Chương 23: Tô nữ vương

Editor: phuogot_93

Chuyện vui vẻ nhất trên đời này là, khi bạn cho rằng đã mất tiền đột nhiên nó lại trở về nguyên xi vào trong túi của bạn.

Bạn Tô cầm 500 kia của mình, hưng phấn đến cửa hàng nhìn một cái xem một chút, còn mua không ít thứ.

Mặc dù, những thứ mua về không có nhiều tác dụng cho lắm.

Ví dụ như trang phục thời trang, hay là hoa, còn có dây thừng nhỏ của nữ vương.

Đạo cụ dây thừng nhỏ của nữ vương mới ra, chỉ có người chơi nữ mới có thể sử dụng.

Nghe nói là không cần biết đùa giỡn người chơi nam cấp bậc cao bao nhiêu, dây thừng nhỏ này vừa ra tay lập tức khiến người đó gào khóc!

Oa, thần kỳ như vậy!

Khi bạn Tô cầm trong tay một túi lớn, ngồi xổm trong rừng hái cây thuốc.

Vừa kinh ngạc nhìn trong cửa hàng giới thiệu một loại dây thừng tương tự thắt lưng.

[Công cụ tự vệ, thích hợp với bất kỳ người chơi nam cấp bậc gì. Có thể làm cho người chơi nam rơi vào trạng thái hôn mê trong mười giây.]

Đổi lại tài khoản cô gái áo trắng Ly Miêu, bạn Tô mua mười cái!

Nhìn cái gọi là dây thừng nhỏ của nữ vương nhét đầy trong túi, sống lưng cũng lập tức thẳng tắp, thế là được rồi.

Ngay cả khi nói chuyện với chàng trai nào đó, cô cũng mạnh miệng hơn.

“Đây, sư huynh, cây thuốc huynh cần này.”

“Đủ 300 cây rồi hả?”

“Ừ… Không kém nhiều lắm.”

Chàng trai nào đó nhìn con số trong túi, rõ ràng mới có 180 cây.

Còn 120 cây nữa đâu?

“Sư huynh, muội không phải cu li!” Không nên hành hạ cô, huống hồ bây giờ cô đã có vũ khí!

“À,” Chàng trai nào đó nhíu mày: “Có vũ khí gì?”

“Vũ khí bí mật!” Bạn Tô đắc ý vênh váo, vui mừng nói.

“Hừ.”

Mặc đại thần từ chối cho ý kiến, hừ nhẹ ra tiếng. phuogot_d.d/lqd

Giọng điệu kia của anh giống như đang nói, cứ cho cô là Định Hải Thần Châm (gậy Như Ý) của Tôn Hầu tử cũng không gây khó dễ cho anh được.

Bạn học Tô lập tức bị phản ứng khinh thường này làm cho kích động.

“Sư huynh, huynh có muốn tự mình thí nghiệm vũ khí bí mật của muội một lần không?”

Khi nói chuyện, tay đã âm thầm mò vào trong túi, con chuột chỉ vào cái tên dây thừng nhỏ có icon tương tự dây thắt lưng da, tâm tình vô cùng kích động.

“Hừ.”

Mặc đại thần vẫn hừ nhẹ một tiếng, hoàn toàn không để Tô Tiểu Ly vào mắt.

Tô Tiểu Ly bùng nổ.

Cô nhếch môi, cười ha ha về phía màn hình.

Đến rồi đến rồi, rốt cuộc bây giờ Tô Tiểu Ly cô cũng chiến thắng sư huynh mặt lạnh nhà mình rồi!

Mặc dù anh là đại BOSS ban nhạc Hỏa Diễm, mặt dù anh thật sự rất cường đại.

Nhưng nếu cô có thể thắng anh, không phải là cô có thể trở thành người thiên hạ vô địch, Tô toàn năng người gặp người thích sao?

Những ngày tháng rong ruổi khắp nơi, sắp thấy tương lại rồi!

Oh thật đáng giá ~~

Cái gì, logic của bạn Tô này cũng thật quái dị.

Anh đã cường đại như vậy, cô không cảm thấy nếu cô đối nghịch lại sư huynh nhà cô, sẽ bị ngược rất thảm sao?

Lúc này, trong màn hình, cô gái áo trắng đột nhiên di chuyển cơ thể, kéo một cái dây từ trong túi ra.

