậu huyệt rồi, bây giờ bên trong vẫn vừa ướt vừa nóng.

Y dùng bôi trơn mà người bán tặng kèm thoa khắp cây gậy mát xa to bự, sau đó không kịp chờ đợi mà đút vào mật huyệt đang đói khát, chỉ nghe póc một tiếng, sự trống rỗng đã nhiều ngày trong chỗ ấy trong nháy mắt được thỏa mãn, Lăng Bái Ngôn sướиɠ đến mức khóe mắt ướŧ áŧ, môi mỏng phát run, hai tay không khống chế được mà đút gậy mát xa vào càng sâu.

“A ư...... Lớn quá...... Căng quá......” Lăng Bái Ngôn phát ra tiếng rêи ɾỉ thỏa mãn, gậy mát xa lạnh như băng mặc dù không có nhiệt độ như tính khí của người đàn ông, nhưng kích thước lại cực kỳ giống, điểm G mềm mại ở nội bích nhô ra ma sát với gậy mát xa, khi đút vào thì bị ép trúng hết lần này tới lần khác.

Lăng Bái Ngôn bật nút mở ở phía dưới đáy gậy, vật lạnh vốn đang im đột nhiên rung nhanh lên, một bên rung còn một bên không ngừng đâm vào trong nơi sâu nhất, hậu huyệt bị căng lên không ngừng chảy ra dịch ruột non hòa lẫn với thuốc bôi trơn, cặp mông trắng như tuyết nhẹ nhàng lay động theo tần suất rung của gậy mát xa.

“Thật sâu...... A a a ư...... Chết mất......” Lăng Bái Ngôn cầm lấy gậy mát xa chậm rãi rút ra sau đólại dừng sức đam vào, y nhớ đêm đó người đàn ông ấy đã ** y như thế, hung khí đầy gân xanh dữ tợn không ngừng ma sát vào thành ruột của y với tốc độ cao, thậm chí cũng nhiều lần khiến y chó ảo giác đã đâm vào bụng, “Còn muốn...... hu hu hu...... Không đủ...... Hơn, sâu hơn một chút nữa......”

Lăng Bái Ngôn cảm thấy sâu bên trong như có con kiến không ngừng gặm cắn, y nhịn không được đâm mạnh gậy mát xa vào sâu thêm, ngay cả trực tràng cũng bị đâm mở ra, sướиɠ đến mức tiểu huyệt run rẩy không ngừng, mị thịt đỏ tươi vì bị đâm mạnh vào mà trở nên sưng đỏ.

“Thật thoải mái...... Không, không được...... Đâm, đâm tới rồi......” Lăng Bái Ngôn hơi nhích mông lên giường, hai mắt tan rả, nhưng tay cầm gậy mát xa lại hoàn toàn không có ý dừng lại, “Cho, cho em...... Bắn cho em......”

Lăng Bái Ngôn dùng gậy mát xa ** mình bắn rất nhiều lần, nhưng sâu bên trong hậu huyệt tham lam vẫn đang có một cỗ hư không không thể được lấp đầy, y tưởng tượng ngày đó tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng của người đàn ông một lần lại một lần bắn đầy vào bụng và ruột của mình, sau đó nhờ vào tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà ** y không biết mệt mỏi, rõ ràng bộ vị bị xâm phạm vừa đau lại vừa tê dại, nhưng chỉ cần nam căn nóng bỏng cắm mạnh vào, hậu huyệt sẽ tự động xiết chặt lại phối hợp với người đàn ông.

Ngay lúc Lăng Bái Ngôn cho là y và Tống Minh Dật chính là tình một đêm, từ nay về sau sẽ không gặp lại nữa, thì Tống Minh Dật lại một lần nữa không hề báo trước mà xuất hiện ở trước mặt y.

Tống Minh Dật lăn qua lộn lại mấy tối cũng ngủ không ngon, mỗi lần nhắm mắt lại, trong đầu tất cả đều vẻ mặt của Lăng Bái Ngôn bị hắn ** tới thất thần, cứ tiếp tục như vậy nữa, thì nửa đời sau của hắn chỉ có thể sống qua ngày với hai bàn tay.

Nhắc tới cũng ngộ, đang lúc Tống Minh Dật do dự có nên đi tìm Lăng Bái Ngôn để ngửa bài hay không, thì hộ sĩ trong bệnh viện nói cho hắn biết hôm nay Lăng Bái Ngôn người thừa kế của Lăng thị sẽ đến đàm phán với viện trưởng về việc tiền bạc để xây cơ sở nghiên cứu.

Tống Minh Dật nghe được tin này, nhất thời mừng tới nở hoa, quả nhiên ông trời cũng chiếu cố hắn.

