- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Một Nữ Hai Ba Nam
- Chương 120
Một Nữ Hai Ba Nam
Chương 120
Diệp Tuệ ở trong xe lưu loát mặc lại,
một
thân cung trang vân cẩm màu vàng nhạt,
trên
đầu mang mũ phượng Hoàng Hậu được khảm ngọc bích,
nói
không
hết hoa lệ đoan trang,
nhẹ
nhàng gót sen, cử chỉ cao nhã, chậm rãi
đi
đến trước mặt đại lão công.
“Chơi đến vui sướиɠ sao? Nương tử?”
Tần Vũ Hàng cong khóe môi, bất chấp dưới ánh mắt hạ nhân đem thê tử ôm vào trong lòng ngực, lại bế ngang lên, hướng cửa cung
đi
vào. Nhiều ngày tương tư, làm
hắn
không
thể
không
vượt qua lễ nghi, da thịt tiếp xúc lẫn nhau, cảm giác thêm phong phú.
Diệp Tuệ đầu gối lên
trên
vai
hắn, ánh mắt phía sau nhìn lại, dừng ởtrên
mặt đại ca, cặp mắt lam kia nhìn nàng lộ ra mềm ấm tươi cười.
Trở lại Trường Nhạc Cung, Mặc Kỳ
đã
chuẩn bị xong nước tắm, đắm chìm trong bồn nước ấm áp, toàn thân toàn tâm đều thư giãn ra, nhìn động tác
hắn
rải cánh hoa lài vào trong nước ao,
không
khỏi cười.
Nàng có mùi thơm của cơ thể, hay của hoa lài,
không
phân biệt được nữa!
“Mặc Kỳ, tiến vào bồi ta.” Diệp Tuệ cánh tay vòng qua thành hồ, tay lôi kéo
một
cái, làm
hắn
tiến vào.
Mặc Kỳ con ngươi thập phần ôn nhuận, theo động tác chủ nhân
đi
vào nước ao, Diệp Tuệ dùng tay cầm lấy khăn chà xoa cho
hắn, từ khi
hắnbiết nàng thích nam nhân cường tráng,
hắn
liền bắt đầu mỗi ngày rèn luyện, mấy năm sau này,
hắn
đã
rất cường tráng, cánh tay và ngực có cơ bắp rắn chắc, cơ bụng sáu khối đặc biệt
rõ
ràng.
“Tiểu thư……
thật
ra ta có thể tự mình tẩy, nàng vừa trở về,
không
cần vất vả như vậy.”
“Ta
không
cảm thấy vất vả, Mặc Kỳ của ta vui vẻ là được.”
Tâm tư nàng chỉ có đại ca mới chân chính hiểu được, từ kiếp trước
mộtcái xã hội nam tôn như vậy xuyên tới, là tích bao nhiêu
âm
đức, có thể được các nam nhân ưu tú nhất thế gian
yêu
sâu đậm, nàng liền phải hồi báo cho công bằng.
Nàng
một
đôi bàn tay
nhẹ
nhàng lướt qua hạ thân
hắn, thổi lên
mộtmảnh lửa nóng…… Nàng vùi đầu dán lên nam căn ngậm hôn, an ủi tốt nhất cho người hầu cận nhiều năm trung thành này.
hắn
thân mình run rẩy, nghẹn ngào thấp kêu: “Tiểu thư…… Ưm ừ……”
“Thích sao? Mặc Kỳ!” Diệp Tuệ mềm ấm
nói, phát
hiện
hắn
da thịt
đãtrở nên
một
mảnh ửng hồng, khuôn ngực rắn rõi lúc lên lúc xuống kịch liệt thở dốc…… Nàng thấp giọng bảo
hắn
ngồi ở trong ao, tự mình cưỡi ở
trên
đùi
hắn, hai người
đang
chặt chẽ kết hợp, nàng ôm cổ
hắn, cử động lên.
Cùng các nam nhân khác nhau làm chuyện này, cảm thụ cũng
khônggiống nhau, nàng thích thay đổi kiểu chơi, điên cuồng, mãnh liệt, mềm ấm, tình cảm mãnh liệt, thậm chí là bạo da^ʍ.
“A Mặc Kỳ, lại mau……” Diệp Tuệ tới thời điểm mấu chốt,
không
ngừng lay động thân mình.
Mặc Kỳ ôm chặt ngọc thể
đang
cưỡi ở
trên
đùi, bộc phát ra từng đợt rên rĩ áp lực, kí©ɧ ŧìиɧ
đã
đến, bỗng nhiên hôn lấy môi nàng, đem lưỡi nàng hút vào miệng mình.
“Biểu đạt tới như vậy, hẳn là cảm giác rất tuyệt vời phải
không?” Diệp Tuệ hỏi, đứng ở trước mặt
hắn, để
hắn
dùng tay rửa sạch cho mình. “Cảm giác thực tuyệt, thực
nhẹ
nhàng, cám ơn tiểu thư.”
hắn
dùng tay vốc nước lên, rửa sạch
sẽ
cho nàng, xem
đã
mắt, đôi tay ôm lấy đùi ngọc, môi dán lên cánh hoa, hung hăng hôn xuống.
“Ta gọi người chuẩn bị đồ ăn, nương tử tắm xong liền
đi
dùng cơm
đi! Đều là đồ ăn thực dễ dàng tiêu hóa, rất đúng khẩu vị nương tử.”
