Thể loại: Trọng sinh, điềm văn, tình hữu độc chung Số chương: 106 chương + 7 PN
Gặp may mắn Hạ Bạch trúng được vé số. sau đó bắt đầu đi ngao du sơn thủy đi lên núi nhân sinh. Tuy nhiên không biết nguyên nhân gì mà sau đó cậu lại chụp được hình ảnh của ảnh đế Địch Thu Hạc bị gϊếŧ chết. hậu báo án trọng sinh đầy mặt mông lung.
Hạ Bạch: Ta không có cực phẩm thân thích muốn ngược, vì cái gì sẽ trọng sinh?
Địch Thu Hạc: Ta có.
Hạ Bạch: Cũng cũng không có bị ai phản bội hãm hại qua, vì cái gì sẽ trọng sinh?
Địch Thu Hạc: Ta có.
Hạ Bạch: Ta chỉ muốn có chút tiền sống nhàn ăn ngon, mục tiêu cũng đã đạt thành rồi, vì cái gì sẽ trọng sinh?
Địch Thu Hạc: Ta có tiền nhưng không nhàn cũng không ngọt.
Hạ Bạch phẫn nộ lật bàn: Cho nên trọng sinh có tác dụng gì! Chính là vì để cho ta ăn khổ một lần nữa?!
Địch Thu Hạc 【ôm lấy Hạ Bạch sờ】: làm người yêu của ta, chỉ ăn "Kẹo que" không ăn khổ.
Hạ Bạch: Cút!
Cho nên, đây là điềm văn của một ngốc bạch ngọt trở lại quá khứ, vỗ vỗ cánh nhỏ, giúp kiếp trước là đại ảnh đế, kiếp này còn là Đại Ma Vương luôn bắt nạt trẻ con đi lêи đỉиɦ nhân sinh 【thuận tiện bị bắt về nhà 】!
Gỡ mìn: Công thụ thân tâm tất cả đều một đối một, chủ thụ;
Thụ trọng sinh, công không có:
Mục tiêu là điềm văn! Điềm văn! Điềm văn! Không ngọt nhân sinh không hoàn chỉnh!