Vung lên trong không trung còn có ánh vàng lấp lánh.

“Sư huynh, nhìn thấy không?”

Nhìn vũ khí bí mật của muội đi, vung lên trong gió thật quá là đẹp.

Cô cảm thấy mình giống như nữ vương vậy.

“Mẹ kiếp! Cậu làm gì đấy?” Không biết Tiểu Mễ xuất hiện lúc nào, còn ghé sát đầu vào nhìn chằm chằm màn hình.

Không phải Tiểu Mễ nói định ra ngoài à, sao đột nhiên trở về vậy?

“Tớ lấy ví tiền.”

Tiểu Mễ lắc lắc cái túi nhỏ trong tay, tiếp tục chú ý lên màn hình máy tính.

Không ngờ còn có thể nhìn thấy hình ảnh này.

Chàng trai áo trắng và cô gái áo trắng đối mặt, cô gái áo trắng cầm một sợi dây da vung loạn.

Mấu chốt là, vẻ mặt Tô Tiểu Ly rất kích động.

Nhìn lại một chút chàng trai áo trắng dịu dàng nho nhã, Tiểu Mễ liếc nhìn bạn Tô: “Cậu làm sao đấy?”

“Tớ đang cho sư huynh xem dây thừng nhỏ của nữ vương.”

“Cậu… biếи ŧɦái?” Tiểu Mễ không dám tin nhìn bạn Tô hai mắt tỏa sáng, vẻ mặt có chút bỉ ổi.

Từ khi nào mà con nhóc này khẩu vị nặng như thế?

Thảo nào vừa nhìn thấy Vệ đại công tử là không thể cản lại được.

Hóa ra trong lòng cô đã nảy sinh ra tư tưởng biến chất vậy.

Cái này, thật sự là làm khó cho Mặc Phàm đại thần rồi.

Bạn Tô căn bản không chú ý lời nói của Tiểu Mễ, cô vẫn đang chìm đắm trong hạnh phúc khi dây thừng nhỏ của nữ vương vung lên.

Trái một cái, phải một cái.

Dây da quất trong không trung tạo ra gió, rất sảng khoái.

Mà chàng trai trẻ tuổi nào đó vẫn bình tĩnh như cũ. phuogot_d.d/lqd

Ngay khi nhìn thấy cô lấy ra dây thừng nhỏ của nữ vương, ánh mắt có hơi sâu xa.

Ừ, Tiểu Ly Miêu này có tiến bộ rồi.

Dám múa may cái này với anh.

Trong đầu đột nhiện hiện lên một gương mặt cô gái thẹn thùng mà lại ngây thơ.

Còn có… Cảm xúc khi ở gần anh.

Khuôn mặt nhỏ nhắn như vậy… nếu cầm dây thừng nữ vương múa may…

Hầu kết bỗng động một cái, hai mắt khép hờ, ổn định hô hấp của mình.

Chuyện gì đây?

Chỉ là tưởng tượng mà lại có ý nghĩ khát vọng một người.

Là vì trong lòng anh khô cạn quá lâu rồi sao?

Hô hấp lần nữa, ánh mắt từ từ khôi phục thành dáng vẻ lúc trước, cố bình tĩnh nhìn vào màn hình.

Nhìn thấy cô gái áo trắng trước mặt cầm một sợi dây thừng đang vung loạn trong không trung, khóe miệng không nhịn được lại co rút.

Bởi vì cô không chỉ vung, mà trên đầu không ngừng nhảy ra một câu.

Tiểu Ly Miêu: “Ta là nữ vương, ta là nữ vương!”

……

Rốt cuộc là cô đang nghĩ gì thế?

Như vậy… Dũng cảm.

Nhưng mà, anh phải công nhận.

Hành động như này có chút khác thường so với các cô gái khác, nhưng mà anh không hề thấy chán ghét.

Ít nhất so với những người có ý đồ kia, cô đơn giản bày tỏ, mà làm cho anh lần đầu tiên nổi lên hứng thú.

Mắt thấy vị “nữ vương” này càng ngày càng đến gần.

Ngón tay chàng trai khẽ lướt bàn phím, mắt lại nhìn đến phần tư liệu vừa được lưu, tư liệu thật của cô.

Khóe miệng nở một nụ cười tươi như hoa.

Bạn Tô bên này vung dây thừng nhỏ, trong lòng thấy rất thoải mái.