Tần Vũ Hàng
đi
vào phòng tắm, thấy xuân cảnh hai người thân thiết, đôi mắt tối sầm lại, bất tri bất giác
đi
đến bên cạnh, cách thành hồ, nắm lấy
một
đóa hương mềm thê tử vuốt ve. Diệp Tuệ thuận thế ghé vào
trên
vai Mặc Kỳ, bị đại lão công từ bên ngoài ôm chặt thân
trên.
Mặc Kỳ ôm lấy mông nàng, đôi tay giao triền xoa nắn.
“Tướng công…… Dùng miệng hôn ta……” Diệp Tuệ đẩy bàn tay to trước ngực
đi, ôm đầu đại lão công dời qua.
Tần Vũ Hàng cong thân mình hôn
một
đóa nụ hoa, tiếng mυ"ŧ chậc chậc ướŧ áŧ phát ra, ở trong mắt, trong đầu chỉ còn lại có tiếng rêи ɾỉ uyển chuyển
yêu
kiều, thân thể tỏa ra mùi hương hoa nhài phấn hồng, mềm mại run rẩy, mị nhãn như tơ, bộ dáng kiều mị.
Nàng cả người tràn lan tê dại, theo hai nam nhân hôn môi, đùa bỡn, bắt đầu phát ra run rẩy.
“Nương tử, nàng
thật
là vưu vật trời sinh, liền thanh
âm
hô lên cũng êm tai như vậy.” Tần Vũ Hàng bỏ
đi
quần áo, lộ ra khuôn ngực cơ bắp rắn chắc kiện mỹ, vươn hai tay vớt thê tử từ trong ao ra, lại thấy toàn bộ ngọc thể, hoạt sắc sinh hương, lộ ra màu sắc mê người.
hắn
để nàng khom người đỡ thạch đài, quỳ ngồi ở phía sau nàng, đùa bỡn thân mình đầy đặn, trải qua tắm gội da thịt phi thường mềm mại, tỏa ra hương thơm hoa lài, làm
hắn
thập phần mê mang.
“Tướng công, ‘dập’ ta
đi!” (** Từ của chính tác giả nhé**). Diệp Tuệ khẻ thở gấp
nói
ra khát vọng từ đáy lòng, nếu bị
hắn
chơi tiếp, tất nhiên phải lêи đỉиɦ, nhưng là nàng muốn cực hạn dưới tình huống hai người kết hợp, chứ
không
phải tùy tiện đùa bỡn vài cái liền xong việc.
“Nương tử chịu
không
nổi?”
“Đúng vậy, muốn chàng……” Trong lòng suy nghĩ, muốn Tấn Giang chàng,
nói
như vậy chỉ có đại ca mới hiểu được.
“Nương tử, đứng vững vàng, vi phu lập tức làm cho nàng dục sinh dục tử.” Lại chờ đợi,
hắn
cũng muốn bị đốt người, nhắm ngay vị trí, đột nhiên tiến vào. “Hừ!” Diệp Tuệ phát ra tiếng thở dài vừa lòng, lúc này trước ngực truyền đến đau đớn, là Mặc Kỳ quỳ từ trong ao vươn đầu ra cắn
một
viên nụ hoa, hàm răng
nhẹ
nhàng day dưa đùa bỡn.
Bị hai tên nam tử
một
trước
một
sau hợp nhau âu yếm, toàn thânkhông
thể nén được, sảng khoái lên, tư vị tuyệt diệu kia vô luận làm bao nhiêu lần đều cũng
không
chán.
“A…… A……” Diệp Tuệ tận tình kêu lên, tràn ra tình triều, cảm thấy sắp lâm vào cơn cực hạn. Nàng ôm lấy hai vai Mặc Kỳ cào loạn, cái miệngnhỏ
tìm kiếm cái lưỡi của
hắn
hung hăng mυ"ŧ vào. Mặc Kỳ bị hành động của nàng làm cho vô cùng động tình, nam căn cứng rắn
khôngchịu nỗi, vội chuyển thân ngồi lên thạch đài, ôm đầu nàng ấn xuống hạ thân, cho nàng ngậm lấy nam căn
đang
dựng đứng. Diệp Tuệ giống như phát
hiện
được vật
yêu
thích, đôi mắt mê mang, chống tay lên đùihắn, cái miệng
nhỏ
ngọt ngào phun ra nuốt vào cự vật. Mặc Kỳ mị mắt, miệng hơi hé mở thở ra dồn dập, hai tay
không
ngừng xoa nắn hai đóa đẫy đà, ngón tay thỉnh thoảng mất khống chế cấu véo lên viên hồng mai, khiến nàng đau rên lên trong cổ họng. Hình ảnh da^ʍ mỹ như vậy ánh vào trong mắt Tần Vũ Hàng, khiến
hắn
càng thêm phấn chấn.
“Bảo bối, nàng là đẹp nhất.” Tần Vũ Hàng hung hăng đĩnh động cự vật, vịn lấy hai bên mông nữ tử,
không
khống chế được cảm xúc mà liên tục tác muốn.