—————-Dù nắng hay mưa, ** truyenfull thôi vẫn chưa đủ, ** cả sstruyen thì mới hả hê————–

Lăng Bái Ngôn đến bệnh viện, liếc mắt liền thấy được Tống Minh Dật đứng ở sau lưng viện trưởng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn đầu tiên là đỏ lên sau đó lại thành trắng, Tống Minh Dật thì lại nhìn y với vẻ mặt tỉnh rụi.

“Lăng tổng, hoan nghênh quang lâm.” Viện trưởng cầm tay của Lăng Bái Ngôn, sau đó chỉ chỉ vào Tống Minh Dật sau lưng, giới thiệu, “Đây là bác sĩ trưởng ngoại khoa Tống Minh Dật của chúng tôi.”

“Chào em, Lăng tổng.”

Lăng Bái Ngôn vốn định nhanh chóng nắm tay Tống Minh Dật cho xong, không ngờ tới người đàn ông này lại cố ý dùng đầu ngón tay của hắn vuốt nhẹ vào lòng bàn tay y, sợ tới mức y mau chóng bỏ tay ra, vẻ mặt xấu hổ, “Viện trưởng xin dẫn đường đi.”

Bởi vì sự xuất hiện của Tống Minh Dật, khiến cho cả người Lăng Bái Ngôn tâm thần không yên, lúc sau ngày cả lời viện trưởng nói một chữ cũng không nghe lọt, thầm nghĩ mau chóng rời đi. TruyenHD

Thật vất vả mới gồng đến khi kết thúc cuộc hội nghị, Lăng Bái Ngôn lấy cớ đi vệ sinh, để cho đám người viện trưởng ai bận thì đi hết, nào biết sau lưng Tống Minh Dật cũng theo vào WC.

Lăng Bái Ngôn bị Tống Minh Dật chặn trong phòng WC nhỏ hẹp, sợ bên ngoài có người vào bất cứ lúc nào, không thể không hạ giọng phẫn nộ, “Anh làm gì đó?! Tôi muốn đi ra ngoài!”

Tống Minh Dật cười vô lại, “Mới đó mà Lăng tổng đã quên tôi rồi sao?”

“Anh” Lăng Bái Ngôn cảm thấy thân thể của mình có hơi lạ, vừa rồi nhìn thấy Tống Minh Dật thì bắt đầu, hơi hơi nóng lên, ngay cả hậu huyệt cũng bắt đầu ẩm ướt, “Không nhớ rõ, mau để tôi đi, lát nữa sẽ có người tới đấy.”

Cặp mắt đào hoa xinh đẹp của Tống Minh Dật hơi hơi tối sầm lại, một tay bóp cằm dưới của Lăng Bái Ngôn, “Ngày đó Lăng tổng ở trên giường xin tôi ** em, mới đó mà đã quên ư? Không ngờ trí nhớ của Lăng tổng kém như vậy.”

“Anh, anh người này sao da mặt lại dày như vậy!” Lăng Bái Ngôn hơi sốt ruột, mắt xếch hẹp dài dâng lên một tầng hơi nước, “Ngày đó tôi bị người ta bỏ thuốc, anh coi như là giậu đổ bìm leo đi?”

Hai người không ai nhường ai mà tranh chấp, đột nhiên nghe phía bên ngoài truyền đến tiếng vừa nói vừa cười của mấy người, sợ tới mức Lăng Bái Ngôn mau chóng im lặng, sợ có người phát hiện ra y và Tống Minh Dật.

Tống Minh Dật cảm thấy phản ứng như thế của Lăng Bái Ngôn vô cùng đáng yêu, nhịn không được cúi đầu chặn lại đôi môi đang đóng chặt, trong lúc đó đùi cũng cưỡng chế chen vào hai chân của y, hai không tay an phận cách quần tây thật mỏng xoa chiếc mông vểnh của Lăng Bái Ngôn.

Chỉ nghe được bên ngoài một nam y sinh trong đó nói, “Ê, vừa rồi cậu thấy Lăng Bái Ngôn người thừa kế Lăng thị không?”

“Đương nhiên thấy rồi, khỏi nói, bộ dạng đẹp thật sự, tôi thấy mấy nữ hộ sĩ bệnh viện chúng ta cũng không đẹp bằng y.” Một nam sinh khác phụ họa nói.

“Chứ còn gi nữa, tiếc là con trai, bằng không sẽ cso nhiều người theo đuổi lắm, tôi là nam nhân mà còn thấy nuwsng, nếu có thể thượng y, cho dù làm đồng tính luyến ái gì cũng được.”

“Ha ha ha, lời này của cậu chớ để cho vợ cậu biết, bằng không cậu chết chắc!”

“Không phải là tôi chỉ nói đùa thôi ư, còn tưởng là thật.”