Mua roi này thật tốt, nhìn sư huynh nhà mình bị khí thế của cô làm cho chấn động kìa.

Cô gái áo trắng vui vẻ đến gần chàng trai, vẻ mặt tươi cười.

“Sư huynh, huynh thấy sợi dây thừng này của muội mạnh chứ?”

Chàng trai áo trắng khẽ nghiêng người, bạn Tô hồi hộp nhìn chằm chằm màn hình.

Không biết sư huynh sẽ nói gì?

Tiểu Ly Miêu! Hóa ra muội là một nữ hiệp!

Tiểu sư muội, vừa rồi muội rất giống một người phụ nữ khỏe mạnh, sư huynh thật ngưỡng mộ muội.

Sư muội, xin hãy cùng huynh bước chân vào giang hồ! Để huynh giúp đỡ muội.

Càng nghĩ càng thấy tuyệt…

Bạn học Tô chăm chú nhìn vào màn hình.

Một giây, hai giây, ba giây.

Đột nhiên, chàng trai áo trắng xoay người, đi đến trước mặt cô.

Trong nháy mắt, khoảng cách của hai người gần hơn, gần đến nỗi… Anh chỉ cần di chuyển gần thêm 1 cm, không! 0,5 cm thôi!

Miệng của bọn họ có thể chạm vào nhau!!

Đương nhiên, là đang nói đến nhân vật trong trò chơi; chàng trai nào đó dùng bàn phím điều khiển chàng trai áo trắng và cô gái áo trắng được bạn Tô ảo tưởng đến việc dấn thân vào giang hồ.

Éc…

Bạn Tô không kìm được nuốt nước bọt.

Chỉ cảm thấy trên mặt đột nhiên nóng lên.

Sao lại như vậy?

Vừa rồi cô giống như nữ vương vung dây thừng, cô, cô phải là khí thế lớn chứ.

Sao có thể chỉ nhìn một hình ảnh trong trò chơi đã nóng mặt rồi?

Vù vù, bạn Tô nâng một bàn tay phe phẩy, hi vọng có thể giảm nhiệt.

Khi cô đang quạt, Mặc đại thần bề ngoài ôn nhuận như ngọc gửi cho câu một tin nhắn riêng.

“Muội đổi mật khẩu chưa?”

A! Bạn Tô sửng sốt, vừa rồi vào tài khoản vội vàng đi kiểm tra tiền có đủ hay không.

Vừa thấy không bị mất, cô vui vẻ theo Tiểu Mễ đến cửa hàng ở thành Huyền Thiên Long.

Đột nhiên Tiểu Mễ có người tìm, nên bạn Tô đăng xuất tài khoản, rồi dùng máy tính của Tiểu Mễ đăng nhập vào tài khoản anh chàng to khỏe đi vào rừng hái cây thuốc.

Đang hái được một nửa thì đăng nhập lại tài khoản của mình để mua dây thừng nhỏ của nữ vương, rồi đến trước mặt sư huynh nhà mình tìm một chút tôn nghiêm.

Cơ bản là quên chuyện đổi mật khẩu rồi.

Chuyện quan trọng như vậy mà cũng dám quên, không lẽ lại muốn bị trộm lần thứ hai?

Chàng trai nào đó nhìn cô không nói lời nào, nhẹ nhàng nói một câu: “Đổi mật khẩu đi, bây giờ luôn.”

“Được…”

Bạn Tô vội vàng cất dây thừng, ỉu xìu chạy đi đổi mật khẩu.

Sau khi đổi xong mới thở phào nhẹ nhõm.

Lần này thật sự là bị kinh sợ nhưng không gặp nguy hiểm gì.

“Đổi xong chưa?”

Khi bạn Tô đi đổi mật khẩu, Mặc đại thần nhân tiện vào cửa hàng xem thuộc tính của dây thừng nhỏ của nữ vương, khi thấy cô gái áo trắng hơi di chuyển cơ thể, ngón tay thon dài gõ nhẹ trên bàn phím, gửi tới ba chữ này.

Bạn học Tô mỉm cười: “Xong rồi, được rồi.”

“À đúng rồi,” Đột nhiên bạn Tô nhớ tới cái gì, hỏi chàng trai: “Sư huynh, huynh làm thế nào lấy được tài khoản của muội thế?”

