Xuyên chưa biết đó là gì, đến khi anh chàng lấy từ trong tủ ra một tuýp giống kem đánh răng, nhãn hiệu lạ hoắc, rồi giải thích đó là dầu bôi trơn, sẽ giúp dễ dàng ra vào và bớt độ ma sát. Xuyên cũng không biết phải làm thế nào, cứ để Hiệp chủ động. Cậu chàng nằm yên để cho con sói kia bắt đầu thưởng thức món ngon. Sau khi đã đắm đuối quấn quýt lấy làn môi và chiếc lưỡi mềm mại, Hiệp bắt đầu trườn người xuống dưới, lưỡi và môi vẫn không ngừng “làm việc”. Với phong thái của một chàng “công mạnh”, hiển nhiên mỗi nơi đi qua đều để lại chiến tích rõ ràng, cứ những chỗ Hiệp chạm vào đều hiện lên dấu hôn đỏ hồng trên làn da trắng nõn của cậu bé. Nhịp thở Xuyên ngày một gấp gáp, cậu đưa tay lên mím chặt miệng mình, ngăn tiếng rên ngày một khó kìm hãm. Lần đầu tiên cảm nhận loại cảm giác lạ lẫm này, nó đầy kɧoáı ©ảʍ và ma mị, Xuyên như lạc vào một thế giới ái tình đầy mê hoặc và ngất ngây, nửa muốn vượt khỏi, nửa muốn đắm chìm…
Chiếc quần mỏng manh cũng đã được lột ra, nơi giữa trung tâm vũ trụ, vật thể non nớt kia cũng đã biểu tình từ lâu, như thể được giải phỏng khỏi không gian nhỏ hẹp, nó thẳng đứng nhô mình lên cao, thể hiện loại mong muốn khát khao cháy bỏng của thân chủ. Hiệp nắm lấy, xoa bóp nhẹ nhàng, lên xuống đều đặn chậm rãi để thăm dò xem bao qυყ đầυ đã tuột hẳn ra chưa, tránh làm đau “cậu nhỏ” của Xuyên(thiệt là tâm lý hết sức!^.^). Có lẽ vì “đứa anh” vốn thuộc dạng dễ nuôi, nên “đứa em” cũng rất biết nghe lời, không có dấu hiệu khó khăn nào cả. Sau khi đã kí©h thí©ɧ bằng tay, Hiệp bắt đầu dùng lưỡi chạm vào, lướt từ gốc lên tới ngọn, sau đó xoay tròn quanh đầu khất. Hiển nhiên động tác này gây kí©h thí©ɧ cực đại đến thân chủ, Xuyên co người chồm lên, nhìn xuống phía dưới, nơi Hiệp đang chuẩn bị ăn đến “món chính”, mặt vẫn hiện lên biểu hiện cố kìm nén sự sung sướиɠ, nhưng lý trí lại điều khiển lời nói:
- Anh… đừng… em ngại lắm! – Tiếng nói đã không còn trong do cuống họng đã khàn đi.
- Rồi anh sẽ làm cho em bay đến tận thiên đường luôn, cứ nằm xuống và cảm nhận đi!
Nói rồi, Hiệp dùng tay đẩy người Xuyên nằm xuống, miệng bắt đầu thực thi nhiệm vụ của mình. Sau một lúc liếʍ láp xung quanh, anh chàng bắt đầu ngậm lấy vật thể đã cương cứng đến mức cực đại. Xuyên lúc này đã không thể ngăn chặn tiếng rên của mình nữa, cơ thể cậu tê rần lên, cảm giác nóng bỏng ướŧ áŧ mềm mại nơi phía dưới cơ thể truyền ra tứ tán, khiến cậu không ngừng nhoài người hưng phấn tột độ. Hiệp vẫn chuyển động miệng mình lên xuống đều đặn, thi thoảng nhả ra liếʍ láp xung quanh một lúc, rồi ngậm lấy hai viên bi mềm mại. Sau một lúc kí©ɧ ŧìиɧ miên man, Xuyên gần như hiểu sắp đến giới hạn chịu đựng, chồm ngưới dậy với tay ngăn Hiệp lại:
- Anh… dừng lại… em sắp… chịu hết nổi rồi! – Chất giọng đã không còn trôi chảy nữa, phải vừa thở khó nhọc vừa nói.
Hiệp khẽ cười, cũng hiểu cần phải dừng lại nếu không sẽ mất vui. Hiệp ngồi dậy, cởi nốt chiếc quần của mình, lúc này “thằng em” của anh chàng cũng mừng rỡ vì được giải phóng. Xuyên bắt đầu dịu bớt kí©h thí©ɧ, nhưng sự thản thốt ập tới, bởi ánh nhìn của cậu đang hướng về vị trí trọng tâm kia. Vật thể mà dùng từ “khủng” để hình dung có lẽ vẫn chưa đủ, không hiểu là cậu chàng đang sợ hãi hay… thèm muốn nữa…
- Sao mà nhìn chằm chằm vậy? Thấy của anh thế nào? – Hiệp đang thăm dò ý kiến khi thấy ánh nhìn nửa bất ngờ nửa lo sợ của Xuyên.
- Đúng là “anh nào em nấy”! – Cậu chàng không còn đủ sức nói nhiều, tất cả mọi nhận thức đang tập trung vào chỗ kia.
- Em có muốn “chào hỏi” nó một chút không? – Hiệp cảm thấy rất tự hào khi nghe câu nói đó.
Hiệp là đang hỏi, nhưng có vẻ là yêu cầu mong muốn nhiều hơn. Xuyên tất nhiên là một người rất hiểu chuyện, biết rõ đạo lý “có qua có lại” là thế nào, huống chi thật sự là cậu cũng muốn!^^ Cậu chàng chầm chậm với tay mình tới vật thể sừng sửng kia, dù là bản thân cũng có, nhưng Xuyên vẫn thấy hồi hộp và run khi chạm vào “đồ” của người khác, huống chi nó lại khác xa “một trời một vực” với mình, kích cỡ khiến cậu vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị.
Xuyên cũng làm động tác như Hiệp đã làm với mình lúc nãy, nhưng hơi thiếu chuyên nghiệp và e ngại hơn. Cảm giác nóng ấm và cương cứng từ vật thể đó truyền vào lòng bàn tay, khiến cậu càng thêm hứng thú. Xuyên bắt đầu can đảm chủ động hơn, xích tới gần Hiệp, tay kia vuốt ve bộ ngực và cơ bụng rắn rỏi của anh. Ánh mắt Hiệp lúc này cũng bắt đầu đờ đẫn, nhịp thở cũng trở nên gấp gáp hơn. Biết rõ điều Hiệp mong chờ, Xuyên xoay người đẩy Hiệp nằm xuống, anh chàng hiểu ý làm theo. Vì “đứa em” của Hiệp quá khủng và dài, nên Xuyên không thể “bao trọn gói” như Hiệp làm với cậu được. Sau khi khởi động xung quanh, thoáng thấy nét mặt nóng vội mong chờ của Hiệp đã gần lêи đỉиɦ điểm, Xuyên cũng không dám câu giờ thêm, thực hành ngay bài học vừa mới được trải nghiệm. Dù động tác có phần vụng về, nhưng cũng đủ để Hiệp bay lên chín tầng mây bởi niềm hân hoan và hạnh phúc tột độ khi được người mình yêu làm chuyện đó ình, vẫn ướŧ áŧ và đầy mê đắm…