Thời khắc cực hạn
đã
đến, mãnh liệt giống như nước lũ, cả ba người đồng thời lêи đỉиɦ. Tần Vũ Hàng ôm chặt thê tử phát ra khàn khàn tiếng kêu, phát tiết ở trong thân thể nàng, mà thân mình ở trong lòng ngực sớm
đã
hư nhuyễn. Mặc Kỳ sung sướиɠ đến mức ngồi yên
khôngđộng, còn chưa hoàn hồn.
Tần Vũ Hàng ôm nàng tiến vào cái ao, vừa rửa sạch, vừa hôn môi nàng.
“Nương tử có khỏe
không, có mệt hay
không?” Mỗi lần làm xong
hắnđều
nói
như vậy, dường như sợ nàng có cái gì
không
tốt. Diệp Tuệ mê mang con ngươi, cảm thụ đầu lưỡi
hắn
mang đến hương vị, ấm áp đυ.ng chạm, hút mυ"ŧ.
Trở lại phòng ngủ, Diệp Tuệ mặc váy áo mỏng
nhẹ
ngồi ở trong lòng Tần Vũ Hàng dùng cơm. Mới được
hắn
đút vài miếng, nàng liền chơi xấu
không
ngừng uốn éo hạ thân, khiến hai bộ phận cách lớp vật liệu may mỏng cọ cọ vào nhau.
không
bao lâu vật bên dưới mông nàng cứng lên. Tần Vũ Hàng nhịn
đã
vài ngày, lại mới phát tiết có
một
lầnthật
sự
chưa thực thỏa mãn.
hiện
tại bị nàng đùa bỡn, kìm lòng
khôngđậu, vói tay vào trong váy cỡi bỏ quần trong của nàng, lại hơi kéo quần mình xuống, móc lấy nam căn ra, để ngay cửa huyệt của nàng, chậm rãi ấn xuống.
hắn
đôi bàn tay to vịn lấy cánh mông nàng đẩy trước sau, cự vật trong hoa huy*t cọ sát vào vách huyệt. Diệp Tuệ lại cố tình xoay tròn cánh mông, muốn cho cự vật nghiền nát hoa tâm. Nàng cái miệng
nhỏ
không
ngừng phát ra rên rĩ dụ người. Tần Vũ Hàng khàn giọng
nói: “Là nàng muốn ăn cơm ở tư thế này sao? Được, để Mặc Kỳ đút cơm cho nàng
đi...hừ…”
Mặc Kỳ từ đầu đứng hầu bên cạnh, nhìn
một
màng này
đã
sớm vô cùng kí©h thí©ɧ, nghĩ đến cái miệng
nhỏ
lúc ở trong hồ tắm ngậm chặt lấy của
hắn, bất giác
trên
quần lại nỗi lên
một
cái lều trại, khuôn mặt đỏ hồng.
hiện
tại nghe Tần
cô
gia
nói
như vậy
không
dám chậm trễ, bước lại bưng lấy chén cơm đứng bên cạnh run rẫy đút cho nàng.
Diệp Tuệ kỳ thực cũng
không
đói, nàng chính là
không
muốn ăn cơm, nên mới trêu chọc Đại lão công.
Diệp Tuệ khó khăn nuốt được vài muỗng cơm với
một
ít thịt, trong lòng
một
chút ân hận vì chính mình nghịch ngợm,
hiện
tại cả hai miệng đều phải ngậm thịt, thực khó tập trung cho nơi nào.
Chợt thấy lều trại của Mặc Kỳ kề ngay bên cạnh, nàng vói tay vào quầnhắn
móc nam căn ra, ngậm ngay vào miệng.
Mặc Kỳ há hốc: “Tiểu thư… tiểu thư… Ưm…”
Như vậy làm sao đút cơm cho nàng tiếp đây? Mặc Kỳ đáy lòng rên lên, nhưng càng là
không
muốn nàng ngừng lại.
Tần Vũ Hàng hai bàn tay to
đang
luồng bên trong áo nàng, sờ nắn hai đóa phong mềm, mắt thấy vậy vội buông ra, ôm lấy đầu nàng, muốn đỡ ra khỏi hạ thân Mặc Kỳ,
không
ngờ đến miệng nàng lại càng mυ"ŧ chặt lấy nam căn Mặc Kỳ
không
buông, bên dưới hoa huy*t cũng cố tình mãnh liệt hút chặt lấy cự vật Tần Vũ Hàng. Hai cái miệng
trêndưới mυ"ŧ bọn
hắn
thực mạnh mẽ khiến hai nam nhân bất giác rên to sảng khoái lên, liền từ bỏ ý định ép nàng. Cả ba cùng nhau vui chơi sung sướиɠ
một
hồi, Diệp Tuệ mới buông ra Mặc Kỳ,
hắn
vội vàng đút cho nàng vài muỗng cơm, xong lại để nàng tiếp tục ngậm nam cănhắn. Mất
thật
nhiều thời gian, Mặc Kỳ sau cùng cũng giúp nàng xử lý hết lưng chén cơm thịt và
một
nửa chén canh. Ăn xong, Tần Vũ Hàng cởi hẳn quần ra, bế nàng đứng dậy bước vài bước, tay
không
ngừng di chuyển mông nàng, để cự vật
hắn
bên trong đâm sâu vào hoa huy*t nàng. Mỗi bước chân
hắn
đều khiến cự vật đυ.ng tới hoa tâm, vô cùng sướиɠ khoái, nhưng nàng vẫn cảm thấy
không
đủ.
