Một tháng sau, ở khách sạn Hoàng Đình Thế Kỷ.
Sinh nhật của thiên kim Bạch gia Bạch Thiến Thiến tổ chức ở nơi này, không giống
với bữa tiệc sinh nhật của Bạch Cẩn Hạo trước đó, chỉ tổ chức đơn giản trong biệt thự Bạch gia, tiệc sinh nhật của Bạch Thiến Thiến lần này tổ chức rất long trọng, rất náo nhiệt, khách mới đầy cả sảnh, lại có rất nhiều phóng viên.
Tiệc sinh nhật của Bạch Thiến Thiến cũng đồng thời là tiệc kỷ niệm mười chín năm thành lập tập đoàn Bạch thị.
Khi buổi tiệc đang trong thời điểm quan trọng, Tần Hoan mặc một bộ đồ dạ hội màu đỏ rực lửa, đi vào đại sảnh.
Con dâu trưởng trước kia của Bạch gia, ăn mặc đồ cao cấp giá trị lên đến mấy chục vạn, khí chất ưu nhã cao quý, khuôn mặt xinh đẹp lại toát lên một vẻ lạnh lùng khó hiểu, khóe miệng còn câu lên như có như không trào phúng, dĩ nhiên mọi người sẽ có rất nhiều suy đoán.
Người của Bạch gia nhìn thấy Tần Hoan, sắc mặt cũng trầm xuống, Bạch Thiến Thiến dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới trước mặt Tần Hoan, âm lãnh lạnh lùng nhìn chằm chằm cô: "Tần Hoan! Độc phụ đáng chết cô, còn dám đến dự tiệc sinh nhật của tôi sao? Cô làm cách nào để vào đây! Cô có tư cách gì mà đến nơi này?"
Đối mặt với việc Bạch Thiến Thiến nhục mạ cô trước mặt mọi người, tâm trạng Tần Hoan cũng không có quá nhiều dao động, cô chỉ lấy ra một tờ thiệp mời màu vàng, ném tới tay Bạch Cẩn Hạo, sau đó cười nhẹ với ba Bạch: "Xin chào, Bạch chủ tịch, tôi là jan, lần đầu gặp mặt, xin ngài đừng nên kinh ngạc quá mức!"
"Cô nói cô là ai? Jan, ti tiện? Tần Hoan, nếu như cô đã thừa nhận cô là một tiện nhân, vậy còn có mặt mũi đứng ở chổ này sao? Cút! Mau cút cho tôi!" Bạch Thiến Thiến tiếp tục mắng, chửi.
Lúc này, ba Bạch cuối cùng đã ngăn cô lại: "Thiến Thiến, im miệng!"
"Cô nói cô là jan, cô có bằng chứng gì chứng minh không?" Nội tâm ba Bạch tràn đầy khϊếp sợ.
Jan là cổ đông đứng thứ hai của tập đoàn Bạch thị, tại sao lại có thể là Tần Hoan chứ?
Khóe miệng Tần Hoan nhếch lên, châm chọc: "Tôi không cần chứng minh, bởi vì
qua hôm nay tôi sẽ rời khỏi tập đoàn Bạch thị, cũng sẽ đem 30% cổ phần trong tay bán đi, bởi vì ngài là chủ tịch cho nên tôi muốn hỏi ngài trước một tiếng có mua hay không, nếu như không, tôi sẽ bán cho người khác, đến lúc đó vị trí chủ tịch tập đoàn Bạch thị có thể sẽ......"
"Tần Hoan, cuối cùng cô muốn làm gì?" Ba Bạch lo sợ, hắn không biết Tần Hoa có phải là jan hay không, nhưng nếu như trong tay Tần Hoan thật sự có 30% cổ phần của tập đoàn Bạch thị, nếu như Tần Hoan thật sự đem cổ phần bán đi, hắn không dám đánh cược!
Tập đoàn Bạch thị là cả tâm huyết mười mấy năm của hắn...!
"Tôi còn có thể làm gì đâu?" Ánh mắt Tần Hoan dời từ người Bạch Thiến Thiến sang người ba Bạch, mẹ Bạch, cuối cùng dừng lại ở Bạch Cẩn Hạo: "Còn nhớ rõ lúc tôi rời khỏi Bạch gia đã nói gì sao? Có một số việc, các người sẽ biết, cho nên hôm nay tôi đến chỉ muốn nói cho các người biết một số sự thật mà thôi!"
Bạch Thiến Thiến nói: "Sự thật cái gì, cô chính là độc phụ mồm miệng thích nói dối! Lời nói của cô một chữ chúng tôi cũng không tin, chúng tôi cũng không thích nghe cô nói hươu nói vượn ở đây!"
"Các người có thể lựa chọn không nghe!" Tần Hoan vẫn không tức giận, mà còn vô cùng bình tĩnh nói: "Chỉ là, nếu như tôi xoay người lại rời khỏi đây, tôi chắc chắn, ngày mai, vị trí chủ tịch của tập đoàn Bạch thị sẽ là người khác!"
"Tần Hoan, đây là cô đang uy hϊếp chúng tôi sao?" Bạch Cẩn Hạo bước lên, nhìn chằm chằm Tần Hoan, nói một câu như vậy.
Tần Hoan cười quyến rũ nhìn hắn: "Anh có thể nghĩ như vậy."
"Cô....." Sắc mặt Bạch Cẩn Hạo tối sầm lại: "Tần Hoan, tôi còn tưởng rằng sau khi cô rời khỏi Bạch gia, sẽ ngẫm lại những việc làm sai trái của mình, thế nhưng tôi thật không ngờ, cô lại càng trở nên độc ác, cô ở đây làm cái gì, trả thù chúng tôi sao?"
"Anh nói đúng rồi đấy, tôi chính là muốn trả thù, trả thù cho chính mình, trả thù cho đứa con đã chết của tôi! " Tần Hoan lạnh lùng nói: "Cho nên, các người
có lựa chọn im lặng để cho tôi nói mấy câu không? Hay là lựa chọn......"
"Cô nói đi!" Vẻ mặt Ba Bạch lạnh lùng, cắt đứt lời nói của Tần Hoan.