Cô thật sự muốn biết có phải sư huynh chính là hacker thần bí trong truyền thuyết không, nghĩ lại, cảm thấy thật kí©h thí©ɧ.

“Gọi điện thoại cho chăm sóc khách hàng.” phuogot_d.d/lqd

Hả? Chỉ đơn giản như vậy?

Bạn Tô chớp chớp mắt, không tin tưởng lại có thể đơn giản như vậy.

Chàng trai nào đó nhẹ nhàng lên tiếng.

Vì sao cô cũng gọi điện thoại, vì sao không ai giải quyết?

À, đúng rồi! Có một khả năng.

Đó chính là… Sư huynh thân là đại BOSS ban nhạc Hỏa Diễm đã dùng giọng nói dễ nghe của mình để “sắc dụ” GG hoặc MM chăm sóc khách hàng.

Bạn Tô nở một nụ cười tà ác.

“Sư huynh à ~~~ sắc ~~~ dầu.”

Bạn nói đi, Tô Tiểu Ly, hiểu sai thì thôi, đến cả gõ chữ cũng không rõ ràng.

Cũng may Mặc đại thần có thể hiểu.

Anh hơi nhíu lông mày: “Sắc dụ?”

“Đúng vậy đúng vậy!” Là bán nhan sắc để đạt được mục đích.

Cô liếc nhìn chàng trai nào đó, không ngờ sư huynh nhà mình lại không hiểu cái này.

Cô lập tức hả hê nói thêm: “Sắc dụ chính là một môn học cao siêu.” Sư huynh ơi sư huynh, mau nói cho muội biết làm thế nào huynh ** được bên chăm sóc khách hàng đi.

** sao… Con ngươi đen như ngọc ở màn hình máy tính bên kia đột nhiên lóe lên ánh sáng.

Kỳ quái, nói thẳng ra như vậy, nếu là một người khác nói, chắc chắn sẽ làm cho người khác thấy không chịu nổi.

Nhưng tại sao từ miệng cô nói ra lại làm anh cảm thấy rất ấn tượng.

“Làm mẫu một lần xem nào.”

“Hả?” Bạn Tô không phản ứng kịp: “Làm mẫu gì?”

“Sắc dụ.”

Bạn Tô toát mồ hôi lạnh, sao lại bảo cô làm mẫu?

Người nên làm mẫu phải là sư huynh nhà mình mới đứng chứ, người làm cho bên chăm sóc khách hàng lấy lại tài khoản là anh chứ có phải cô đâu?

Hơn nữa, lấy ai để làm mẫu đây?

Trên gương mặt tuấn nhã lộ ra một nụ cười mê hoặc lòng người, cũng thay đổi một tư thế lười biếng.

Từ từ đánh chữ: “Nếu thế, huynh đây đành chịu khó để muội sắc dụ vậy.”

Phụt ---

May là bạn Tô không uống nước, miệng cũng khô.

Nếu như đúng lúc đang uống nước thì cái màn hình này đoán rằng sẽ bị rửa nước một lần rồi.

“Sư huynh!!!” Bạn Tô tức giận gõ: “Không được giở trò lưu manh!”

“Làm sao?” Chàng trai vẫn là vẻ rất nhàn nhã: “Muội sợ không sắc dụ được?”

Bạn Tô tức giận nắm tay nhìn về phía màn hình.

Hừ, dám xem thường cô, tốt xấu gì cô cũng là một thiếu nữ trong sáng hàng thật giá thật, vẫn còn nguyên vẹn!

Tốt lắm, hôm nay cô sẽ để cho sư huynh mặt lạnh nhìn một chút, tại sao lại kêu cô đi quyến rũ!

Hả? Tiểu Ly Miêu này sao tự nhiên thông minh thế?

Ánh mắt người con trai nào đó hơn buồn bã, đang định gõ bàn phím.

Nhưng khi nhìn thấy lời nói tiếp theo của cô, ánh mắt lại sáng lên.

Bởi vì trong kênh Khu vực, bạn Tô đang tức giận, kích động nói.

Tiểu Ly Miêu: “Sư huynh! Huynh chờ đó! Muội sẽ ** được huynh!”

Bằng bất kỳ giá nào, cô nhất định phải ** được sư huynh về nhà mình. Chaiyo! Cố lên! Cố lên! Cố lên! (trong lòng gào thét.)

Môi mỏng khẽ mỉm cười.

Con cá, mắc câu rồi.