Thấy Mặc Kỳ khom lưng định thu thập chén bát, Diệp Tuệ bỗng
nói
vớihắn: “Mặc Kỳ lại đây, chơi ở phía sau ta
đi…”
Mặc Kỳ vui mừng bước lại, cỡi bỏ quần, quỳ xuống phía sau, áp mặt liếʍ lên hoa cúc nàng.
hắn
thỉnh thoảng đẩy cái lưỡi vào trong, trêu chọc đến khi hoa cúc nàng mấp máy.
Diệp Tuệ càng lúc càng khó nhịn, cả thân mình treo ở
trên
người đại lão công, tay vòng
trên
cổ
hắn, chân khóa chặt eo
hắn, hạ thân bắt đầu uốn éo cử động.
Biết hoa cúc nàng
đã
chuẩn bị xong, Tần Vũ Hàng hai bàn tay to vừa ôm vừa vạch ra hai cánh mông nàng, cho nam căn Mặc Kỳ dễ dàng tiến vào từ phía sau. Nam căn Mặc Kỳ rất thon dài tinh xảo, lưu loát tiến vào hoa cúc
không
trướng đau nàng. Diệp Tuệ thở dài thỏa mãn. Hai nam nhân giáp công là tư thế
yêu
thích của nàng, cho dù
khôngmạnh bạo như nhị Vương, cũng đủ làm nàng rất sảng khoái. Lại
nói
cả ba người thân
trên
vẫn là mặc trung y, cảm giác thực khác biệt, giống như vội vàng hay vụиɠ ŧяộʍ cái gì, thực rất có tư vị.
Mặc Kỳ từ phía sau, luồng tay vào trong áo nàng, từ eo
nhỏ
di chuyển lên ngực, tìm được hai viên hồng mai
yêu
thích,
không
ngừng cấu véo lên. Diệp Tuệ bị kí©h thí©ɧ, cái miệng
nhỏ
ra sức mυ"ŧ lấy lưỡi Tần Vũ Hàng, trong yết hầu còn khẽ bật ra thanh
âm
rên
nhỏ.
Tần Vũ Hàng miệng hôn môi nương tử, mắt lại nhìn xem biểu tình
trênmặt Mặc Kỳ, tất cả là
một
bộ dáng say mê, đôi môi hồng hào hơi mím lại, thỉnh thoảng phát ra tiếng hừ ngâm. Đôi mắt Mặc Kỳ ngày thường sáng lấp lánh,
hiện
tại là
một
mảnh mông lung, chìm đắm trong du͙© vọиɠ, tâm trí
hắn
giống như tập trung hết vào động tác ra vào gấp gáp nơi hạ thân, căn bản
không
để Tần
cô
gia vào trong mắt. Tần Vũ Hàng có chút
không
vừa lòng, đứa
nhỏ
này ngày càng
không
biết kiềm chế, khi hành phòng chung
không
biết phối hợp cùng người khác, để lâu
sẽthành ra
không
hòa hợp.
hắn
buông ra môi thê tử,
nói
với Mặc Kỳ: “Ngươi biết tiết chế
một
chút, để ý theo nhịp của ta,
không
thể lại như lúc hành phòng
một
mình.”
Mặc Kỳ giống như từ trong mông lung tỉnh dậy, xin lỗi
cô
gia
một
tiếng rồi điều chỉnh tốc độ và cường độ, phối hợp tốt hơn với Tần Vũ Hàng, cả hai ôm nàng kẹp ở giữa, tận lực động hạ thân, khi
thì
ra vào cùng lúc, khi
thì
trước sau. Diệp Tuệ vô cũng hưởng thụ hai nam nhân săn sóc, mãi đến khi bùng nổ cảm xúc, cùng nhau lêи đỉиɦ
một
lần nữa mới thôi.
Phát tiết xong, Mặc Kỳ có vẻ mệt mỏi,
hắn
định lực
không
mạnh, lại
đãphóng xuất ba lần, nên muốn lui về chỗ ở của mình, chỉ để lại Tần Vũ Hàng bồi tiếp cho nàng.
Mặc Kỳ thu thập
một
chút bàn ăn rồi bước ra cửa, trước khi ra ngoài còn nhìn lại giường lớn, thấy Tần Vũ Hàng
đã
nhanh chóng cởi bỏ toàn bộ quần áo hai người, thân mình tiểu thư trắng tuyết xinh đẹp
đangquỳ bò
trên
giường, tuyết đồn vểnh lên cao giống như nghênh đón cự vật của Tần
cô
gia. Nam nhân cường tráng mạnh mẽ tấn công, nữ tử mềm mại như nước phối hợp. Cảnh xuân tươi đẹp đến nỗi làm
hắnnhìn xem
không
chớp mắt, lại thấy nam tử đổi tư thế, để nàng nằm ngửa
trên
giường, hai chân nàng để
trên
vai
hắn, cự vật ra vào cường độ khi
nhẹ
nhàng âu yếm, lúc mãnh liệt như cuồng phong, nữ nhân rên rĩ
không
ngừng thở gấp.
một
lúc sau, lại đổi thành nam nhân ngồitrên
giường, nữ nhân đặt
trên
đùi nam nhân uốn éo thân mình,
khôngnói
nên lời xinh đẹp, hai thân thể giống như
đang
biểu diễn
một
vũ điệu ân ái hoa mỹ nhất. Mặc Kỳ nhìn xem
không
rời mắt, mãi đến khi nghe tiếng thét chói tai của nữ tử lẫn trong tiếng gào rống của nam nhân,
hắn
mới chậm rãi rời
đi, trong lòng mơ đến lúc được
một
mình làm nàng, chắc chắn
sẽ
làm
thật
tốt cho nàng, giống như Tần
cô
gia như vậy.
