Chương 23

Đồng Tinh Nguyệt mặc một chiếc váy trắng, ngắm nhìn mình trong gương.

Người phụ nữ với gương thuần khiết và ngọt ngào, chỉ cần nở một nụ cười nhẹ là có thể dễ dàng chiếm được thiện cảm của những người xung quanh.

Ông Đồng khen ngợi: “Quả nhiên là con gái của ba, con thật xinh đẹp”.

"Ba thấy chiếc váy này thế nào? Có quá đơn giản không?" Đồng Tinh Nguyệt lo lắng hỏi.

Ông Đồng vẫy vẫy tay, vẻ mặt nghiêm nghị nói, "Lần này là thiếu gia tài phiệt của Ngôn thị mời con cùng nhau ăn tối, mặc dù nói con phải biểu hiện cho tốt, nhưng phải tìm đúng phương hướng! Hào môn tài phiệt hàng đầu như Ngôn thị, muốn loại nữ nhân thế nào mà chẳng có? Như con đây lại chỉ là một tiểu thư vô tư, mới có thể lọt vào mắt xanh của Ngôn Thuần."

"Ba đã tìm hiểu từ trước, Ngôn Thuần ghét nhất là phụ nữ trang điểm đậm. Vì vậy con đừng trang điểm quá đậm."

Đồng Tinh Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu.

Sau đó, cô lại trở nên bối rối, "Ba, vậy còn Mạc Thiệu Khiêm thì thế nào?"

Đồng Đông Hải muốn Đồng Tinh Nguyệt tiếp cận Ngôn Thuần, vì vậy Mạc Thiệu Khiêm chỉ có thể gạt sang một bên.

Ông Đồng suy nghĩ một lúc rồi vỗ tay.

"Mặc dù xuất thân của nhà họ Mạc có thể so sánh với nhà họ Ngôn, nhưng Ngôn gia có thị trường rộng lớn ở nước ngoài và các mối quan hệ trong khu vực Châu Á, điều này rất có lợi cho chúng ta. Và quan trọng nhất, Ngôn Thuần chưa bao giờ có tin đồn, chứ đừng nói đến bạn gái! Mạc Thiệu Khiêm đã kết hôn rồi, con có muốn cưới một người đàn ông đã từng có vợ không?"

"Bất kể con nhìn theo phương diện nào, Ngôn Thuần vẫn là một lựa chọn tốt hơn. Nếu con có thể kết hôn với cậu ta, chúng ta có thể di cư đến Hoa Kỳ, và sau này cũng không sợ Mạc Thiệu Khiêm trả thù nữa." Mắt ông Đồng sáng lên.

Đồng Đông Hải là một doanh nhân đầy tham vọng, ông ta thậm chí có thể hy sinh con gái mình vì lợi nhuận.

Nhưng không thể phủ nhận rằng ông ta thực sự yêu thương Đồng Tinh Nguyệt nhiều hơn một chút và muốn con gái mình có một cuộc sống tốt.

Trong quá khứ, không có người đàn ông nào ở Vĩnh Thành tốt hơn Mạc Thiệu Khiêm cả.

Nhưng bây giờ có sự xuất hiện của Ngôn Thuần thì khác.

Đồng Tinh Nguyệt gật đầu như giã tỏi. "Con hiểu rồi, cha."

Cô ta nhanh chóng thu dọn đồ đạc, xách túi đi đến địa điểm đã hẹn với Ngôn Thuần ở khách sạn Tianya.

Mặc dù đây là tài sản thuộc sở hữu của gia đình nhà họ Mạc, nhưng ngay cả khi bị phát hiện, Đồng Tinh Nguyệt vẫn có thể trốn tránh và nói rằng cô ta với Ngôn Thuần chỉ là bạn bè.

Cô ta lặng lẽ nở một nụ cười.

"Tiểu thư, mời đi lối này, Ngôn tiên sinh đã đợi cô rất lâu."

Thái độ của người phục vụ khiến Đồng Tinh Nguyệt tự mãn.

Cô ta ngượng ngùng gật đầu và đi đến phòng riêng nơi Ngôn Thuần đang ngồi đợi mình.

Có rất nhiều món ăn đắt tiền đặt trên bàn.

Ngôn Thuần mặc một bộ vest cao cấp được thiết kế bởi nhà thiết kế tư nhân hàng đầu thế giới, với dáng người mảnh khảnh và khuôn mặt điển trai. Anh khẽ mỉm cười với Đồng Tinh Nguyệt, khuôn mặt đẹp trai không tì vết đủ sức hớp hồn mọi cô gái trẻ.

"Tống tiểu thư, cô đến rồi."

Ngay cả Đồng Tinh Nguyệt, người đến đây vì yêu cầu của cha mình, cũng không thể không muốn tiến xa hơn với người đàn ông này từ tận đáy lòng.

Ngôn Thuần đẹp trai vẫn còn độc thân...quá đủ để thỏa mãn ảo tưởng về người chồng tương lai hoàn hảo của Đồng Tinh Nguyệt!

Cô ta gật đầu, dè dặt nói: "Chào Ngôn tổng."

Ngôn Thuần gõ nhẹ ngón tay lên bàn, rồi tiến lại gần Đồng Tinh Nguyệt.

Hơi thở của anh phả vào mặt cô ta, Đồng Tinh Nguyệt có thể nhìn thấy hàng mi dài cong vυ"t khi anh nhìn lên, gương mặt cô ta bỗng chốc đỏ bừng và tim đập thình thịch.

"Ngôn tổng...?"

"Tinh Nguyệt, em có biết rằng tôi thực sự đã thích em từ cái nhìn đầu tiên không?"

Ngôn Thuần đặt tay lên vai Tống Tinh Nguyệt và thì thầm vào tai cô ta.

Giọng anh rất khẽ, khẽ đến mức Đồng Tinh Nguyệt thậm chí có thể nghe thấy nhịp tim của chính mình.

Tuy nhiên, cô không thể nhìn thấy vẻ mặt của Ngôn Thuần, thờ ơ và chán ghét.

"Anh Ngôn, anh nói đùa à..."

Cô ta cúi đầu, gương mặt khẽ nhăn lại.

"Không, Tinh Nguyệt, em đang muốn từ chối tôi sao? Tôi thật sự rất buồn."



Đồng Tinh Nguyệt vội vàng lắc đầu, "Không, không phải… Chỉ là điều kiện của Ngôn tổng tốt như vậy, làm sao anh có thể thích tôi chứ!”

Thực ra trong lòng cô ta rất kích động!

Sẽ dễ dàng hơn nếu Ngôn Thuần thích cô ta ngay từ lần gặp mặt đầu tiên.

Đồng Tinh Nguyệt muốn Ngôn Thuần hết lòng vì cô ta. Để anh yêu cô ta đến mức không thể dứt ra được, nguyện ý dâng hiến toàn bộ tài sản của Ngôn gia cho cô!