Lại
nói
Tần Vũ Hàng lúc đó,
đã
sớm biết Mặc Kỳ
đang
nhìn,
nhỏ
giọngyêu
cầu nương tử phối hợp, biểu diễn
một
màng hay cho Mặc Kỳ xem, sau này
hắn
ta
sẽ
biết tiết chế hơn khi hành phòng cùng nương tử.
Tần Vũ Hàng lau sạch thân mình hai người, Diệp Tuệ nằm ở
trêngiường lớn, mày đẹp nhíu hồi lâu, mới
nói
ra nguyện vọng: “Tướng công, ta muốn nạp Sở Du làm sườn quân được
không?”
“Tam sư đệ!” Tần Vũ Hàng
đang
muốn
nói
cùng thê tử chuyện Lý Vĩ Thần
đã
trở lại,
không
ngờ bị nàng ngắt lời, “Nương tử
không
phải đối với Tam sư đệ
không
có cảm giác sao? Lúc này như thế nào lại muốn nạp
hắn?”
“Ta…… Ta cảm thấy
hắn
bộ dáng đẹp được chưa?” Diệp Tuệ lúng túng, chung quy
không
thể đem bí mật
nói
ra, nếu như vậy Sở Du nhất định
sẽ
trở thành quái vật bị thiêu chết trước mặt mọi người.
“Kỳ
thật
nạp chính huynh đệ trong nhà mình, so với nạp người ngoài tốt hơn nhiều.”
Đối với việc nạp Tam sư đệ, Tần Vũ Hàng chưa từng có nhiều phản đối, hôm nay ở cửa cung cảnh tượng
hắn
xem hết vào trong mắt, Tam sư đệ
rõ
ràng đối với thê tử động chân tình, làm huynh trưởng nếukhông
thành toàn,
sẽ
thực quá đáng.
“Nhưng là ta sợ qua
không
được cửa của Hoàng Thượng kia, đúng rồi ta như thế nào
không
gặp Hoàng Thượng.”
Nàng trở lại trong cung,
hắn
vốn nên lại đây tẩy trần, vẫn luôn
khônggặp, chưa thấy qua tới.
“Lý Vĩ Thần
đã
trở lại.” Tần Vũ Hàng ôm eo
nhỏ
thê tử, nhớ tới chuyện mình muốn
nói: “Cùng nhau về triều còn có đông Đột Quyết Thiền Vu A Đạt Phu, lần trước cùng la sát quỷ
một
hồi ác chiến, thúc thúc A Đạt Phu nhân cơ hội tạo phản, bất quá A Đạt Phu dưới
sự
trợ giúp của quân đội của triều đình được Lý Vĩ Thần mang
đi, thực mau trấn áp phản quân. Thúc thúc của A Đạt phu dẫn dắt tàn binh bại tướng bỏ chạy tới lãnh địa của tây Đột Quyết, tự lập làm vương. Nhưng Thiền Vu A Đạt phu mỗi ngày cũng
không
tốt đẹp,
hắn
đại bộ phận quân đội đều bị thúc thúc mang
đi, phương bắc có la sát quỷ
không
cam lòng thất bại, phía tây là đại quân của thúc thúc, thực dễ dàng bị hai người ăn luôn, mọi cách đều rơi vào đường cùng, chỉ có cùng triều đình liên minh, hợp lực chống đỡ ngoại địch.”
“Cho nên Hoàng Thượng liền lên phía bắc cùng liên minh đúngkhông?” Diệp Tuệ hỏi, lại nghi hoặc nhíu mày: “Được đông Đột Quyết liên minh tất nhiên tốt, bảo đảm cho bá tánh phương bắc an bình, nhưng riêng việc liên minh
không
khỏi có thiệt hại, hẳn là phải đưa ra điều kiện có lợi nhiều hơn.”
Tần Vũ Hàng cười
nói: “Hoàng Thượng so với nàng khôn khéo hơn, huynh ấy
đã
sớm muốn nuốt luôn thế lực phương bắc này, ra điều kiện là muốn A Đạt phu quy thuận triều đình, nếu
không
hết thảy
khôngbàn nữa.”
“A Đạt phu nếu là người biết điều liền nhất định
sẽ
đáp ứng, bằngkhông
chờ
hắn
sẽ
là kết cục thực thê thảm!” Diệp Tuệ nhớ tới thờikhông
trong lịch sử kiếp trước của nàng, phát sinh qua chuyện vài người Mông Cổ xuôi nam quy hàng, đặc biệt là Hán triều cùng Đường triều.
Nếu A Đạt phu
không
chịu quy hàng, chờ đợi
hắn
không
chỉ là hai cổ ngoại địch, dĩnh đường quân đội cũng
sẽ
nhân cơ hội xâm lấn, đoạt địa bàn.
“Hoàng Thượng nhận được tấu chương Lý Vĩ Thần phái người đệ thượng, tức khắc mặt rồng vô cùng vui mừng, đối với dĩnh đường mànói
phương bắc kéo dài mấy trăm năm chiến loạn rốt cuộc được giải quyết thích đáng, hồi
âm
cho Thiền Vu A Đạt phu hẹn ở kinh triệu phủ gặp gỡ. Bởi vì muốn cho Hằng Đình trông thấy việc đời, thuận tiện đem
hắn
mang
đi.”
Kinh triệu phủ cách đế đô vài ngàn dặm, kiến thành
đã
có từ hai trăm năm, chủ yếu nhằm chống lại Man tộc phương bắc xâm lấn, thành trì phòng thủ kiên cố, quân coi giữ cùng quân dụng khí giới đều là tốt nhất. Bởi vì kinh triệu phủ rất gần Đột Quyết, cho nên mậu dịch phát triển, là thương nghiệp chính của dĩnh đường.
Diệp Tuệ có chút tức giận,
nói: “Mùa đông sắp tới trước mắt rồi, trời biết kinh triệu phủ có bao nhiêu rét lạnh, Hằng Đình mới có tám tuổi liền phải chịu tội như vậy, Hoàng Thượng là muốn như vậy sao?”
“Tám tuổi
đã
không
nhỏ, nương tử, lúc Hoàng Thượng tám tuổi
đã
bôn ba vạn dặm
đi
thiên ưng sơn học bản lĩnh.” Tần Vũ Hàng lắc lắc đầu, trong mắt lộ ra
không
tán đồng: “Tướng công nàng lúc tám tuổi ấyđang
ở đào hoa thôn
trên
sườn núi thả
một
bầy năm con trâu rồi.”
“May mắn huy nhi, huyễn nhi, khanh nhi của ta còn ở đế đô, nếu là đều mang
đi, xem ta
không
đánh tới kinh triệu phủ
đi
tìm người.” Diệp Tuệ lẩm bẩm trong miệng, giọng
nói
vừa chuyển, nghĩ đến dự tính lúc trước
nói,
nói: “Ta chỉ cần Sở Du, từ giờ đến sau này
không
bao giờ muốn nam nhân khác, tướng công nhất định phải giúp ta, chàng là sư đệ Hoàng Thượng, chàng ấy đối với chàng thực coi trọng, chuyện này chàng phải giúp ta.”
không
thể để đại ca làm người tình bí mật.
“Tam sư đệ cũng giống ta, đều là đồng môn của Hoàng Thượng, đối đãi với đồng môn, so với đối đãi hoàng tộc Hoàng Thượng còn tốt hơn, huynh ấy là
sẽ
không
làm Tam sư đệ thất ý.”
Nếu sư phụ thiên kỳ đạo nhân biết được đệ tử nhà mình vì
một
nữ nhân làm chia cách, nhất định
sẽ
phẩn nộ.
Lão gia hỏa kia bênh vực cho con trước nay đều là nổi danh.
Diệp Tuệ vui vẻ lên, trở mình đè ở
trên
người đại lão công, mặt đối mặt, vòng lấy cổ
hắn, thân mật
nói: “Tướng công yên tâm, suốt cuộc đời ta liền chỉ có vài người các chàng, nếu nạp nam nhân khác vậy cho ta bị thiên đánh ngũ lôi…… Ô ô……”
nói
chưa xong bị miệng Tần Vũ Hàng lấp kín,
hắn
trong mắt lộ ra lửa giận, hung hăng nhìn chằm chằm nàng.
“không
cho phép lại
nói
mấy chữ kia, bằng
không
xem ta như thế nào phạt nàng?”
Diệp Tuệ dùng
một
đôi bộ ngực hương mềm ma xát bộ ngực săn chắc của
hắn, đưa tình
ẩn
tình: “Tướng công còn muốn
không? Để thê tử có thể lại hầu hạ chàng
một
lần.”
“Thôi
đi, nương tử hôm nay nhất định thực vất vả.”
Tần Vũ Hàng cười khổ, xem tình cảnh lúc Sở Du mới vừa xuống xe,hắn
ta là cùng thê tử
đã
làm, ở trong phòng tắm, nàng lại bị
hắn
cùng Mặc Kỳ hợp với muốn lần thứ hai, trong lúc ăn là lần thứ ba, biểu diễn vừa rồi là lần thứ tư, lo lắng nàng chịu
không
nổi, ảnh hưởng thân thể.
“Tướng công, ta hôm nay tâm tình đặc biệt tốt, chính là muốn cùng quan hệ.”
Diệp Tuệ trong đầu
hiện
lên hình ảnh đại ca, trong mắt hơi hơi lộ ramột
tầng sương mù, nhớ tới
hắn
dùng bộ dáng của sói giữ ở bên nàng mấy năm nay,
không
thể
nói,
không
thể viết, còn phải che dấu năng lực đặc thù, có quá bao nhiêu vất vả.
Diệp Tuệ oa ở trong lòng ngực lão công, thở dài
một
hơi, mơ mơ màng màng
nói: “Kỳ
thật
ở cái này thế gian, chỉ có chàng cùng đại ca là hai người ta
yêu
nhất, tướng công, các chàng hai người thiếu
một
cũngkhông
được.”
Tần Vũ Hàng lộ ra ánh mắt khó hiểu,
không
rõ
nàng
nói
đại ca là ai, suy nghĩ xong liền lý giải thành Đại sư huynh Hoàng Phủ Trạch Đoan.
“Ta cũng coi nàng là người cả đời
yêu
nhất, nương tử.” Tần Vũ Hàng vỗ vỗ sống lưng thê tử, mỉm cười
nói.
Diệp Tuệ an bài Sở Du ở khoảng cách gần nhất Thiệu Dương cung, bên phải là thao quang điện, chỗ Tần Vũ Hàng ở. Từ khi Diệp Tuệ vào ở Trường Nhạc Cung, vài vị lão công liền từ Đông Cung dọn ra, đều có cung điện thuộc về chính mình.
Thiệu Dương cung chung quanh trồng đầy cây tử vi, loại này tính sinh trưởng rất mạnh, hoa kỳ dài, từ tháng sáu đến tháng chín.
Tử vi ở Trung Quốc
đã
có mấy ngàn năm lịch sử, đường triều cực thịnh trồng đầy bên trong cung đình Trường An, mấy thế kỷ gần đây giống tốt bị nhập đến các nơi
trên
thế giới, người phương Tây phát
hiện
loại cây này từ Ấn Độ, bởi vậy tiếng Pháp gọi cây này là “đinh hương Ấn Độ”, hoa tử vi ý nghĩa là vận may, hùng biện, nữ tính.
Nhưng Thiệu Dương cung cây tử vi lại nở ra đóa hoa màu lam, sắc điệu phi thường cao nhã. Nếu là màu tím, nàng liền
sẽ
không
để ý như vậy.
Diệp Tuệ sai Mặc Kỳ tuyển mười mấy tiểu thái giám lanh lợi tới Thiệu Dương cung hầu hạ, chuyên môn làm mấy việc nặng. Nhưng đại ca như là quen khổ, chỗ ở của mình rất ít cho bọn thái giám tiến vào.
“Đại ca, gấp chăn mền để hạ nhân làm là được,
đi
vào hoàng cung còn có thể để ca chịu khổ
không
thành?”
“Tính tình ca muội cũng biết đó, ca
không
thích người ngoài tiến vào khu vực riêng tư.”
Đại ca ngồi ở đầu giường, trong mắt chớp động từng đợt từng đợt tình ý, đem nàng ôm đến
trên
đùi ngồi, bàn tay tiến vào vạt áo nàng vỗ về chơi đùa, tơ lụa chạm đến lập tức khơi mào kí©ɧ ŧìиɧ. Từ khi cùng nàng có lần đầu tiên kết hợp, lúc sau vô luận như thế nào kiên nhẫn cũng đều
không
làm nên chuyện gì, trong đầu luôn lóe lên hình ảnh ngọc thể kiều mỹ.
“Tiểu Nam, ca muốn muội, đêm nay chiều ca được
không?”
hắn
cởi ra cung trang vân cẩm hoa lệ, thân thể nữ tính mỹ lệ bày ra trước mắt, đối với
một
đôi hương mềm bộ ngực đặc biệt ái mộ, hàm răng ngậm lấy trái cấm
nhẹ
nhàng cắn, khàn khàn nhắc lại: “Nơi này là bộ ngực muội muội, muội muội, rất thơm, ăn ngon.”
Diệp Tuệ ôm lấy đầu của
hắn, thấp thở gấp: “Chúng ta sinh hài tử
đi, đại ca, ta sinh
một
nhi tử
anh
tuấn giống ca ca.”
“Đại ca thích nữ nhi, nữ nhi mỹ lệ đáng
yêu
giống như Tiểu Nam.”
“Ừ…… Chỉ cần đại ca thích.”
“Đại ca, kí©h thí©ɧ hơn nữa
đi!” Diệp Tuệ bị
hắn
làm cho động tình, thấp giọng
yêu
cầu: “Muội thích được ca
yêu, dùng phương thức đặc biệt. Tốt nhất là thô lỗ chút, giống phụ thân đối đãi với chính hài tử mình nghiêm khắc, táo bạo như vậy.”
Đại ca nghĩ nghĩ, nhặt lên đai lưng bên cạnh đem đôi tay Diệp Tuệ trói lại.
“Đem tay muội treo lên
trên
xà nhà, hai chân mở ra, đứng ở
trênthảm, sau đó tùy ý đối xử với muội như thế nào cũng đều được, đối với muội dùng sức mạnh cũng có thể.”
Mấy chiêu này đều là Lão Thập Nhất thường chơi, nàng vẫn luôn thích.
“Ca
không
nỡ đối với muội muội dùng sức mạnh.” Đại ca lắc đầu, nhưng hiểu được trong lòng nàng khát cầu kí©h thí©ɧ, giơ tay vỗ lên tuyết đồn nàng, thanh
âm
thanh thúy vang lên rất êm tai, Diệp Tuệ phối hợp liên tục thét chói tai, khi
thì
phát ra vài tiếng khóc thút thít.
Đại ca cúi người xuống, ôm mông mềm hôn, mắt lam lóe tia đau lòng: “Đều đánh đỏ, làm sao bây giờ?”
“Đại ca, muội thực thoải mái, muốn muội
đi!” Diệp Tuệ tay treo ở phíatrên, cầu xin với nam tử tuyệt mỹ phía sau. Đại ca lại
một
lần nữa vuốt ve toàn thân nàng, sau đó
đi
vào phía sau gắt gao ôm chặt da thịt mềm nhẵn như son, tay đỡ cự vật tiến vào hoa huy*t nàng,
một
luồng sóng triều bùng lên làm tê dại tô đau, dần dần lan rộng ra, toàn thân đều tràn ngập kí©ɧ ŧìиɧ.
“A…… Ca ca dùng sức…… Tấn Giang
thật
tốt……”
Đại ca được khích lệ, da đầu tê rần, mạnh mẽ ra vào, trong đầu mơ mơ hồ hồ, chỉ còn biết điên cuồng đoạt lấy em
gái
mình.
hắn
kiếp trước nằm mơ cũng
không
nghĩ tới có ngày cự vật được em
gái
yêunhư ruột thịt của mình kẹp chặt lấy, vặn vẹo ma sát mãnh liệt muốn mệnh.
hắn
cũng chưa từng biết ăn nàng lại sung sướиɠ đến như vậy. Cảm giác mê muội, dục tiên dục tử cũng
không
bằng. Trải qua nhiều kiếp,
không
biết
đã
mấy trăm hay ngàn năm, chưa
một
lần thôi
yêuthương nàng, sau cùng cũng được nàng đền đáp, đáp ứng
yêu
lại
hắn, lại cho
hắn
được thân mật nhất, kết hợp làm
một
với nàng.
hiện
tạimột
phần cơ thể
hắn
đang
nằm trong cơ thể nàng, được nàng bao bọc, truyền lên cảm giác vừa tràn ngập tình cảm
yêu
thương, vừa thỏa mãn du͙© vọиɠ sâu sắc nhất. Mấy kiếp vất vả vì nàng cũng
không
uổng phí. Từ
nhỏ
nhìn nàng lớn lên,
yêu
thương
không
dám thổ lộ, sau lại lấy bộ dáng lang mà ở bên cạnh nàng, nhìn nàng thân mật cùng nam nhân khác,
không
tránh khỏi ức chế. Mà nay toàn bộ
yêu
thương, ức chế, nghẹn khuất, đè nén, trong dây phút này bùng nổ toàn bộ.
hắnđiên cuồng dập từng trận mạnh chưa từng có, cự vật vừa to vừa dài như muốn xỏ xuyên, đâm thủng thân mình nàng. Diệp Tuệ vừa đau lại vừa sung sướиɠ cực điểm, bỗng thét chói tai, chùm ánh sáng bùng nổ, cực khoái từ nơi hai bộ phận kết hợp lan ra toàn thân. Mà bên trong nàng cũng đón nhận từng trận nóng ấm từ cự vật
đang
ngẩn đầu phóng xuất. Đại ca cũng gầm lên như sấm giật, toàn thân rung lên mãnh liệt, cự vật đâm vào vô cùng mạnh mẽ, phun hết bạch dịch vào cơ thể nàng.
Dư
âm
qua
đi, cự vật vẫn chưa dịu xuống, đại ca vài bước
đi
tới trước mặt nàng, ôn nhu hôn lên khắp mặt nàng, lại quỳ gối hôn lên u cốc đỏ ửng, liên tục
nói
lời xin lỗi, dùng lưỡi ướt mềm xoa dịu vết sưng.
Liếʍ liếʍ
một
hồi, Diệp Tuệ cảm thấy thực tô ngứa, liền uốn éo thân, tận lực dâng lên cánh hoa càng sát môi lưỡi
hắn, khát cầu nhiều hơn. Đại ca nhận ra nàng
đã
lại động tình, vui mừng đứng dậy đỡ lấy nam căn mình thẳng tiến. Ngay khi hai bộ phận kết hợp toàn bộ, cả hai thở dài khoan khoái. Vì hai tay nàng bị trói, toàn bộ cơ thể nàng lộ ra nhưmột
bữa tiệc ngon mặc người thưởng thức. Đại ca phía dưới
khôngngừng đỉnh động, bên
trên
hết liếʍ mυ"ŧ môi nàng, lại triền miên nuốt lưỡi, hai tay cũng
không
ngừng vuốt ve xoa nắn. Ngọc thể này trời biếthắn
có bao nhiêu nhớ nhung khao khác.
hiện
tại tùy ý cho
hắn
lăn lộn.
Diệp Tuệ bị đại ca muốn rất nhiều lần, thể lực chống đỡ hết nổi, từ xà nhà cởi trói xuống tới, nằm ở
trên
giường, bất tri bất giác ngủ. Đại ca nhìn dung nhan
đang
ngủ này, vốn dĩ có chuyện muốn
nói, lại bởi vìmột
phen triền miên gấp gáp nên
đã
quên.
nhẹ
nhàng hôn khắp gương mặt nàng, nhìn cho
đã
mắt
không
nỡ rời xa.
“Thực xin lỗi, muội muội của ta, đại ca phải rời khỏi
một
thời gian, nửa tháng sau lại đến thăm muội.”
Tác giả có lời muốn
nói:
Điểm đánh hình ảnh tiến vào, khai tân văn, duy trì nhận nuôi, cất chứa, cầu dẫm dấu chân 《 vào nhầm thịt đồ chơi văn hoá
không
dậy nổi 》
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Một Nữ Hai Ba Nam
- Chương 120